CHƯƠNG 13     

 

          Bấm lên trái anh đào trước ngực, quả nhiên người trong lòng run nhẹ, thanh âm trở nên vô cùng mị nhân. Vốn nghĩ đêm nay sẽ buông tha cho cậu, nhưng dưới tình trạng như vầy Trình Dật thực sự không có cách nào bứt ra.

 

          Dùng tốc độ nhanh nhất trút bỏ mảnh vải duy nhất trên người, Trình Dật không hề vội vã tiến vào, gạt tay Đoàn Nghị Quân ra, hai tay anh vày vò cánh mông căng tròn của cậu. Đùa giỡn một hồi rồi Trình Dật mới tách hai cánh mông ra như bóc một quả cam xinh xắn để lộ ra đóa hoa cúc nho nhỏ bên trong, Trình Dật trực tiếp đưa thứ đang nóng cháy của mình đặt ở cửa vào, không trực tiếp xâm nhập mà cứ cọ qua cọ lại ở bên lối vào.

 

          Quy đầu đã rỉ ra dịch thể trong suốt, theo Trình Dật ma sát mà dính khắp mông Đoàn Nghị Quân, đóa hoa phủ một lớp nước trong suốt lấp lánh vô cùng *** mỹ, mỗi khi đầu đỉnh lướt qua đóa hoa nhỏ ở trung tâm, cả người Đoàn Nghị Quân liền run rẩy đến lợi hại. Trong khi đó Trình Dật chỉ dừng lại ở đó một lúc để cho dịch thể của mình hòa cùng với *** thủy của Đoàn Nghị Quân thành một thể, sau đó anh mới cầm lấy tiểu đệ đệ của cậu mà ma sát. Anh cứ dây dưa như vậy vừa mang lại tình thú đồng thời cũng dằn vặt cậu khiến cho Đoàn Nghị Quân chưa bao giờ thấy thân thể của mình lại nóng đến mức này, cậu càng chưa bao giờ đói khát đến thế nhưng lại không đủ can đảm lập lại những lời vừa rồi, vừa cảm thấy thẹn lẫn gấp gáp, bất an mà giãy dụa mang theo tiếng rên rỉ mê người.

 

          “Muốn anh đi vào sao?”

 

          “Ưm…muốn…” Đoàn Nghị Quân mang theo tiếng khóc nức nở trả lời.

 

          “Muốn cái gì, em nói đi nào, em phải nói thì anh muốn cho em.”

 

          “A ưm… em muốn… anh… thịt heo bổng… đi vào… thao em… nhanh một chút.” Đoàn Nghị Quân nhắm mắt lại, đem nhưng lời mình vẫn muốn nói nhưng chưa dám nói kêu lên, cậu nức nở khóc, mắc cỡ giấu kín mặt vào trong chăn. Bị anh hành hạ lâu như vậy, muốn nhưng lại không có được, đã vậy còn bị buộc nói ra những lời *** đãng như thế, vô luận là tâm lý hay sinh lý đều bị kích thích, vừa khó chịu vừa hưng phấn, mà trong khi cậu đang nức nỡ thì nam nhân cuối cùng  cũng buông tha cho cậu.

 

          Đem đầu đỉnh nóng bỏng đặt trên cúc hoa, Trình Dật hơi dùng sức, cái miệng nhỏ nhắn đang khép mở nhanh chóng nuốt hết cả cây vào, còn ngậm thật chặt giống như một đứa nhỏ giật được cây kẹo liền giữ lấy không buông, phản nứng bản năng của Đoàn Nghị Quân khiến Trình Dật phi thường hài lòng.

 

          Rất thuận lợi nuốt hết cả cây, Đoàn Nghị Quân cảm thấy bên trong bị lấp đầy đến muốn nổ tung, cảm giác hơi đau cùng với nóng rực, đồng thời lại nhột nhạt ngứa ngáy như có cả ngàn con kiến đang bò loạn ở bên trong, cậu muốn được giải phóng, muốn giảm bớt cảm giác vừa nóng vừa ngứa này.

 

          Mà Trình Dật biết cậu rất gấp gáp, sau khi tiến vào liền không có hành động thừa thải, chỉ chờ vài giây để thích ứng rồi bắt đầu điên cuồng luật động.

 

          “A a… a a…”

 

          Sau vài cái trừu cắm, Trình Dật bắt đầu thả chậm tốc độ, hơn nữa chỉ ra vào ở mé ngoài chứ cố tình không tiến sâu vào bên trong dải đất trung tâm, không chiếm được thỏa mãn thực thụ khiến Đoàn Nghị Quân bất mãn, cảm thấy còn khó chịu hơn là khi anh chưa tiến vào.

 

          “A… sâu… sâu hơn một chút… ưm…”

 

          “Sâu một chút sao?”

 

          “Ư… sâu hơn một chút… dùng sức…” Rõ ràng là sắp đụng trúng nhưng hết lần này tới lần khác anh ấy liền lui ra, lần tiếp theo tiến vào vẫn không chịu vào sâu, cậu đương nhiên không cho là nơi nào đó của anh quá ngắn, vừa rồi chỉ nhìn thoáng qua cậu đã thấy rồi, tuyệt đối chấn động, hơn nữa khi anh vừa đi vào thì cái cảm giác vừa to vừa dài thiếu chút nữa làm cậu hỏng mất. Vì vậy chắc chắn là anh ấy đang cố tình khi dễ mình, sao trước giờ cậu lại không biết Ma Dực là một kẻ “xấu xa” như vậy chứ? Từ trước tới giờ hình tượng của anh trong mắt mình đều là một người anh ôn hòa tốt bụng, nhưng lên trên giường rồi Đoàn Nghị Quân mới nhận ra anh ấy căn bản là ác ma, dã thú. Quả nhiên đàn ông chỉ vào lúc này mới để lộ mặt thật của mình ra.

 

          “A ưm… ư… ư a…”

 

          “Là thế này phải không? Tiên Nhi muốn anh sáp sâu như vậy sao?” Trình Dật nói, ngay lập tức đẩy thật mạnh vào bên trong đồng thời ôm lấy người dưới thân kéo sát về phía mình, phân thân tiến vào độ sâu chưa từng có, cơ hồ là anh dùng hết sức của nửa người dưới.

 

          “A a! Không… a ưm… Không được…” Như vậy… thật quá sâu… Cơ hồ là muốn đâm thủng ruột của mìnhm Đoàn Nghị Quân lại ứa nước mắt, anh muốn làm mình tới chết sao?!

 

          “Vừa bảo quá cạn, giờ lại thấy quá sâu sao? Tiểu Tiên Nhi thật là khó thỏa mãn nha.” Trình Dật cố ý dùng khẩu khí khó hiểu thế nhưng không biết tại sao, giờ khắc này Đoàn Nghị Quân cảm thấy khóe miệng của anh nhất định là đang cong lên thành một nụ cười xấu xa.

 

          “A a… Không phải … không nên cố sức như thế… quá sâu… sẽ hỏng mất…”

 

          “Không sao cả, sẽ không hư, anh sẽ làm cho em dục tiên dục tử.” Trình Dật nói, anh cúi người hôn xuống người dưới thân. Đăng bởi: admin

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play