Sở Mộ Hoan nói tới đây, liếc thấy mặt đệ đệ đã cắt không còn giọt máu, cắn răng nói: “Đứa nhỏ kia…Mộ Hiên…Đứa chỏ kia chính là ngươi!”
Tuy rằng trong lòng Sở Mộ Hiên cũng phải đoán được tám chín phần, thế nhưng đến lúc sự việc được chính miệng đại ca chứng thực, hắn vẫn cảm thấy đầu óc trống rỗng, chỉ còn lời nói mà Sở Mộ Hoan vừa nói là cứ vọng đi vọng lại trong đầu hắn: “Mộ Hiên…Đứa nhỏ kia chính là ngươi! Đứa nhỏ kia chính là ngươi!”
Hóa ra bản thân thật sự không phải đứa con thân sinh của cha mẹ, Sở Mộ Hiên đến nay vẫn còn nhớ như in, hồi nhỏ sau khi hắn nghe đám bạn nói tướng mạo mình lớn lên không như ca ca giống phụ thân liền ấm ức hướng phụ thân cáo trạng, thời điểm đó, vẻ mặt phụ thân rất nghiêm túc nói với hắn, không cần chơi với đám bạn hữu kia nữa, hóa ra…Hóa ra sự thực đích thật chính là vậy! Bản thân không chỉ là đứa nhỏ được nhặt về mà còn là đứa bé do một người nam nhân sinh hạ!
Sở Mộ Hoan yên lặng nhìn đệ đệ sắc mặt tái nhợt sau khi biết sự thật, hắn hiểu, chuyện này đối với đệ đệ thật sự là một đả kích rất lớn, trong lòng Sở Mộ Hiên nhất định đang rất hỗ loạn, nghĩ đến đây, Sở Mộ Hoan nhịn không được có chút hối hận khi đã nói ra chân tướng, nhưng rất nhanh cảm xúc này đã bị một loại cảm giác vui sướng khi thấy người gặp họa thay thế. Mộ Hiên, ngươi bất nhân, cũng đừng trách ta bất nghĩa, là do ngươi không quan tâm huyết hải thâm cừu, vậy đừng trách ta nói ra thân thế của ngươi. (Raph: Ai giống ta không? Ghét thằng cha này ghê! =”=)
Nghĩ đến đây, Sở Mộ Hoan lại nói tiếp: “Sau đó phụ thân vì đã biết rõ chuyện nam nhân cũng có thể sinh con, liền tìm đọc rất nhiều sách, sau đó trong một cuốn sách cổ mới biết được: Hóa ra xưa kia tồn tại bộ tộc lạc nhân, nam hay nữ tử trong tộc đều có khả năng thụ thai sinh tử, chẳng qua nam tử lạc nhân tộc rất khó thụ thai, đứa nhỏ cũng khó giữ, rất nhiều bào thai còn chưa sinh ra đã chết lưu trong bụng, cho dù có thể giữ cho tới khi đủ tháng sinh, quá trình này cũng gian nan hơn nữ tử rất nhiều, ước chừng phân nửa nam tử lạc nhân tộc trong khi sinh đều vì không đủ sức hoặc là vì những nguyên nhân này kia mà chết đi. Có thể nói, nam tử lạc nhân tộc thụ thai khó, giữ thai khó, sinh sản càng khó, hơn nữa lạc nhân tộc không còn nhiều, cho nên hiện tại có rất hiếm người biết tới chuyện ấy, mà số nam nử tộc lạc nhân tình nguyện mang thai cũng rất ít. Ta nghĩ, người mà ta và phụ thân nhìn thấy năm ấy, nhất định là nam tử lạc nhân tộc, tuy rằng hắn mang thai đủ tháng, nhưng dù sao đến khi sinh sản vẫn vì sản hậu rong huyết mà rời nhân thế.”
Sở Mộ Hoan nói liền một mạch, dừng lại một hồi, lại nói tiếp: “Mộ Hiên, sinh phụ ngươi nhất định rất yêu người đã khiến cho hắn mang thai, hắn vì sinh hạ ngươi, không ngại hy sinh cả sinh mệnh, hắn, thật sự rất vĩ đại!”
.
Hết chap 24 Đăng bởi: admin
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT