CHƯƠNG 112: MANG THAI

“Abraxas, tộc Tremere cố ý muốn liên minh với phù thủy, ta muốn đến gặp mặt Ebner một lần.”

Voldemort có chút đăm chiêu nói với Abraxas đang đứng một bên, đồng thời đưa tay cầm dây chuyền, trong lòng do dự không biết có nên thông báo cho Severus hay không.

Tuy rằng không phải quá rõ ràng, nhưng là hắn vẫn có thể nhìn thấy rõ được, Severus là không thích hắn liên lạc với Ebner, cho nên từ khi tộc Tzimisce phát động tấn công đến nay, bọn họ gần như là chưa từng gặp mặt, ngay cả việc bàn bạc về phép thuật cũng là thông qua thư, chỉ là lần liên minh này vô cùng quan trọng, nếu thật sự có thể có được sự giúp đỡ từ tộc Tremere, cho dù là tin tức kia bị truyền ra, cũng có thể giảm bớt được một lượng rất lớn áp lực mà Công tước Kester mang đến.

Cho nên lời mời đêm nay hắn nhất định phải tham gia. Chỉ là trong khoảng thời gian này Severus hình như quá mức mệt nhọc, dáng vẻ luôn là mệt mỏi rã rời, nếu nói cho y, sợ là sẽ lại nghỉ ngơi không tốt.

“Lord, không bằng để tôi đi cùng với ngài? Hoặc là mang theo đội hộ vệ?”

Hai mắt lam xám của Abraxas chợt lóe lên một chút do dự, tuy rằng tộc Tremere và Tzimisce có thể nói là tử địch, mà một khi phép thuật máu thực sự bị tộc Tzimisce nghiên cứu hoàn toàn, có thể nói là cực kỳ bất lợi với tộc Tremere, liên minh quả thực là có thể tiến hành.

Nhưng là, đi một mình đến nơi bàn bạc, nếu như có nguy hiểm gì, ngay cả một chút tiếp viện cũng không có. Hắn tu luyện công pháp của đại lục ma khí cũng được một năm, ma lực tăng tiến rất nhanh, cho dù đồng thời đối mặt với hai bá tước quỷ hút máu, cũng là một trận chiến ngang sức, ít nhất đối mặt với bao vây tấn công cũng có thể ung dung rút lui.

Voldemort buông dây chuyền trong tay ra, vừa lúc nhìn thấy lo lắng dưới đáy mắt của đại quý tộc bạch kim chưa kịp thu lại, trong lòng có chút dao động, lại lập tức lắc đầu. Nếu thật sự có nguy hiểm, mang theo Abraxas ngược lại còn vướng tay vướng chân, lại nói hắn sẽ trực tiếp sử dụng khóa cảng để qua đó.

Voldemort đưa mắt xem lại bức thư, nghĩ như vậy, cũng chỉ là xác định với Ebner việc hợp tác với nhau có thành ý hay không, trao đổi một ít thông tin cần thiết, không khỏi hạ quyết tâm.

“Không cần, tự ta đi càng tiện hơn, hơn nữa hẳn là sẽ quay nhanh thôi.”

Voldemort dứt khoát từ chối lời đề nghị của Abraxas, hai người tiếp tục sắp xếp một vài chuyện về bên sản nghiệp ở thế giới Muggle, bởi vì tránh né quỷ hút máu mà không thể xử lý kịp thời.

Bốn giờ chiều, Voldemort khởi động Khóa Cảng Quốc tế mà Ebner cung cấp. Nhìn bóng dáng Ma Vương mắt đỏ biến mất trước mắt, đáy lòng Abraxas nháy mắt dâng lên cảm giác bất an, nhưng nghĩ đến thực lực mạnh mẽ của Voldemort, gặp phải sự bao vây tấn công của Công tước quỷ hút máu và đội hộ vệ của gã, cho dù không địch lại được, ít nhất cũng sẽ an toàn không có nguy hiểm, lại có chút yên lòng.

Lúc này Severus mới tra tư liệu xong rời khỏi thư viện của Hogwarts, đến Đại sảnh đường dùng cơm trước.

“Severus, hình như khẩu vị của cậu ngày càng tốt hơn?”

Vẻ mặt Avery tràn đầy kinh ngạc, hắn đã thấy liên tục vài ngày nay khẩu vị của Severus cực tốt, ngay cả pudding xoài vẫn luôn chán ghét cũng bắt đầu ăn.

Bàn tay cầm dao nĩa của Severus khựng lại một chút, mắt nhìn chén pudding nhỏ đã thấy đáy, trong mắt lóe lên một chút lúng túng, gần một tháng qua, y dường như càng ngày càng dễ đói bụng. Hơn nữa y nhìn ô mai bánh ngọt hoa quả đặt ở một bên, liền không khỏi nuốt nước miếng, luyến tiếc thu ánh mắt lại.

Dường như ngay cả sở thích cũng bắt đầu thay đổi, trước kia thích khoai hấp phô mai, thịt bò bít tết rắc tiêu đen, nay ngay cả mùi cũng không muốn ngửi. Nghĩ như vậy, sắc mặt Severus không khỏi căng thẳng, y dường như đã thả lỏng quá mức. Cho dù ở Hogwarts, cũng chưa chắc đã tuyệt đối an toàn.

Avery thực ra vẫn chú ý đến Severus, thấy sắc mặt y hơi đổi, nghĩ là trong lòng y không được tự nhiên, vội vàng không nói nữa. Ngược lại Regulus ở một bên cũng nghe thấy, thầm buồn bực trong lòng, Severus tuy rằng không được tự nhiên lại độc miệng, nhưng thực ra rất khoan dung với người của mình, huống chi lời nói của Avery cũng rất bình thường.

Rất nhanh đã dùng cơm xong, nhìn cơm thừa lạnh lẽo bị phép thuật kỳ lạ của gia tinh làm biến đi, đám phù thủy nhỏ lần lượt rời khỏi Đại sảnh đường. Severus đứng dậy, sải bước đi về phía hầm, áo chùng phù thủy màu đen sau người cuộn lên tầng tầng sóng.

Avery không hiểu sao lại cảm thấy lo lắng, vừa rồi hắn chú ý đến, trong nháy mắt Severus xoay người, sắc mặt dường như rất không được tốt, thậm chí còn hơi hơi trắng bệch, điều đó không thể là vì không được tự nhiên. Sau khi Avery đứng ngồi không yên nửa tiếng, cố lấy dũng khí, đi đến phòng ngủ của thủ lĩnh nhà mà Severus hiện tại đang ở.

“Severus, cậu không sao chứ?”

Avery nhìn Severus mở cửa ra, hắn quả nhiên không có nhìn lầm, sắc mặt Severus thật sự rất khó nhìn.

Severus thật sự rất không thoải mái. Cơm chiều y rõ ràng đã ăn rất nhiều, nhưng y lại cảm thấy đói bụng, điều này khiến y kinh hãi không thôi, cho dù dùng thần chú kiểm tra thấy tất cả đều bình thường, y vẫn biết bản thân mình nhất định là xảy ra vấn đề ở chỗ nào đó. Trước kia quả thực là dễ dàng mệt mỏi đói bụng, nhưng chưa bao giờ có chuyện vừa ăn xong bụng đã đói đến kêu vang.

“Có thể là dạ dày có vấn đề, lát nữa tôi sẽ uống chút ma dược tốt cho dạ dày là được rồi.”

Đối diện với sự quan tâm của bạn bè, Severus cũng không thể bày ra vẻ mặt từ chối.

Avery gật gật đầu, yên tâm rời đi. Severus là Bậc thầy Ma dược, nấu chút ma dược tốt cho dạ dày tự nhiên không thành vấn đề. Chỉ là, hắn đang đi được một nửa, bỗng nhiên sắc mặt thay đổi vọt trở lại.

“Severus, Severus, nhanh mở cửa!”

Avery dùng sức gõ, vẻ mặt vô cùng bối rối, hoàn toàn mất đi cử chỉ ưu nhã mà Slytherin vẫn luôn giữ vững, ngay cả đám rắn nhỏ đi ngang qua kinh hoàng nhìn chăm chú cũng không để ý.

Cửa bị mở bật ra, Severus vẻ mặt tức giận xuất hiện phía sau cánh cửa. Y đã đang chuẩn bị ma dược, nếu không phải những ma dược trị liệu kia không có chuẩn bị sẵn, nói không chừng hiện tại y đã thoát khỏi cảm giác đói bụng.

Merlin, chuyện này thật sự rất không ổn! Y chỉ có khi còn nhỏ mới có cảm giác đói bụng này, sau khi trưởng thành, cho dù là mười năm y cam chịu kia, y cũng sẽ chỉ bởi vì nấu ma dược mà quên thời gian, đám gia tinh được nuôi ở Hogwarts vô cùng làm tròn nhiệm vụ. Mà đời này, y được Voldemort nuôi thật sự là quá tốt, càng chưa chịu một chút ấm ức nào, thế nên hiện tại dù chỉ là đói khát đã vô cùng cáu kỉnh.

“A, Severus.”

Avery nhìn thấy sắc mặt khó coi của Severus, không khỏi co rúm lại. Tuy rằng bọn họ xem như bạn tốt, nhưng tính cách độc miệng của Severus vẫn khiến hắn vô cùng sợ hãi, huống chi từ khi y và Chúa tể Hắc ám đính hôn tới nay, cũng không biết có phải vì tác dụng tâm lý hay không, hắn vẫn cảm thấy uy nghiêm của Severus càng ngày càng tăng, khí thế cũng bức người giống như Chúa tể Hắc ám, khiến trong lòng hắn sinh sợ hãi. Nhưng nghĩ đến vấn đề vừa rồi, Avery vẫn lấy dũng khí nhanh chóng nói:

“Severus, cậu uống ma dược chữa dạ dày chưa?”

Severus cố gắng nuốt xuống lời mắng chửi sắp tuôn ra, khô cằn bật ra hai chữ:

“Còn chưa!”

Avery lập tức thở phào nhẹ nhõm một hơi, thấy Severus hung hăng trừng mắt nhìn hắn, vội vàng mở miệng:

“Severus, chúng ta vẫn nên đi tìm phu nhân Pomfrey nhờ chẩn đoán chính xác đi, như vậy vẫn tốt hơn.”

Severus nheo đôi mắt đen láy, y có cảm giác Avery hình như biết cái gì đó, nhưng cậu ta nói cũng có lý, y và Voldemort dù sao cũng không thông thạo thần chú chữa bệnh, phần lớn kiểm tra vẫn là để kiểm tra xem có gặp phải phép thuật hắc ám và nguyền rủa hay không, rất có khả năng thật sự chỉ là vấn đề của thân thể.

Nghĩ đến Ma Vương mắt đỏ gần đây vô cùng bận rộn, cố tình còn phải lo lắng cho thân thể của y, Severus nghĩ, không bằng thừa dịp lúc hắn không có đây, đi kiểm tra trước một lần, cũng có thể yên tâm.

Chỉ là khi đến phòng chữa bệnh rồi, nhìn Avery lôi kéo phu nhân Pomfrey thấp giọng nói gì đó, tiếp đến ánh mắt của phu nhân Pomfrey cũng trở nên cực kỳ khác thường, điều này khiến trong lòng Severus dâng lên cảm giác bất an, cảm thấy sẽ xảy ra chuyện gì đó ngoài dự đoán của mọi người.

Rất nhanh một bùa kiểm tra đo lường màu trắng bao lấy Severus, sau đó ở trên bụng y hình thành nên một vầng sáng màu xanh lục bừng bừng sức sống.

“Merlin, thì ra là thật!”

Phu nhân Pomfrey và Avery gần như là đồng thanh hô lên.

Severus vẻ mặt tràn đầy khó hiểu nhìn hai người chìm vào trạng thái mừng như điên, mày gắt gao nhíu chặt, loại cảm giác bị giấu diếm này thật sự rất không xong.

“Tôi nghĩ, tôi có quyền biết có chuyện gì xảy ra? Còn có, bất kể thân thể tôi tốt hay không tốt, đều là chuyện của chính tôi.”

Phu nhân Pomfrey nghe vậy mới phản ứng lại, bật cười ‘Ha ha’ mấy tiếng với Severus, trước khi thanh niên tóc đen tức giận cuối cùng mới nói ra chẩn đoán:

“Chúc mừng Severus! Em mang thai rồi, đã hơn ba tháng, em sẽ rất nhanh được làm cha! Đáng tiếc hiện tại Voldemort không có đây, nếu không ngài ấy nhất định còn mừng rỡ hơn chúng ta!”

Avery ở bên cạnh liều mạng gật đầu, vẻ mặt kích động nhìn chằm chằm gắt gao vào Severus.

Từ sau khi ngài Voldemort đính hôn với Severus, đám học sinh Slytherin bọn họ đều vẫn chờ đợi thiếu gia Slytherin được sinh ra. Vốn bởi vì tỷ lệ sinh con của ma dược sinh con rất thấp, bọn họ liền đem kỳ vọng tập trung lên việc Severus có thể chủ động thay đổi ma dược sinh con, nhưng cho dù là thông qua Lily Evans hỏi ý, cũng không thấy Severus có dự định gì về mặt này, điều này khiến cho bọn họ rất thất vọng.

Sau khi tin tức Hiệu trưởng Dumbledore truyền ra, bọn vừa chìm trong tiếc nuối không phải người kế thừa của Tử Thần Thực Tử được sinh ra, đồng thời bắt đầu suy đoán, chẳng lẽ nam phù thủy có ma lực mạnh mẽ dễ dàng mang thai hơn? Vì thế nhà Slytherin bùng lên phong trào nghiên cứu ma dược khí thế trước nay chưa từng có, khiến Chủ nhiệm Slytherin rất vui mừng, sau khi biết dược bọn họ có hứng thú với ma dược sinh con hơn liền hào phóng cho mượn rất nhiều bản sách quý hiếm giảng về nguyên lý của ma dược sinh con.

Một nữ phù thủy cẩn thận tỉ mỉ kinh ngạc vui mừng phát hiện ra, linh hồn bạn đời có thể không cần bất cứ ma dược trợ giúp nào mà sinh con từ đồng tính, đây cũng là trụ cột để ma dược sinh con ra đời, điều này khiến cho đám rắn nhỏ mừng rỡ như điên, mấy phù thủy có quan hệ tương đối gần gũi với Prince càng cố gắng nhớ kỹ bệnh trạng khi mang thai, đây là nguyên nhân khiến Avery sau khi cảm thấy không đúng liền dùng sức gõ cửa.

Bản thân phu nhân Pomfrey cũng xuất thân từ Slytherin, bà tuy rằng chưa từng sùng bái điên cuồng đàn em cùng học của mình như những người khác, nhưng rõ ràng là, sự kế thừa của dòng họ Slytherin này là kiêu ngạo lớn nhất của mỗi một Slytherin. Hơn nữa ngài Salazar Slytherin của bọn họ còn khỏe mạnh.

Severus cũng hoàn toàn ngây dại. Mang thai? Y không thể tin nổi nhìn về phía bụng béo của mình, đồng tính sinh con rõ ràng là có tỷ lệ rất nhỏ mà? Y mờ mịt một hồi, sau đó lại ngẩng đầu nhìn về phía phu nhân Pomfrey đang vui sướng.

“Nhưng em không hề dùng ma dược sinh con!”

Severus kinh ngạc nói. Y tự nhiên biết, linh hồn bạn đời là thứ duy nhất có thể không dựa vào ma dược mà có thể có con, nhưng là tỷ lệ này còn nhỏ hơn cả ma dược sinh con, y vốn không ngờ lại có thể có con, bỗng nhiên có chút cảm giác hoảng hốt.

“Em luôn dễ dàng đói bụng, là vì không cung cấp đủ ma lực nuôi dưỡng đứa bé sao?”

Severus bất chợt nghĩ ra, mang thai một đứa bé, cho dù là nữ phù thủy mang thai, cũng là phải có đầy đủ ma lực để cung cấp nuôi dưỡng. Nhưng là y chưa từng cố ý cung cấp ma lực cho mình để bổ sung cho hài tử. Severus bắt đầu sợ hãi, tuy rằng y còn chưa hoàn toàn chấp nhận sự thực bản thân mình mang thai, nhưng cũng tuyệt không hy vọng con y bởi vì y không chú ý mà có bất cứ vấn đề nào.

“Nào, Severus, không cần lo lắng!”

Pomfrey vội vàng đi lên trước trấn an, hòa ái nhìn Severus:

“Đứa bé chỉ cần được sống trong môi trường có đầy đủ ma lực mạnh mẽ tuần hoàn là được, em và Voldemort là linh hồn bạn đời, ma lực có thể cộng hưởng, huống chi hiện tại cũng chỉ mới hơn ba tháng, cho nên không có vấn đề gì. Em uống trước một chút ma dược bổ sung ma lực đi.”

Severus có chút yên lòng, ngoan ngoãn tiếp nhận bình ma dược uống cạn, cảm nhận được một luồng sức mạnh nhu hòa mạnh mẽ đi vào bụng, trong lòng tràn ngập sự ngạc nhiên, chỉ là trước mắt còn có người ngoài, Severus vận dụng ‘Bế quan bí thuật’ duy trì vẻ mặt cứng ngắc, trịnh trọng mở miệng:

“Phu nhân Pomfrey, Avery, chuyện này trước tiên đừng nói cho ai được chứ?”

Pomfrey và Avery tự nhiên là đồng ý, chỉ là Pomfrey nhắc đến Dumbledore, Severus liền gật đầu chấp thuận. Sau khi hỏi một vài hạng mục cần chú ý, Severus cùng Avery đi về phòng ngủ dưới hầm. Đăng bởi: admin

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play