CHƯƠNG 18: CHIẾC HỘP PANDORA

‘Hư vô’ đã được ngâm trong dược cố định linh hồn gần hai tuần, buổi tối hôm nay Voldemort đang chuẩn bị lấy ma dược ra thì vẻ mặt kinh hỉ nhìn Severus bỗng nhiên xuất hiện, quanh thân gần như không còn sương trắng nữa.

“Severus, linh hồn của ngươi hoàn toàn hợp nhất lại rồi sao?”

“Vâng! Lord!”

Severus vẻ mặt tự nhiên nhìn gương mặt tuấn tú của Voldemort cười vô cùng mị hoặc, nửa tháng này hàng đêm ở chung với Voldemort, y đã không còn quá mức quan tâm hoang mang hay bàng hoàng về Chúa tể Hắc ám, dù sao rất nhanh sẽ có thể biết được dụng ý của hắn, xấu nhất chính là Chúa tể Hắc ám cho rằng y ở trạng thái linh hồn không thể tiếp nhận nhiều tra tấn, lại lo lắng nếu dùng Lửa Quỷ thiêu đốt, không có tác dụng đối với ‘Hư vô’, nếu y quay lại thân thể, tự nhiên không còn chỗ nào để trốn.

Ma Vương mắt đỏ chỉ nghĩ đến việc trân bảo của hắn sắp khôi phục, có chút không để ý đến sự đề phòng trong mắt Severus, cẩn thậm ôm thân thể của Snape lên giường, vẻ mặt đầy thân thiết nhìn Severus đang trôi nổi.

“Severus, linh hồn rời khỏi cơ thể không có vật để bám vào sẽ tiêu hao một lượng sinh khí lớn, đêm nay ngươi vẫn nên ở trong ‘Hư vô’ tĩnh dưỡng đi, khi đạt được trạng thái tốt nhất hãy quay về trong thân thể.”

Sau đó Voldemort nhìn Severus trầm mặc không nói gì biến mất, đi tới cửa dặn dò vài câu, vệ sĩ lần lượt bao vây chặt căn phòng, hắn thì ngồi ở bên giường không phát ra một tiếng động nào.

Tambor không hề phòng bị sau khi tỉnh lại, liền kinh ngạc phát hiện mình đang ở trạng thái linh hồn, hơn nữa lại một lần nữa quay về tiềm thức của Severus, lại còn bị những sợi tơ vô hình trói chặt.

“Ngươi, ngươi là Snape?”

Tambor nhìn linh hồn quen thuộc đứng ở trước mặt mình kêu to ra tiếng, vô cùng kinh hoàng.

“Rất rõ ràng là mắt của ngươi không có vấn đề.”

Severus nheo mắt, nhìn kẻ xâm nhập vô sỉ tự xưng là đến từ đại lục ma khí lại vô cùng hiểu biết về thế giới phép thuật này. Sức mạnh linh hồn của y đã đầy đủ, việc hợp nhất linh hồn sau khi được cô đọng trong không gian của ‘Hư vô’, mang đến cho y sức mạnh vô cùng lớn mạnh. Khi Tambor chưa có phát hiện, tinh thần lực của y đã ngưng tụ thành những sợi tơ càng lúc càng dày đặc bao vây gã.

“Snape, ngươi đang làm gì, chẳng lẽ còn muốn đoạt lại thân thể?”

Tambor càng không ngừng giãy dụa phát ra tiếng hét điên cuồng tuyệt vọng, kịch liệt chấn động toàn bộ tiềm thức.

“Đây không phải là chuyện đương nhiên phải làm sao?”

Severus cười nhạo.

Y cũng không hận gã, tuy rằng gã đã lừa gạt mình, nhưng là người không vì mình, trời tru đất diệt, gã muốn có được thân thể của mình cũng rất bình thường. Chỉ tiếc rằng gã rất không cẩn thận lại quá mức ích kỷ, đối với tiền tài lại có sự cố chấp đến mức khác thường. Nếu không gã sẽ không vì đối đãi với Lily quá mức âm ngoan quyết liệt bất thường mà bị Chúa tể Hắc ám phát hiện ra.

Đúng vậy, cho dù Chúa tể Hắc ám không nói cho y biết Tambor bại lộ như thế nào, nhưng khi y ẩn thân trong ‘Hư vô’ nhìn thấy Tambor độc ác mắng mỏ, làm nhục Lily liền biết, Tambor nhất định sẽ bị Chúa tể Hắc ám sống lại phát hiện, chỉ là y không nghĩ tới Lucius sẽ đột ngột làm lộ việc mình sở hữu dược cố định linh hồn, nếu không bây giờ y vẫn còn ẩn thân trong ‘Hư vô’ chờ linh hồn ổn định, thật không biết là may mắn hay bất hạnh đây.

Giống như Chúa tể Hắc ám nói, nếu y không quay về thân thể trong thời gian dài, sẽ bị thân thể bài xích, Tambor sẽ từ từ hòa nhập với thân thể, nếu y trở về sẽ giống như lúc trước Tambor muốn cướp đoạt thân thể của y, chỉ có thể chờ linh hồn đối phương bị phá vỡ, quá khó khăn. Chỉ là hiện tại đoạt lại được thân thể, sẽ phải đối mặt với tương lai không biết trước được.

“Snape, ta từng nói ngươi sẽ hại chết Lily Evans tuyệt đối là thật, nếu ngươi luôn luôn ở bên cạnh ta có thể biết, hiện tại Chúa tể Hắc ám là sống lại mà đến, hắn bởi vì tương lai ngươi phản bội mà thất bại mất mạng, ngươi thấy thấy sau khi hắn biết ngươi là nguyên chủ của thân thể này, hắn sẽ bỏ qua cho ngươi sao? Nếu ngươi nguyện ý nhường lại thân thể, ta có thể cam đoan không cắn nuốt ngươi, giúp linh hồn của ngươi lên trời, ta cũng có thể nói ngọt về Lily trước mặt Chúa tể Hắc ám, khiến cô ta bình an vô sự.”

Tambor nghĩ đến bông hoa bách hợp của Gryffindor hiện tại đều được Chúa tể Hắc ám và Snape chú ý đến, chưa từ bỏ ý định lớn tiếng khuyên bảo, bởi vì bị trói buộc, gương mặt vặn vẹo dữ tợn, hoàn toàn không còn phong thái ung dung ngạo mạn trước kia.

“Hừ, còn không hết hy vọng à.”

Severus càng nghe càng thêm tức giận, nếu không phải bị tên ngu xuẩn này tính kế thì y cũng sẽ không bại lộ thân phận.

Con ngươi đen láy thâm thúy tản ra ánh sáng chói mắt, vây chặt lấy Tambor. Tambor thê lương phát ra từng trận tiếng kêu thảm thiết:

“A… Snape, ngươi, ngươi nhất định sẽ hối hận, a…”

Tambor rốt cuộc cũng vì hít thở không thông ngất xỉu.

Mà ở bên ngoài, trong phòng ngủ của Tambor, Voldemort từ khi Severus quay lại thân thể thì vẫn nín thở nhìn thiếu niên tóc đen mắt đen nằm ở trên giường.

Dưới tình huống bình thường thì linh hồn của phù thủy không thể rời khỏi thân thể, linh hồn rời khỏi thân thể không thể tồn tại độc lập, bình thường sẽ biến mất rất nhanh, cũng có nghĩa là cái chết. Một đời trước lần đầu tiên hắn chết đi mà linh hồn vẫn sống chính vì có Trường Sinh Linh Giá tồn tại, sau đó vội vàng tìm một con rắn để ký sinh.

Cho nên dù hắn lo lắng vạn phần cũng chỉ có thể ngồi nhìn ở một bên, đồng thời bày trong phòng một ít thần chú phòng ngừa hậu hoạn.

Cũng may không bao lâu sau, thiếu niên mở đôi mắt lấp lánh giống như hắc diệu thạch ra.

“Severus!”

Voldemort nhìn thấy ánh mắt quen thuộc lộ ra vẻ kiên định, thần thái kiêu ngạo tràn đầy dụ hoặc, thân mật thốt ra một tiếng kêu to, sau đó liền thấy thần thái trong mắt Severus chuyển thành trống rỗng sâu không thấy đáy.

Đôi mắt giống như ruby của Chúa tể hắc ám trở nên ảm đảm, sau đó lại mỉm cười. Hắn không thể trông cậy dưới tình huống thế này mà gián điệp hai mặt có thể dỡ bỏ rào chắn của trái tim, nghĩ đến việc Severus thật sự còn sống, trong lòng liền tràn ngập cảm kích cùng may mắn, hắn ôm chặt lấy Severus đang giãy dụa ngồi dậy chuẩn bị xuống giường hành lễ, một tay siết chặt vòng eo mảnh khảnh của thiếu niên ôm y vào trong lòng, một tay kia nhẹ nhàng vỗ về mái tóc đen mềm mại của thiếu niên, cằm đặt trên vai y nhẹ nhàng cọ cọ lên một bên mặt của y.

Severus bị cái ôm bất chợt của Voldemort dọa cho ngây người, vặn vẹo thân mình liều mạng giãy dụa đứng lên, y không biết Chúa tể Hắc ám đã nghĩ ra cách nào để trừng phạt y.

“Severus, đừng cử động, để ta ôm một cái, ta muốn ôm ngươi!”

Giờ khắc này hắn được đền bù mong muốn mà ôm thân hình của thiếu niên thật chặt, mới xác định được rằng Severus đã thật sự trở lại, mà y, đang ở trong lòng hắn.

Severus nghe thấy giọng nói mang theo chút cầu khẩn của Chúa tể Hắc ám, thân mình không khỏi cứng lại dựa vào trong lòng Voldemort.

Voldemort tuy muốn rằng cứ ôm trân bảo của hắn như vậy vào phòng mà lật qua lật lại, nhưng cũng biết điều đó không có khả năng, bọn họ còn phải xử lý chuyện Tambor, hơn nữa Severus cứng ngắc như vậy, chỉ sợ eo cũng bị đau. Ma Vương mắt đỏ giải quyết được khối đá lớn trong lòng, cả người đều thấy thoải mái, nếu không sợ Severus thẹn quá hóa giận, chỉ sợ rằng đã muốn mở miệng cười đùa.

Cảm thấy mỹ mãn nhẹ nhàng buông Severus ra, Voldemort thoải mái hỏi:

“Severus, Tambor kia đâu?”

Severus không nắm được suy nghĩ của Chúa tể Hắc ám, hắn có thể dễ dàng khiến y rơi vào địa ngục, y thậm chí đã chuẩn bị tốt để nhận cực hình. Nhưng là từ lo lắng khi gặp lại lần đầu, sau đó là sự giúp đỡ thân thiện, cùng với cái ôm dịu dàng vừa rồi, y đều không phát hiện ra ác ý của Chúa tể Hắc ám. Nhưng vì sao, đã thấy sự phản bội công khai của mình trước kia, hắn vì sao vẫn đối xử với mình như thế.

Severus không biết Chúa tể Hắc ám có chủ ý gì, y có thể ứng phó với một Chúa tể tàn khốc cùng bạo ngược, nhưng đối mặt với người dịu dàng ôn hòa như vậy, y thậm chí có chút không biết phải làm sao. Severus đầy một bụng tâm sự sau khi nghe thấy lời nói của Voldemort vội vàng hoàn hồn, mặc kệ thế nào, quyền chủ động cũng không nằm trong tay mình, chỉ có thể binh đến tướng chặn, nước đến đất che.

“Ở trong này.”

Trong tay Severus chợt lóe lên một luồng sáng trắng, một thứ giống như kén tằm màu trắng ngà phát sáng xuất hiện trước mặt hai người.

Khóe miệng của người đàn ông mắt đỏ nhếch lên thành một mạt tươi cười ác ý, đưa tay triệu hồi một chiếc hộp có khắc cổ ma văn phức tạp, tràn ngập hơi thở của nghệ thuật hắc ám.

“Lord, tôi là Tambor Frandar, bên cạnh ngài là Severus Snape tương lai sẽ phải bội ngài, mau cứu tôi với Lord.”

Tambor từ lúc bị đẩy ra khỏi thân thể Severus liền tỉnh dậy, từ trong đám sương đen bao vây gã nhìn thấy Chúa tể Hắc ám cùng Snape đang song song đứng thẳng, lớn tiếng cầu cứu. Gã tin tưởng Chúa tể Hắc ám nhất định sẽ giúp gã.

“Ta đương nhiên biết ngươi là Tambor Frandar, vì cảm kích ngươi đã giúp ta tìm thấy Severus, ta cố ý chuẩn bị cho ngươi một nơi rất tốt để đi.”

Chúa tể Hắc ám cười vô cùng ưu nhã.

Tambor phát hiện rõ ràng là không thích hợp, còn nơi nào tốt hơn để đi hơn cả thân thể của một phù thủy mạnh mẽ chứ? Nhưng Chúa tể Hắc ám cũng không thể giúp gã một lần nữa tìm được một thân thể có chất lượng tốt như thế. Huống chi, Tambor sợ hãi nhìn chiếc hộp trong tay Chúa tể Hắc ám, bên trong truyền đến hơi thở phép thuật hắc ám dày đặc khiến linh hồn gã run rẩy không ngừng.

“Không, Lord, bên cạnh ngài là Snape tương lai sẽ trở thành gián điệp hai mặt phản bội ngài. Ngài giúp ta đoạt lại thân thể của Snape đi, ta có thể làm rất nhiều chuyện vì ngài.”

Tambor lớn tiếng hét chói tai.

“Ta đương nhiên biết người đứng bên cạnh ta là ai, ta không phải đã nói rồi sao, vì cảm kích ngươi, ta mới chuẩn bị một nơi rất tốt cho ngươi đến. Ngươi hiểu Muggle như vậy, chắn hẳn đã từng nghe đến chiếc hộp Pandora, chiếc hộp này chính là phỏng theo truyền thuyết kia mà làm ra, chỉ là bên trong không có thứ gì tà ác, mà là linh hồn ngươi. Ta muốn đặt chiếc hộp này giữa hồ đen trên một hòn đảo biệt lập, lập ra tầng tầng cấm chú, từ nay về sau, ngươi có thể tồn tại vĩnh viễn, ngươi xem ta đối xử với ngươi thật tốt.”

Giọng nói gợi cảm du dương của Chúa tể Hắc ám mềm nhẹ giống như lời thì thầm bên tai người yêu, lại khiến linh hồn Tambor run rẩy phát ra tiếng quát to sợ hãi thê lương.

“A…… Không……”

Sau đó chỉ có thể trơ mắt nhìn linh hồn của mình không thể tự chủ được bị hút vào trong hộp rồi rơi vào một khoảng tối đen.

Voldemort lãnh khốc đóng chiếc hộp trong tay lại, vung đũa phép lập vòng khóa cấm chế xung quanh, lộ ra nụ cười vừa lòng, xoay người nhìn về phía Severus, đã thấy y chưa kịp che giấu sợ hãi cùng nghi hoặc. Hắn buông chiếc hộp ra đi đến trước mặt Severus, chân thành mở miệng:

“Severus, ngươi đang sợ hãi? Ta nghĩ ngươi hẳn là đã phát hiện ra, ta sẽ không thương tổn ngươi, nếu không ta không cần phải cứu ngươi không phải sao?

Hắn chỉ cho Severus tâm ý thẳng thắn đầy thành khẩn của mình, dần dần đánh vỡ được sự đề vòng của Severus, mới có thể bước thêm một bước có được tâm của y.

“Tôi không rõ, đây là vì sao? Vì cái gì phải đối xử với gã như vậy? Lại vì cái gì mà cứu tôi?”

Severus quả thực đang sợ hãi, y biết cái hồ đen mà Chúa tể Hắc ám nói đến, nơi nơi trong hồ đen đều là Âm thi, phong ấn một linh hồn ở trong đó, lại có tầng tầng cấm chú, cũng triệt để cắt đứt hy vọng đi ra của gã.

Tambor cũng chưa làm ra bất cứ chuyện gì bất lợi với Chúa tể Hắc ám, cho dù gã biết việc Chúa tể Hắc từng thất bại và tự xé rách linh hồn, hắn hoàn toàn có thể khống chế được gã, nhiều nhất thì giết chết gã, hơn nữa Tambor đến từ đại lục ma khí, đối với Chúa tể Hắc ám theo đuổi sức mạnh thì có tác dụng rất lớn, vì sao lại phải tàn nhẫn như thế.

Nếu là Chúa tể Hắc ám mất đi lý trí kia, Severus còn không có nghi hoặc. Nhưng mà hiện tại, Chúa tể Hắc ám đã khôi phục sự cơ trí ưu nhã làm ra chuyện tàn khốc máu lạnh như vậy, nếu là đối đãi với mình như thế, y còn có thể hiểu được. Hơn nữa Chúa tể Hắc ám còn nói cái gì mà hắn sẽ không thương tổn mình. Y thật sự bị hành động của Chúa tể Hắc ám làm cho hồ đồ. Bởi vậy câu nói kế tiếp của y mang theo ngữ khí chất vất có thể chọc giận Chúa tể Hắc ám.

Y không biết Chúa tể Hắc ám định làm cái gì tiếp theo, nhưng mà, y cũng bị dọa bởi thủ đoạn tàn nhẫn khủng bố của Chúa tể Hắc ám, y không biết thủ đoạn như vậy mà tăng cường hơn nữa trên linh hồn y thì y có thể chịu đựng hay không, y không thể lại bị động chờ đợi cảnh ngộ đáng sợ mà mình không biết, y thậm chí vì ý nghĩ đáng sợ này mà sợ hãi cùng đôi chút run rẩy. Đăng bởi: admin

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play