“ Này, anh nói thật hay đùa đấy?” Hàn Gia Lệ bị anh dọa cho giật nảy người, không dám tin trợn mắt nhìn anh.

Anh cười tinh nghịch: “ Đương nhiên là giả rồi!”

........

Đi ra khỏi khách sạn, Tiêu Dật Nhiên bế cô lên xe, chiếc xe lao nhanh về hướng thành phố A.

Hàn Gia Lệ ngồi trên xe yên lặng nghĩ lại cảnh tượng tối hôm qua, trong lòng vẫn còn khiếp sợ, may là người đàn ông này đến kịp thời.

“ Gia Lệ, thắt dây an toàn lại!” Tiêu Dật Nhiên đột nhiên quay đầu sang nói với cô.

“ Sao thế?” Hàn Gia Lệ không hiểu quay đầu nhìn lại anh.

“ Chúng ta đang bị theo đuôi rồi.” Nói xong, mắt anh liếc vào gương chiếu hậu nhìn năm sáu chiếc xe đuổi theo sát nút.

Ngay tức khắc, đạp chân ga, chiếc xe lao đi như một mũi tên.

“ A.....” Hàn Gia Lệ bổ người về phía trước, suýt nữa đầu đập vào kính thủy tinh chắn trước ô tô, thế là nhanh tay thắt dây an toàn lại.

Mắt nhìn thấy đã ngắt đuôi được một đoạn, nhưng chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, mấy chiếc xe đó đã lại lao lên đuổi theo sát nút rồi.

“ Người phụ nữ như cô phản ứng chậm quá, ngồi vững vào!” Tiêu Dật Nhiên nheo mắt lại, tăng tốc xoay chuyển vô lăng lao lên đâm vào chiếc xe Volvo bên cạnh.

Chủ nhân của chiếc Volvo phản ứng rất nhanh, chiếc xe chệch ra không để xảy ra va chạm, tiếng phanh xe sát trên mặt đường, chiếc Volvo ổn định giữ thăng bằng đi ở giữa đường.

“ Đồ thần kinh, có biết lái xe không hả?” cửa sổ chiếc Volvo đó được kéo xuống, một người đàn ông trung niên hướng về Tiêu Dật Nhiên mà chửi rủa.

Lời nói còn chưa dứt.

“ Rầm.........” ngay sau đó, ba chiếc xe mày đen đằng sau vì tốc độ xe quá nhanh, liên tiếp húc vào đuôi nhau.

Chiếc Volvo đáng thương bị đâm cho lật nhào, đuôi xe đã bị méo mó biến dạng.

“ A! Anh điên rồi à?” Hàn Gia Lệ sợ hãi nhắm chặt mắt, trong lòng không ngừng lẩm bẩm, đi đời nhà ma rồi.

Tiêu Dật Nhiên nhìn chiếc xe đó cười đen tối, quay đầu nhìn rồi lập tức nhấn chân ga, chiếc xe lao như bay về phía trước.

“ Không nắm chắc được chuyện đó sẽ xảy ra, tôi đã không làm như thế.” Tiêu Dật Nhiên vừa nói vừa căng thẳng nhìn gương chiếu hậu.

Chiếc xe màu đen dẫn đầu đó lao như điên đuổi theo, đằng sau còn hai chiếc Buck chưa giải quyết xong.

“ Mã Phi cậu dừng lại, để tôi lên!” Nhìn chiếc xe màu đen Porsche chạy bỏ xa phía trước, An Tử Thành cuối cùng không nhẫn nại được nữa.

“ Thành Gia, anh cẩn thận chút.” Nghĩ lại cảnh lúc nãy, Mã Phi trong lòng vẫn còn sợ, bước xuống xe.

An Tử Thành nhấn chân ga, chiếc xe lao về phía Porsche phía trước.

“ Dám chơi đua xe với bố mày à, Tử Thành, dạy dỗ tên tiểu tử đó cho mình, làm mình tổn thất ba chiếc Buck liền. Mau.....đừng có tha cho hắn.” Bùi Hạo Hiên cứ nghĩ đến ba chiếc Buck va vào đuôi nhau là thấy ngứa ngáy, ngồi ở ghế phụ khoa chân múa tay chỉ huy.

“ Đừng có mơ mang người của tao đi!” An Tử Thành nheo mắt lại, ánh mắt lạnh thấu tim gan toát ra hơi thở nguy hiểm, cấp tốc đuổi theo chiếc xe đó.

Tiêu Dật Nhiên nhìn chiếc xe Land Rover đằng sau đuổi sát, đột nhiên giảm tốc độ, chiếc xe Land Rover vì lao đi với tốc độ quá nhanh đã vượt qua chiếc Porsche, Tiêu Dật Nhiên nhìn qua gương phản quang còn hai chiếc Buck đằng sau, quay đầu chuyển hướng vô lăng cắt ngang chiếc xe Polo màu đen.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play