Trong căn phòng không bật đèn, ánh trăng sáng bên ngoài cửa sổ lọt qua chiếc rèm cửa mỏng manh hắt lên cơ thể rắn chắc của người đàn ông, ngũ quan hoàn hảo như được điêu khắc, ánh mắt lanh lợi như mắt chim ưng toát lên hơi thở thú tính của người đàn ông này.

An Tử Thành rít một hơi thuốc, đôi mắt nhìn chằm chằm vào mặt Hàn Gia Lệ.

Ồ.......không ngờ con gái của Hàn Chí Vĩ lại là người đẹp mảnh mai thế này.

“ Hàn Chí Vĩ, dù cho ông chết rồi, tôi cũng phải chơi cho con gái ông, để cho ông nằm dưới đất cũng không nhắm được mắt!!!”

An Tử Thành nhìn Hàn Gia Lệ, khóe miệng nhếch lên nở một góc hình cung kỳ dị, đôi chân dài vững chắc từng bước dần dần tiến sát bên giường.

Đã muốn chơi.....

Đương nhiên phải chơi một cách tinh tế.

“ Mã Phi, mang cho tôi túi thuốc giải đến đây.” An Tử Thành dặn dò một câu trong điện thoại.

“ Nhưng Thành Gia, người con gái đó mà tỉnh, chắc chắn sẽ gây gổ.”

“ Mã Phi, lẽ nào, cậu thích một cái xác chết à?” Khóe miệng An Tử Thành lộ ra nụ cười chế giễu.

“ Tôi hiểu rồi Thành Gia.”

Mấy phút sau nghe thấy bên ngoài phòng có tiếng bước chân.

An Tử Thành đưa tay dốc toàn bộ túi thuốc đó vào miệng Hàn Gia Lệ, rất nhanh, Hàn Gia Lệ dần có ý thức.

Ngón tay nhẹ nhàng lướt trên má người con gái rồi từ từ trượt xuống ngực, tiếp xúc mới làn da mềm mại đó, chỗ đó trên cơ thể An Tử Thành tự nhiên có sự thay đổi........

Trong cơ thể lập tức có cảm giác sôi sục, An Tử Thành cúi đầu hôn lên mắt lên môi của người con gái đầy cám dỗ đó, tay đã nhẹ nhàng mở cúc áo sơ mi trước ngực của Hàn Gia Lệ.

Rất nhanh, bờ ngực săn chắc nõn nà đó hiện ra trước mắt anh ta.

Thân hình Hàn Gia Lệ rất đẹp, da thịt không có chút mỡ thừa nào, bầu ngực cao cao nhô lên đầy kiêu ngạo, cánh tay mềm mại, đôi chân dài miên man, khiến người ta phải mê mẩn.

An Tử Thành hừ lên một tiếng, phía dưới của người con gái này, rung động ** nguyên thủy nhất của anh ta.

Nhưng đúng lúc này, Hàn Gia Lệ dần dần tỉnh lại, miệng giống như có cái gì bịt lại không thở nổi, bầu ngực mềm mại không ngừng chịu sự chà đạp.

Mở trừng mắt ra.......

Người đàn ông trước mặt gần như trần truồng hoàn toàn đè chặt lấy thân dưới của cô, hai tay không ngừng vuốt ve mơn trớn trên người cô.

“ Anh là ai?” Hàn Gia Lệ giật mình, giơ tay đẩy mạnh hắn ta sang một bên, ngồi dậy co rúm người lại vào một góc nhìn hắn ta đầy cảnh giác.

Đây là nơi nào? Xảy ra chuyện gì rồi??

Đôi mắt của An Tử Thành nhìn chằm chằm vào cô, đứng dậy, một tay tháo chiếc khăn tắm quấn bên dưới người, chẳng do dự mà để lộ cơ thể với thân hình hoàn hảo của mình trước mặt cô.

“ Một nghìn vạn! Mẹ cô đem cô bán trên giường của tôi rồi!” An Tử Thành nhìn cô khẽ nhếch mày, toàn thân toát ra hơi thở nguy hiểm.

“ Triệu Mẫn? Sao có thể thế được? Tôi cho anh hai nghìn vạn, anh thả tôi ra!” Hán Gia Lệ bình tĩnh lại, thẳng người ngang ngược mà trừng mắt nhìn lại anh ta.

“ Ha ha ha ha!” An Tử Thành đột nhiên cười lớn giống như phát điên vậy, nheo mắt nhìn Hàn Gia Lê: “ Hai nghìn vạn? Cô chắc chắn là cô có? Bố cô chết rồi, đang nợ 16 triệu tỷ, nhà cô đã bị niêm phong hết rồi, hai nghìn bạn, kể cả cô có đi bán dâm, cũng bán mấy năm cũng chẳng đủ?”

“ Anh nói cái gì? Ba tôi chết rồi?” Hàn Gia Lệ trợn to mắt không dám tin nhìn người đàn ông trước mắt mình, bắt đầu tin việc Triệu Mẫn bán cô.

“ Để bố cô trên trời hiển linh xem xem tôi chơi con gái của ông ta thế nào! Để ông ta ngẫm nghĩ lại đã từng tạo ra nghiệp chướng thế nào, ha ha!” Nói xong, cơ thể cường tráng đó như một con sói đói lao vào Hàn Gia Lệ.

“ Anh là đồ khốn kiếp, anh cút đi cho tôi - - .” Nghe tin ba chết, đầu Gia Lệ như một mảng trống rỗng màu trắng, vùng vẫy chống chọi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play