CHƯƠNG 122 PN4: XUYÊN QUA KHÔNG GIAN SONG SONG

Thời gian rất nhanh đã đến lễ Giáng sinh vào tháng mười hai, Severus ngay cả mũ miện cũng không có tìm được, phòng Theo Yêu Cầu chỉ cần nói mật lệnh là vào được, nhưng y đã vào phòng vô số lần nhưng vẫn không tìm thấy, hơn nữa Dumbledore tuy rằng sẽ không hoài nghi lập trường của y, lại yêu cầu y luôn phải chú ý đến an nguy của Harry Potter, nhà cũ của Gaunt dưới sự theo dõi của Dumbledore, y cũng không dám tùy tiện đến đó, theo thời gian ngày một trôi đi, Severus không khỏi thấp thỏm vội vàng, ngay khi y dự định nhờ sự giúp đỡ của Lucius, mọi chuyện bỗng nhiên xuất hiện bước chuyển mới.

Buổi tối lễ Giáng sinh, Severus mặc một thân áo chùng màu đen cao cổ bằng nhung thiên nga tránh trong một góc âm u, nhìn ba đôi phù thủy nhỏ dẫn đầu khiêu vũ trên vũ đài, nhớ lại về yến hội lễ Giáng sinh năm vừa rồi, khi đó người đàn ông tóc đen mắt đỏ kia đều ôm lấy y rồi khiêu vũ, bọn họ đã tách ra sắp được bốn tháng, Severus một hơi uống cạn rượu đỏ trong tay, con ngươi màu đen tràn đầy nhớ nhung.

Y cảm thấy bản thân sắp không kiên trì nổi nữa, kế hoạch vấp phải sự cản trở nhiều lần khiến y phải chịu đả kích lớn, cũng không biết bây giờ còn có thể làm được gì nữa? Nếu, lại gặp lại, người yêu từng dịu dàng triền miên kia, ảnh ngược trong đôi mắt màu rượu đỏ ấy không bao giờ còn là y, chỉ cần tưởng tượng đều khiến Severus cảm thấy khó có thể chịu đựng.

Dumbledore lo lắng nhìn về phía Xà vương của hầm ngồi một bên, từ lúc khai giảng học kỳ này, Severus dần dần có thay đổi rất lớn, nhưng tuy rằng thân thể tinh thần không tệ, khí tức tuyệt vọng dày đặc quanh người lại càng lúc càng nặng, cảm giác có chút khác thường, ông thậm chí có thể phát hiện rõ ràng, Severus giống như một con rối gỗ, ép buộc chính mình ăn, ép buộc chính mình nghỉ ngơi.

“Severus, cậu không sao chứ, nếu mệt mỏi thì đi về nghỉ ngơi trước đi?”

Gương mặt tái nhợt của Severus vì uống rượu mà hiện lên một mạt đỏ ửng, con ngươi giống như hắc diệu thạch bị hơi nước che kín lộ ra vẻ mờ mịt, sau khi nghe được lời nói của Dumbledore thì thân thể hơi chao đảo đứng lên.

Harry không khiêu vũ nữa trong lúc vô tình nhìn về phía bàn giáo sư, vừa lúc nhìn thấy con dơi bự khiến người ta căm ghét nhất Hogwarts đứng dậy rời đi, phía sau còn có Karkaroff của Durmstrang đi theo.

“Hử, Snape rời khỏi bữa tiệc sớm như vậy sao?”

Hermione vừa cãi nhau với Ron xong muốn nói sang chuyện khác, cũng tò mò khi nhìn thấy một màn này.

Harry chớp mắt mấy cái:

“Ai biết được.”

Ron mờ ám ghé sát bên cạnh Harry:

“Học kỳ này Snape thay đổi thật nhiều, mọi người đều đoán ông ta là đang yêu.”

Harry bất chợt quay đầu, lớn tiếng trách cứ:

“Cậu nói bậy bạ cái gì đó?”

Ron không khỏi sửng sốt:

“Thật sự mà, mọi người đều nói như vậy, cậu xem Snape hiện tại rõ ràng là ăn mặc khác trước, sắc mặt cũng tốt hơn trước rất nhiều, không phải đang yêu thì là cái gì chứ?”

Harry không hiểu sao cảm thấy choáng váng một hồi, đợi đến lúc tỉnh táo lại, cậu đã đi theo nam phù thủy tóc đen mắt đen khi đến một góc âm u, sau khi nhìn thấy màn đối thoại của y và Karkaroff, đôi mắt xanh lá trong suốt của Harry đã chuyển thành một mảnh đỏ tươi.

Sau khi Severus lảo đảo đi vào văn phỏng thì, đi thẳng đến tủ rượu lấy một chai Whisky ra, ngửa đầu rót vào miệng, vị cay nồng theo cổ họng chảy xuống phía dưới, y bị sặc liền ho khan không ngừng, thân thể xụi lơ trên ghế sofa thật dài, một tay che kín hai mắt bắt đầu chảy nước mắt. Từ khi gặp lại Voldemort ở đời trước đến nay, bọn họ chưa từng tách ra lâu như vậy, nhưng nay thân lại ở hai không gian khác nhau, thậm chí còn không biết liệu có một ngày gặp lại được hay không.

Cảm giác say choáng vọt tới trong thân thể, Severus không khỏi kéo mở lớp áo đang trói buộc mình ra, mờ mịt nằm trên sofa, để mặc cơn choáng váng cắn nuốt lấy mình.

Trong lúc mơ mơ màng màng, Severus nhìn người bóng dáng người đàn ông quen thuộc tới gần, một chiếc khăn mặt ấm áp đang lau hai má mình.

“Voldy!”

Severus ám ách gọi tên người yêu, sau đó cảm thấy bàn tay đang đặt trên mặt mình dường như cứng ngắc lại, Severus sợ hãi hắn sẽ rời đi vội vàng đưa tay nắm lấy:

“Voldy, không cần rời khỏi ta!”

Một tay cố gắng chống đỡ thân thể mềm nhũn của chính mình, chỉ là thân thể rõ ràng không nghe theo sai khiến nghiêng đổ về phía mặt đất.

“Sev!”

Một tiếng thở dài truyền đến, cả người bị ôm vào trong ôm ấp ấm áp, đôi môi cánh hoa bị hôn liếm kịch liệt, Severus buông sự ngượng ngùng thường ngày ôm lấy cổ người đàn ông, cố gắng nghênh đón theo đối phương, thân thể dưới sự âu yếm của đối phương từ từ mở rộng, không ngừng phát ra tiếng rên nhỏ vụn ngọt ngào.

……

“Voldy!”

Severus mở bừng mắt ra, phát hiện mình đang nằm ngủ một mình trên giường lớn màu đen trong phòng ngủ, bên trong vốn không có bóng dáng cao lớn quen thuộc của người yêu, con ngươi đen lạnh lùng trong trẻo đong đầy sự cô đơn thất vọng. Y nâng tay định đứng dậy, lại phát hiện mình đang mặc áo ngủ, đầu óc mịt mờ cố gắng nhớ lại tất cả những chuyện đã xảy ra ngày hôm qua, hình như y là uống rượu rồi nắm trên sofa trong văn phòng.

Severus vẫy đũa pháp biến ra một cái gương, áo ngủ nửa mở ra căn bản không chư được dấu vết loang lổ trên người. Severus không khỏi đỏ bừng mặt, vội vàng khiến chiếc gương biến mất. Tất cả những việc xảy ra lúc tối đều chậm rãi nhớ lại, tuy rằng không có làm đến bước cuối cùng, nhưng sự âu yếm cùng lửa nóng triền miên của người kia đều khắc ghi rõ ràng ở trong đầu.

“Sev, sao lại thức dậy sớm như vậy?”

Một giọng nói trong trẻo dùng giọng điệu quen thuộc nói.

Severus quay phắt đầu lại, cửa phòng ngủ rõ ràng là Harry Potter đang đứng thẳng, nhưng cặp mắt màu xanh lá kia lại quen thuộc dị thường.

“Không nhận ra sao?”

Chúa tể Hắc ám khoác lớp da của Cậu bé cứu thế trêu chọc, trong mắt lại tràn đầy đau lòng. Đi lên trước ôm lấy người yêu, trong lòng lại tiếc nuối vì vóc dáng của Cậu bé cứu thế quá lùn, ngày xưa có thể dễ dàng ôm người yêu vào trong lòng, nay lại thành mình vùi vào trong lòng y.

“Voldy!”

Đôi môi Severus run rẩy, con ngươi đen lóe lên mừng rỡ tột cùng không thể tin nổi.

Chúa tể Hắc ám nhẹ nhàng kéo Severus dựa vào bên giường.

“Thật xin lỗi, ta mới hồi phục ký ức.”

Severus ngẩng đầu nghi hoặc nhìn về phía Voldemort, chẳng lẽ hắn không phải là mới đến sao?

“Em cũng biết trên trán Harry Potter có một mảnh linh hồn nhỏ, ta ngoài ý muốn bám lên đó, liền bị lạc vào trong, sau đó mới chậm rãi hồi phục ký ức, nhưng là cũng không hoàn toàn xác định được thân phận của em, cho đến vũ hội ngày hôm qua, sau đó liền khống chế thân thể của Harry Potter.”

Severus lại đỏ mặt, nhớ tới hành vi không thể kiềm chế được của mình ngày hôm qua.

Voldemort nhẹ giọng mỉm cười, đưa tay ôm lấy vòng eo của Severus, tối hôm qua Severus hiếm có một lần chủ động, nhưng hắn cũng không muốn dùng thân thể của Harry Potter để giữ lấy người yêu của mình.

“Sev, em đã xuống mật thất dưới lòng đất tìm Rex đúng không?”

“Ừm, nhưng mà nơi này không có Rex!”

Severus gật đầu, nhớ tới bất lực cùng tuyệt vọng trong khoảng thời gian này, thân thể không tự chủ được dựa vào Voldemort.

“Sev!”

Voldemort nghiêng người đặt Severus ở dưới thân, cúi đầu hôn hôn.

“Ta ở đây!”

Khóe miệng Severus nhếch lên đưa tay ôm lấy người đàn ông ở trên người mình, tuy rằng đối với thân thể của Harry Potter rất là không được tự nhiên, linh hồn kết nối lại nói cho mình người trước mắt chính là người yêu của mình, Voldemort đã tìm được y, cho dù không thể quay lại, thế giới kia nay rất yên bình, y không cần lo lắng quá mức.

“Sev, ta đã tìm lại được mũ miện rồi, còn có đá Phục sinh, chờ ta tìm Lucius đến, còn lại cúp vàng và dây chuyền cũng lấy đến, lúc ấy linh hồn của ta ở nơi này dung hợp lại, ta nghĩ chúng ta hẳn là có thể quay về.”

Voldemort vuốt ve lưng của người yêu trấn an.

Trước kia không có để ý, hiện tại hắn tự nhiên phát hiện, trước kia Severus tuy rằng sắc mặt nhìn rất tốt, hẳn là do quen với cuộc sống dưỡng thành trong mấy chục năm khi ở với hắn, nhưng hiện tại xem ra, Severus sợ là đau lòng không thôi, điều này khiến cho hắn cực kỳ đau lòng. Từ khi hai người yêu nhau đến giờ, đây vẫn là lần đầu tiên hắn và Severus tách ra lâu như thế.

Severus kinh ngạc vui mừng ngẩng đầu, bọn họ còn có thể quay về sao?

“Ừm, có lẽ là em không phát hiện, thực ra trong thân thể của em có hai linh hồn, một cái khác của em hiện đang ngủ say, đợi ta của thế giới này dung hợp linh hồn, theo quy tắc sẽ bài xích chúng ta khỏi không gian này.”

Voldemort mỉm cười giải thích, hắn đây vẫn là thông qua bản đồ Đạo tặc mà biết được.

Severus nhíu mày suy nghĩ:

“Nhưng mà nơi này và quá khứ của chúng ta cơ bản là giống nhau, ngày ấy quyển nhật ký đã sớm bị hủy, linh hồn dung hợp lại cũng sẽ không hoàn chỉnh.”

“Không cần lo lắng, quyển nhật ký lúc trước vốn chỉ là dùng để thí nghiệm, mảnh linh hồn đặt trong đó vô cùng nhỏ bé, nếu không từ lúc vị thành niên ta đã hoàn toàn đánh mất lý trí rồi.”

Voldemort chậm rãi giải thích ý tưởng của hắn.

Severus không khỏi yên lòng, sắc trời còn sớm, dưới sự ôm ấp của người yêu, dần dần đuổi đi mọi sự bất an cùng tuyệt vọng, y rất nhanh ngủ say.

Voldemort lẳng lặng ngưng mắt nhìn gương mặt say ngủ điềm tĩnh của Severus, cảm thấy thỏa mãn mà khóe miệng nhếch lên.

Lucius vẻ mặt tràn đầy sự bất an đi vào văn phòng của Chủ nhiệm Slytherin, từ sáng sớm dấu hiệu hắc ám trên cánh tay trái của hắn đã hiện rõ lên, điều này khiến hắn vô cùng hoảng sợ, hơn nữa địa điểm kêu gọi vẫn là địa bàn Hogwarts của Severus, nghĩ đến sự khác thường lúc trước của Severus, Lucius sợ hãi cực độ.

“Harry Potter??!”

Lucius kinh dị nhìn Cậu bé cứu thế ngồi trên ghế sofa trong văn phòng dưới hầm, một giây sau lại thống khổ ôm lấy cánh tay.

“Lucius, xem ra lâu như vậy không gặp, ngươi đã không nhận ra ta nữa?”

Voldemort trêu tức nhướng mày nhìn đại gia chủ Malfoy khôn khéo giảo hoạt, đời trước bởi vì chuyện của quyển nhật ký mà bị hắn tống vào Azkaban.

“Lord!”

Lucius lập tức phản ứng lại, vội vàng phủ phục quỳ xuống, Merlin, Chúa tể Hắc ám lại chiếm lấy thân thể của Cậu bé cứu thế, Lucius lập tức kinh hoảng lại vui sướng, nhưng nghĩ đến quyển nhật ký vốn đã bị tiêu hủy kia, mồ hôi lạnh liền theo tóc mai chảy xuống.

“Đứng dậy đi!”

Đôi mắt dài đầy thâm ý của Voldemort nhìn Lucius đang thất kinh, với hắn mà nói quyển nhật ký đã sớm là chuyện của kiếp trước, tự nhiên không có khả năng lại tính toán, huống chi sau khi hắn sống lại có linh hồn đầy đủ, cũng không có khả năng tra tấn con trai độc nhất của bạn thân của mình.

“Tạ ơn Lord!”

Lucius nơm nớp lo sợ đứng dậy.

“Ta muốn ngươi đi tìm Bella cầm cúp vàng của Hufflepuff đến đây, sau đó quay lại nhà cũ của Black, thu hồi mặt dây chuyền bị Regulus lén đổi mất từ chỗ gia tinh Kreacher về đây.”

Voldemort thản nhiên dặn dò, nhìn Lucius vẫn đầy mặt bất an, phất phất tay:

“Được rồi, ngươi có thể đi, nếu ngươi lấy được hai thứ này đến, chuyện quyển nhật ký sẽ bỏ qua.”

Lucius được Chúa tể Hắc ám luôn tàn nhẫn bạo ngược khoan dung rộng lượng tha cho như thế liền kinh ngạc ngẩn người, sao đó liền vui mừng vô cùng, hơn nữa ngài ấy dường như lại quay lại là vị vua thống lĩnh Slytherin thời kỳ còn uy nghiêm cơ trí, bễ nghễ thiên hạ kia.

Hắn khom người định rời đi, bỗng nhiên một loạt tiếng động dồn dập truyền đến, Lucius ngẩng đầu, kinh ngạc thấy bạn tốt luôn điềm đạm bình tĩnh kinh hoảng vọt ra từ phòng ngủ, miệng lại gọi tên của chủ nhân bọn họ.

“Voldy, Voldy, ngươi ở đâu?”

Voldemort vào lúc phòng ngủ truyền đến tiếng động cũng đã đứng dậy, nhìn Severus quần áo không chỉnh giầy cũng chưa đi chạy ra, vội vàng nghênh đón, một phen ôm ngang lấy quay về phòng ngủ.

Hốc mắt Severus đỏ lên ôm lấy bạn đời của y, y vừa tỉnh lại liền phát hiện đang nằm một mình ở trên giường, còn tưởng rằng lần gặp lại này chỉ là một giấc mộng đẹp của y.

“Voldy!”

“Sev, ta chỉ đang ở bên ngoài, em biết rõ ta cần tìm Lucius đến lấy vài thứ mà.”

Voldemrt chưa từng nhìn thấy bạn đời của mình yếu ớt như thế, vỗ nhẹ lưng y trấn an, đôi môi ấm áp hôn như mưa lên vầng trán tái nhợt, hai má cùng đôi môi mỏng hơi lạnh của Severus.

Severus dưới sự trấn an của Voldemort dần dần khôi phục sự bình tĩnh, nghĩ đến bản thân mình cứ xông ra ngoài như vậy, trên gương mặt tái nhợt nhiễm lên một mạt đỏ ửng xấu hổ, khiến người đàn ông cười khẽ không thôi.

Lucius thông qua cánh cửa mở rộng thu hết những cử chỉ thân mật của hai người ở trong phòng ngủ vào đáy mắt, như rơi vào trong mộng, bạn tốt và chủ nhân lại là quan hệ tình nhân, quả thực là rất khó hiểu. Severus không phải là thích bông hoa bách hợp của Gryffindor sao? Đồng thời cũng nhớ lại thần hộ mệnh hình vũ xà của Severus, bất chợt bừng tỉnh nhận ra. Nhưng Lord lại cũng có thể dịu dàng thắm thiết như thế, tất thối của Merlin! Hắn đúng là không hề phát hiện ra. Lucius bắt đầu hoài nghi mãnh liệt sức quan sát mà mình luôn kiêu ngạo.

“Lucius, ngươi quay về đi!”

Voldemort thong thả bước đi, Severus đang ở trong phòng tắm mặc quần áo, đã sắp đến giữa trưa, bọn họ cần xuất hiện ở Đại sảnh đường, nếu không sợ rằng Dumbledore đã có lòng nghi ngờ, dù sao hiện tại Voldemort cũng đang ở trên người của Cậu bé cứu thế.

Lucius cố gắng che giấu lòng hiếu kỳ mãnh liệt, hắn biết rõ tính cách không được tự nhiên của bạn tốt, hôm nay sợ rằng không thể gặp được, hơn nữa mệnh lệnh của Chúa tể Hắc ám hắn phải nhanh chóng đi làm, để tránh thật sự có sai lầm gì đó, Voldemort dù có rộng lượng đến đâu cũng sẽ không bỏ qua cho hắn. Đăng bởi: admin

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play