Thẩm Đường Cửu đối với Đàm Minh Triết rất chân thành, quả thực hắn chăm sóc Đàm Minh Triết rất chu đáo.

Ăn uống ngủ nghỉ cái gì cũng tự tay hắn xử lý, hơn nữa không hề có lời oán hận, còn nghĩ các loại biện pháp khiến Đàm Minh Triết vui vẻ, dùng phương pháp dời đi lực chú ý của cậu.

Chống đỡ gian nan mất một tuần, Đàm Minh Triết mới cảm giác mình sống lại. Cũng có tâm tình trêu chọc em bé

Đứa nhỏ còn chưa nẩy nở, đại đa số thời gian đều nhắm mắt lại, chỉ biết ngủ.

Câu nói sau cùng kia là Thẩm Duệ nói, bé đối với em trai nhỏ một chút xíu như vậy, biểu thị hết sức tò mò, mong đợi em trai có thể cùng bé chơi đùa, nhưng lại phát hiện em trai trừ ăn ra chính là ngủ hoặc là đi tiểu, còn có lúc không cao hứng lại oa oa khóc lớn, làm cho mọi người đều ngủ không yên.

Đương nhiên, mặc dù ghét bỏ em trai, Thẩm Duệ vẫn thích chơi với em trai, thời điểm trong lúc rảnh rỗi liền ngồi xổm ở bên cạnh nôi, cẩn thận từng ly từng tí dùng tay nhỏ của bé đi đụng tay nho nhỏ đầy thịt của em bé, cánh tay nhỏ, đầu ngón tay cũng rất nhỏ, sờ vào cảm giác mềm mại, cũng không dám dùng sức.

Những ngày qua Đường Thu Diệp cũng không ngậm mồm vào được, tận tâm tận lực biến đổi phương pháp làm món ăn ngon bồi bổ thân thể cho Đàm Minh Triết, cũng vô cùng tận trách chăm sóc đứa cháu thứ hai.

Thời điểm Đàm Minh Triết sinh em bé xảy ra chuyện bọn họ đều biết, cũng không khỏi khâm phục cậu.

Có thể có được người đàn ông kiên cường mạnh mẽ làm con dâu, Đường Thu Diệp rất vui vẻ.

Lúc trước một mình Đàm Minh Triết nuôi lớn Duệ Duệ bảo bối, cũng thật sự rất khổ cực!

Đường Thu Diệp quyết định, sau này càng phải thêm thương yêu cậu, càng phải dặn dò Đường Cửu phải thêm yêu thương đứa nhỏ này.

“Mẹ, tay nghề của mẹ quả thực không thể chê, con cảm giác chờ con có thể tự do hoạt động, trên người sẽ có thật nhiều thịt.” Đàm Minh Triết nặn bụng của mình, có chút đau thương lại có chút bất đắc dĩ nói với Thẩm Đường Cửu, “Anh nhìn, vốn có mỡ rồi. Vốn là thời điểm mang thai được mọi người bồi bổ không ít, hiện tại càng thêm béo ra rồi.”

“Không sao, chờ thân thể em phục hồi như cũ, anh và em đồng thời tập thể hình.” Thẩm Đường Cửu ôm cậu hôn một cái, “Hơn nữa anh kỳ thực rất yêu thích em nhiều thịt như vậy.”

“Nói một đằng làm một nẻo, anh đi đi!” Đàm Minh Triết bĩu môi, “Em cảm thấy có cơ bụng tương đối tốt. Nhắc nhở anh, đừng thừa dịp em dưỡng thân thể nhân cơ hội để em lên cân, nếu không em sẽ ghét bỏ anh.”

Thẩm Đường Cửu ai oán mà nhìn cậu: “Em nói thật chứ?”

Đàm Minh Triết tiện tay đem canh gà đưa tới, đút cho Thẩm Đường Cửu uống vào mấy ngụm: “Đúng, đương nhiên là sự thật.”

“Vậy em còn để anh giúp em chia sẻ ý tốt của mẹ.” Thẩm Đường Cửu đối với việc Đàm Minh Triết đút đồ ăn cậu ăn không hết, là người bình thường ai lại đi cự tuyệt, thứ nhất là vì không muốn để cho mẹ Thẩm thất vọng, thứ hai là vì A Triết cũng thật sự là ăn không hết =. =Tâm ý của lão mẹ thật sự  phải bỏ qua rồi.

...

“Anh không ăn thì em càng ghét bỏ anh.” Đàm Minh Triết cười xấu xa nói.

“Em nha, hiện tại chỉ cho phép anh nghe lời em răm rắp đúng không?”

“Đúng thì thế nào?” Đàm Minh Triết hung hăng nói.

Thẩm Đường Cửu thở dài: “Không sao, tất cả anh đều nghe theo em.”

Mỗi ngày dưỡng thân thể lại trôi nhanh như vậy, đau đớn cũng nhanh chóng chạy trốn.

Thời điểm lần thứ nhất Đàm Minh Triết được phép tắm khỏi nói cậu rất vui vẻ, cậu ôm Thẩm Duệ đồng thời ở trong bồn tắm chơi một hồi lâu, chơi con vịt đồ chơi, lại chơi súng bắn nước, Thẩm Đường Cửu cũng không biết hình dung như thế nào.

Đường Thu Diệp và Thẩm Chương Niên khoảng thời gian này vẫn luôn ở nơi này của Thẩm Đường Cửu, nhìn thấy Đàm Minh Triết khôi phục còn vui vẻ hoạt bát như vậy, nhất thời yên tâm không ít.

Trong nhà nên náo nhiệt như thế!

Không cần phải giống như cha Thẩm và Thẩm Đường Cửu an tĩnh trầm ổn như vậy, rất vô vị!

Âu Dương Văn và Lục Dương thỉnh thoảng cũng tới thăm Đàm Minh Triết và đứa bé mới sinh của nhà họ Thẩm

quan hệ của bốn người cũng càng ngày càng tốt.

“Giấy chứng nhận kết hôn đã lĩnh, con cũng sinh rồi, hai người dự định lúc nào thì làm đám cưới a? Lúc trước không phải bác gái đã nói phải tổ chức lễ cưới sao?” Lục Dương trêu nói.

“Chờ A Triết dưỡng thân thể xong đã, trải qua một thời gian nữa, chúng tôi sẽ tổ chức lễ cưới.” Thẩm Đường Cửu nghiêm túc nói, “Yên tâm, điều này tuyệt đối không thể thiếu, hai người cũng đừng nghĩ lừa dối qua ải, tiền lì xì phải chuẩn bị xong, còn có, thời điểm đó mời hai người làm phù rể của chúng tôi.”

“Thẩm Đường Cửu anh bắt đầu học xấu rồi. .” Lục Dương cười nói, “Muốn chúng tôi làm phù rể, còn muốn tiền lì xì, anh không biết thời đại này mời phù rể cũng phải cần thù lao sao?”

“Chúng ta quan hệ tốt như vậy, anh đòi hỏi như vậy không ngại sao! Lục mị mị” Đàm Minh Triết thấy Thẩm Đường Cửu học xấu, cùng bắt đầu phụ hoạ, Lục mị mị là biệt hiệu mới gần đây Đàm Minh Triết đặt cho Lục Dương, rất là chuẩn xác.

Lục Dương: “...”

“Còn có, cũng sắp hết năm rồi, hai người cũng phải cho hai đứa bé tiền lì xì a? Đây là năm đầu tiên ăn tết của em bé, hai người phải chuẩn bị tiền lì xì thật lớn “ Đàm Minh Triết vỗ một mông nhỏ của Thẩm Duệ, “Đi, xin thầy Lục  con tiền lì xì đi! Tiền lì xì của thầy Lục so với ba ba và cha lớn hơn rất nhiều a.”

“Không thành vấn đề!” Thẩm Duệ cười ha ha đi về phía Lục Dương.

Lục Dương pk Đàm Minh Triết.

Lục Dương hoàn toàn thất bại.

Sau khi thân thể Đàm Minh Triết triệt để khôi phục, ở nhà tự nhiên không quen, mỗi ngày đều yêu thích cùng Thẩm Đường Cửu đi ra ngoài  dạo phố, đi siêu thị, hoặc là đưa đón Thẩm Duệ đi học, ngược lại cậu rất bận bịu.Em bé hiện tại cơ bản không cần tới cậu, ở nhà bọn họ có rất nhiều người nguyện ý trông em bé.

Được thôi, cậu đã nuôi Thẩm Duệ rồi, bây giờ để những người khác trông đứa nhỏ đến nghiện đi.

Cậu nhân cơ hội này hít khí trời, tập thể hình.

Tiệc đầy tháng của em bé, cử hành trước lễ cưới của  Thẩm Đường Cửu và Đàm Minh Triết.

Thẩm Chương Niên và Đường Thu Diệp không thiếu bạn cũ, thư mời sau khi phát ngoài, tất cả mọi người không khỏi bối rối.

Dù sao mọi người cũng không nghe nói Thẩm Đường Cửu kết hôn, làm sao đột nhiên lại có con, hơn nữa còn làm tiệc đầy tháng?

Nói chung, thời điểm tiệc đầy tháng của em bé, có không ít người tới.

Đường Thu Diệp nhân cơ hội  tuyên bố với khách mời sau năm mới Thẩm Đường Cửu và Đàm Minh Triết sẽ làm lễ cưới.

Việc này bọn họ tại trước khi tiệc đầy tháng, đã thương lượng xong, trước tiên làm tiệc đầy tháng cho em bé, sau đó thừa dịp mọi người đến, liền thông báo cho mọi người Thẩm Đường Cửu yêu thích đàn ông, người yêu của hắn là đàn ông, hơn nữa sang năm sẽ cử hành lễ cưới.

Không quan tâm khách mời sẽ nghĩ như thế nào, người có thể cùng Thẩm gia kết bạn đều là người có địa vị, chắc chắn sẽ không bàn luận linh tinh, còn sau lễ cưới bọn họ có tới hay không, cũng tùy ở bọn họ.

Tình yêu chân chính, không cần nhìn ánh mắt thế tục.

Mẹ Âu Dương Văn nhìn thấy Đường Thu Diệp có hai đứa cháu trai, vô cùng đỏ mắt, không nhịn được thúc giục Âu Dương Văn nhanh chóng tìm đối tượng.

Lúc trước chuyện Âu Dương Văn chia tay Vạn Dung bà đã biết rồi, nhưng sau đó con trai chậm chạp không chịu tìm bạn gái, thực sự khiến người làm mẹ như bà sốt ruột không thôi!

Nhìn chị Đường  đã có hai  cháu trai, bà không khỏi ước ao!

“Chuyện này cũng không thể gấp, em xem chị và ông Thẩm lúc trước cũng rất lo lắng, không nghĩ tới Đường Cửu là người đồng tính. Sau đó chúng tôi cũng nghĩ thông suốt, người trẻ tuổi mà, bọn họ ý có ý nghĩ có quyết định của riêng mình, cha mẹ chỉ có thể cho kiến nghị, không thể chi phối tư duy của bọn họ. Chỉ cần bọn họ trải qua vui vẻ hạnh phúc, đến tột cùng yêu thích đàn ông hay là phụ nữ, chúng ta cũng không cần quản. Hiện tại khoa học kỹ thuật phát đạt như thế, thời điểm đó tìm người mang thai hoặc là thụ tinh ống nghiệm có thể lưu lại đời sau, hoặc là nhận nuôi đứa trẻ cũng được, quan niệm huyết thống cũng không mạnh như trước đây.” Đường Thu Diệp tự nhiên chưa nói đứa trẻ đều là do con dâu sinh ra, chuyện Đàm Minh Triết vẫn là bảo mật mới tốt, vì an toàn của cậu và bọn nhỏ cùng an bình của Thẩm gia, để việc này vĩnh viễn trở thành bí mật.

“Con người cả đời này làm chuyện gì đều phải trông trước trông sau, vì cái này vì cái kia, cũng không bằng vì chính mình sống. Ai mà không ích kỷ, dùng tư tưởng của cha mẹ chi phối con cái, cũng chưa chắc không ích kỷ.” Đường Thu Diệp xem như là hiểu rõ, đương nhiên cũng không phải là bởi vì bà đã có cháu trai nên mới thoải mái tiếp nhận như vậy.

Bà là thật sự hiểu rõ, cảm thấy chính mình trước đây có chút ích kỷ, bà muốn đả thông tư tưởng của con trai, lấ tam cương ngũ thường để ràng buộc nó, bây giờ suy nghĩ một chút, quả thật là hơi quá đáng.

Người sống cả đời, ngắn ngủi  mấy chục năm, có lúc luôn cảm thấy thời gian còn dài hơn, nhưng cơ hồ chính là chỉ là cái chớp mắt, người đã về xế chiều.

Tận hưởng lạc thú trước mắt là một loại cách sống, vui vẻ tự tại là một loại cách sống, theo đuổi giấc mộng là một loại cách sống, tùy tính làm liều cũng là một loại cách sống.

Nói tóm lại, vô luận bạn lựa chọn cách sống gì thì phải gánh chịu hậu quả của cách sống đó —— quan tâm nhiều quá cũng không tốt.

“Em bé thật đáng yêu!” Người tới tham gia tiệc đầy tháng đều nở nụ cười đánh giá một phen.

Thẩm Duệ mặc âu phục đi theo bên người ông bà nội, bộ dạng vô cùng có tinh thần.

“Bạn nhỏ kia cũng rất đẹp trai.”

“Nhà họ Thẩm thật có phúc a!”

“Phỏng chừng đã tu luyện mấy đời...”

...

Đàm Minh Triết và Thẩm Đường Cửu không cần đặc biệt chào hỏi khách khứa, có ba mẹ bắt chuyện là được rồi.

Em bé tự nhiên là ở trong phòng, ban đầu được mẹ Thẩm ôm dỗ một hồi, cũng để cho những người khác ngắm nhìn, rất nhanh lại bị đưa trở về phòng.

Cho nên Đàm Minh Triết trong lúc rảnh rỗi ở trong phòng dạy Thẩm Đường Cửu bế đứa nhỏ.

“Tay nâng nó như thế...”

“Con quá mềm, anh không dám dùng sức, hay là em ôm đi.” Thẩm Đường Cửu tự nhận mình là cao thủ có thể đánh ngã rất nhiều kẻ xấu, nhưng khi đối mặt với đứa con nhà  mình, hắn cảm thấy bản thân quả thực là không có đất dụng võ, lúc ôm đều cảm thấy đứa nhỏ sẽ từ trong lồng ngực của hắn rơi xuống, mỗi lần thử nghiệm đều không dám ôm quá lâu.

Đàm Minh Triết không khách khí chút nào cười nhạo hắn: “Thẩm Đường Cửu oai phong, có thể khiển gió sai mưa đâu rồi?”

“Đã bị đứa con đánh về nguyên hình rồi.” Thẩm Đường Cửu ủy khuất nói.

“Được, em bé bị anh đùa giỡn như thế sẽ mệt mỏi a, ghét bỏ anh ở trước mặt nó còn làm bộ mặt nghiêm nghị, không có cảm xúc nào hết.” Đàm Minh Triết phun tào xong xuôi, hết sức quen thuộc ôm lấy con trai, quơ quơ, “Đúng không? Con trai, con ghét bỏ cha con đúng không?”

—— Đứa nhỏ nhìn ba ba gật đầu.

Đàm Minh Triết đắc ý biểu diễn cho Thẩm Đường Cửu xem: “Nhìn, con ghét bỏ anh...”

Thẩm Đường Cửu: “...”

Thẩm Đường Cửu kéo ống tay áo, ánh mắt kiên định, quyết định thử một lần nữa!

Hắn không tin!

Nhất định hắn phải học được!

Hết chương 79.

Edit có lời muốn nói: Còn một chương nữa là hết chính văn rồi. Đăng bởi: admin

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play