Mẹ Hải Nhạc tiến lên một bước, ôm Hải Nhạc vào trong ngực.
“Con gái ngoan của mẹ, để cho mẹ nhìn một chút, một tháng không gặp, mẹ rất
nhớ con a.” Mẹ Hải Nhạc yêu thương hôn má con gái, “Hình như con gầy thì phải?”
Trong lòng Hải Nhạc thập phần khổ sở, rất nhiều lời muốn
nói với mẹ lại không thể nói ra khỏi miệng, chỉ có thể ôm chặt lấy mẹ
không muốn buông tay, nàng tham luyến hơi thở ấm áp trên người mẹ, nàng
có thể tìm thấy cảm giác an toàn và ỷ lại.
“A di, muội muội vô cùng nhớ người, mới gầy như vậy.” Tạ Thư Dật cười hì hì nói.
“Phải không? Muội muội rất nhớ dì phải không? Thư Dật, muội muội còn nhỏ, còn là một đứa nhóc chưa trưởng thành, con nên chiếu cố nàng nhiều hơn a.”
Mẹ Hải Nhạc cũng cười nói với Tạ Thư Dật.
“Con sẽ.” Tạ Thư Dật gật gật đầu.
Tạ ba ba nhìn một màn ấm áp như thế, trong lòng vô cùng vui mừng a, hắn
không khỏi đưa tay kéo ái thê qua, nói với nàng: “Anh đã nói mà, Thư Dật tất nhiên sẽ chiếu cố muội muội, em xem nó yêu thương muội muội bao
nhiêu a, sợ nó bị người khác xô đẩy, lúc nào cũng nắm bàn tay nhỏ bé của Hải Nhạc, em còn lo lắng cái gì?”
Mẹ Hải Nhạc oán trách liếc hắn một cái, nói: “Em cũng không có nói em lo lắng cái gì a, em chỉ đang
nghĩ, em và anh chưa từng xa nhà lâu như vậy, sợ bọn nhỏ không quen a,
hiện tại xem ra, là em lo lắng quá mức.”
Bốn người Hứa gia vẻ mặt tươi cười nhìn bốn người Tạ gia.
Tạ Thư Dật lễ phép chào hỏi: “Chào cô, chú.”
Tạ Hải Nhạc cũng như vẹt nói theo: “Chào cô, chú.”
Hứa ba ba nói sang sảng: “Chào Thư Dật, chào Hải Nhạc, đã lâu không gặp Thư Dật, càng thêm ngọc thụ lâm phong, thật là có tác phong của cha con a,
mà Hải Nhạc cũng càng ngày càng xinh đẹp, lớn lên chắc chắn là một đại
mỹ nhân a, Trường Viên, anh xem con trai con gái nhà anh, đều tốt đều
ngoan, tôi hâm mộ a.”
“Bản thân nhà mình có, còn phải hâm mộ tôi sao? Đừng giả mù sa mưa (1).” Tạ ba ba cười nói.
Hứa mụ mụ nhìn con gái bên cạnh, mỉm cười nói: “Ba nó à, anh thích Thư Dật
như vậy, không bằng hứa gả con gái chúng ta cho Thư Dật đi, để hắn biến
thành một phần nhà ta, Trường Viên ca, Nhã Nghiên nhà em, so với Hải
Nhạc nhà anh, cũng không kém nga, cho Nhã Nghiên nhà em làm con dâu của
anh, anh cũng không mệt nha.”
Tạ ba ba cười lên ha hả: “Tốt a tốt a, chúng ta có thể tới cái gọi là thân càng thêm thân a.” Hắn đưa mắt
nhìn Hứa Nhã Nghiên đang đứng bên người mẹ thẹn thùng và kinh hỉ một
cái, lại nhìn Hứa Chí Ngạn một cái, sau đó, lại ngắm đến trên người Hải
Nhạc, vừa cười, nói: “Tổ Diệu a, anh phát hiện Chí Ngạn nhà em cũng rất
được, cho ta làm con rể thấy thế nào? Hải Nhạc nhà anh, coi vậy cũng là
mỹ nhân tuyệt sắc khó gặp a, hai người thoạt nhìn rất xứng đôi a, thế
nào? Chúng ta cái này kêu là kết thân lại càng thêm thân nữa!”
(1) Giả mù sa mưa: Trong 36 kế của người xưa có 1 kế gọi là “Minh Tri Cố
Muội” mà theo cách hiểu của mình thì nó bao gồm cả “Tung Hỏa Mù Che Mắt” và “Giả Mù Sa Mưa” . Tức là bạn biết rỏ một vấn đề gì đó, một chuyện gì đó, nhưng làm như là không biết đễ che mắt đối tượng bạn đang phải đối
diện hay là đối phó đễ vượt qua họ, với mục đích là lẫn trốn tất cả thị
phi hay nghi hoặc của đối phương, và bất ngờ cho họ một đòn chí mạng .
Đòn chí mạng ở đây có thể là lời nói, hay hành động, hoặc một lợi ích
nào đó đạt được cho bạn .
Theo mình nghĩ, nếu sử dụng chính xác
và có ý tốt hay phải sử dụng cho những trường hợp bất khả kháng thì đây
là một thái độ xử thế rất cao. Nhưng mà trong mưu kế thì đây là một thái độ rất thâm sâu, khó mà nhận ra và phải đề phòng . Vì cái đức của người quân tử thật thà thì không thể không cho thiên hạ biết, còn cái mưu kế
của trượng phu thì không thể không giấu thiên hạ .
“Giả Mù Sa
Mưa” thì rất đơn giản, bản thân nó đã nói lên ý nghĩa rồi : Giả Mù = Tạo Ra Mây Mù Đễ Làm Mưa” , hiểu nôm na là vậy, tức là bạn giả bộ nói, hành động, đễ lừa một ai đó hay như bạn nghĩ là giả nai đễ dụ người ta sập
bẫy, và thường là trong một tình huống cuộc sống bạn phải “Giả Mù Sa
Mưa” đễ vượt qua.
Ví Dụ :
Hôm nay emxt đi nhậu bia ôm về, lết
lết về tới nhà thấy ngay “con sư tử hà đông” là bà J-Jeo chống nạnh cầm
guốc đứng trước cửa.
- Ông đi đâu mà giờ này mới lết cái thân cùi về đây? – Emxt liền quay sang thằng bạn bảo:
- Thôi đi mày ơi, mày dắt tao về đi, tao tới bến rồi, tao không muốn đi
mấy chổ lầu xanh lầu đỏ đó đâu, vợ tao biết tội nghiệp. ( giả mù sa mưa )
JJ thấy dzị cũng mũi lòng dìu Emxt vô phòng rồi cũng muốn check lại coi có đúng không, giả nai giả bộ , giả giọng và đóng vai giống mấy em ( Giả
mù sa mưa ):
- Anh ấy ơi, anh ở với em đêm nay nha, rồi mai lại về với vợ mà, anh có mất mát gì đâu mà!
Emt cũng giả điên bấm bụng nói ( giả mù sa mưa ):
- Thôi không được đâu em ơi, em đâu có đẹp bằng vợ anh, em đâu có dịu
dàng dễ thương ngoan hiền như vợ anh đâu, anh phải về với vợ anh mới
được em ah!
Tất nhiên là bà JJ hài lòng và cười vui vẻ.
Đó nguyên cái ví dụ túm lại là “Giả Mù Sa Mưa” trong một tình huống cuộc
sống thôi, còn trong cả một công cuộc Đối Phó lẫn nhau thì còn khủng
khiếp hơn là chuyện bình thường.
(Nguồn: TuoiTho.Net)
Hứa ba ba và Hứa mụ mụ hai người liếc nhau một cái, cũng phá ra cười.
Hứa mụ mụ cười nói: “Phải, không sai a, em cũng thật thích Hải Nhạc nhà
anh, vừa nhu thuận, học hành lại giỏi, xinh xắn lại ôn nhu, vô cùng xứng với Chí Ngạn nhà em, thật sự không thể tốt hơn, chúng ta đây quyết định như vậy a, Nhã Nghiên nhà em hứa cho Thư Dật nhà anh, Hải Nhạc nhà anh
hứa cho Chí Ngạn nhà em, quyết định như vậy a! Ông thông gia, bà thông
gia, chúng ta cứ quyết định vậy đi!”
Nghe người lớn nói xong, đến phiên Hứa Chí Ngạn vừa mừng vừa sợ, mặt hắn cũng ửng đỏ, ngại ngùng nhìn Tạ Hải Nhạc cười không dứt. (mỹ nam thẹn thùng aaaaa)
Mặt
Tạ Hải Nhạc, cũng nóng bừng đỏ lên, không phải vì thẹn thùng, mà là vì
lúng túng khó xử, nàng không thích người lớn vui đùa kiểu này, điều này
làm cho nàng có cảm giác như bị gài bẫy, nàng bị Tạ Thư Dật sắp xếp đã
đủ phiền, mà mấy người lớn miệng rộng này, còn trêu ghẹo nàng như thế!
Trong lòng nàng có chút tức giận, nhưng mà, lại không thể biểu hiện trên mặt, nàng đành phải cúi đầu, không nhìn bất cứ kẻ nào, bao gồm cả mẹ
của mình.
Mà Tạ Thư Dật mặt không đổi sắc nhìn nàng, thấy mặt
nàng đỏ lên, trong lòng lại có chút tức giận, chẳng lẽ, cô ta cũng thích Hứa Chí Ngạn sao? Hừ, ma tước cũng muốn biến phượng hoàng a? Cũng không nhìn lại bản thân mình có bao nhiêu sức nặng, rõ ràng người lớn là đang nói đùa, nàng, vậy mà lại tưởng thật, rõ ràng là đứa ngốc! Mà hắn, cũng sẽ không để cho vọng tưởng của cô ta thực hiện được!
Mấy câu vui đùa nửa thật nửa giả của đám người lớn, Hải Nhạc lẫn Tạ Thư Dật đều
không để trong lòng, mà hai huynh muội Hứa gia, lại cực kỳ cho là thật,
trong lòng bọn họ, vốn đã vô cùng yêu mến Thư Dật với Hải Nhạc, mà lại
có thể được các cha mẹ cho phép, bọn họ hoàn toàn có thể công khai xuất
hiện bên người Thư Dật cùng Hải Nhạc rồi.
Đám người lớn không
biết mấy lời đùa vui của mình, lại giúp bốn vị thiếu nam thiếu nữ kia
chôn xuống một quả bom vô hình, cuối cùng, khi quả bom này bùng nổ, làm
cho có vài người phải tan xương nát thịt!
Hải Nhạc thật cao hứng
mẹ rốt cục đã về nhà, có nghĩa là nàng lại có một cuộc sống thoải mái
một thời gian, dưới mí mắt của người lớn, Tạ Thư Dật cũng phải có chút
cố kỵ, cho dù muốn khi dễ nàng, cũng sẽ không thể biểu hiện trắng trợn
như trước nữa.
Hải Nhạc cùng cả nhà thoạt nhìn hoà thuận vui vẻ,
ngồi bên bàn ăn cơm chiều, tuy nói ngủ không nói, ăn không nói, nhưng,
trong nhà bọn họ không bao giờ tồn tại loại tình huống này, bữa tối là
thời điểm không khí sinh động nhất ở Tạ gia, Tạ ba ba thích nhất là tìm
Tạ Thư Dật cùng Hải Nhạc nói chuyện, để có thể tăng cường cùng con trai
con gái bồi dưỡng tình cảm, cũng chỉ có thời gian bữa tối, mọi người mới tụ cùng một chỗ, bình thường, hắn và ái thê cũng rất nhiều việc, công
ty cả đống chuyện lớn nhỏ chờ bọn họ giải quyết, hai người một người
quản lý hành chính, một người quản lý tài vụ, mẹ Hải Nhạc lại là thạc sĩ trường kinh tế tài chính liên kết quốc tế vụ Trường Xuân, chuyên nghiệp cùng bản chức nhọt gáy, nàng làm được phong sinh thủy khởi (1), vốn,
các phu nhân thượng lưu bình thường, đều đứng trong nhà giúp chồng dạy
con, sống một cuộc sống “làm phu nhân” xa xỉ, nhàn rỗi hẹn hò bạn bè
đánh bài hoặc shopping với spa, nhưng Tạ Trường Viên lại đồng ý cho ái
thê đi ra sân khấu giúp đỡ sự nghiệp của hắn, làm trợ thủ đắc lực cho
hắn, hai người song kiếm hợp bích, đưa tập đoàn Tạ thị càng lăn càng
lớn, hai người trở thành phu thê điển hình khó gặp trong giới kinh doanh cùng xã hội thượng lưu, mọi người đều khen ngợi mẹ Hải Nhạc mẹ có số
vượng phu, có lẽ, là vì tài cán của chính bà, có lẽ cũng bởi vì tiếng
đồn vượng phu, Tạ ba ba đối với bà vô cùng thương yêu và kính trọng.
“Đúng rồi, Hải Nhạc, sắp có kỳ thi chuyển cấp, con đã xem qua danh sách các
trường cao trung chưa? Có trường nào vừa ý không?” Tạ ba ba hỏi
(1) Phong sinh thủy khởi: gió đến đâu thì mọi vật sinh ra, nước đến đâu thì vạn vật đâm chồi nảy lộc (quan niệm phong thủy)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT