Huỳnh Anh vặn loa hết cỡ. Cô nàng cũng không vừa. Vặn loa đến cực đại
1 lúc sau
* RẦM RẦM RẦM *
- CON NHỎ KIA RA ĐÂY CHO TÔI
* RẦM RẦM RẦM *
mặc kệ người nào đó đập cửa. Cô vẫn thản nhiên như k cho đến khi
* cạch...RẦMMMM *
Huỳnh Anh dùng chìa khóa dự phòng mở cửa phòng làm cô giật mk vùng dậy
Nóng giận
Ngây người
Và....
- AAA tôi k nhìn thấy gì hết - Huỳnh Anh vội quay mặt đi
Băng Băng khó hiểu nhìn xuống người mk thì đỏ mặt. Vội chỉnh lại áo choàng đang hơi bị hở chút xíu xíu xíu ạ :v
- BIẾN RA NGOÀI CHO TÔI - thẹn hóa hóa giận. Cô nàng chỉ biết hét lên
-.....- hơi quay người lại. Hé một mắt nhìn - phù. CÔ NS GÌ VẬY HẢ - Huỳnh Anh hét lên
- anh là cái đồ...bala....bolo.....
-....v...v.... - cả hai chửi lộn với nhau trong tình trạng k ai hiểu ai nói gì :p ( nhạc to quá mà :3 )
Đột nhiên ông quản gia lao vào, khua chân múa tay với 2 người.
- Chà. Ông quản gia già rồi mà còn xì tin ghê . Thấy người ta mở nhạc sàn cũng xí xớn lao vào nhảy - cả hai lẩm bẩm trong miệng
Băng thì chìa ngón tay cái ra tỏ ý rằng ông đúng là năm bờ oăn. Huỳnh Anh trao cho ông ánh mắt ngưỡng mộ
Ông quản gia xua xua tay, nhảy choi choi lên, miệng mấp máy
- Tuyệt thật, lại còn hát theo nhạc cơ đấy - cô nàng gật gù
- ông còn máu thế này mà sao vẫn k lấy nổi vợ nhỉ - Huỳnh Anh xoa cằm
Ông quản gia hò hét, xoay xoay một lúc rồi lao đến rút phựt cái phích điện ở loa, cả hai chưng hửng nhìn nhau. Ông quản gia gào lên, chỉ tay ra cửa
thở hổn hển.
- tôi bảo hai người tắt nhạc đi. Phu nhân và lão gia đang trên đường đến đây ạ
- HẢ - cả hai ngạc nhiên
- đang trên đường đến - đồng thanh tập 2
- dạ dạ - ông bị hai đứa dọa cho hết hồn
- chết rồi - đồng thanh tập 3
Huỳnh Anh lao vội về phòng chỉnh chu lại mk. Cô nàng cũng nhanh chóng đóng
cửa phòng lại sửa soạn lại đồ. Dù gì cũng là những cậu ấm, cô chiêu,
phải chỉnh chu trước mặt người khác chứ
Sáng hôm sau
Hắn dậy từ rất sớm. Quần áo chỉnh tề rồi phóng đi đón nó :v
* phip phip *
Hắn chạy xe đếm gần xe nó, mặt cười nham nhở
- vk iu
- gì ? - mặt nó tỉnh bơ
- chào buổi sáng
- ấm đầu - ns rồi nó phóng xe lên trước. Miệng ns hắn nhưng k giấu nổi nụ cười hạnh phúc đang hiện diện trên môi
- ấy - hắn vội phóng xe theo. Suốt quãng đường đi cứ í ới ns chuyện với nó
.
.
* BỐP *
Nó đập nguyên quyển sách vào đầu hắn
- ui mẹ ơi... sao - mắt hắn như muốn lòi ra vì cú đập của nó - THẰNG NÀO. CON NÀO....ÀO....Ờ......hì hì - hắn vội cười hì hì khi nhìn thấy nó
- thằng này. Con này - chống nạnh - ăn sáng chưa ?
- ( lắc )
- ( ôm đầu )
- ( nghiêng đầu khó hiểu )
- đi - k ns nhiều nó véo tai lôi hắn xuống canteen trc bao con mắt ngỡ ngàng, khó hiểu và có cả.....
- hehe anh em mk sắp được đãi kem :v - Huyền Mía quay sang nói với Huyền Tít
- ờ ờ. Nó là đứa thứ hai trong bàn có người yêu nhỉ ? - Huyền Tít nàng "
ngây ngô " hỏi Huyền Mía. Trongđầu đang nhớ đến lời thề : " tam Huyền
bàn mình đứa nào có người yêu. Đứa đó phải khao anh em ăn kem đến cháy
túi. Ok ? ". Đích thị câu này là của Huyền Mía và bất hạnh thay cô lại
là đứa có người yêu sớm nhất của bàn. Lúc song Huyền kia biết thì cũng
chính là lúc ví cô rơi vào thời kì viêng màng túi giai đoạn cuối :D
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT