CHƯƠNG 27: QUYẾN RŨ

Chúa tể mắt đỏ đã rời đi tìm Severus cũng không biết rằng, chỉ bởi vì hắn ôm Severus dùng ảo ảnh di chuyển mà đưa đến nhiều suy đoán cùng tính kế như thế, chỉ lo lôi kéo Bậc thầy Độc dược không được tự nhiên của hắn đi chuẩn bị cùng nhau dùng cơm.

Mà Severus bị Chúa tể Hắc ám lôi ra khỏi phòng thí nghiệm, thực sự tức giận trừng mắt liếc nhìn người đàn ông tóc đen mắt đỏ một cái, thực ra y cũng không phải đang luyện chế ma dược, mà là đang thí nghiệm phương pháp tu luyện mới, hôm qua khi y luyện chế ma dược thì tình cờ phát hiện, khi y tập trung tinh thần cùng sức lực để nấu ma dược, trong cơ thể lại không tự giác vận chuyển phương pháp tu luyện ma lực, điều này khiến y vô cùng vui sướng, phải biết nếu luôn cùng ăn cùng ở với Chúa tể Hắc ám, y muốn thầm tăng cường sức mạnh là điều không thể.

Voldemort không chút nào để ý đến sự vô lễ của Severus, ngược lại mặt tràn đầy vui sướng, Severus luôn luôn lạnh nhạt lại thể hiện ngày càng nhiều vẻ mặt với hắn, không phải là càng cởi mở sao? Huống chi hôm nay hắn nghĩ đến chủ ý kia, về công về tư đều vô cùng không tệ, khiến tâm tình của hắn cực tốt.

Khi lần thứ hai bị kéo lên chiếc giường xa hoa phủ màu xanh lục trong phòng ngủ của Voldemort, là một gián điệp hai mặt bình tĩnh trấn định, tâm chí cực kỳ mạnh mẽ, Severus đã có thể miễn cưỡng duy trì sự bình tĩnh, vẫn đọc sách như trước, sau đó nghiêng người lưng dựa vào Chúa tể Hắc ám vĩ đại nằm xuống, thậm chí khi bị kéo vào thân thể cao lớn mạnh mẽ ấm áp phía sau, cũng chỉ thoáng cứng người lại, liền thả lỏng thân thể, chỉ là trong một góc tối ánh sáng không chiếu đến, con ngươi thâm sâu đen như mực lộ vẻ trống rỗng dị thường.

Một đêm này, phòng ngủ của chủ nhân trang viên Voldemort vẫn yên tĩnh quỷ dị như cũ, hai người từng hận đối phương thấu xương lại rúc vào nhau cùng tiến vào mộng đẹp.

Bọn họ không biết, còn có người bởi vì mối quan hệ của bọn họ mà trằn trọc, không thể đi vào giấc ngủ, hoặc là bị ác mộng làm cho bừng tỉnh.

Trang viên Lestrange.

“Bella, anh đã nói rồi, hôm nay Rabastan và Evan Rosier đi ra ngoài, đêm nay chưa chắc đã quay về. Nếu không, dặn gia tinh nếu Rabastan trở về thì sẽ báo cho em.”

Rodolphus Lestrange bất đắc dĩ nhìn cô vợ cứng đầu, từ buổi trưa về nhà đến bây giờ nhất định phải đợi được Rabastan, cũng sắp đến mười giờ đêm rồi, vẫn không chịu từ bỏ, có chuyện gì thật sự khẩn cấp đến thế sao?

Bellatrix hung tợn trừng mắt liếc sang chồng mình một cái, nổi giận đùng đùng rời khỏi đại sảnh. Nếu không phải phù thủy nhỏ mười hai mười ba tuổi hoàn toàn khác với phù thủy mười sáu tuổi, thay đổi quá lớn, cô đã tìm đến Cissy để xác nhận, hiện tại chỉ có thể chờ Rabastan quay về, còn Regulus, hoặc là những người khác, cô còn chưa nghĩ đến chuyện kinh động bất cứ kẻ nào, nếu như bị bọn họ biết cô muốn dò xét nam sủng mới của Lord, còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì đâu.

Trang viên Malfoy.

“Luke, anh làm sao vậy?”

Nửa đêm bị tiếng loạt soạt loạt soạt bên người làm thức giấc, Narcissa mở đôi mắt mơ hồ, thân thiết hỏi chồng mình đang toát mồ hôi lạnh.

Lucius vừa bừng tỉnh từ trong ác mộng, không biết có phải là ban ngày có việc phải suy nghĩ nên đêm gặp ác mộng không, hắn lại mơ thấy mình có lòng tốt nâng Severus thiếu chút nữa bị vấp té dậy, lại đúng lúc bị Chúa tể Hắc ám, vị vua cao quý của Slytherin bắt gặp, sau đó Bella đúng lúc ở bên cạnh, liền nói một đống lời ám chỉ mình và Severus có ái muội.

Sau đó quả thực là bi kịch cẩu huyết liên tiếp, hắn bị Lord coi là đối tượng trọng điểm để ‘chăm sóc’, chỉ có thể thê lương tạm biệt Cissy xinh đẹp của hắn cùng người cha đáng kính, bởi vì hắn bị sung quân đến Châu Phi, mái tóc dài bạch kim mềm mại xinh đẹp đáng thương của hắn cũng bị đốt khô, không dễ dàng mới thoát khỏi ác mộng, mới phát hiện mình đã ướt đẫm mồ hôi, vừa định đứng dậy thay áo ngủ, liền đánh thức Cissy đang ngọt ngào ngủ say bên cạnh hắn.

“Bella đúng là điên rồi, nếu chị ta không nói năng bậy bạ, sao anh lại gặp ác mộng liên tục chứ!”

Lucius nhanh chóng thay áo ngủ rồi trèo lên giường, liên tục oán giận.

Narcissa đã hiểu được cười duyên không thôi, buổi chiều quay lại trang viên Voldemort, Lucius cùng Abraxas nói chuyện có liên quan đến thân phận của Severus, vừa lúc Narcissa nghe được, mấy lời nói điên khùng của Bella tự nhiên cũng nói cho Cissy, dù sao hắn cũng không muốn vì Bella mất đi lý trí mà khiến vợ của mình hiểu lầm.

“Lần này chị ấy chỉ là hiểu lầm anh muốn đoạt được càng nhiều sự tín nhiệm của Lord mà thôi.”

Cissy đã cười đủ dịu dàng an ủi, hai vợ chồng sóng vai nằm xuống.

“Ngày mai không phải còn đi đến tòa thành Prince trước sao, hình như rất xa, nghỉ ngơi sớm một chút đi!”

Lucius thở dài, có lẽ là đúng, dù sao trước kia Bella cũng chưa từng đối xử với bạn giường của Lord như thế.

Sáng sớm hôm sau, Voldemort như nguyện nhìn thấy được một thoáng khi Severus thức dậy, đôi mắt giống như hắc diệu thạch sáng bóng sâu thẳm trầm tĩnh chợt hiện lên một tia mê mang, khuôn mặt gầy gò trắng nõn mang theo mạt đỏ ửng mạnh khỏe mê người, chăn mùa hè mỏng manh trượt xuống khỏi nửa người trên, áo ngủ màu đen vốn vừa khít người sau một đêm liền nhăn nhúm lộ ra xương quai xanh tinh xảo cùng với da thịt nhẵn nhụi trơn bóng trước ngực…

Merlin cũng không thể ngăn cản hắn, Voldemort nghĩ thầm, sau đó nghiêng người, đặt thiếu niên đang muốn rời giường dưới thân.

“Severus, là em quyến rũ ta.”

Giọng nói đầy từ tính khàn khàn mang theo mị hoặc vô tận, người đàn ông tóc đen mắt đỏ cúi đầu ngậm lấy đôi môi mỏng có chút khô của thiếu niên, vươn lưỡi chậm rãi lướt qua hình dáng đôi môi của người dưới thân, sau khi đôi môi cánh hoa bị thấm ướt liền vươn một tay giữ lấy cằm thiếu niên, thoải mái đưa đầu lưỡi linh hoạt vào trong khoang miệng của Severus, không ngừng đảo quanh đầu lưỡi co rút cứng ngắc của y, sau khi nghe thấy Severus phát ra một tiếng rên khẽ liền lần lượt hút lấy chiếc lưỡi mềm mịn trơn nhẵn của y, tùy ý hấp thu sự đơn thuần của thiếu niên, cưỡng ép câu dẫn thiếu niên cùng hắn dây dưa miệng lưỡi, bàn tay lớn thon dài nhiệt tình dao động trên dưới thân hình xinh đẹp không thể chống cự của Severus, nặng nhẹ không giống nhau mà xoa nắn eo nhỏ mềm dẻo.

Severus vốn là bởi vì vừa tỉnh ngủ nên có chút mơ hồ, vì động tác bất ngờ của Voldemort mà kinh ngạc càng thêm hỗn loạn, khí tức nồng đậm của người đàn ông vây lấy y thật sâu, thân thể bị thân hình nam tính cao lớn nặng nề áp xuống không thể động đậy, miệng lưỡi nóng như lửa quấn quít khiến y thậm chí không kịp nuốt hết chất lỏng tràn trong khoang miệng, cho đến khi dưới thân truyền đến cảm giác khác thường rồi miễn cưỡng nhìn thấy áo ngủ dần dần rời khỏi thân thể. Severus phát ra tiếng rên rỉ kháng nghị, vươn tay đặt ở ***g ngực của người kia dùng sức đẩy ra.

“Không, buông ra.”

Voldemort đang cố gắng khai khẩn không kịp đề phòng bị đẩy ra khỏi thân thể thiếu niên, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Severus đang thở hổn hển dồn dập, đôi mắt giống như ngọc trai đen lóng lánh nhu hòa như nước luôn lạnh nhạt thâm thúy, đôi môi cánh hoa sưng đỏ, sắc mặt đỏ bừng, quần áo lộn xộn nằm xụi lơ trên giường lớn, càng thêm phấn chấn gần như khó có thể kìm chế, nhưng sau khi chú ý đến ánh mắt hơi hơi sợ hãi của thiếu niên, Voldemort trong nháy mắt đã khôi phục lý trí, hắn muốn thật dài thật lâu, không thể vì vậy mà thất bại trong gang tấc.

Voldemort kéo mạnh cái chăn rơi ở một bên đắp lên người Severus, mở miệng nói một câu ngắn ngủn ‘Dậy đi’, sau đó vội vàng chạy vào phòng tắm.

Sau khi Severus dùng sức đẩy Voldemort ra, khi nhìn thấy đôi mắt màu rượu đỏ kia ánh lên dục vọng mãnh liệt, đã làm tốt chuẩn bị trong lòng về tình huống xấu nhất, y không ngờ người đàn ông tôn quý, mạnh mẽ độc đoán này sẽ vì một kẻ từng là phản đồ như y mà nhẫn nại.

Severus tâm loạn như ma nhìn về phía phòng tắm, y thậm chí có thể nghe thấy tiếng nước chảy ào ào, cho dù ngày hôm qua y đã bỏ mặc tất cả cho thời gian, nhưng sự phòng bị của y dành cho Chúa tể Hắc ám không hề giảm bớt, nếu không y sẽ không vì việc của Petunia mà hoài nghi hắn, lại càng không cần gấp gáp tu luyện như thế.

Nhưng là, khi người đàn ông này thật sự vì y mà ủy khuất chính mình, trong lòng không thể kiềm nén dâng lên một cỗ cảm động. Có lẽ, y cần thực sự nhìn kỹ lại một lần nữa, sự thật lòng mà vị quân chủ của Slytherin sau khi sống lại khôi phục cơ trí cùng ưu nhã đã hứa.

{Tê, Sev bé nhỏ, tê, ngươi đến gặp Voldy sao? Tê, ngày hôm qua hắn hứa ta có đùi cừu non để ăn, vì sao bây giờ vẫn còn chưa đi ra? Tê, ta rất đói, tê…}

Nagini uốn lượn ở ngoài cửa phòng ngủ, đầu rắn cực lớn ngẩng lên cao cao lắc lư, lưỡi rắn phun ra nuốt vào, vừa vặn cản lại Severus đang muốn đi ra ngoài. Chẳng qua rõ ràng là Bậc thầy Độc dược thiếu niên tuy đã nắm giữ được Xà ngữ, lại không hề có ý định trả lời.

Cho nên khi Voldemort bước ra khỏi phòng tắm liền nhìn thấy thiếu niên ăn mặc chỉnh tề, vẻ mặt ngây ngốc đứng ở cửa giằng co với Nagini, khóe miệng không khỏi cong lên lộ ra một nụ cười sung sướng.

“Severus.”

Người đàn ông tóc đen mắt đỏ cực kỳ tự nhiên tiến đến ôm chặt bả vai của thiếu niên, sau đó phát ra Xà ngữ tê tê nói với Nagini.

{Tê tê, Nagini ngoan, ngươi dịch thân thể ra một chút, ta sẽ bảo người chuẩn bị tốt đùi cừu non cho ngươi, tê.}

Nagini nghe vậy đắc ý lắc lư thân thể trượt ra, phát ra tiếng tê tê.

{Tê tê, Voldy ngươi thật tốt, Nagini rất đói bụng đó, muốn ăn sáu cái đùi cừu non. Nhưng vì sao Sev bé nhỏ không để ý đến ta chứ, tê, đến bây giờ cũng không nói chuyện với ta, rõ ràng Voldy ngươi đã nói Sev bé nhỏ có thể nghe hiểu ta nói gì, tê, chẳng lẽ cậu ấy đang học cách nói như thế nào sao? Tê.}

Voldemort cười như không cười liếc mắt nhìn Severus lạnh lùng âm trầm một cái.

{Tê tê, đúng vậy, em ấy có thể nghe hiểu, đang muốn học cách có thể nói chuyện với ngươi đó, tê.}

Sau đó nhìn thấy gương mặt thiếu niên càng thêm âm trầm.

“Severus, em thật sự là nên nói chuyện với Nagini, nọc độc trên người nó, vỏ rắn lột làm nguyên liệu cũng rất không tệ, huống chi nó bị ta cho ăn rất nhiều ma dược, thể chất đã sớm chuyển thành rằng phép thuật, tuyệt đối là thuốc thí nghiệm tốt nhất.”

Voldemort cố gắng rao bán rắn cưng của mình. Hắn biết Severus có khúc mắc rất sâu với Nagini, nhưng hắn tin tưởng có biểu hiện đáng yêu lại vô lại của Nagini lúc trước, lại có một thân giá trị cực lớn, cộng thêm trước đây từng có thù hận, tin rằng Severus thân là Bậc thầy Độc dược, nhất định sẽ không xuống tay lưu tình mà lăn qua lăn lại Nagini, chẳng qua cũng là kết hợp lại càng thêm sức mạnh.

“A, ngươi bỏ được?”

Trên mặt Severus không còn vẻ băng lãnh nữa, đôi mắt giống như hắc diệu thạch sáng bóng càng có vẻ đặc biệt sáng rực, rõ ràng là đã động lòng.

“Đương nhiên, nọc độc này em không lấy cũng bị nó làm lãng phí trên đùi cừu non, vỏ rắn lột trước giờ đều do ta cất giữ, ta nghĩ Nagini cũng rất vui vẻ phối hợp thí nghiệm dược với em, chỉ cần em đồng ý nói chuyện với nó, cho nó ăn thịt dê béo, đùi cừu nướng.”

Gương mặt anh tuấn của Voldemort mang theo chân thành vô hạn, trong mắt lại lóe lên ý cười thật sâu, muốn dụ dỗ một Bậc thầy Độc dược quả thực rất dễ dàng.

Đã là ngày thứ ba Severus gặp phải cảnh được ân cần đút ăn cuối cùng cũng biểu lộ vẻ ung dung bình tĩnh, đương nhiên, nếu bàn tay nắm dĩa của y có thể lỏng ra một chút thì sẽ càng có sức thuyết phục hơn.

“Severus, hôm nay phải đến tòa thành Prince, em ăn nhiều một chút, chúng ta có thể sẽ mất rất nhiều thời gian để đi tìm những thứ mà Prince cất giấu.”

Voldemort đưa một phần súp ngô đến, ánh mắt thân thiết thầm quét qua thân hình gầy gò của Severus.

Việc kế thừa trang viên tất nhiên cần phải trích máu nhỏ vào giữa ma pháp trận, Severus dù sao cũng là máu lai, không biết việc kế thừa trang viên Prince có thể yêu cầu hai chuyện hoặc là có những yêu cầu khác hay không. Rất nhiều gia tộc máu trong cổ xưa chính là bởi vì yêu cầu kế thừa khắc nghiệt nên mới bị chôn vùi trong dòng chảy của lịch sử.

Đối với sự lo lắng của Voldemort, Severus cười nhạt, y biết rõ kế thừa Prince cần những cái gì, đời trước tuy rằng không có kế thừa tòa thành Prince, nhưng Lucius từng ở bên tai y lảm nhảm rất lâu, đều là kế thừa có thể mang đến những điều tốt gì cùng với kế thừa cần phải trả giá thế nào.

Thực ra đối với Prince mà nói, máu lai hay máu trong cũng không quan trọng, bọn họ coi trọng nhất chỉ là có thiên phú ma dược. Huống chi mẹ y là Eileen lúc trước cũng không phải bị trục xuất khỏi gia tộc, chỉ là tự bỏ đi mà thôi.

Mà y từ lúc mới sinh ra, tên đã hiện trên gia phả của Prince, chỉ vì mang họ Snape, sau khi ông ngoại qua đời mấy năm trước mà không có người thừa kế Prince, tòa thành mới bởi vì mất đi chủ nhân duy trì ma lực mới có thể bị đóng lại. Đăng bởi: admin

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play