Tất cả những chuyện xảy ra trên tháp Gryffindor, Severus đã ngủ say tự nhiên là không biết, cho dù biết, cũng sẽ chỉ khen ngợi, thì ra khả năng thuyết phục của Regulus cũng không tệ.
Voldemort sau khi xử lý xong công vụ, dặn dò Gigi đóng gói ma dược Severus chế ra gửi cú mèo cho Lucius, sau đó mới rón rén nằm lên giường, ôm thân thể mềm mại của Severus vào trong lòng. Thay đổi xảy ra ngày hôm nay thật sự quá nhanh, cho dù hắn và Severus vẫn đứng bên cạnh nhau, hắn vẫn có loại cảm giác bất an rằng đây chỉ là một ảo giác. Cho đến khi hai người lại ôm nhau chìm vào giấc ngủ, mới hoàn toàn xoa dịu được sự bất an của hắn.
Voldemort nhìn Severus thật tự nhiên cuộn mình chui vào trong lòng hắn, khóe miệng liền vừa lòng nhếch lên, lần này thật đúng là nhờ họa được phúc, trước đó Severus cũng từng có biểu hiện như vậy, hắn lại không hề chú ý, chỉ nghĩ rằng Severus làm theo thói quen, cũng đã quên, dù là thói quen như thế nào, sự cảnh giác đã xâm nhập vào xương tủy cũng không dễ dàng xóa đi được, hắn hẳn đã sớm xác nhận Severus thay đổi là vì hắn.
Voldemort nghĩ đến sự đáp lại của Severus, cười khẽ dúi đầu vào mái tóc của thiếu niên, chậm rãi buông suy nghĩ ra tiến vào mộng đẹp.
Khi những tia nắng mặt trời đầu tiên chiếu lên mặt đất thì, Severus mới từ từ tỉnh dậy, mở mắt ra, liền thấy gương mặt gần ngay trước mắt, hai mắt người đàn ông nhắm nghiền, đôi môi khêu gợi hơi cong lên, dường như đang ôm mộng đẹp. Trong lòng Severus có một cảm giác yên bình trước nay chưa từng có. Y cẩn thận muốn rời khỏi ôm ấp ấm áp của Voldemort, cũng không ngờ phần eo thoáng cái đã bị ôm thật chặt, thân trên liền đập thẳng vào ***g ngực vững chắc mạnh mẽ của người đàn ông. Severus hung tợn ngẩng đầu, rõ ràng là Voldemort chắc chắn đã thức dậy.
“Chào buổi sáng, Sev!”
Voldemort mở hai mắt mang theo mỉm cười nhìn hai má mang theo màu hồng hào khỏe mạnh của Severus đang nằm trong lòng mình.
“Cháo buổi sáng!”
Severus thấp giọng đáp lại, sau đó nhìn vào ánh mắt mang theo mong chờ của Voldemort, há miệng thở dốc, khô khan mở miệng:
“Voldy!”
Gương mặt tuấn mỹ của Voldemort lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, tiến lên hôn đôi môi mỏng có chút khô ráp của thiếu niên, môi lưỡi lửa nóng giao nhau cũng một chỗ, cho đến khi Severus phát ra tiếng rên rỉ kháng nghị, hắn mới rời khỏi đôi môi cánh hoa mềm mại quyến rũ hắn kia. Chỉ là nhìn Severus phồng hai má hô hấp dồn dập, lại nhịn không được cúi đầu nhẹ nhàng liếm mút đôi môi đã sưng đỏ, hai tay cách lớp quần áo không ngừng âu yếm thân mình gầy gò. Bị thân thể nặng nề của người đàn ông đè ép như thế, lại bị hôn môi kịch liệt, một loại cảm giác hít thở không thông dần dần kéo đến, Severus bị đặt dưới thân giãy dụa không ngừng.
Cũng may Voldemort còn lý trí, nghiêng người ngồi dậy, không dám nhìn tiếp thân thể đã bị kéo quần áo lộ ra một mảng da thịt lớn của Severus.
“Dậy đi!”
Voldemort bỏ lại một câu ngắn ngủi, vội vàng đứng dậy đi vào phòng tắm.
Severus mím môi nhìn bóng dáng có chút chật vật, vẻ mặt vốn xấu hổ trở nên mê mang, hai mắt như hắc diệu thạch lóe ra một tia vui sướng.
Cho dù đã biết là mình thích Voldemort, Severus vẫn chưa chuẩn bị tâm lý tiến thêm một bước hoan ái với Ma vương, chỉ là y biết rõ thân thể đàn ông không chịu nổi khiêu khích, vừa rồi y rõ ràng cảm nhận được phần thân dưới chạm vào mình đã cứng rắn, nhưng mà Voldemort vẫn nhịn xuống, loại cưng chiều dung túng này khiến y an tâm đồng thời lại có chút vui sướng nho nhỏ.
Nghe thấy phòng tắm truyền đến tiếng nước, Severus kéo áo ngủ lộn xộn lại, đứng dậy đi đến trước tủ quần áo lấy ra một bộ áo chùng phù thủy kiểu dáng tinh xảo mới mẻ độc đáo, tủ quần áo của y hiện tại, tuy rằng vẫn chỉ một màu đen, hình thức lại thay đổi rất nhiều, đều là Voldemort dặn dò làm theo kiểu dáng nhã nhặn, bao gồm cả đồ dùng sinh hoạt của y. Severus nheo mắt lại, dường như từ sau khi gặp lại, bản thân mình trước sau không hề bận tâm đến những thứ vụn vặt bên người, mỗi ngày đều chế ma dược và nghiên cứu những cái khác, mà Voldemort lại rót đầy hình bóng của mình vào mỗi góc cuộc sống của y.
“Sao vậy, không thích trang phục này sao, vậy kêu Jealous làm lại một ít nữa, thực ra một số kiểu dáng quần áo của Muggle cũng rất không tệ, Abraxas hình như có cố ý đầu tư vào phần trang phục của Muggle.”
Voldemort mang theo một thân hơi nước đi ra, nhìn thấy Severus ngẩn người đứng trước tủ quần áo, thản nhiên nói ra, lại quên mất người yêu của mình không phải một Malfoy, sao lại để ý đến dáng vẻ chứ? Gần như là vừa mới dút lời, liền nhận được một cái trừng mắt của Severus.
Bởi vì là Chủ nhật, dậy cũng đã muộn, Voldemort và Severus không đi đến Đại sảnh đường dùng cơm.
“Sev, qua vài ngày nữa chính là ngày trăng tròn. Hiệu quả tốt nhất của lang dược em có thể thay đổi được là gì?”
Voldemort nhớ tới văn kiện mình nhìn thấy ngày hôm qua.
Orion đến chào hỏi các bộ tộc người sói đã có tin tức, vài bộ tộc người sói vốn phản đối Fenrir dường như đã bắt đầu buông lỏng, nhưng bọn họ đều là người sói không tán thành việc Fenrir trả thù phù thủy, chỉ hy vọng có thể sinh sống bình thường ở thế giới phép thuật. Tài sản của thế giới phép thuật phần lớn đều nằm trong tay phù thủy máu trong, các quý tộc Slytherin tự nhiên cũng có rất nhiều sản nghiệp cung cấp công việc. Chỉ là đây dù sao cũng không phải kế lâu dài.
Muốn được người sói ủng hộ, tốt nhất là giúp bọn họ có một vị trí ở thế giới phép thuật, chỉ cung cấp công việc không thể giải quyết được vấn đề. Mà muốn các phù thủy có thể chấp nhận người sói, trừ phi những người sói nguyện ý sống cuộc sống bình thường này không cắn người, việc này chủ yếu phải dựa vào lang dược.
Lần trước lang dược Severus cung cấp là do Damocles phát minh ra, chỉ có thể khiến người sói suy yếu vào đêm trăng tròn, cũng không thể giải quyết được vấn đề người sói cắn người.
Severus hiện tại xác định Chúa tể Hắc ám muốn mượn sức những bộ tộc người sói ngoài người sói Fenrir ra, chỉ là như vậy người sói sẽ cần một lượng lớn lang dược đã được thay đổi, một khi không được dùng đúng lúc, sẽ tạo thành vụ việc người sói cắn người, sẽ vô cùng bất lợi với những thay đổi mà Voldemort đã làm được hiện tại. Nghĩ đến ý tưởng chợt lóe lên khi chế lang dược cùng những nghiên cứu sau này, Severus quyết định mấy ngày nay sẽ toàn lực giải quyết vấn đề này.
“Lang dược được thay đổi sẽ có hai loại, một loại là giữ nguyên hình dáng con người, nhưng sẽ rơi vào hôn mê còn có một loại là giữ hình sói nhưng cũng giữ được lý trí, chỉ là sau khi uống thuốc thì trong vòng một tuần sau sẽ suy yếu không có chút sức lực.”
Voldemort ngẫm nghĩ:
“Vậy cứ chế ra mấy phần lang dược cho đám người sói này sử dụng. Hình người chỉ sợ bọn họ chưa chắc đã chấp nhận.”
Sau khi hôn mê nhỡ như gặp phải chuyện ngoài ý muốn, sống chết không do chính mình nắm giữ, người sói còn có thể nghĩ rằng phù thủy muốn tiêu diệt bọn họ ấy chứ?
Severus gật đầu, người sói trời sinh tính cách giả dối đa nghi, tất nhiên sẽ không chấp nhận chuyện rơi vào hoàn cảnh không có sức phản kháng vào đêm trăng tròn, nhưng cho dù là lang dược giữ vững lý trí thì, sau đó cũng sẽ suy yếu khá lâu, nếu là người sói bình thường, ngày hôm sau chỉ hơi suy yếu hơn thôi.
“Hôm nay có muốn rời Hogwarts cùng với ta không?”
Voldemort ngẫm nghĩ hỏi.
Severus hơi hơi sửng sốt, lắc đầu:
“Không được, hôm nay phải chế lang dược cho xong, buổi tối còn phải tranh đoạt thủ lĩnh.”
Ma vương mắt đỏ mỉm cười:
“Chẳng lẽ em định ra tay sao?”
Hắn thật sự chờ mong Severus sẽ dạy dỗ đám rắn nhỏ kia, chỉ là với sự kiêu ngạo của Severus, chưa chắc đã đồng ý làm vậy, cho dù ngày hôm qua hắn mới hung hăng dạy dỗ đám người dám mạo phạm người của hắn.
Severus liếc mắt một cái nhìn người đàn ông đang muốn xem náo nhiệt kia, y làm Xà vương của hầm hai mươi năm, hiện tại đám đàn anh đàn em này, đều không khác học sinh của y lắm, huống chi ngày hôm qua vừa mới ra tay, chỉ sợ không có người nào đồng ý đấu với y.
Voldemort nhìn thấy sự giễu cợt trong mắt Severus, đưa tay ôm lấy vòng eo của y.
“Ta biết em không muốn đảm nhiệm vị trí thủ lĩnh, làm vua không ngai cũng không tệ, về sau làm việc cũng tự do hơn rất nhiều.”
Severus trầm mặc, gật gật đầu. Quả thực, lần này chính là bởi vì y mới tiếp nhận gia tộc Prince, vốn là có rất nhiều phù thủy đang đỏ mắt, sau khi nhìn thấy quan hệ thân thiết của y và Lily, liền kích động muốn được chia một chén súp. Nếu thực lực của y đủ mạnh mẽ, tự nhiên sẽ không có người nào dám nói gì. Hơn nữa, Severus nâng mắt nhìn về phía người kia, nếu thật sự định ở cùng một chỗ với Voldemort, y cũng không thể bị người khác nói là phụ thuộc vào Chúa tể Hắc ám, dựa vào việc bán chính bản thân mình đổi lấy vị trí cao, bộc lộ thực lực của chính mình, có lẽ là vô cùng quan trọng.
Buổi chiều vừa qua sáu giờ, nhóm rắn nhỏ dùng xong bữa chiều đều lục tục đi đến phòng sinh hoạt chung của Slytherin. Việc tranh đoạt chức thủ lĩnh mỗi năm một lần, đối với nhà Slytherin là việc lớn hạng nhất, huống chi lần này còn có quý ngài Voldemort Slytherin tự mình đến đây kiểm tra.
“Ngày hôm qua Prince quay về, hình như đến bây giờ vẫn chưa bước ra khỏi phòng ngủ?”
Rabastan thấp giọng hỏi Evan Rosier.
“Không sai, nói không chừng ngày hôm qua y cũng chỉ là cố chống đỡ, hẳn là cũng bị thương không nhẹ!”
Gương mặt Rosier lộ vẻ âm ngoan.
Ngày hôm qua gã cực kỳ mất thể diện, trước bữa cơm chiều biết được từ trong miệng một Gryffindor không biết giữ bí mật, kẻ quấy rối khi đó lại chính là nghịch tử đã bị trục xuất khỏi cửa của gia tộc Black, trong lòng phẫn hận không thôi, đồng thời cũng nhận định Prince nhất định là ngả về phía Gryffindor, nói không chừng gia tộc Black cũng là như thế, nếu không vì sao Prince sao lại cùng Regulus và cả Lily Evans kia thân mật như thế.
Hừ, có Lucius Malfoy giúp đỡ thì sao chứ, trở thành quý tộc máu trong thì sao nào? Hiện tại Chúa tể Hắc ám đã ở Hogwarts, hành vi của Prince đồng nghĩa với phản bội, cho dù là Dumbledore, muốn bảo vệ cho một Slytherin ở dưới tay của Chúa tể Hắc ám, chỉ sợ cũng không thể làm được.
Ánh mắt Rabastan lóe lên, Prince đã liên tục hai ngày không đến Đại sảnh đường dùng cơm, hơn nữa trong khoảng thời gian đó còn xảy ra một vụ xô xát nghiêm trọng, khả năng bị thương là rất lớn, chỉ là, buổi chiều ngày hôm qua Lord tự mình hỏi đến, e rằng là vì biết chuyện Prince bị thương mà giận dữ. Gia tộc Rosier chắc chắn sẽ không được hay ho, hôm nay tranh đoạt thủ lĩnh, không biết Prince có cảm thấy với chức thủ lĩnh nhà hay không, đến lúc ấy hắn phải lựa chọn như thế nào đây? Thật đúng là tiến lùi đều không được!
Đám rắn nhỏ năm cuối khác, nhất là mấy người ngày hôm qua cùng vây đánh Severus, sắc mặt đều khó coi nhìn chằm chằm về phía con đường thông từ phòng sinh hoạt chung của Slytherin đến dãy phòng ngủ.
Bọn họ lần này dễ dàng bị kích động, chỉ là ích lợi lay động lòng người, các quý tộc có rất nhiều cách có thể khiến người khác nghe lời, bọn họ đều đã chuẩn bị sẵn sàng, tính toán nhân cơ hội này trực tiếp thu lấy khối tài sản khổng lồ mà Prince cất giữ. Tuy rằng biết Prince rất mạnh, nhưng là mười một phù thủy đối phó với một người, cho dù có Sirius âm thầm quấy rối, cũng không nghĩ sẽ gặp phải kết cục thảm hại như thế.
Hiện tại lập trường của Prince không rõ, nhưng chỉ cần y không tuyên bố trước công chúng mình nghiêng về phía Gryffindor, Chúa tể Hắc ám nể mặt Malfoy, cũng chưa chắc sẽ muốn đối phó với y. Lại nói bọn họ đã biết Prince nhiều năm, y chỉ có qua lại với Lily Evans của Gryffindor, mà đối với những người khác quả thực là kẻ thù sống chết, vốn không có khả năng nghiêng theo Gryffindor.
Hiện tại nói cái gì cũng đã muộn. Bọn họ chỉ có thể âm thầm hy vọng, Prince thật sự là vì bị thương quá nặng cho nên không thể rời giường. Nếu không đắc tội một quý tộc máu trong có chỗ dựa vững chắc, thực lực mạnh mẽ, lại có thiên phú ma dược xuất chúng, tiền đồ của bọn họ e rằng sẽ khó khăn.
Buổi tối gần bảy giờ, cửa phòng của của Prince vốn đóng chặt bật mở, thiếu niên áo đen tóc đen mắt đen đi ra, cử chỉ ung dung, vẻ mặt lạnh lùng, nhìn thấy Avery vẫy mình, y nhíu mi nhìn đám rắn nhỏ bốn phía, đi thẳng đến bên cạnh Avery ngồi xuống.
“Severus, cậu không sao chứ?”
Avery thấp giọng hỏi, buổi sáng ngày hôm qua cậu khi cậu nhìn thấy Severus, còn nghĩ rằng là không có việc gì, sau đó cậu về tự ngẫm nghĩ đến giờ liền thấy suy nghĩ của mình đơn giản, đó chính là mười một học sinh năm cuối, Severus muốn toàn thân đi ra gần như là không thể, mà buổi chiều cậu cố tình đến gõ cửa vẫn là không có người trả lời, cho đến khi Regulus nói là không có việc gì mới yên tâm, nhưng một ngày này cũng không thấy y đâu, cậu lại có chút thấp thỏm.
“Không sao, mình rất khỏe!”
Severus giỏi quan sát chỉ liếc mắt một cái liền nhìn ra Avery là thật lòng quan tâm y, gật gật đầu, lạnh lùng trong mắt tan ra rất nhiều. Y cũng không để ý việc Avery quan tâm là có vài phần tính đến lợi ích, tình bạn của Slytherin luôn là như thế, cho dù là kết giao với Lucius Malfoy, cũng là bởi vì trước kia hắn nhìn trúng tài năng ma dược của mình.
Avery cười cười, cũng không để ý đến sự lạnh nhạt của Severus, cùng học sáu năm, cậu biết rõ Severus là người như thế nào, bắt đầu từ năm trước khí lạnh Severus phát ra càng lúc càng nặng, nhưng vẻ âm trầm nhờn mỡ lúc đầu cũng biến mất. Hiện tại có thể trả lời cậu đã nói rằng cậu ta tiếp nhận ý tốt của cậu. Đăng bởi: admin
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT