Dịch: Hoangtruc

Từ Ngôn tìm một chỗ sạch sẽ bên cạnh hố lớn, khoanh chân ngồi xuống khôi phục linh khí.

Trên người hắn bốc lên linh khí dao động, che chắn toàn bộ cơn mưa nhỏ đang liên miên không ngừng rơi rớt.

Vòi rồng đen nơi xa đang liên tục quay cuồng tạo thành một mặt quỷ cực lớn, từ xa đã nhìn rõ mồn một. Hiệu lệnh từ quỷ sứ đã khiến tất cả môn nhân Thiên Quỷ tông trong Âm Phong hạp lục tục kéo tới.

Tà phái tụ tập nhân thủ, chính phái cũng vậy. Ngày thứ hai sắp kết thúc, đội ngũ hai tông nhao nhao hội tụ tại phần cuối hạp cốc, không ngừng có ánh lửa kiếm ngân nổi lên.

Đến khi Từ Ngôn khôi phục linh khí xong, mở mắt ra thì ác chiến hai phái chính tà nhằm chiếm cứ lối vào bí cảnh đã diễn ra.

Tiếng nổ vang ầm ầm không dứt, thậm chí hắn còn cảm nhận mặt đất đang chấn động bèn vội vàng đứng dậy. Trước hết, hắn sắp xếp thu hoạch của mình.

Bôn ba hai ngày liên tục, trên người hắn góp nhặt cũng được gần trăm túi trữ vật, có của trưởng lão hai phái chính tà, cũng có của đệ tử hai bên. Hắn không thể mang theo tất cả túi trữ vật này trên người được, tốt nhất vẫn nên sửa sang lại một phen.

Túi trữ vật của đám trưởng lão Hư Đan đều là thượng phẩm, có không gian rất lớn, cho nên Từ Ngôn đổ toàn bộ đồ trong trăm túi trữ vật bình thường vào ba trong túi trữ vật thượng phẩm, còn lại thúc giục Viêm Hỏa quyết tiêu hủy toàn bộ đám túi trữ vật hạ phẩm còn lại.

Treo ba cái túi trữ vật thượng phẩm bên hông xong, Từ Ngôn đứng dậy chuẩn bị chạy tới phần cuối hạp cốc.

Chợt một tiếng ầm vang lên, hắn vừa mới đứng dậy thì hố lớn dưới chân cũng rung động lắc lư theo tiếng nổ kia, suýt nữa đẩy Từ Ngôn rơi xuống phần trũng bên trong.

Sự cố nhỏ ngoài ý muốn không có chút nguy hiểm đáng nói, Từ Ngôn cũng không để ý. Có điều khi hắn định cất bước rời đi, chợt vô tình nhìn thấy có một cái cọc gỗ nhô ra khỏi đáy hố lớn.

Mặt đất chấn động khiến cọc gỗ thò ra khỏi lớp bùn đất, to hơn vòng tay một người, vân gỗ bên ngoài đỏ thẫm như máu, mặt cắt trải rộng vô số tầng vân hình tròn.

"Thiên Trọng mộc!"

Nhận ra cọc gỗ kia, Từ Ngôn nhất thời nghẹn họng nhìn trân trối.

Khâu Hàn Lễ tìm được một đoạn Thiên Trọng mộc bằng cánh tay đã mừng rỡ không thôi, mà đoạn gỗ này to gấp mười lần khúc gỗ kia. Nếu như Khâu Hàn Lễ nhìn thấy, hẳn phải phát cuồng lên.

Từ Ngôn vội vàng nhảy xuống hố lớn, cẩn thận xem xét một phen, xác nhận quả nhiên là Thiên Trọng mộc mới đầy vui vẻ.

Tài liệu chừng hơn vạn cân chắc chắn có giá trên trời, mà đoạn gỗ này ít nhất có thể bán được hơn mười vạn linh thạch.

Chẳng trách lúc trước Khâu Hàn Lễ cảm giác dưới tần nham thạch trong lòng đất có bảo bối, hôm nay xem ra Khâu Hàn Lễ hẳn là phát hiện mảnh Thiên Trọng mộc cực lớn này. Chẳng qua lão mới đào được một khúc nhỏ lên đã cảm thấy mỹ mãn rời đi, cho nên mới để lại cho Từ Ngôn một món lời lớn thế này.

Vận khí không tệ nha!

Từ Ngôn mừng thầm, có thể nói hắn chỉ ở trong hố này mà cũng có thể lừa người được cũng không sai.

Hắn bèn thúc giục Trường Phong kiếm, vận hết sức lực mới đào được một đoạn gỗ lớn dài hơn một trượng lên, ước lượng cũng chừng hơn hai vạn cân. Đoạn gỗ nặng đến mức Từ Ngôn dùng toàn lực cũng không nhấc lên được.

Không nhấc lên được, thì sẽ không thu vào túi trữ vật được.

Với người khác mà nói thì là vấn đề nan giải, Từ Ngôn lại không thèm quan tâm. Dưới thúc giục của Súc linh quyết, Thiên Trọng mộc lập tức nhỏ đi gấp đôi, cân nặng cũng giảm gấp đôi.

Liên tiếp thi triển ba lượt Súc linh quyết, Thiên Trọng mộc cực lớn đã biến nhỏ thành cánh tay, bị Từ Ngôn nhấc một phát cho vào trong túi trữ vật.

Đã nhận được mảnh Thiên Trọng mộc lớn như vậy khiến Từ Ngôn cảm thấy hết sức cổ quái. Hắn đang suy nghĩ xem có nên thông báo với Khâu Hàn Lễ một tiếng hay không, dù sao mảnh tài liệu cực lớn này cũng do Khâu Hàn Lễ phát hiện ra trước mà.

Rồi hắn lại nhớ tới lúc Khâu Hàn Lễ đạt được Thiên Trọng mộc đã dương dương đắc ý thế nào, bèn trừng mắt nhìn rồi cười hắc hắc.

Có tiện nghi vẫn nên tự mình chiếm lấy mới thỏa đáng. Dù sao Khâu Hàn Lễ đã lấy đủ rồi, không nên kích thích lão nhân gia si mê luyện khí kia thêm nữa.

Hành trình Ma La động lần này, Từ Ngôn đã lấy được đủ loại thứ tốt đến kinh người, nếu rời khỏi nơi đây hẳn hắn sẽ nhanh chóng trở thành kẻ giàu có nhất cảnh giới Hư Đan.

Mang theo tâm tình thoải mái, Từ Ngôn quét mắt nhìn ánh lửa nơi xa, thân hình khẽ động lướt gấp mà đi. Phần cuối Âm Phong hạp là một vách núi dựng đứng, đỉnh vách núi lơ lửng một loại mây xanh biếc kỳ quái. Dưới vách núi là một đoàn người lấy vạn mà đếm đang hỗn chiến với nhau.

Lúc Từ Ngôn đi tới vách núi này, thì Thiên Quỷ tông và Kim Tiền tông đã sớm lâm vào ác chiến rồi.

Chiến trường chia làm hai nơi, bên ngoài vách đá là đệ tử hai phái đã chém giết đến đỏ cả mắt, thỉnh thoảng lại có người chết, máu nhuộm đầy đất. Gần vách đá hơn là chiến trường của cường giả Hư Đan.

Hơn mười vị quỷ sứ áo đen Thiên Quỷ tông như quỷ mỵ, thân hình trôi nổi bất định, kiếm pháp và pháp thuật mỗi khi ra tay lăng lệ ác liệt đến cực điểm. Còn có vô tận Âm khí trôi nỗi quanh đám quỷ sứ, trong đó đầy những quỷ ảnh như ẩn như hiện.

Bên phía Kim Tiền tông, vài trưởng lão tu vi cao thâm đang đối chiến với đám quỷ sứ. Người nào người nấy đều có tuyệt kỹ bên người, pháp khí lập loè liên tục, phù lục đến quỷ thần không lường được. Thậm chí còn có không thiếu pháp thuật uy lực kinh người nổ lên, chiến đấu ngang ngửa với đối phương.

Trưởng lão tu vi cao thâm nghênh chiến quỷ sứ, vài trưởng lão bình thường lại đối chiến với trưởng lão Thiên Quỷ tông bình thường. Hầu như cường giả Hư Đan quỷ sứ chính tà không người nhàn rỗi, tất cả đều gia nhập vào chiến đoàn. Không đến nửa canh giờ ác chiến, đã có ba bốn cường giả Hư Đan chết tại chỗ.

Ác chiến hai bên chính tà liên tục, nhưng vẫn có người không ra tay.

Phía dưới vách núi, bên cạnh cửa động có một vầng sáng ảm đạm âm u, một bóng người thân ảnh cao lớn đang đứng đấy. Người này khoanh hai tay, lưng đưa về phía miệng bí cảnh sắp mở ra, thản nhiên nhìn đội ngũ hai bên chém giết. Dù có người bị đánh chết trước mặt gã cũng thờ ơ.

Quỷ sứ này đầy an ổn lại tạo thành một áp lực khó hiểu lên phía Kim Tiền tông. Lúc này bên phía chính phái có chừng trên trăm trưởng lão đến Ma La động, nhưng không người nào dám can đảm một mình đối mặt với Khương Đại Xuyên. Thậm chí không ai nguyện tiếp cận tới gần chỗ Khương Đại Xuyên đang đứng nửa bước.

Khương Đại Xuyên không động thủ, không có nghĩa là gã không giết người.

Một đường đi tới cửa vào bí cảnh này, môn nhân chính phái chết trong tay Khương Đại Xuyên có đến gần ngàn người, trong đó cũng có tới năm sáu trưởng lão Hư Đan!

Quỷ sứ mang theo một đường tanh đầy máu, đi đến cửa vào bí cảnh chẳng qua là nhìn xem náo nhiệt mà thôi.

Gã đang đợi bí cảnh mở ra.

Bởi vì người đầu tiên tiến vào bí cảnh có khả năng lấy được Duyên Thọ đan cao nhất.

Vầng sáng trên vách đá dựng đứng lập loè không ngừng, với thị lực của Từ Ngôn có thể nhìn thấy cửa động bên trong vầng sáng ấy đang chậm rãi mở ra. Không đến nửa canh giờ nữa, cửa vào đi thông đến bí cảnh sẽ hoàn toàn xuất hiện.

Nhìn thấy Khương Đại Xuyên nơi xa như vậy, Từ Ngôn cũng chuẩn bị học theo. Nếu như quỷ sứ đứng đầu đã định tọa sơn quan hổ đấu thì Từ Ngôn hắn chỉ cần đứng đợi ở phía xa là được.

Dù sao Từ Ngôn cũng không có ý định tranh giành danh ngạch đi vào bí cảnh đầu tiên. Duyên Thọ đan mười năm thọ nguyên với hắn không phải là thứ cần phải có.

Từ Ngôn còn trẻ, hai mươi tuổi đã trở thành cường giả Hư Đan, có được gần hai trăm năm thọ nguyên. Thế nhưng mấy trưởng lão già nua không chịu nổi kia lại không thể chờ đợi được.

Chờ tiếp nữa, nghênh đón bọn họ chỉ có thọ nguyên hao hết rồi chết mà thôi.

Bỗng nhiên có hai bóng người tuổi già tóc bạc phơ từ trong chiến đoàn thoát ra, phóng thẳng tới đáy vực. Một cây gậy đầu rồng cùng với một thanh trường kiếm đồng thời công kích vào vị quỷ sứ đang đứng kế bên lối vào bí cảnh kia!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play