*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lúc này Ninh Tử Ngọc thật cảm thấy đau đầu, buổi sáng Dịch quân vương vừa mới tìm đến nói với ông chuyện của Mặc Hiên và Triệu Tình Lam đến tối lại nhận được tin này, giờ ông phải làm sao mới được đây. Chuyện này đúng là mẫu thân lỗ mãng rồi, nhưng dù sao thì đó cũng là mẫu thân ông, ông có thể nói được gì kia chứ?

“Phụ thân, giờ chuyện đã như thế này e là khó mà nói, con nghĩ với tính tình của Tình Lam thì giờ hẳn là sẽ tức giận, huống hồ bên phía dì Sầm có khi cũng sẽ có suy nghĩ không hay, như vậy chúng ta cũng khó mà ăn nói với Dịch quận vương.” Ninh Mặc Hiên nhìn thấu suy nghĩ của phụ thân, vội nói.

“Con nói như vậy cũng không phải là không có khả năng, Triệu Tình Lam cũng không tệ, nếu không chúng ta cứ đem hôn sự giữa Mặc Hiên và Tình Lam định xuống, ngày mai lại cho người đến cầu thân, nói hôm nay là chúng ta nhầm, là muốn cưới con bé làm thê chứ không phải thiếp, cứ như vậy đi.” Ninh Tử Ngọc thấy nhi tử nói vậy, suy nghĩ một chút rồi mới lên tiếng.

“Cứ vậy thú nàng ta và cửa sao?” Ninh lão phu nhân khó có thể tin được, tại sao nhi tử của bà lại có cái suy nghĩ này cơ chứ, chẳng lẽ mọi chuyện hôm nay bà làm lại càng thúc đẩy nàng ta trở thành tôn tức phụ của bà sao? Vậy chẳng phải là trộm gà không được còn mất nắm thóc sao? Nhưng bây giờ hối hận cũng đâu còn kịp. Ziendan<le:quy;don> Ninh lão phu nhân hiểu nhi tử của mình, mặc dù nhi tử bà có vẻ dễ nói chuyện, lúc nào cũng tôn trọng bà, nhưng chỉ cần là lời nó đã nói ra, chắc chắn sẽ không cho phép người khác làm trái, nếu giờ đã nói mai muốn đi cầu thân thì chuyện coi như là đã định.

“Dạ, ngày mai để cho người tới đó làm mai đi, cứ bảo là do bà ta nói nhầm, như vậy cũng không tính là làm mất mặt chúng ta. Hơn nữa còn không gây ảnh hưởng đến quan hệ giữa chúng ta với Sầm gia và Dịch quận vương. Nếu sẽ trở thành thân gia thì vẫn nên vui vẻ bên nhau mới đúng.” Ninh Tử Ngọc nói vậy coi như là chính thức xác nhận chuyện này.

Mặc dù trong lòng Ninh lão phu nhân không vui, nhưng chuyện đến nước này rồi bà cũng không thể phản đối được nữa, có điều cũng không cần vội, sau này tân nương vào cửa còn không phải bà nói gì phải nghe đó sao, đến lúc ấy chỉ cần tùy tiện tìm một lý do nào đó tìm cho Mặc Hiên một thiếp thất khá chút, nếu chính thất không phải là người bà thích vậy thì trắc thất và tiểu thiếp cứ để bà chọn là được.

Đêm đó Ninh Tử Ngọc về phòng nói lại với Thục Nghi chuyện này, để ngày mai bà an bài người đi làm.

“Lão gia, chuyện này thật tốt, thực gia thì thiếp vẫn luôn rất thích đứa nhỏ Tình Lam này, tính cách con bé hào phóng khẳng khái, không bắt bẻ xoi mói, giờ có thể trở thành tức phụ nhà chúng ta thì quá tốt rồi.” Thục Nghi tràn đầy vui mừng nói.

“Rốt cuộc thì tức phụ cũng sống với nàng là chính, vậy nên dù mẫu thân không thích nhưng chỉ cần nàng thích thì đứa nhỏ này có gả đến đây cũng không phải chịu nhiều ấm ức.” Nghe phu nhân nhà mình nói vậy, Ninh Tử Ngọc cảm thấy an tâm hơn nhiều, mặc dù nói thú con bé vào cửa là chuyện tốt, nhưng nếu để cho hài 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play