Đi đến phía sau núi gặp Xích Nguyên, Từ Ngôn không đề cập đến bộ thẻ tre, mà kêu lão mở cửa tiến vào khu vực linh nhãn.
Xích Nguyên lại vô cùng hào phóng, nhanh chóng thực hiện, hai người vừa nói vừa cười đi đến khu vực gần linh nhãn.
Đi được một đoạn, Xích Nguyên không nhịn được, vội lên tiếng hỏi: "Thẻ tre ghi chép các nội dung về Kim Đan, hẳn là chính xác phải không?"
"Ta cũng không biết là thật hay không, dù sao thì Kim đan cũng chưa từng xuất hiện trên đời." Từ Ngôn tỏ vẻ tiếc nuối, lắc nhẹ đầu, nói tiếp: "Nói chuyện vô lý, ta nghĩ Kim đan chỉ có hai cảnh giới lớn, trước sau hai giai đoạn, làm quái gì dư ra giai đoạn ở giữa, có lẽ kẻ để lại mảnh thẻ tre kia cũng là tính toán vô căn cứ, chẳng có bất cứ cơ sở nào."
Giọng nói của Từ Ngôn vô cùng tự nhiên làm dấy lên nỗi nghi ngờ trong lòng Xích Nguyên.
Lão đoán rằng một nữa quyển thẻ tre còn lại không thể nào không có lực hấp dẫn đối với Từ Ngôn, sau khi suy nghĩ đắn đo, y dứt khoát nói thẳng: "Nếu ngươi giúp Quy Nguyên tông đoạt được vị trí hạng nhất, ta đưa ngươi nửa quyển thẻ tre còn lại, ngươi nghĩ sao?"
"Là sự kiện tại Thần Mộc hạp, chúng ta tham gia tranh đoạt Linh Lung quả!" Xích Nguyên cười ha ha rồi nói: "Với khả năng của ngươi, ngươi chẳng cần ra tay hết sức cũng có thể chiến thắng bọn Hư Đan cùng cấp một cách dễ dàng. Chỉ cần ngươi giúp lão phu đoạt vị trí thứ nhất khi chiến đấu tại Thần Mộc hạp, nửa quyển thẻ tre còn lại sẽ là của ngươi, đồng ý chứ?"
"Thể thức tranh đoạt như thế nào, kết quả được tính ra sao, nói thử ta nghe, nếu như không có gì phức tạp, thân là trưởng lão trên danh nghĩa của Quy Nguyên tông, ta ra tay một lần cũng không thành vấn đề." Từ Ngôn gật đầu nói.
"Cuộc tranh tài tại Thần Mộc hạp diễn ra mười năm một lần, chủ yếu là các trận đối đầu của tu sĩ Nhân tộc, những thế lực lớn sẽ phái ra thủ hạ đắc lực để tham gia, góp phần tạo nên một cuộc chiến quy mô bên trong hạp cốc, từ đó làm cơ sở để phân phối Linh Lung quả, ai có hạng cao hơn, sẽ lấy được nhiều hơn."
Sau khi hoàn thành thỏa thuận vụ làm ăn này, mỗi người một lòng riêng bèn nhìn nhau cười nhẹ, nụ cười này thật chất phác làm sau, nhưng bên trong là ẩn giấu lấy sự tính toán mà chỉ mỗi bản thân họ mới rõ.
"Chưa tròn hai năm nữa là sự kiện đó bắt đầu rồi, ngươi ở lại đây tu luyện đi. Ta hy vọng tu vi của trưởng lão cung phụng có thể tăng thêm một bậc, đến lúc đó khả năng chiến thắng đệ nhất của Quy Nguyên tông lại tăng lên một chút."
"Nhờ vào lời chúc của tông chủ, tại hạ còn có một yêu cầu nho nhỏ." Ánh mắt Từ Ngôn láy động, nói: "Trước khi Thần Mộc hạp khai mạc, không biết tông chủ có thể cho ta mượn một vật hay không? Ta đảm bảo vị trí thứ nhất sẽ thuộc về Quy Nguyên tông."
Từ Ngôn chỉ tay lên đầu, nói: "Mượn cái mai rùa của tông chủ để dùng một chút."
"Không được!" Xích Nguyên liền hốt hoảng, từ chối ngay lập tức. Đây là mai rùa của chính bản thân hắn, làm sao dám tùy tiện cho người khác mượn, đặc biệt người muốn mượn lại là tên Quỷ Diện này.
"Ngài không cho mượn cũng được, vậy thì ngài tìm người khác đi tham gia sự kiện Thần Mộc hạp đi. Kẻ thù của ta quá nhiều, không có mai rùa để phòng thân, xui rủi có kẻ nhận ra thân phận thật sự của ta, tại hạ có khác gì dê vào miệng cọp?"
Nghe Từ Ngôn nói vậy, lúc này Xích Nguyên cũng đã rõ ràng, cơ bản là ngươi ta cũng không thật sự tin tưởng y, muốn lấy cái mai rùa này làm vật cam đoan.
Trừ khi Xích Nguyên đồng ý lấy mai rùa của hắn ra làm vật cam đoan, Từ Ngôn mới dám cả gan xông vào Thần Mộc hạp. Ngược lại, hắn thà bỏ nửa quyển thẻ tre kia còn hơn là đi mạo hiểm tại nơi bọn Đại yêu tụ tập.
"Để ta suy nghĩ xem sao..."
Xích Nguyên đi tới đi lui cạnh miệng giếng, hai tay chắp sau lưng, cuối cùng cắn răng nói: "Được! Nếu ngươi đã không yên tâm, ta sẽ lấy mai rùa của bản thân ra làm vật bảo đảm. Bên cạnh đó, đến lúc ngươi đi Thần Mộc hạp, ta sẽ dùng bổn mạng yêu hỏa giúp ngươi che đậy hơi thở. Việc còn lại là ngươi chỉ cần hóa trang nhẹ, chắc chắn không ai nhận ra. Tuy nhiên, sau khi trận chiến kết thúc, ngươi phải trả cái mai rùa lại cho ta."
"Dĩ nhiên rồi! Sau khi kết thúc thi đấu, ta trả lại mai rùa cho tông chủ, sau khi ngài lấy được mai rùa về thì có thể trao cho ta quyển thẻ tre. Một tay giao tiền, một tay giao hàng, đó mới là đạo lý làm ăn."
Những lời hứa hẹn miệng lưỡi của bọn Đại yêu cơ bản là không có bất cứ giá trị gì, điển hình là loại người tương tự như Thương Mộc, Xích Nguyên cũng chả tốt lành gì, có thể dùng mai rùa của Xích Nguyên làm vật cam đoan, Từ Ngôn mới có thể yên lòng.
Đạt được thỏa thuận, lúc này Từ Ngôn liền bắt đầu bế quan bên trong lòng núi, Xích Nguyên ra vẻ hớn hở nhưng lòng hậm hực bước đi rời khỏi khu vực linh nhãn.
Y vô cùng tức giận, nhưng không tiện phát tiết.
Tên Quỷ Diện này chính là chìa khóa then chốt để y có thể đoạt được Linh Lung quả cực phẩm. Nếu chỉ dựa vào bọn tu sĩ Hư Đan thông thường của Quy Nguyên tông, y cơ bản là chỉ có thể nằm mơ mới thấy được thế lực của mình xếp hạng đệ nhất tại sự kiện Thần Mộc hạp.
Nếu không giành lấy vị trí thứ nhất, như vậy không thể có được viên Linh Lung quả cực phẩm kia.
Xích Nguyên mất hết tâm tình để mà tu luyện gần linh nhãn. Y bèn quay lại hang động của mình, ngồi tính toán đường đi nước bước tại trận chiến Thần Mộc hạp sau này, lòng thầm than thở, quát mắng bọn yêu linh hóa hình và các trưởng lão Hư đan trong tông môn không có lòng cầu tiến.
Linh nhãn nằm bên trong mai rùa, được Xích Nguyên cho phép, Từ Ngôn có thể ra vào tùy ý nhưng hắn cũng không định ở lại nơi này bế quan.
Chờ Xích Nguyên rời đi, Từ Ngôn liền sử dụng mắt trái của hắn để hút linh nhãn vào. Sau một giờ, trong đáy mắt dồi dào linh khí, đủ để tu luyện trong vòng mấy tháng.
Dùng linh nhãn của Quy Nguyên tông làm nguồn tiếp tế, Từ Ngôn vẫn chưa động vào tinh túy của linh nhãn mà lập tức rời đi sau khi đã thu đủ linh khí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT