Bạch Hổ trong lòng
giật mình là khẳng định có, nhưng hắn càng giật mình hơn chính là nữ
nhân này dám một thân một mình tới Tiêu Dao cung, còn nói với hắn sự
thật làm khiếp sợ mọi người này .
Trong mắt nữ nhân này tản mát ra khí thế khiếp người làm hắn trong lúc giật mình nghĩ tới Quỷ Sát Huyết Tôn.
Một lần cơ duyên xảo hợp , hắn bị Quỷ Sát Huyết Tôn thu lưu trọng dụng, sau này lại dần dần bị năng lực và sự uy nghiêm của người này thuyết phục,
đi theo hắn cũng trở nên càng ngày càng cam nguyện. Nhưng là, cho dù như thế, trong lòng hắn vẫn có ít nhiều ngăn cách, dù sao người nọ biết thân phận của hắn, mà
mình lại không biết thân phận thật sự của người kia .
Hiện thời Thủy Y Họa nói ra thân phận của Quỷ Sát Huyết Tôn , một chút khúc
mắc trong lòng Bạch Hổ cũng đã biến mất. Đợi đến khi nghĩ lại thân phận
của Quỷ Sát Huyết Tôn , trong lòng hắn càng khiếp sợ tột đỉnh.
Quỷ Sát Huyết Tôn dĩ nhiên là Viêm Đạm vương của Hỏa Vũ ? !
Nghe nói vị Vương gia nhàn tản này rất được quốc quân Hỏa Vũ yêu thương , thủ đoạn chỉnh người sắc bén không nói, lại là người yêu thích nam
nhân , nhưng là ... Nghe nói từ lúc công chúa nước Tuyết Ly gả qua ,
người này lại toàn tâm toàn ý theo vương phi sống một cuộc sống bình
thường .
Nghĩ vậy , Bạch Hổ như có đăm chiêu nhìn chằm
chằm nữ nhân trước mắt . Nữ nhân này mặt mày như vẽ , dung mạo quả thật
xinh đẹp , nhưng cũng không phải xinh đẹp động lòng người đủ để cho một
nam nhân ham mê đoạn tụ sửa lại tính tình. Cho nên nói, nhiều năm như
vậy , Viêm Đạm Vương thực sự là giả vờ cho người khác xem?
Nhưng là một người có thể nhẫn nhịn .
Bạch Hổ so sánh Viêm Đạm vương trong truyền thuyết và Quỷ Sát Huyết Tôn ở
cùng mấy năm qua , trong lòng cảm thán thật sâu . Tôn thượng ẩn giấu
thật đúng là sâu , mặc hắn lật tung những người có thân phận địa vị
trong cả bốn nước , cũng đoán không ra Viêm Đạm vương lại là Quỷ Sát
Huyết Tôn của Tiêu Dao cung !
"Như thế nào, Bạch Hổ hộ pháp đã quyết định xong chưa ?" Thủy Y Họa vẫn chăm chú dõi theo hắn lại hỏi một câu.
Nàng đã dám vào Tiêu Dao cung , là đã nắm chắc có thể toàn thân mà lui.
Chính là Bạch Hổ và Chu Tước hộ pháp của Tiêu Dao cung , nàng chưa bao
giờ chính diện tiếp xúc , cũng không có nắm chắc có thể thuyết phục bọn
họ.
Bạch Hổ hơi hơi nhíu mày , cũng không biết nghĩ đến
chuyện gì, một đôi mắt dưới mặt nạ màu bạc thỉnh thoảng hiện lên một
chút ý tứ không rõ .
"Hiện thời thời gian không đợi
người , ngươi lại nghĩ nhiều một lát, bên ngoài Viêm Đạm vương phủ lại
sẽ có nhiều người chết ."
Bạch Hổ nghe vậy, khóe miệng cong lên , "Bọn họ chết thì mắc mớ gì tới ta, chẳng qua là vài hạ nhân không đáng giá tiền ."
Hai mắt Thủy Y Họa không khỏi lạnh xuống, lại nghe hắn tiếp tục nói: "
Nhưng mà , nếu ngươi nói đều là sự thật , ta tự nhiên không thể mặc kệ."
"Tôn thượng đã công khai thân phận với chúng ta , thuộc hạ được trọng dụng
như chúng ta tự nhiên cũng sẽ chân thành đối đãi." Bạch Hổ có chút hứng
thú đảo qua nữ nhân trước mắt , khóe miệng cong
lên , "Trước kia ta còn nghĩ tôn thượng vì sao cố tình coi trọng một nữ
nhân bình thường như ngươi , hiện tại thấy ngươi một mình xâm nhập Tiêu
Dao cung, trong lòng cũng đã hiểu vài phần. Ngươi là một người có bản
lĩnh , đáng giá hắn coi trọng ."
Thủy Y Họa nhìn đến nụ
cười thoáng hiện trên khóe miệng hắn , biết người này tuy rằng ngoài
miệng nói khen , trong lòng lại có chút không phục.
Trên giang hồ Quỷ Sát Huyết Tôn rất ít khi tin người , kể cả là bốn đại hộ
pháp, cũng phải theo hắn vài năm , mới dần dần chiếm được lòng tin và sự trọng dụng của hắn . Nhưng nữ nhân trước mắt này tính cái gì? Thế nhưng lại so được với thuộc hạ bán mạng cho Quỷ Sát Huyết Tôn ?
Thủy Y Họa ngắm đại đạo trong tay hắn , khẽ cười một tiếng nói: "Bạch Hổ, võ công của ngươi so tôn thượng thế nào?"
Bạch Hổ không rõ nàng thế nào đột nhiên hỏi này, đề tài xoay chuyển thật sự
nhanh , nhưng vẫn hơi có chút ngạo khí trả lời: " Võ công cuả Tôn thượng cũng không phải bình thường, trong bốn nước hiếm có người là đối thủ
của hắn. Tại hạ bất tài, là người có thể tiếp chiêu của hắn nhiều nhất
trong bốn đại hộ pháp , chừng trăm chiêu."
Thủy Y Họa
lúc này liền nhìn hắn vài lần , bốn đại hộ pháp của Tiêu Dao cung không
phải theo võ công mà sắp xếp thứ tự , tối thiểu Thanh Long hộ pháp Đông
Phương Lăng võ công không phải là người cao nhất , nhưng nàng không nghĩ tới Bạch Hổ lại là người lợi hại nhất trong bốn người .
"Ngươi có tin ta cũng có thể ở trong tầm trăm chiêu bắt ngươi?" Thủy Y Họa đột nhiên nhíu mày cười nói, ánh mắt rơi thẳng rơi xuống đất nhìn thẳng
hắn, cũng không có nửa phần chột dạ hay né tránh.
Nàng vốn nói thật, có gì phải chột dạ ?
Bạch Hổ đột nhiên thấp cười ra tiếng, thái độ có vài phần càn rỡ, ánh mắt
cũng khinh thường, "Mặc dù nói ngươi là nữ nhân của tôn thượng , nhưng
là, không ai nói cho ngươi biết ta Bạch Hổ trừ bỏ Quỷ Sát Huyết Tôn, bất luận kẻ nào đều sẽ không để vào mắt, chẳng sợ... Là người trong lòng
hắn !"
Thủy Y Họa xòe năm ngón tay , biểu cảm thản nhiên nói: "Năm chiêu, nếu ở trong vòng năm chiêu ngươi đánh không lại ta,
liền nhanh chóng dẫn người cùng ta đi Viêm Đạm vương phủ cứu người."
"Ai ! Thật sự là một nữ nhân mạnh miệng ." Bạch Hổ nghe được cười lớn .
Cũng không phải Bạch Hổ cố ý khinh thường nàng, mà là nữ nhân này tay chân
lèo khèo , nội lực cũng không có bao nhiêu , võ công có thể cao đến đâu
chứ ? Hắn nhưng là thuở nhỏ luyện võ, lại trong giang hồ rèn luyện nhiều năm. Nếu không phải gặp được Quỷ Sát Huyết Tôn, hắn đời này cho dù lại
nghèo túng, đều khó có khả năng thành thuộc hạ của người khác .
Thủy Y Họa không thời gian cùng hắn vô nghĩa, lúc này liền từ bên hông rút ra quỷ sát huyết tiên, đánh về phía hắn .
Bạch Hổ đang nhìn đến cây roi này , sắc mặt lại là biến đổi. Xem ra, Quỷ Sát Huyết Tôn thật đúng là sủng ái nữ nhân này, vũ khí tùy thân của chính
mình đều tặng cho nàng rồi. Chẳng qua cho dù như thế, hắn cũng sẽ không thể thủ hạ lưu tình.
Tiêu Dao cung Bạch Hổ hộ pháp là người không thương hương tiếc ngọc, đây là chuyện mọi người đều biết .
Chỉ thấy hắn xoay cổ tay , đại đao ở trong tay hắn linh hoạt lật chuyển vài cái, sau đó trực tiếp đón thế công của Thủy Y Họa .
Một đao này, làm cho Thủy Y Họa tránh không được , bị hắn gọt mất một mảng da lớn .
Chiêu số thật độc ác !
Thủy Y Họa thấy thế, trong mắt sát khí hiện lên , thế công biến đổi , hơn tàn nhẫn.
Huyết tiên ở trong tay nàng như một con rắn bơi trong không trung , chiêu thứ nhất liền vững vàng bò lên đại đao của Bạch Hổ . Lấy nhu chế cương, đại đao lại không thể động đậy trong một lát .
Bạch Hổ
trong mắt tràn đầy kinh ngạc, lúc này tập trung tinh thần để đối phó .
Càng đánh nhau, trong lòng hắn càng là giật mình.
Bản lĩnh cận chiến của nữ nhân này không giống như một người mới ra đời , rõ ràng chính là người trong nghề !
Cho đến hết năm chiêu , Bạch Hổ đều không có thắng được nàng , trong mắt
không khỏi lóe sáng . Xem ra, thật đúng là hắn khinh địch , nữ nhân này
nội lực không bằng bản thân , nhưng là võ công chiêu số lại là đệ nhất , từng bước ép sát, nếu là người thường đã sớm bị nàng bức đến góc chết
rồi.
Bạch Hổ hưng phấn còn muốn tiếp tục, Thủy Y Họa lại hợp thời vừa thu lại chiêu thức, thối lui đến một bên, nhíu mày nói:
"Bạch Hổ hộ pháp nên sẽ không quên lời hứa vừa rồi đi?"
Bạch Hổ khinh thường hừ một tiếng, "Ta Bạch Hổ từ trước đến nay nhất ngôn cửu đỉnh ."
"Ngươi trước chờ." Khó chịu tung ra một câu, bóng dáng của hắn rất nhanh liền biến mất ở giữa cung điện .
Không lâu sau , Bạch Hổ đã tụ tập năm mươi người . Năm mươi người đều mặc một thân quần áo màu đen mạnh mẽ , chính là trên cổ tay áo có thêu một chữ
giết bằng sợi tơ hồng .
"Ngươi liền mang theo ít người
như vậy đi giải cứu?" Thủy Y Họa thuận miệng vừa hỏi, trong lòng kỳ thực đã tin tưởng không nghi ngờ. Năm mươi người này đủ để bắt trăm ngàn
binh lính bình thường.
Bạch Hổ liếc nàng một cái, "Những người này đều là lấy một chống trăm, ngươi như không tin, liền tự mình
thí nghiệm một phen ."
"Ta tin lời Bạch Hổ hộ pháp nói , vừa rồi chẳng qua là thuận miệng nói thôi ." Thủy Y Họa ôm quyền hướng
hắn , " Việc hôm nay đa tạ rồi."
Vô nghĩa không
nói nhiều, Thủy Y Họa chuẩn bị mang theo năm mươi người nhanh chóng đến
Viêm Đạm vương phủ cứu người. Nhưng là, đợi đến lúc Thủy Y Họa đi ra vài bước, những người đó cũng không có nhúc nhích một chút.
"Ha ha ha... Ngươi muốn đi rồi hả ? Nói thật với ngươi , trừ tôn thượng và
bốn đại hộ pháp , không có người có thể sai khiến bọn hắn." Bạch Hổ cười ha hả.
Thủy Y Họa tà tà liếc hắn, "Vậy còn mong Bạch Hổ hộ pháp ra lệnh."
Bạch Hổ có thế này mới an bày bố trí , nhìn đến nữ nhân này cam chịu, trong lòng hơi có chút đắc ý.
Năm mươi người áo đen đồng loạt đi theo sau hai người , những người này
khinh công đều tính thượng thừa, chạy suốt cả một đêm . Né tránh binh
lính tuần tra ban đêm , thuận lợi đến Viêm Đạm vương phủ trong Hoàng
Thành . Bên ngoài Viêm Đạm vương phủ cảnh tượng như dưới địa ngục , mấy
chục người thị vệ chém giếtmắt đều đỏ, lấy bọn họ làm trung tâm, chung
quanh chất đầy những mảnh thi thể , cơ hồ là máu chảy thành sông.
"Xem ra, ngươi không có nói dối. Cũng chỉ có tôn thượng mới có thể nuôi
dưỡng được một đám thị vệ giết người không muốn sống như vậy ." Bạch Hổ
xa xa nhìn lướt qua, đúng trọng tâm bình luận nói. Chính là, chiêu thức
của bọn họ quá mức thu liễm, không thể so sánh với những người mà mình
mang tới .
Thủy Y Họa lướt mắt nhìn hắn, "Xem đủ rồi có phải nên ra lệnh cứu người không ?"
Bạch Hổ nhẹ nhàng liếc nhìn nàng, rồi sau đó nhìn về phía năm mươi người
phía sau làm một cái thủ thế đơn giản . Thủ thế này rõ ràng cho thấy là
một loại ám hiệu.
Ám hiệu vừa ra , năm mươi nam tử áo đen phá không nhảy ra, động tác hung ác bắt đầu chém giết.
Những thủ hạ đã trải qua huấn luyện đặc biệt này không ra tay thì thôi, vừa
ra tay chiêu chiêu trí mệnh. Xung quanh mỗi người rất nhanh liền có binh lính ngã xuống thành đống .
Mấy thị vệ lấy Triệu Xương cầm đầu thấy thế, trong mắt đầu tiên là hiện ra mừng như điên, lập tức là nghi hoặc không hiểu.
Ngay từ đầu bọn họ còn tưởng rằng là cứu binh mà Đông Phương Công tử chuyển
đến . Nhưng nhìn kỹ, những người này rõ ràng không phải binh lính thông
thường, càng làm người ta khó hiểu chính là
những người này hành vi tàn nhẫn, giết người giống như giết gà, ngay cả
ánh mắt cũng không nháy , thật sự không giống như là người tầm thường .
Bất kể như thế nào, những người này đang giúp bọn hắn giết địch , tạm thời hẳn là không có ác ý.
Chỉ hơi chút ngây người , Triệu Xương cùng chư vị thị vệ gần như kiệt sức
nháy mắt lại tràn ngập khí lực, tiếp tục xung phong liều chết xông lên .
Đầu lĩnh đám binh lính phản tặc thấy thế , đã sinh lòng nghĩ trốn chạy .
Hết nhìn đông tới nhìn tây , ghìm ngựa tìm một chỗ trống , không tiền đồ chạy thoát.
Chính là, không đợi đến hắn cưỡi ngựa chạy
ra rất xa, một thanh ngân đao trực tiếp phá không truyền đến, sạch sẽ
lưu loát cắt đầu của hắn xuống .
Thủy Y Họa không khỏi khẽ nhíu mày.
Bạch Hổ thu hồi đại đao vừa ném , tương đối có chút buồn cười nhìn về phía
Thủy Y Họa, "Nữ nhân chính là nữ nhân, nhìn không được gió tanh mưa máu, liền điểm ấy kiến thức lại như thế nào xứng đôi Quỷ Sát Huyết Tôn ?"
Hắn thấy Thủy Y Họa nhíu mày, theo bản năng liền cho rằng nữ nhân này là bị hành động tàn nhẫn của bản thân dọa đến .
Mà Thủy Y
Họa cũng không phải cảm thấy thủ pháp của hắn tàn nhẫn, dù sao người này cũng giết rất nhiều thị vệ trong vương phủ, là nên thiên đao vạn quả,
đáng tiếc,dù sao
cũng phải giữ lại người đứng đầu để thẩm vấn .
"Ngươi không nên trực tiếp giết đầu lĩnh, đến lúc vấn tội có lẽ còn dùng được hắn."
Bạch Hổ nghe vậy, nao nao, lại nhìn nàng , chỉ thấy nàng nhíu mày , sắc mặt
không phải tái nhợt như bị kinh hách , tức thời liền phản ứng là bản
thân nghĩ nhiều rồi.
"Vừa rồi thấy hắn muốn chạy, cho
nên ta không nghĩ qua liền ném đao . Nhưng mà người nọ cũng quá vụng về , ngay cả một đao dễ dàng như vậy cũng không tránh được ." Bạch Hổ không
có chút tự giác vì làm sai , ngược lại một bộ dáng lơ đễnh .
Thủy Y Họa than nhẹ. Coi như quên đi, có thể tìm đến tôn đại Phật này đã tốt lắm rồi , còn có thể trông cậy vào hắn cái gì đều nghe bản thân? Nghĩ
vậy , Thủy Y Họa không khỏi dựng thẳng ngón cái tán thưởng Cơ Mộc Ly ,
chỉ xem tính cách Bạch Hổ này cũng biết là người không dễ đối phó, Cơ
Mộc Ly có thể làm cho Bạch Hổ cam tâm tình nguyện nhiều năm như vậy, nói vậy cũng là mất không ít công phu.
Năm mươi người này
không hổ là cao thủ của Tiêu Dao cung , trong vòng nửa canh giờ , liền
cơ bản xử lý xong phản tặc thừa lại . Chính là...
Thủy Y Họa bất đắc dĩ nâng trán.
Chính là địch nhân đều giơ tay đầu hàng , những người này vẫn giơ đao chém
giết , giống như quỷ sa tăng đến từ địa ngục , trên đất mùi máu tươi
lại như là chất xúc tác , làm cho bọn họ giết được càng ngày càng hăng
say !
"Bạch Hổ, ta thấy đối phương đã có ý đầu hàng , có thể bảo bọn họ dừng lại hay không ?" Ngữ khí của Thủy Y Họa mang theo
một tia thương lượng.
Bạch Hổ nhưng chỉ thản nhiên liếc
nhìn nàng, " Việc này không phải do ta, quy củ của Tiêu Dao cung : Đối
địch nhân tuyệt không nhân từ nương tay, diệt cỏ phải diệt tận gốc .
Ngươi yên tâm, đợi khi giết hết mọi người, bọn họ tự nhiên sẽ dừng
lại."
Một câu nói cuối cùng rất nhẹ nhàng bâng quơ .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT