CHƯƠNG 7: MỜI

“Lord!”

Lucius ưu nhã khom người. Đây là phương thức yết kiến gần đây của Tử Thần Thực Tử, ‘Ta không cần nô bộc’, đây là nguyên văn lời nói của Chúa tể Hắc ám trong một hội nghị gần đây, bởi vậy liền có thêm được càng nhiều sự tin tưởng cuồng nhiệt cùng sùng bái của các Tử Thần Thực Tử.

“Lucius, có chuyện gì sao?”

Chúa tể Hắc ám bị chen ngang dòng suy nghĩ sau khi nhìn thấy là con trai yêu của bạn tốt của mình thì mỉm cười vừa lòng, đồng thời cho tất cả mọi người trong phòng ngoài Abraxas lui ra. Ngoại trừ cuốn nhật ký kia, tất cả việc làm của Lucius đều khiến hắn vô cùng vừa lòng, mà việc cuốn nhật ký kia dù sao cũng chỉ là ngoài ý muốn, Lucius căn bản không hiểu rõ kia rốt cuộc là thứ gì, huống chi lúc ấy hắn cũng đã trừng phạt rồi.

“Đây là ma dược do Snape gửi đến.”

Sau khi các Tử Thần Thực Tử rời đi Lucius liền cung kính dâng hộp ma dược lên.

Ánh mắt Abraxas không khỏi sáng lên, hắn không ngờ đàn em cùng học mà Lucius tiến cử lại có bản lĩnh như thế, hắn căn bản không trông mong sẽ thu hoạch được gì, chỉ cho là trợ giúp một Bậc thầy ma dược tương lai, không ngờ rằng chỉ trong ba tháng đã có được kết quả, đây còn là mới chỉ gửi đi phần tài liệu thứ hai. Con mắt của Lord quả nhiên là tinh đời, hắn càng lúc càng khâm phục Chúa tể Hắc ám.

Voldemort vẻ mặt phức tạp liếc mắt nhìn hộp ma dược trên bàn một cái, hắn biết rất rõ ràng tài năng ma dược của Snape, nhưng nửa năm nay tìm đến đều là bậc thầy ma dược có năng lực đứng đầu, cho dù có thể luyện chế, nhưng tỷ lệ thành công cùng lắm chỉ có ba phần, một Slytherin máu lai mới học năm thứ năm chỉ trong khoảng thời gian ngắn như vậy, có thể điều chế thành công, còn là tỷ lệ sáu phần, thiên phú như vậy trong vòng mấy trăm năm cũng khó có được.

Voldemort không khỏi nuối tiếc trong lòng, nếu theo kế hoạch của hắn khiến một bậc thầy ma dược có tư chất hơn người như vậy ngã xuống, chính là tổn thất cực lớn của thế giới phép thuật.

Bỏ qua cho y? Nhưng là hắn không thể tha thứ cho kẻ phản bội đã mang đến quả đắng thất bại cho hắn và Slytherin. Không, hắn đã rất rõ ràng, thực sự khiến hắn thất bại là chính hắn.

Chấp nhận y? Nhưng là hắn đã nhận thức được sâu sắc, ở trong lòng người ấy, đóa hoa bách hợp của Gryffindor koa vĩnh viễn là quan trọng nhất, y vĩnh viễn không thể thực sự trung thành với hắn. Người đàn bà kia nhất định sẽ gia nhập Hội Phượng Hoàng, tiếp tục đối nghịch với hắn.

Chỉ cần hắn không tổn thương đến bông hoa Gryffindor kia? Vậy không phải là hoàn toàn trung thành, hắn không cần.

Ha, đây là lý do. Trong lòng mỗi người đều có một sự tồn tại độc nhất vô nhị, giống như Lucius ở trong lòng Abraxas vậy. Vì sao hắn lại không thể tha thứ được việc y có trân bảo ở trong lòng?

Bởi vì y cuối cùng đã phản bội, nhưng ngươi cũng biết rõ, Narcissa vì Draco cuối cùng không phải là cũng phản bội hắn sao, mà hắn từ sớm đã không để ý thậm chí còn tha thứ cho cô ta?

Voldemort không dám nghĩ tiếp nữa, trực giác của hắn cảm thấy đáp án này hắn tuyệt đối không muốn biết. Về phần phải đối phó với Snape như thế nào, đợi đến lúc chính thức yết kiến vẫn còn ba năm nữa, hắn có thể từ từ sắp đặt. Đến lúc đó tình thế có lẽ đã hoàn toàn thay đổi.

Đây là lần thứ hai Abraxas phát hiện Chúa tể Hắc ám thất thần khi đề cập đến cậu Snape này, chẳng lẽ Lord đã từng gặp đàn em cùng học này của Lucius sao?

“Lord, Snape có thiên phú ma dược xuất sắc như thế, xem ra ít nhất đã đạt đến tiêu chuẩn của bậc thầy ma dược, sớm muộn gì cũng sẽ bị Dumbledore chú ý đến. Kỳ nghỉ Giáng sinh lần này là hôn lễ của Lucius và Narcissa, có cần sắp xếp cho Snape yết kiến hay không?”

Lucius rất tin tưởng vào Severus, cậu ta tuy là máu lai nhưng lại có ma thuật hắc ám cùng ma dược rất xuất sắc, nếu Tử Thần Thực Tử có thêm một Bậc thầy độc dược như vậy, quả thật là như hổ thêm cánh, ánh mắt không khỏi toát ra sự chờ đợi.

“Không cần!”

Voldemort thẳng thắn từ chối, phát hiện ra ngữ khí của mình quá mức kịch liệt liền ngừng lại.

“Cậu ta mới chỉ là một học sinh năm thứ năm, cũng không thể nhận dấu hiệu, Lucius, ngươi tiếp tục giữ vững liên lạc với cậu ta, nếu có ma dược gì đặc biệt liền giao cho cậu ta, dựa theo mức giá cao nhất dành cho bậc thầy ma dược mà trả thù lao.”

“Vâng!”

Quý tộc bạch kim lớn nhỏ đều khom người hành lễ, nhanh chóng rời khỏi thư phòng.

“Cha, rốt cuộc dụng ý của Lord là như thế nào, cho dù không thể nhận dấu hiện cũng có thể yết kiến mà. Hơn nữa Snape và Lily Evans rất thân, Lily Evans lại là nữ chủ nhân tương lai của nhà Potter mà James Potter nhìn trúng, nhỡ như cậu ta vì bông hoa bách hợp kia mà đầu quân cho Hội Phượng Hoàng thì sao?”

Lucius vừa về đến trang viên Malfoy liền không nhịn được sự nghi hoặc mà hỏi người cha khôn khéo giảo hoạt của mình.

“Lord tự có tính toán, con không cần lo lắng. Gia tộc Potter có dục vọng chiếm hữu rất mạnh với một nửa khác, James Potter lại là một tên nhóc càng cuồng vọng tự đại lỗ mãng hơn, Snape và nữ sinh Gryffindor kia càng thân thiết, quan hệ giữa cậu ta và James Potter càng tồi tệ, Snape sẽ không gia nhập Hội Phượng Hoàng đâu.”

Thực ra Abraxas cũng không hiểu lắm suy nghĩ của Voldemort, chỉ là hắn tin tưởng Chúa tể Hắc ám của hắn nhất định là đã suy nghĩ cẩn thận rồi mới đưa ra quyết định như vậy.

“Vậy ngày kết hôn còn mời Snape nữa không ạ?”

Lucius đã định sẽ mời đàn em cùng học này từ trước.

“Con tự mình đến mời, nhưng sắp xếp để vị trí của bọn họ cách nhau thật xa, huống chi đàn em cùng học kia của con chưa chắc đã đến đây.”

Abraxas nghĩ, nếu như Snape kia thật sự để ý đến người bạn Gryffindor của cậu ta, trước khi tốt nghiệp chưa chắc đã đồng ý xuất hiện trong những sự kiện như thế này. Tự mình đến mời coi như cũng thể hiện đầy đủ sự coi trọng với bậc thầy độc dược tài hoa xuất chúng này, hiện tại so với chủ nhiệm Slughorn của Slytherin đã xuất sắc hơn rất nhiều rồi, một khi gia nhập vào Tử Thần Thực Tử, chắc chắn sẽ dễ dàng nhận được sự coi trọng của Lord, đối với Luke cũng có giúp ích không nhỏ.

[Severus, sớm như vậy cậu đã đem ma dược điều chế thành công gửi cho Lucius, quả nhiên là không phụ tấm lòng của vị quý tộc bạch kim đó mà.]

Tambor hô to.

[Anh lo lắng có vấn đề gì sao?]

Severus đang bận rộn gửi đi một lượng lớn sản phẩm làm đẹp, cố ý dùng thần chú thu nhỏ lại, đặt ở trên cái túi một câu thần chú phát động, chỉ cần Petunia tận tay chạm lên cái gói này một chút, là có thể tự động phóng lớn, đây cũng là đề nghị của Tambor, y phát hiện người thanh niên ở trong thân thể y này có ý tưởng thật đa dạng, thông minh cơ trí.

[Cũng không có gì, chỉ là cảm thấy sau này khi cậu gia nhập dưới trướng Chúa tể Hắc ám nhất định có thể nhận được sự coi trọng, nói không chừng kỳ nghỉ Giáng sinh năm nay còn có thể gặp được Chúa tể Hắc ám nữa.]

Tambor đã quen với sự sắc bén của Severus, nói ra phỏng đoán của bản thân.

[Cho nên anh lo lắng? Tôi nghĩ anh biết tôi là Slytherin.

Tambor đương nhiên biết rõ lực hấp dẫn của Chúa tể Hắc ám với nhóm Slytherin bọn họ, nếu có thể nhìn thấy Chúa tể Hắc ám không phải là vô cùng vinh hạnh sao?

[Tôi là muốn tốt cho cậu đó, nếu như lúc này đi gặp Chúa tể Hắc ám, mối quan hệ giữa cậu và Lily thật vất vả mới dịu lại sẽ trở nên căng thẳng. Tất cả mọi người sẽ nghĩ cậu đã gia nhập Tử Thần Thực Tử. Cậu sẽ giải thích như thế nào với đóa hoa bách hợp của cậu chứ?]

Tambor nói ra sự băn khoăn của mình.

Severus trầm mặc không nói để cú mèo bay đi, trong khoảng thời gian này y đã ướm thử suy nghĩ của Lily, cô ấy hoàn toàn không thể tiếp nhận ma thuật hắc ám, khăng khăng cho rằng ma thuật hắc ám chính là tà ác, trong mắt cô luôn luôn không đen thì là trắng, nhưng lại không biết tà ác chính là con người, ma pháp giết người chẳng lẽ lại không tính đến người sử dụng ma pháp sao, ma thuật chính nghĩa cũng có thể mang đến tổn thương rất lớn, mà phù thủy chính nghĩa vĩ đại nhất thế kỷ hai ngươi Albus Dumbledore, sự hiểu biết của ông ta với ma thuật hắc ám không thể ít hơn những phù thủy hắc ám mạnh mẽ nhất.

[Ừm, cậu có thể suy nghĩ cân nhắc lại, xem có thể thuyết phục Lily hay không, hoặc là cân nhắc lại về lập trường của cậu.]

Tambor hiểu rất rõ sự mâu thuẫn trong lòng Severus.

[Lập trường?]

Severus trào phúng cười nhạo một tiếng:

[Anh chắc là sẽ không cho rằng tôi lựa chọn Hội Phượng Hoàng chứ? Đừng nói đến việc một Slytherin như tôi vào Hội Phượng Hoàng sẽ bị đối đãi như thế nào, cho dù tôi chọn Hội Phượng Hoàng sẽ tương đương với việc rời bỏ Slytherin, Chúa tể Hắc ám dù có hào phóng đến mấy cũng sẽ không bỏ qua cho mục tiêu phản bội Slytherin rõ ràng như thế.]

Lần này đến lượt Tambor trầm mặc không nói gì, hai lựa chọn kia đều không thể, cho nên bi kịch quyết liệt năm đó gần như là tất nhiên. Tuy rằng bi kịch lớn nhất vẫn là việc Snape hại chết người bạn thanh mai trúc mã của mình.

Khi nhận được thư của Lucius chính là vào bữa sáng ở Hogwarts. Một con đại bàng màu vàng kim kiêu ngạo vỗ cánh bay đến bàn dài của Slytherin đã hấp dẫn tất cả sự chú ý của giáo viên và học sinh. Ngoại trừ gia tộc quý tộc bạch kim Malfoy, còn có ai dùng vật đưa thư như vậy chứ.

Severus điềm nhiên như không cởi lá thư xuống, trực tiếp gạt móng vuốt đang chìa ra muốn được khen thưởng của đại bàng màu vàng kim, y vẫn còn nhớ rõ cầm thú đã làm hỏng ma dược này của y, mấy lần nó bay đến truyền tin vẫn không cho bất kỳ phí công tác nào. Chỉ là địa điểm lần này không được tốt, vì thế tất cả mọi người được thấy một màn không thể tưởng tượng nổi như thế, Merlin, vẫn chưa từng gặp ai dám đối đãi vô lễ như vậy với vật truyền tin của gia tộc Malfoy, cho dù là một Gryffindor.

Đám rắn nhỏ của Slytherin thầm căm tức, thất lễ như thế, quả nhiên là đồ máu lai.

Trên bàn dài của Gryffindor, Lily không khỏi che miệng mỉm cười, từ James mà cô biết được đó là đại bàng màu vàng kim của gia tộc Malfoy.

James vốn tính toán muốn từ mối quan hệ thân thiết của Snape với nhà Malfoy trợ thủ đắc lực của Chúa tể Hắc ám để chứng minh Snape tà ác, không ngờ Snape lại có hành động như thế, lập tức khiến cho mưu kế cậu ta chuẩn bị phá sản, khiến cậu tức đến nhe răng nhếch miệng, chỉ là trong kỳ nghỉ hè sau khi bị cha mạnh mẽ dạy dỗ một hồi, cậu không dám khiêu khích ở trước mặt mọi người nữa.

Đôi mắt xám của Sirius ngồi bên cạnh cậu ta chợt lóe lên một tia phức tạp cùng vui sướng, nhìn con dơi nhỏ dường như đã khỏe mạnh hơn và không còn nhờn mỡ kia đang lâm vào trầm tư, không biết là đang suy nghĩ cái gì.

Rõ ràng là sự thay đổi cực lớn của Severus cũng khiến cho Lucius phải lắp bắp kinh hãi, thậm chí còn không thèm che giấu ngồi ở trên ghế lô trong quán Ba Cây Chổi, cẩn thận đánh giá đàn em cùng học lâu ngày không gặp này hồi lâu. Sắc mặt vàng như nến biến thành tái nhợt, rõ ràng dù có đủ chất dinh dưỡng nhưng vẫn không thích phơi nắng, cũng không chịu vận động, mái tóc hẳn là vừa mới gội có vẻ vô cùng mềm mại tản ra hai bên vai, trên người không còn là áo chùng pháp sư cũ nữa, hẳn là hàng làm theo yêu cầu tuy không sang quý cũng rất vừa vặn hợp với người, trong đôi mắt thâm trầm không còn vẻ âm u như trước, mà là ánh nhìn u buồn khiến cho người khác muốn đưa tay vuốt đi sự u buồn ấy cho y.

“Tôi nghĩ, anh đến không phải chỉ là muốn đánh giá tôi.”

Severus không kiên nhẫn mở miệng, từ lúc y đi vào Lucius vẫn nhìn chằm chằm y như vậy, thật sự khiến y chịu không nổi.

“À, thật sự là đã lâu tôi không gặp cậu. Hơn nữa cậu thay đổi lớn như vậy, chẳng lẽ không thể thông cảm cho lòng hiếu kỳ của tôi sao?”

Lucius phớt lờ nói.

“Phải không, vậy thật sự vinh hạnh cho tôi khi có được sự hiếu kỳ của một Malfoy, thế nhưng nếu so ra tôi càng hiếu kỳ với lời hẹn gặp của anh hơn.”

Severus nheo nheo đôi mắt đen nhìn thẳng Lucius.

Lucius hiểu rõ y nên cũng không muốn khiến bạn tốt nổi giận, thu hồi ánh mắt càn quấy.

“Kỳ nghỉ Giáng sinh này tôi sẽ kết hôn, chân thành mời cậu tới tham gia.”

“Tôi nghĩ đây chỉ là một phần của thư mời thôi.”

Severus thản nhiên mở miệng, con ngươi đen như mực hiện lên một tia phức tạp, ngón tay phải vuốt vẻ ngón út tay trái, đây là thói quen gần đây của y.

“Đương nhiên, nhưng tôi cần phải bày tỏ sự cẩn thận của mình, cậu biết rõ, vì Dược Cố Định Linh Hồn của cậu.”

Lucius cực kỳ thẳng thắn, xòe hai tay ra nói. Đối với với con rắn nhỏ không được tự nhiên này, thẳng thắn một chút cũng không có chỗ nào không tốt.

“Tôi sẽ gửi quà mừng đám cưới đến sớm.”

Severus tất nhiên có thể cảm nhận được thành ý của vị đàn anh cùng học này, nói ra dự định của y.

Quả nhiên là giống như dự đoán của cha, Lucius cười khổ.

“Nếu cậu muốn tránh mặt Chúa tể Hắc ám, có thể đến vào buổi tối, hiện tại chủ nhân cũng không có ý định gọi cậu đến yết kiến.”

“Không có liên quan gì đến việc ấy, chỉ là không muốn rước lấy phiền toái. Dù sao tôi cũng phải ở lại Hogwarts hai năm nữa.”

Severus nghe vậy, mở miệng giải thích. Một khi y xuất hiện ở trang viên Malfoy, Dumbledore chắc chắn sẽ ba ngày thì hai ngày gọi đến, mà bộ tứ kia thỉnh thoảng sẽ đến gây phiền phức, Lily cũng sẽ càng không ngừng khuyên mình bỏ gian tà theo chính nghĩa, hiện tại y đã đủ bận rộn rồi.

Lucius hiểu rõ ý của Severus, yên lòng, xem ra cho dù Severus có để ý bông hoa bách hợp kia của Gryffindor, thì lập trường hướng về Slytherin cũng sẽ không thay đổi. Đăng bởi: admin

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play