-Sao
cậu gọi tôi ra đây để xin cho cô ta nghỉ việc sang nhà cậu làm
à?_nghe Khải nói lúc này cơn kiềm chế của Phong đã không dữ
được nữa cậu chạy ra đấm anh một cái. Khải ngã xuống khóe
miệng rỉ máu anh ngẩng lên lườm Gia Phong. Anh đứng lên định đấm lại Gia Phong nhưng bị cậu dữ lại. Phong nói:
-Nếu không
tại cậu thì Băng Nhi đã không bị con nhỏ Hồ Kỳ Hân hại. Hôm qua cô ấy bị cho uống thuốc ngủ rồi bị đánh và nhốt ở trên sân
thượng giữa trời mưa to. Nếu tôi không phát hiện ra thì không
biết giờ có chuyện gì rồi._nói cho Khải một tràng rồi Phong
bỏ về nếu cậu còn đứng đấy thì chắc sẽ giết Khải luôn mất.
Trước khi đi cậu để lại cho anh một câu nói cuối cùng:
-Đừng để cho Nhi biết là cậu biết việc này.
Phong đi rồi Khải đứng như trời trồng khóe miệng vẫn rỉ máu. Tim
anh nhói lên từng cơn anh thật sự rất đau. Tại sao hết lần này
đến lần khác anh đều không bảo về được nó ngược lại anh chính là nguyên nhân khiến nó bị hại.
Về đến nhà thấy anh bị
vậy nó không hỏi gì chỉ kéo Khải lại ghế rồi bôi thước cho
anh. Khải nhìn thấy mặt nó tím anh gỉa vờ như không biết gì
hỏi nó: