Chương 283

Ngươi Lại Tính Toán Cái Gì

Sở Gia hiện chỉ còn lại Sở Niệm, tuổi còn trẻ, linh lực cũng hoàn toàn không cao thâm. Người khác có thể phục nàng hay không là một chuyện, càng đừng nói muốn thay thế được địa vị của gia tộc nàng mà lấn tới.

Cho nên, Thương Sùng đối với nghi vấn của bà Sở Niệm cũng không cảm thấy kỳ quái. Ngược lại, hắn còn vô cùng kiên nhẫn nâng khóe môi, nhìn về phía bà mà nói: “Ta nghĩ ngươi còn nhớ rõ lúc trước Niệm nhi có hỏi ngươi cách giải trừ Hoán Cổ Chú đúng không?” 

“Đương nhiên, các ngươi lần này đi huyện S chẳng phải là bởi vì chuyện này sao?”

“Vậy ngươi có biết, thủ hạ của ta rốt cuộc là bởi vì ai mới bị người hạ loại này cổ độc sao?”

Bà kinh ngạc, vài giây sau mới cau mày hỏi: “… Chẳng lẽ là bởi vì Niệm Niệm?”

Thương Sùng gật đầu, trong mắt càng trở nên lạnh lẽo. “Một tháng trước, ta liền phát hiện có người đang âm thầm giám thị Niệm nhi.”

“Quạ đen ở phía bên ngoài nhà ta, chuyển nhượng công ty Tuyết Nhạc của ta, thậm chí là thủ hạ ta hiện tại hôn mê bất tỉnh. Ngươi cho rằng, tất cả đều là hướng nhằm vào ta sao?”

Thương Sùng hỏi lại làm bà hoàn toàn trầm mặc. Bà đương nhiên minh bạch ý tứ trong lời nói của hắn, đồng thời, bà cũng biết trên thế giới này không ai dám thật sự cùng Hạn Bạt đi cứng đối cứng.

Thực lực chân chính của Hạn Bạt, tuy rằng chính mình cũng không có gặp qua. Nhưng mà nhìn cách Thương Sùng ra tay ban nãy, bà liền hiểu dù quỷ tiên có lợi hại đến đâu thì đối với hắn cũng chỉ cần động ngón tay, liền có thể giải quyết.

Cho nên, không phải nhắm vào phía Thương Sùng, như vậy… nhất định là nhắm vào cháu gái mình.

Vừa có thể dùng thuật cổ xưa như vậy, lại có thể liên hệ với quỷ tiên. Chẳng lẽ chuyện này thật sự như hắn lời nói, hết thảy đều có quan hệ cùng Miêu gia hậu nhân?!

Nghĩ đến đây bà không khỏi hít một hơi lạnh, nếu thật là người Miêu gia muốn tìm Niệm Niệm thù diệt môn năm xưa… như vậy, sự tình vô cùng nghiêm trọng!

Nắm chặt hai tay, bà bay tới trước mặt Thương Sùng hỏi “Thân phận kẻ kia, ngươi có khả năng xác định? Ngươi đã từng thấy qua diện mạo hắn?”

“Thân phận của gã, hiện tại ta có thể xác định ít nhất 80%.” Thương Sùng nói: “Nhưng diện mạo hắn, ta thật đúng là một chút manh mối đều không có.”

Nhìn bà cùng Hoa Lệ đều hiện rõ vẻ mặt không thể tin được, ngồi ở trên sô pha Thương Sùng nở nụ cười tự giễu.

Xoay xoay nhẫn trên ngón tay, Thương Sùng nói: “Có lẽ ta nói vậy sẽ làm các ngươi cảm thấy không tin. Nhưng mà một tháng qua, ta thật đúng là một lần cũng chưa gặp qua gã.”

“Khi mới bắt đầu nhận thấy được sự tình có điểm không thích hợp, ta cũng chỉ kêu Cẩm Mặc đi dùng vài thứ trên thương trường thử gã. Nhưng sau cùng, ta cũng không có biện pháp xác định thân phận của gã.”

“Sau lại phát hiện có quạ đen theo dõi ở cửa nhà, ta mới bừng tỉnh, cảm thấy chuyện này càng thêm kỳ quặc. Ta thừa nhận là ta kêu Cẩm Mặc đi khiêu khích gã, nhưng là cũng chính bởi vì vậy, mới làm S lộ ra dấu vết.”

“S?” bà của Sở Niệm cùng Hoa Lệ chúng khẩu đồng từ.

“Đó là danh hiệu mà gã tự xưng với ta.” Thương Sùng rũ mắt, nói: “Lúc trước khi ta đến chỗ gã đòi người, ta từng cùng gã thực hiện một giao dịch qua điện thoại.” 

“Cũng không biết là do gã quá mức với nóng vội, hay là ta quá mức tự phụ. Những chuyện sau này, ta thật đúng là không nghĩ tới gã dám ra tay thêm lần nữa.”

“Ngay từ đầu ta còn tưởng rằng là hắn tìm tới liên lí tinh gây trở ngại cho chúng ta. Không nghĩ tới… ha ha, gã còn cùng quỷ tiên có quan hệ.”

Bà hỏi: “Ngươi biết kia quỷ tiên tên gọi là gì, xuất xứ từ chỗ nào không?”

“Xuất xứ ta đích xác không rõ ràng lắm, nhưng mà……” Thương Sùng cắn chặt răng, cơn giận dâng lên từ hắn. “Ả là một quỷ tiên có ít nhất ba trăm năm đạo hạnh.”

“Ngươi cũng biết bình thường quỷ hồn muốn trở thành quỷ tiên, thì cũng phải trải qua thời gian ít nhất cũng đến 500 năm. Tử Lam Sam tuy rằng nhìn như bình thường, nhưng theo ta phỏng chừng, tu vi ả cũng ít nhất gần ngàn năm.”

“Khi ả bỏ trốn có tung lên người ta một loại bột phấn có trùng dạ quang, ta nghĩ, việc ả có thể có thứ này cùng S không chạy thoát được quan hệ.”

Thương Sùng lạnh lùng cười nhạo một tiếng, đôi mắt màu đen một lần nữa biến thành màu đỏ. “Có thể có một quỷ tiên hỗ trợ hắn, người Miêu gia này… quả nhiên ta có thể đoán trước.”

“Tử Lam Sam?” Bà bỗng cảm thấy hình như mình từng nghe qua tên này, cố bình phục một chút cảm xúc, bà nhìn Thương Sùng. “Thương tướng quân, chúng ta giao kèo được không?”

Thương Sùng nhướng mày, nhàn nhạt câu môi cười. “Nói nghe một chút.”

“Tuy nói rằng là Tử Lam Sam cùng S làm cháu gái ta bị thương thành như vậy, nhưng mà phương diện này, ngươi cũng phải gánh vác một phần trách nhiệm.”

“Rồi sao nữa?”

“Ta mặc kệ gã rốt cuộc có phải hay không là Miêu gia hậu nhân, cũng mặc kệ hắn cuối cùng mục đích là cái gì, ngươi đều phải bắt hắn trả giá cho những thống khổ của Niệm nhi.”

“Nếu gã là Miêu gia hậu nhân, vậy ngươi liền giúp Sở gia chúng ta xử lý sạch sẽ. Nếu không phải, vậy xử trí gã thế nào, cũng tùy ý ngươi lựa chọn. Rốt cuộc, tướng quân ngài cũng hiểu được cái gì kêu cái dưỡng hổ gây hoạn.”

“Đương nhiên.” nếu không phải lúc trước mình xem thường S, cho gã cơ hội đi gây họa, hiện tại Cẩm Mặc cùng Sở Niệm sẽ không bị như vậy.

Dám khiêu khích nhiều lần, hắn đều có thể nhẫn nại. Nhưng mà… dám làm người hắn yêu bị thương, dù bà Sở Niệm không nói, hắn cũng không có khả năng để yên cho S tiếp tục có cơ hội gây sóng gió.

Chỉ là…… Thương Sùng ngước mắt, ánh mắt xa cách nhìn về phía bóng trắng đứng ở trước mặt mình. “S giao cho ta, vậy ngươi lại tính toán làm cái gì?”

Bà cười lạnh. Đôi mắt ôn hòa nay tràn ngập sát ý. “S là có Tử Lam Sam quỷ tiên trợ giúp, nhưng ta là truyền nhân của Sở gia cũng không phải là đồ ăn hại.” 

“Các ngươi ‘nhân loại’ có phương pháp giải quyết sự tình của các ngươi, ta đây, đương nhiên cũng có phương phápcủa quỷ hồn cùng quỷ hồn giải quyết.”

Khác với ánh mắt không tin của Hoa Lệ, Thương Sùng ngồi ở trên sô pha, bên môi ý cười sâu hơn nữa.

Không phải hắn không có khả năng đối phó S và Tử Lam Sam, chỉ là bà của Sở Niệm có hiểu biết về cổ độc có vẻ khá hơn một chút.

Muốn mau chóng kết thúc trò chơi này, hắn…… thật đúng là không ngại thêm một người tới gia nhập.

Nhìn hắn, bà đã hiểu ý của Thương Sùng ra sao.

Nhớ tới cháu mình còn đang nằm trên sô pha, bà nhíu mày, định chạy nhanh về nha xem xét.  

Tuy rằng tinh huyết tiêu hao quá độ, chỉ cần ngủ đủ giấc thì linh lực sẽ có thể thực mau khôi phục lại. Nhưng là, hiện tại không phải còn muốn đề phòng có người tới đánh lén sao.

Bất động thanh sắc xoay người muốn rời đi, khi bà vừa mới chuẩn bị rời đi thì phía sau liền truyền đến thanh âm của Thương Sùng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play