Sau giờ giới nghiêm, Severus mới từ mật thất dưới đất quay về phòng ngủ, liền phát hiện ra chiếc gương hai mặt kết nối với Lucius không ngừng phát ra ánh sáng nhàn nhạt.
“Lucius?”
Severus nghi hoặc nói.
“Severus, là tôi.”
Gương mặt có chút tiều tụy của Lucius xuất hiện trong mặt gương, gương mặt tinh xảo có vẻ đặc biệt tái nhợt.
Severus không khỏi cả kinh, con ngươi đen hơi hơi nheo lại, Voldemort lúc này đúng lúc không có đây, biểu hiện của Lucius như vậy khiến y có một dự cảm vô cùng không tốt.
“Xảy ra chuyện gì?”
Lord đã xảy ra chuyện, cậu mau đến trang viên Malfoy đi.”
Lucius gấp gáp mở miệng:
“Trong tay Rael hẳn là có Khóa Cảng đi đến trang viên Malfoy, cậu đến chỗ nó lấy.”
Severus nắm chặt gương hai mặt, con ngươi đen trầm tĩnh hơi hơi nheo lại, lập tức gật gật đầu, cất gương hai mặt rồi đi ra ngoài.
Regulus đã chờ y ở phòng ngủ, hai người sóng vai đi ra khỏi tòa thành Hogwarts.
Severus đưa tay cầm lấy Khóa Cảng, Regulus lại nắm chặt tay Severus, một trận đè ép khó chịu qua đi, Severus vừa chạm xuống đất, liền tỉnh táo nghiêng người, tránh thoát một luồng sáng xanh lục sắc bén lao thẳng từ trước mặt đến, cùng ma lực dao động khác thường phía sau.
Severus tập trung nhìn lại, y đang đứng trên một mặt đá nham thạch bóng loáng, bốn phía vô cùng lạnh lẽo, cách đó không xa dưới ánh sáng xanh lục lấp loáng chiếu rọi có thể mơ hồ nhìn ra đây là một hòn đảo nhỏ, thỉnh thoảng có tiếng gió biển truyền đến càng thêm khẳng định điểm này. Người trước mắt cầm đũa phép trong tay rõ ràng là Lucius, phía sau, Regulus cũng cầm đũa phép chỉ vào y.
“Hừ, không nghĩ tới mày còn tỉnh táo như vậy!”
Lucius kêu một tiếng bén nhọn.
Severus xoay người đứng thẳng, đũa phép màu đen trong tay vững vàng chỉ vào hắn.
“Ngươi không phải Lucius!”
‘Lucius’ âm hiểm mỉm cười, sau khi uống cạn một lọ ma dược, Bellatrix vẻ mặt tràn đầy oán độc nhìn y.
“Lucius vẫn còn đang ngủ ở trang viên Voldemort, cho dù tỉnh lại, chuyện đầu tiên cũng là đi tìm cô vợ đã ếm bùa hắn!”
Severus vẻ mặt âm trầm, y nghĩ Bella lần này rõ ràng là bị phái đến Italia, nhưng là còn bị phong ấn ma lực. Voldemort lần này, là vì tin tức tộc Tremere xuất hiện ở Italia nên mới chạy qua đó, chẳng lẽ chỉ là mồi? Nhưng Bella hẳn sẽ không làm ra chuyện tổn thương Voldemort mới phải, hay đây vẫn chỉ là kế điệu hổ ly sơn?
“Xem ra là mày biết chúng ta bị phong ấn ma lực?”
Bella hận không thể tiến lê xé nát phù thủy thiếu niên đã quyến rũ vị vua của cô.
“Mày chắc không ngờ đi, cúp vàng của Huflepuff mà Lord ban cho toa có thể cho tao có được rất nhiều thuốc giải, nếu không chúng tao đã mất mạng trong cuộc giao tranh giữa Giáo hội và quỷ hút máu rồi. Lần này, tao nhất định phải giết mày, xem mày còn quấn lấy Lord như thế nào!”
Hừ, nơi này có rất nhiều âm thi mất đi linh hồn bị giam giữ, cô muốn biến tên tình nhân này thành quái vật giống như thế, vĩnh viễn chìm vào bóng tối, mới có thể giải được mối hận trong lòng cô! Cô tự nhiên cũng đã nghĩ tốt đường để lui, lần đi Italia hoàn toàn là cơ hội, Lord là người theo đuổi cuộc sống vĩnh hằng, mà cô cũng đã tìm được phương pháp vĩnh hằng, có thể xứng với Lord, chỉ có cô!
Con ngươi đen của Severus chợt lóe lên một tia khác thường, tình cảm Bella dành cho Voldemort, đời trước y đã hiểu vô cùng đầy đủ rõ ràng, nhưng là y không ngờ Bella lại có thể cố chấp như thế, còn giả làm bộ dáng của Lucius.
“Chỉ bằng hai kẻ các người?”
Severus lạnh giọng.
Bella nghe vậy, càng nổi trận lôi đình, không nói hai lời vung đũa phép lên, hai phép thuật hắc ám ‘Crucio’ và ‘Avada Kedavra’ liều mạng lao về phía Severus.
Đối mặt với sự âm ngoan cay độc của Bella, thần chú hắc ám tung bay đầy trời, Severus vẻ mặt thản nhiên vung đũa phép ngăn cản, Regulus đứng một bên nhìn động tác lưu loát như nước chảy mây bay của thiếu niên tóc đen mắt đen, khóe miệng hơi nhếch lên thành một độ cong, nhìn Bella thể lực dần dần khong chống đỡ nổi, như trứng chọi đá, hắn vẫn đứng ở một bên không có dự định ra tay.
Rất nhanh trận đấu ngươi đến ta đi chấm dứt, một thần chú ‘Sectumtempra’ đánh trúng Bella, Bella phun ra một ngụm máu tươi lớn khuỵu ngã xuống đất, ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm gắt gao và Severus, miệng phát ra lời nguyền rủa độc ác, sau đó lớn tiếng quát Regulus:
“Rabasatan, em đang làm cái gì? Còn không mau ra tay một chút?”
Regulus, không, hẳn là Rabastan mới đúng, vị thủ lĩnh nhà Slytherin này hơn ba tháng nay yên lặng không có chút động tĩnh, dường như lại khôi phục sự tự tin kiêu ngạo, sau khi uống xong ma dược khôi phục dung mạo, đũa phép trong tay không chút bận tâm chỉ về phía Severus, vẻ mặt mang theo vài phần lười nhác và tò mò.
“Ta rất ngạc nhiên là ngươi đã biết ta không phải Regulus từ lúc nào, dù sao cho dù có thể né tránh sự chú ý của Bella, ta cách ngươi gần như vậy, nếu không phải trong lòng ngươi vẫn mang theo hoài nghi, cũng không thể nào dễ dàng tránh thoát như thế? Hừ, không phải là vì thuốc Đa dịch, lần này ta cố ý dùng ma dược quý giá nhất của Lestrange, căn bản không có khả năng bị ngươi nhìn thấu.”
Severus lui về phía sau vài bước, nơi này bốn phía toàn là nước, không gian rất nhỏ, sau khi Bella bị thương, theo mùi máu tươi phát tán trong không khí, y đã cảm nhận được rất rõ ràng dưới đáy nước sâu không thấy đáy có động tĩnh khác thường. Nghe được câu hỏi của Rabastan, Severus mím môi, nhìn Rabastan rõ ràng đã mất đi hơn một nửa sức mạnh linh hồn, ma lực không giảm còn tăng, nhưng không hề trả lời câu hỏi của hắn:
“Ngươi không phải là Rabastan!”
Bella bởi vì mất máu quá nhiều mà bắt đầu choáng váng, nhưng là nghe được lời nói của Rabastan vẫn giật mình ngẩng đầu.
“Ngươi không phải Rabastan?”
Bella lớn tiếng kêu lên, cô hợp tác với Rabastan, là vì Rabastan phát hiện ma lực trong người mình giảm sút cực nhanh, này chỉ có thể là do chịu thủ đoạn trả thù của Prince và Chúa tể Hắc ám, cho nên hai ngươi mới trong ngoài hợp tác, Rabastan ngoại trừ muốn báo thù, còn hy vọng Prince có thể giúp hắn chế ma dược bổ sung sức mạnh linh hồn. Nhưng là nếu không phải Rabastan sắp trở thành á phù thủy không còn đường lui nữa, hắn vốn không có lý do để đối phó Prince, cho dù cô có điên cuồng đến mức nào, cũng biết được trước mắt ở thế giới phép thuật, sợ rằng không có ai dám hạ đòn hiểm với người trong lòng của Chúa tể Hắc ám.
Trong mắt Rabastan thoáng hiện lên tia đỏ, gương mặt anh tuấn vặn vẹo vài phần, lạnh lùng âm u nở nụ cười:
“Quả nhiên không hổ là người mà chủ hồn coi trọng.”
Nói xong đũa phép vung lên, một thần chú đoạt mạng không phát thành lời đánh trúng Bella.
“A…”
Bella hoàn toàn không ngờ được Rabastan sẽ đột nhiên ra tay cảm thấy trước mắt có một luồng ánh sáng xanh lóe lên, gần như trong nháy mắt hình ảnh dừng lại trong hoảng sợ, lập tức đoạn khí bỏ mình.
Severus mặt không chút thay đổi nhìn thi thể của Bella, Rabastan gọi Voldemort là chủ hồn, như vậy chỉ có thể đây là cuốn nhật ký bị Tambor cuốn đi, nhưng lúc này đây vì sao Tambor không có mặt, quyển nhật ký lại ở trong tay Rabastan? Thậm chí còn ra tay giết chết Bella, là vì không muốn bại lộ thân phận?
“Ngươi muốn hỏi chuyện Tambor? Hay là muốn biết vì sao ta muốn giết Bellatrix?”
Quyển nhật ký ung dung nhìn thiếu niên tóc đen, hắn cố ý kêu Tambor cuốn hắn đi, là vì hắn đã phát hiện chủ hồn dường như muốn dung hợp linh hồn, một khi dung hợp liền có nghĩa là hắn sẽ không tồn tại nữa, mà trong lời kể lại của Tambor hắn đã biết, thứ trong tay Prince nhất định có thể giúp hắn sống lại. Hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Severus cũng là cười lạnh một tiếng, quyển nhật ký khác với mũ miện, y có thể cảm nhận được rõ ràng địch ý của quyển nhật ký đối với y:
“Ngươi giết chết Bella, chẳng qua là muốn gọi Âm thi trong hồ đến đúng không?”
Âm thi và quỷ hút máu ở một mức độ nào đó là cùng một loại, đều vô cùng mẫn cảm với máu tươi.
Quyển nhật ký lắm bắp kinh hãi:
“Ngươi biết về nơi này?”
Nơi này là khi hắn ở cô nhi viện thì phát hiện ra, chưa bao giờ nói qua cho bất cứ kẻ nào, nhưng mà thiếu niên mười bảy tuổi này hiện tại, lại dễ dàng biết chuyện về hang Âm thi, thật sự khiến người ta giật mình không nhẹ. Chủ hồn dù coi trọng y đến đâu, cũng chưa chắc đã nói thẳng ra loại chuyện này.
“Biết cũng được, nơi này bốn phía toàn là nước, dưới nước toàn là Âm thi, toàn bộ đảo hoang này bị ta thiết đặt ma pháp trận, ngươi căn bản không thể liên hệ với bất cứ kẻ nào, huống chi sau khi ngươi tới ta đã ếm bùa phản di chuyển ảo ảnh và phản Khóa Cảng. Lần trước tên ngu xuẩn Rabastan kia lại để cho ngươi chạy thoát, lúc này sẽ không may mắn như thế, giao ‘Hư vô’ ra đây, hoặc là ta cũng có thể cho ngươi cơ hội, nấu cho ta ma dược để sống lại.”
Quyển nhật ký gương mặt âm trầm phát ra tiếng uy hiếp khàn khàn, đồng thời một cước đá thi thể của Bella xuống hồ đen.
“Lần trước là chủ ý của ngươi?”
Severus không khỏi mím môi, y vẫn cảm thấy kỳ lạ, cho dù Slytherin hiểu được khoa học kỹ thuật của thế giới Muggle và sức mạnh cực lớn của vũ khí, nhưng về phương diện ma dược và độc dược là hoàn toàn khác biệt, với sự kiêu ngạo và cố chấp của Bella, sao có thể nhanh chóng thúc đẩy việc nghiên cứu thuốc thúc tình như vậy. Hiện tại nghĩ đến quyển nhật ký sợ là đã sớm rơi vào trong tay Bella, sau đó mới chuyển đến trên người Rabastan. Nghĩ đến đoạn sỉ nhục thiếu chút nữa phải chịu đựng kia, trong mắt Severus chợt lóe lên tia sáng lạnh.
“Không sai, vốn đang nghĩ ngươi trở thành một Lestrange, cũng có thể thông qua ‘Hư vô’ để sống lại, đáng tiếc Rabastan quá không cố gắng, cơ hội tốt như vậy còn không nắm chắc được, rõ ràng còn tiện nghi cho chủ hồn.”
Quyển nhật ký ngầm ám chỉ, sau đó nhìn quanh bốn phía mặt hồ bắt đầu nổi lên gợn sóng, lớn tiếng hô:
“Ngươi vẫn là giao ‘Hư vô’ ra đây đi, nếu không Âm thi bị máu tươi hấp dẫn cũng sẽ kéo ngươi xuống hồ đen.”
Lời nói vừa dứt, mặt hồ lay động không ngừng liền hiện lên một lượng Âm thi lớn, Bella rất nhanh chóng bị kéo vào đáy hồ, nhìn một màn khiến người ta sợ hãi trước mắt, con ngươi đen láy của Severus nhanh chóng co rút lại, đũa phép trong tay chỉ thẳng tắp vào quyển nhật ký, y không biết, quyển nhật ký rốt cuộc đã khống chế Âm thi như thế nào, nhưng y cũng sẽ không ngồi chờ chết như vậy.
“Ta chỉ cần giết chết ngươi, cũng có thể rời khỏi nơi này.”
Quyển nhật ký không hề sợ hãi cười lại, vẻ mặt tràn đầy vẻ tự đắc kiêu ngạo:
“Ngươi không thể thương tổn ta, dù sao ta cũng là Voldemort, hoặc là ta cần phải nhắc nhở ngươi, ngươi không phải là một nửa linh hồn bạn đời của Voldemort sao?”
Hắn ở chung với Tambor gần hai tháng, cho đến trước khi Tambor đi vào Hogwarts mới tách ra, từ miệng của Tambor cũng thấu hiểu Severus Snape không ít, một gián điệp hai mặt thành công trong tương lai, cho hắn vẫn rất khó hiểu chủ hồn sống lại vì sao sẽ lựa chọn một người tương lai sẽ phản bội mình trở thành bạn đời.
Nhưng từ khi bị Rabastan tìm thấy trong thư phòng rồi cùng đi đến Hogwarts, hắn nhanh chóng từ việc Rabastan không hiểu sao bị mất đi một lượng sức mạnh linh hồn lớn phát hiện ra việc này. Chủ hồn tính thật khéo, khế ước Amos, có thể chia sẻ sinh mệnh và ma lực của Prince, có thể cam đoan Prince vĩnh viễn không phản bội, khó trách hắn sẽ yên tâm như thế, không hề đắn đo về chuyện có thể xảy ra trong tương lai.
Severus không khỏi ngẩn ra, y không ngờ quyển nhật ký lại có loại phỏng đoán này, thực ra quyển nhật ký tuy rằng là một bộ phận của Voldemort, nhưng vì tách ra quá sớm, cái tên phép thuật của hắn từ đầu đến cuối vẫn là Tom Riddle, mà không phải là Voldemort Slytherin kí kết khế ước linh hồn với y, hơn nữa linh hồn của Voldemort sớm đã đầy đủ, cho nên dù y ra tay giết chết quyển nhật ký, cũng sẽ không tổn thương chút nào đến y và Voldemort.
Chỉ là, Severus nhìn chằm chằm vào màu đỏ tươi như màu máu thoáng hiện lên trong mắt quyển nhật ký, đó là một bộ phận của người yêu trong quá khứ, lại thêm tiếc nuối vì mũ miện biến mất, y quả thực không thể nhẫn tâm giết chết hắn, như vậy cũng có nghĩa y bó tay chịu trói.
“Ngươi hiện tại căn bản không có khả năng chạy ra ngoài, còn nữa ta khuyên ngươi không cần có ý định sử dụng khế ước linh hồn báo cho chủ hồn, ngươi còn chưa biết đi, Bella nói chủ hồn đã xảy ra chuyện cũng không phải là nói dối, nay hắn đang bị hai đảng phái lớn của quỷ hút máu quấn lấy đấy.”
Nhìn hai người giằng co như vậy, quyển nhật ký giả tốt bụng khuyên bảo.
Thông qua Tambor, ít nhất hắn cũng biết thiếu niên phù thủy này là một nhân vật cực kỳ lợi hại, khế ước Amos có thể cam đoan Prince không phản bội chủ hồn, nhưng hắn chỉ là một mảnh rất nhỏ của chủ hồn, nếu Severus muốn thà làm ngọc nát, hắn thật đúng là không có cách nào, cho nên hắn mới lợi dụng ma pháp trận, cùng với hang Âm thi tự nhiên này, bao vây Severus, chủ hồn không thể tìm đến nơi đây, hắn có thể kéo dài tình thế với Severus.
Ánh mắt Severus chợt lóe, lần này y sở dĩ đi ra, cũng là bởi vì Voldemort khác thường không có một chút tin tức nào, hiện tại quyển nhật ký nói như vậy, xem ra, Voldemort thật sự đang ở Italia, có gặp chuyện, cho nên không biết hiện tại hắn ra sao.
Nhưng sâu trong linh hồn y không có bất cứ cảm giác khác thường nào, nghĩ đến Voldemort cho dù thật sự bị quỷ hút máu cuốn lấy, cũng sẽ không có vấn đề quá lớn. Mà y cho dù không chia sẻ ma lực của Voldemort, cũng chưa chắc đã không đánh bại được quyển nhật ký chiếm lấy thân thể Rabastan, dù sao sức mạnh linh hồn của Rabastan suy giảm cực lớn, cho dù có ma lực của quyển nhật ký, cũng không thể so sánh với thực lực của y hiện tại.
Y cũng không lo lắng vấn đề rời đi sau đó, chỉ là Âm thi ở xung quanh quả thực là phiền toái, hơn nữa gần đó còn có sinh vật không rõ, Severus nghĩ, bàn tay không cầm đũa phép bỗng nhiên rung lên, quay về phía quyển nhật ký nhếch môi cười nhẹ. Đăng bởi: admin
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT