Sở Mộ Hiên không nói gì, đôi mắt phẫn hận nhìn thẳng vào Tư Đồ Thanh Lăng!
Tư Đồ Thanh Lăng thấy Sở Mộ Hiên dùng đôi mắt tràn đầy lửa giận nhìn mình cũng không tức giận, hắn đi tới, đẩy Sở Mộ Hiên suy yếu bất kham ngã xuống giường, cười lạnh nói: “Trẫm thấy ngươi vừa tỉnh thì dùng ít sức đi, miễn cho thù còn chưa báo, ngươi đã đi gặp lão quỷ trước, ha ha!”
Sở Mộ Hiên buồn bã nói: “Ngươi yên tâm, ta sẽ không chết, trước khi có thể dùng máu của ngươi tế người nhà ta, ta sẽ sống thật tốt, ta phải tận mắt chứng kiến ngày ngươi chết! Ngươi không cần lo lắng chuyện ấy!”
“Nga,” Tư Đồ Thanh Lăng vẻ mặt không tin, “Trẫm không nghĩ ngươi có cái bản lĩnh kia đấy.”
“Một mình ta không được, bất quá…” Sở Mộ Hiên trong tình thế cấp bách suýt nữa thì nói ra chuyện đại ca còn sống, may thay, hắn đúng lúc im miệng.
“Bất quá cái gì?” Tư Đồ Thanh Lăng nheo mắt hỏi.
“Bất quá…Bất quá một ngày nào đó ta sẽ cùng liên kết với các nhân sĩ chính nghĩa, diệt trừ đại phôi đản nhà ngươi!” Sở Mộ Hiên trong cái khó ló cái khôn, đúng lúc nghĩ ra một lý do.
Tư Đồ Thanh Lăng hình như không nghe được trong lời nói của Sở Mộ Hiên có chút chần chờ, hắn ngửa mặt lên trời cười dài, nói: “Nhân sĩ chính nghĩa? Nói thật hay! Trẫm muốn hỏi ngươi một câu, như thế nào là chính nghĩa? Ngươi nghĩ trẫm tội ác chồng chất, thế nhưng khi trẫm thống trị thiên hạ, khiến Minh Thụy quốc ta dân giàu nước mạnh, bách tính cơm no áo ấm, công đức được ca tụng, trong mắt bọn họ, trẫm là một minh quân, chính là “chính nghĩa”! Ngươi nếu cùng với “nhân sĩ chính nghĩa” theo lời ngươi vừa nói mà giết trẫm, trẫm dám khẳng định, trong lòng hàng vạn hàng nghìn bách tính Minh Thụy quốc, các ngươi mới đích thực là tội ác chồng chất!”
(Raph: Em kết anh ở câu này rồi đấy!!!!!!!!!!1 Đăng bởi: admin
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT