Rõ ràng hai người bơi hướng xuống sâu dưới hồ... nhưng... hình như họ đang boi lên trên mặt... Không để tâm họ tiếp tục xuôi theo dòng nước

Bảo nắm tay Loan đưa ánh mắt chắc nịch. Lòng Loan chợt rung động, cô nhận ra mình có thể dặt lòng tin nơi anh

Trên mặt nước biển mênh mông dường như vô tận, xung quanh bốn bể toàn là đại dương xanh bao la. Tự hỏi họ có đang ở Thái Binh Dương phải không?? (><)

-Không đảo không đất liền. Đây là đâu và chúng ta phải làm gì?? Làm sao để vượt qua thử thách??- Bảo đánh một hơi dài

-Đừng lo, rồi nó sẽ đến thôi- Loan trấn an

Loan lấy một hơi dài lặn ngỏm xuống biển. Khi Bảo quay lại đã không thấy cô đâu

-Loan!! Cậu đâu rồi. Loan!!??

Sợ Loan đã kiệt sức và chìm xuống nước, anh lo lắng lấy hơi rồi lặn xuống. Vừa đưa đôi mắt mình lặn xuống nước, anh thấy có dòng máu xoẹt ngang qua mắt. Nhìn theo hướng nó chảy ra, anh thấy Loan đang ôm cánh tay rướm máu của mình. Vì đang trong môi trường nước nên máu không ngừng tuôn ra ngoài. Anh nhìn sau Loan mới thấy, một con cá mập lớn đang rình mò cô vào cho được nơi Loan đang nấp. Hình như nó chưa thấy anh. Anh phải nhanh chóng đến chỗ Loan mới được. Đến nơi an toàn, anh chạm vào vai Loan. Cô hốt hoảng quay lại nhìn anh sau đó cô đánh anh, nhìn thôi nhưng anh biết cô đang bảo anh đi lên. Có lẽ cô cứ ở lì dưới đây không chịu trồi lên là vì sợ liên lụy đến anh. Ánh mắt cô ngày càng gắt hơn, dường như cô đã hết hơi rồi, mặt cô tái đi, cô như muốn ngất đi. Anh không chần chừ đặt môi mình nơi môi cô cho cô một chút khí sau đó nắm chặt tay cô kéo lên trên mặt nước. Không những một con mà nhìu con khác lao đến phía hai người như kẻ khát máu. Loan giật tay Bảo trước khi một con lao thẳng vào giữa mối tay đang nắm. Hai người bị tách ra. Loan bây giờ đã có chút sức lực. Lại một con lao tới, một cách nhanh nhất Loan nék sang một bên, đồng lúc một cái lốc xoáy xuất hiện xung quanh họ. Con cá mập bị cuốn vào dòng xoáy đơ người chìm xuống dưới đáy đại sâu thẳm. Những con khác cứ vậy tấn công và hai người cứ sử dụng chiến thuật cho riênh mình để dụ nó vào dòng xoáy đó. Kiệt sức, Loan ngất đi với vẻ mặt khó chịu. Bảo muốn hét lên tên cô nhưng không được. Anh bơi lại đỡ cô lôi lên mặt nước. Anh thở dốc sau đó hô hấp nhân tạo cho Loan nhưng mãi không được. May mắn thay cô đã lấy lại được hơi thở nên anh cũng yên tâm hơn. Nhìn xunh quanh anh tự hỏi "Lối ra ở đầu đây??" Con duy nhất một cái lốc xoáy cuối cùng, có khi nào... liều đi không thể để Loan trong tình trạng này được. Bơi đến dòng xoáy anh thầm miệng lẩm bẩm... lao thẳng vào bên trong, đúng là lối ra thật

-Cảm ơn chị

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play