Man tộc dùng sát khí của bản thân để di chuyển trên mặt nước, cảnh tượng kỳ lạ như thế này khiến sắc mặt các vị cường giả Nguyên Anh trên đầu thành nhìn thấy đều đồng loạt biến đổi.
Trình Dục cũng đứng ở tường thành, ông ta yên lặng nhìn chằm chằm về hướng cơn hồng thủy và dị tộc ngoài kia. Nắm tay đặt trên tường thành càng siết chặt dần, tựa như bung ra toàn bộ sức lực của bản thân.
"Lão Trình, ông nên đi ngay. Nơi chiến trường này không dành cho người phàm như ông đâu." Lưu Y Thủ đứng bên cạnh ông lão nói nhỏ.
"Đi ư? Đi đâu đây...?" Trình Dục khẽ cười, nói: "Lão phu sống đã đủ lâu, ba mươi năm trước ta đã không đi, ba mươi năm sau cũng như thế."
Đôi mắt già nua, đục ngầu của ông ấy xoay lại, nhìn tới, đối mặt với một góc thành của Đại Phổ. Nơi đó có một pho tượng đứng sừng sững, chính là con của ông ấy, cũng là tướng quân đã tử trận tại thành Linh Thủy.
Rầm!!!
Tại mặt nước dâng trào ở xa xa, có nhóm quái vật với hình thù kỳ quái đang nâng một thân người cao lớn xuất hiện. Kẻ đó mặt áo giáp sắt, thân cao hai trượng, trong mắt có đồng tử chồng chéo lên nhau. Y cầm đại đao trong tay, cưỡi trên một con ngựa kỳ quái có hai mắt đỏ tươi.
Khi bóng dáng cao lớn này xuất hiện, một uy thế mạnh mẽ của cảnh giới Nguyên Anh bỗng chốc xuất hiện, bao phủ khắp các bức tường thành Linh Thủy.
"Man tướng... có hai đồng tử!"
Lời thầm thì của Nhạn Hành Thiên khiến Từ Ngôn phải giật mình khi nghe được.
Việc Man tộc có thể đi trên mặt nước đã khá lạ thường. Hiện tại, lại có một tên Man tướng tương đương cảnh giới Nguyên Anh xuất hiện khiến nguy cơ có vẻ càng nghiêm trọng hơn nữa. Đặc biệt là, Từ Ngôn từng thấy trong mắt của Vô Trí có hai đồng tử có vẻ giống với tên này.
"Xem ra hạo kiếp ngàn năm không phải là nạn hồng thủy. Bọn Man tộc này được cỗ khí tức bên trong cơn hồng thủy tăng cường thực lực đây mà."
Gia Cát Tuấn Hùng tỏ vẻ nghiêm túc, nói: "Có vẻ bọn chúng định công thành đấy, chẳng lẽ hạo kiếp ngàn năm chính là bọn Man tộc quái dị này? Tông chủ, cản hay không cản?"
"Thái thượng trưởng lão phán định tòa thành Linh Thủy này là nơi tập kết, vì thế, tòa thành này không thể mất." Nhạn Hành Thiên gằn giọng.
Nếu Thái thượng trưởng lão đã muốn Nguyên Anh tụ tập nơi đây, điều đó cho thấy ông ấy có ý định thử thăm dò cơ hạo kiếp ngàn năm này. Từ đó, biết đâu ông ta muốn thử ra tay ngăn chặn cái kiếp nạn này thì sao, là đệ tử Nguyên Anh dĩ nhiên phải làm việc theo mệnh lệnh rồi.
"Chỉ là một bầy Man tộc mà thôi, cần gì phải sợ chúng nó!" Một vị điện chủ cao to của Thiên Quỷ tông quát lên bằng một giọng trầm thấp: "Có nhiều cường giả Nguyên Anh tại đây, chẳng lẽ chỉ với bọn Man tộc thế này mà đánh hạ được tòa thành sao?"
"Thái thượng trưởng lão nhà ta cũng đã sắp xếp như thế." Lý Nham Tông nghiêm nghị nói: "Xem ra, các vị cường giả Thần Văn của hai thế lực chúng ta muốn thử ngăn chặn cái hạo kiếp ngàn năm này rồi. Nếu đã như vậy, nhóm Nguyên Anh chúng ta cũng nên dốc hết sức."
Sau khi hai bên đã nhất trí, tiếp theo là giai đoạn thủ thành. Tuy rằng còn có rất nhiều quân lính Đại Phổ bên trên thành lũy, nhưng hiện tại người phàm đã không thể nào nhúng tay vào cục diện này, chính xác là không đủ năng lực để tham gia.
Khoảng hai mươi vị cường giả Nguyên Anh đứng trên bờ tường, chuẩn bị bảo vệ tòa thành Linh Thủy này trước khi cường giả Thần Văn trở về. Thế nhưng mà, dự đoán bọn Man tộc công thành còn chưa kịp xảy ra thì lại có tai nạn khác ập đến.
Xa xa, từng bóng dáng khổng lồ đang dần tiến đến, nhìn kĩ chính là từng con Đại yêu đang hiện ra thân thể thật sự. Số lượng đến mười con, mà hướng tập kích của chúng chính là thành Linh Thủy!
"Đại yêu!"
"Chẳng phải Bách Yêu yến đã kết thúc rồi sao? Tại sao bọn chúng quay lại?"
"Chẳng còn bao nhiêu người phàm trong thành Linh Thủy nữa, Nguyên Anh cũng còn nhiều, bọn Đại yêu này điên rồi ư?"
"Trông có vẻ không giống Đại yêu đến từ Thiên Bắc..."
Một nhóm cao thủ Nguyên Anh nhốn nháo, kinh ngạc, cuối cùng trong mắt Tiếu Cửu Anh léo lên một đốm sáng kỳ lạ, âm u. Gã nhìn chằm chằm bọn Đại yêu đang tiến đến, nói: "Bọn chúng đều là Đại yêu của Thiên Nam!"
"Tại sao Đại yêu của Thiên Nam lại nhắm hướng thành Linh Thủy?" Có người đặt câu hỏi.
Chẳng ai biết lý do vì sao hơn mười tên Đại yêu Thiên Nam lại phát điên phóng về thành Linh Thủy. Trong lúc bọn đại yêu này sắp đến gần tòa thành lớn, thì bỗng có một tiếng thét vang đến từ tên Man tướng bên ngoài thành. Thanh đại đao trong tay gã chém ra một ánh đao kinh người, nhắm thẳng vào tường thành. Cuối cùng, đại quân Man tộc yên tĩnh một thời gian dài bắt đầu xông lên một cách điên cuồng.
Một trận chiến đáng sợ mở ra ngay khi cơn sóng hung tợn thứ ba bắt đầu hình thành!
"Kim Tiền tông phụ trách thủ thành, Thiên Quỷ tông ngăn cản bọn Đại yêu!"
Nhạn Hành Thiên ra quyết định thật nhanh, đưa ra mệnh lệnh. Trong thoáng chốc, các vị Nguyên Anh của Kim Tiền tông ra tay dồn dập; những đòn phép thuật mạnh mẽ bao trùm lấy bọn Man tộc đang lao đến bên dưới bức tường cao.
Cường giả Nguyên Anh của Thiên Quỷ tông cũng không hề nhàn rỗi, xoay người đón đỡ bọn Đại yêu tập kích bất ngờ.
Chẳng qua là, có việc ngoài dự liệu phát sinh. Sau khi vọt vào thành Linh Thủy, cơ bản là bọn Đại yêu này cũng không muốn giao thủ với các vị Nguyên Anh của Thiên Quỷ tông, mà dồn dập vòng qua đối phương, đánh về hướng một người khác.
Hơn mười tên Đại yêu, thà cắn răng hứng chịu từng cú đánh mạnh mẽ của một vị Nguyên Anh cũng không thèm đánh trả, mà tựa như phát điên nhằm về phía đội ngũ của chính phái, thẳng đến vị trí của Từ Ngôn!
Vốn dĩ định ra tay đối phó bọn Man tộc dưới thành kia, ngay lúc này Từ Ngôn bỗng nhiên sững sờ, sau đó ánh mắt của hắn bèn trở nên lạnh lẽo.
Cơ bản là Từ Ngôn cũng nghi ngờ việc Đại yêu Nhện từng xuất hiện tại Mai Hương lâu. Con nhện ấy không những lừa gạt Bàng Hồng Nguyệt, mà còn muốn bắt Tam tỷ. Hiện tại, mục đích đã quá rõ. Nếu hai người đó rơi vào tay con Đại yêu này, thì lý do chính là để uy hiếp Từ Ngôn hắn đây.
Liên tưởng đến hành trình xa xôi của Vô Trí đến Thiên Bắc, rốt cuộc Từ Ngôn đã đoán được mục đích của Đại yêu Nhện và bọn Đại yêu Thiên Nam lúc này.
Bọn chúng đến đây là vì Từ Ngôn!
Quát lạnh một tiếng, hai cánh to sau lưng mở ra. Vận dụng hai thanh pháp bảo đến mức cực hạn, Từ Ngôn dùng nó để đón đầu đòn tấn công của hai con Đại yêu đang tiến đến.
Ầm!
Gừ!!!
Hai tên Đại yêu bị đánh bay chính là Hổ và Sư Tử. Lúc bị pháp bảo đánh văng đi, chẳng ngờ hai con Đại yêu này lại tỏ vẻ thích thú, thậm chí có một con mở miệng nói tiếng người:
"Tìm ra ngươi rồi!"
Gừ gừ!!!
Hơn mười con Đại yêu rống giận rung trời, bao vây bốn hướng xung quanh Từ Ngôn. Bọn chúng chẳng thèm để ý đến đội ngũ Nguyên Anh xung quanh mà nhìn chằm chằm vào con mồi đã vất vả tìm kiếm bấy lâu nay.
Bọn chúng đều là Đại yêu Thiên Nam từng bị Kỷ Hiền trấn áp, giống như Đại yêu Nhện. Dưới bí pháp của Kỷ Hiền, bọn chúng bắt buộc phải nghe theo mệnh lệnh.
Thấy bọn Đại yêu bao vây Từ Ngôn, vẻ mặt của nhân thủ thuộc phe tà phái bỗng chốc trở nên kỳ quái.
Trước đó đã không vừa mắt Từ Ngôn, giờ thấy hắn rơi vào tình cảnh như thế, Thường Tề cười gằn một tiếng, nói: "Nếu kẻ mà Đại yêu Thiên Nam tìm chính là Thái thượng chân truyền của Kim Tiền tông, thì chúng ta không cần phải xen vào. Ngay cả cường giả Thần Văn mà người ta còn không thèm hành lễ, thì hy vọng có thể dễ dàng đối phó với vài tên Đại yêu này nha."
Nghe Thường Tề nói xong, các vị điện chủ khác sôi nổi gật đầu.
"Tiểu tử, chẳng phải ngươi rất ngông cuồng sao? Lần này ngươi thử cuồng ta xem? Mười con đại yêu nha, chẳng lẽ không xé nổi ngươi hay sao?"
"Nếu dám ăn nói ngang tàng, ắt hẳn tu vi cũng mạnh mẽ à. Chúng ta đừng lo cho hắn, đứng tại bờ thành xem trò vui là được rồi."
Những tên điện chủ của Thiên Quỷ tông liên tục bay lên, rời xa Từ Ngôn, đứng tại bờ thành xem trò vui. Ngược lại, thành viên của Kim Tiền tông đã ngăn trở bọn Man tộc ngoài thành, vì thế bọn Đại yêu đến từ Thiên Nam này cứ để tên Thái thượng chân truyền ngông cuồng kia lo liệu là được rồi.
Tình thế xoay chuyển vô cùng bất ngờ, không những Nhạn Hành Thiên chưa từng nghĩ tới, mà ngay cả Sở Bạch cũng không ngờ chuyện lại xảy ra như thế này.
Thấy sư đệ bị mười con Đại yêu bao vây, Sở Bạch vô cùng nóng ruột, bèn phi thân lao đến cứu viện. Ngay lúc này, một cơn hồng thủy tràn lên lần thứ hai, kèm theo đó lại có hai tên song đồng Man tướng xuất hiện.
Thực lực của một tên đã có thể so sánh với Nguyên Anh, giờ là thêm hai tên, thế cuộc diễn biến khó mà lạc quan. Đặc biệt là bọn Man binh hung hãn liều mạng kia, chúng xung phong liều chết cực kỳ ác liệt khiến một vài vị cường giả Nguyên Anh của Kim Tiền tông phải dùng toàn bộ sức lực mới có thể chống đỡ nổi.
Sở Bạch vừa đi, Nhạn Hành Thiên liền biến sắc.
Hai phe chính tà liên thủ với nhiệm vụ phân định rõ ràng. Chẳng ai ngờ nguyên do mà bọn Đại yêu đến đây là vì Từ Ngôn. Do đó, lần này tà phái lại có lý do hợp lý để khoanh tay đứng nhìn, có lẽ nếu thành chưa bị phá thì hẳn là bọn chúng cũng chẳng thèm ra tay.
"Từ Ngôn cẩn thận, sư huynh đến giúp đệ một tay đây."
Sở Bạch vừa bay lên thì nghe thấy âm thanh lạnh lùng của Từ Ngôn phát ra giữa vòng vây của mười con Đại yêu: "Bọn chúng đến đây tìm đệ, vì thế sư huynh cứ lo việc giữ thành đi. Chuyện ở đây, đệ sẽ tự mình giải quyết."
"Đó là mười con Đại yêu!" Sở Bạch nhăn nhó mặt mày, vội vã nói.
"Mười con thôi mà..." Từ Ngôn cố gắng kìm nén cơn giận trong lòng, cười lạnh, nói: "Đến trăm yêu đệ còn không sợ, thì mười con có đáng gì?"
Ánh đao lóe lên! Trong thành Linh Thủy, một mình Từ Ngôn ra tay chiến đấu với bọn Đại yêu đang bao vây bốn phía.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT