"Con cũng biết bởi vì tin tức Mộng Ảo Thuỷ Tinh bị trộm mất đã khiến ba con có cái nhìn khác
về con. Mặc dù ông ấy không coi trọng Hạ Minh Duệ, nhưng nói thế nào nó
cũng là con ông ấy. Con không chút nào lo lắng thân phận người thừa kế
bị đoạt đi mất sao?"
"Hạ Minh Duệ? Ha ha, phải chăng mẹ suy nghĩ nhiều quá rồi? Chỉ bằng tên nhóc chỉ biết ăn chơi, không làm ra trò trống đó ư?"
"Con đó, không nên xem thường bất cứ người nào, nghe mẹ nói không sai đâu."
"Vậy mẹ có cao kiến gì?"
Hạ Trí Vũ đành chịu, đối với những chuyện liên quan tới Hạ Minh Duệ mẹ anh vẫn luôn rất để ý, nhưng bọn họ không phải là anh em sao?
"Con trai à, con cũng đã lớn rồi, có phải hay không nên suy tính chút tới việc kết hôn?"
Ôn Uyển Thiến cười híp mắt nhìn con trai mình, trong lòng đã có tính toán riêng.
"Mẹ, con còn chưa muốn kết hôn?"
Ít nhất trước mắt anh còn chưa thích người phụ nữ nào.
"Chuyện này không phải do con quyết định. Nếu như con muốn giữ vững vị trí
người thừa kế tập đoàn Hạ thị, như vậy con phải tìm một người phụ nữ để
kết hôn, hơn nữa gia thế của người phụ nữ này còn phải phù hợp với nhà
họ Hạ chúng ta."
Ôn Uyển Thiến nói một tràng khiến Hạ Trí Vũ thoáng chốc trầm mặc.
Có lẽ mẹ anh nói đúng, người giống như bọn họ rất khó kết hôn được với
người mình thích. Anh nếu muốn trở thành người thừa kế nhà họ Hạ có lẽ
còn chưa đủ, cũng đúng như lời mẹ anh nói, anh cần phải có mối quan hệ
thông gia.
Hạ Trí Vũ không phải là một người xử lý tình huống
theo cảm tính, ngược lại dã tâm của anh rất lớn. Mặc dù không thực sự
đồng tình với cuộc hôn nhân mang tính chất mua bán như vậy, nhưng lại
không có biện pháp nào tốt hơn để củng cố vị trí của mình.
Coi
như sau này anh có kết hôn với người phụ nữ mình không yêu, vậy thì thế
nào? Bởi vì anh có tiền, chỉ cần anh muốn, bao nhiêu người tình mà không có.
"Mẹ, vậy mẹ đã có người thích hợp ư?"
Thái độ Hạ Trí Vũ chuyển biến nhanh khiến cho Ôn Uyển Thiến rất vui mừng, như vậy mới là con trai ngoan của bà.
"Chuyện này mẹ đã nghĩ kỹ rồi, những năm gần đây tốc độ phát triển của công ty
Hoa thị rất nhanh. Mặc dù mấy năm trước chỉ có thể xem là công ty hạng
hai trong nước nhưng hiện tại miễn cưỡng đã có thể leo lên công ty hàng
đầu. Mặc dù so với nhà họ Hạ chúng ta thì kém rất nhiều, nhưng mẹ cảm
thấy Hoa thị sẽ không chỉ dừng lại ở đây. Nếu như chúng ta có thể hợp
tác, vậy đây là một lựa chọn tốt."
Hạ Trí Vũ nhíu mày.
"Sau đó thì sao?"
"Quan trọng nhất là nhà họ Hạ chỉ có đứa con gái là Hoa Tiểu Mạn, hơn nữa nói tới con gái ông ấy, Hoa Phong năm nay đã hơn 60 tuổi, đã sớm tới tuổi
về hưu. Nói cách khác nếu như tương lai con cưới được Hoa Tiểu Mạn, như
vậy sản nghiệp của nhà họ Hoa sớm muộn cũng sẽ là của nhà họ Hạ chúng
ta."
"Thế nhân phẩm của Hoa Tiểu Mạn thì thế nào? Con cũng không thích loại phụ nữ lẳng lơ."
"Nói như thế nào đây, nghe nói trước kia có quen vài người bạn trai, sau lại không biết sao lại chia tay. Bây giờ còn độc thân. Cô bé kia mẹ đã gặp
qua, dáng dấp rất xinh đẹp, vóc người cũng không tệ."
Ôn Uyển Thiến quan sát sắc mặt con trai, sau đó lại tặng thêm một câu.
"Dĩ nhiên nếu bây giờ con chưa thích thì cứ lấy về nhà đã, chờ công ty Hoa
thị tới tay chúng ta thì tính toán tiếp cũng không muộn."
Hạ Trí Vũ trầm mặc hồi lâu, cuối cùng ngẩng đầu nhìn mẹ mình.
"Vậy thái độ của nhà họ Hoa thế nào?"
"Bọn họ? Có thể kết thông gia với nhà họ Hạ chúng ta đương nhiên là cầu còn không được. Bọn họ còn có thể có ý kiến gì?"
Hạ Trí Vũ nhếch miệng lộ ra một nụ cười giễu cợt. Hoa Tiểu Mạn phải không? Cưới thì cưới, về sau này anh có thể hay không thích cô thì phải xem
bản lãnh quyến rũ đàn ông của cô, nếu không cũng đừng trách anh vô tình.
Hạ Trí Vũ anh cũng không phải người hiền lành gì.
"Vậy chúng ta lúc nào thì...?"
"Chuyện này không nên vội, để mẹ sắp xếp cho hai đứa gặp mặt một lần, tìm hiểu
rõ sau đó sẽ đính hôn. Nếu như không có vấn đề gì thì kết hôn."
"Được!"
Đối với chuyện này Hạ Trí Vũ không có ý kiến, phụ nữ sao? Đối với anh mà nói bất quá cũng chỉ là một món đồ trang sức mà thôi.
"Đúng rồi, cô nhóc Ôn Hinh kia ra nước ngoài cũng được 3 năm rồi phải không?
Hạ Minh Duệ đã trở về, nó có phải cũng nên quay về?"
Ôn Uyến Thiến cười híp mắt nhìn con trai mình, trong mắt tràn đầy tính toán.
"Em ấy? Có lẽ thế? Mẹ lại đang âm mưu gì nữa vậy?"
"Ha ha... Mẹ nhớ Hạ Minh Tứ và Hạ Minh Duệ đều có tình ý với cô nhóc Ôn
Hinh đó. Ba năm trước đây, cô nhóc này rõ ràng thích Hạ Minh Duệ, thường cùng nó liếc mắt đưa tình, cũng không biết tại sao lại chọn đính hôn
với Hạ Minh Tứ. Hôm nay Hạ Minh Tứ đã chết, cũng không biết hai đứa này
gặp nhau lần nữa sẽ phát lửa như thế nào?"
Ôn Uyển Thiến cười
giống như con hồ ly vừa trộm được gà, không biết thế nào bà chính là
không thích người phụ nữ Lâm Thiển Y kia. Mặc dù bà cũng không thích Hạ
Minh Duệ, nhưng nếu cuối cùng Hạ Minh Duệ phải kết hôn, vậy bà hy vọng
người anh cưới chính là người nhà họ Ôn bọn họ.
Nói thế nào nhà họ Ôn bọn họ cũng là dòng dõi Nho học, cũng không xem là bôi nhọ anh, mặc dù Hạ Minh Duệ chỉ là một cậu ấm.
Nếu như Ôn Hinh thật sự có thể gả cho anh, hẳn cũng sẽ sống hạnh phúc chứ?
Lúc xế chiều Hạ Trí Vũ ghé bệnh viện một chuyến. Hạ Minh Duệ đã có thể
xuống đất đi lại, điều này khiến cho anh thở phào nhẹ nhõm.
Anh đem thuốc bổ để lên bàn cho Hạ Minh Duệ, lại hỏi thăm một chút sau đó rời đi, dù sao anh còn có nhiều chuyện phải làm.
Một thời gian sau, Hạ Minh Duệ căn bản đã hồi phục. Theo Lâm Thiển Y thì
người này có thể chạy nhảy, có thể ăn uống, tinh thần cũng rất tốt.
Trong thời gian này, Lộ Phi cùng Mộc Nam có tới bệnh viện thăm, nhưng đều bị Lâm Thiển Y tức giận đuổi đi.
Sau khi Hạ Minh Duệ xuất viện không bao lâu, Lâm Thiển Y liền đọc được tin
tức nói bọn trộm ngày đó ở buổi đấu giá đã bị cảnh sát bắt được.
Lúc ấy, Lâm Thiển Y liền thì thầm muốn Hạ Minh Duệ dẫn cô đến đồn cảnh sát. Cô muốn dọn dẹp đám người kia một phen, đơn giản là quá ghê tởm. Nếu
không phải Hạ Minh Duệ ngày đó kịp thời xuất hiện cứu cô, thì cô đã
xuống địa phủ báo cáo rồi.
Huống chi Hạ Minh Duệ còn vì cô mà bị thương không nhẹ, ở lâu như vậy trong bệnh viện.
Khi Lâm Thiển Y lôi kéo Hạ Minh Duệ không tình nguyện vội vã đi tới công ty báo cáo mới biết mình đã nổi tiếng.
Thứ nhất đó là MV của Mộc Nam đã chính thức phát hành, nữ chính trong MV tất nhiên hứng chịu dư luận.
Cô ngay cả đi đường cũng có thể nghe được tiếng thảo luận ầm ĩ của các cô
nữ sinh, hận không thể thay thế được cô trở thành nữ chính trong MV.
Càng làm cho cô phát điên chính là trong công ty cư nhiên lưu truyền tin tức cô một người phụ nữ xấu xí xuất thân bèo bọt không biết dùng thủ đoạn
gì để mê hoặc cậu ba nhà họ Hạ.
Chết tiệt!
Chuyện quái gì đây?
Lâm Thiển Y oán hận quay đầu lại trợn mắt nhìn tên đầu sỏ gây nên Hạ Minh
Duệ, vậy mà anh rất vô tội nhún vai một, vẻ mặt giống như cô mới là
người tội ác tày trời.
--- ------
Phòng làm việc Hạ Trí Vũ.
Khi Hạ Minh Duệ cùng Lâm Thiển Y gõ cửa đi vào, Hạ Trí Vũ đang cau mày. Nếu như bọn họ không nhìn lầm trong tay anh đang cầm chiếc nhẫn kim cương
màu tím Mộng Ảo Thuỷ Tinh.
"Đến rồi ư? Ngồi đi!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT