Vũ Mặc Nhiên nghe được lời của Đường Nghiệp xong, trong mắt lạnh lùng hiện lên băng hàn, vậy sao? Uông Tùy Tâm, Bổn vương kiên nhẫn chơi đùa cùng ngươi nhưng đừng có tưởng rằng bổn vương sẽ dễ dàng tha thứ cho tội của ngươi! Ngươi cho là Bổn vương không dám làm gì ngươi sao?

“Lộ Nguyên”

“Dạ, Vương gia”

“Nếu Thất phu nhân đã muốn đi tới chủ viện bằng cách này thì ngươi đi một chuyến cho ta” Bổn vương sẽ cho ngươi biết Lộ vương này không phải để cho nữ nhân ngươi nói cái gì thì làm cái ấy.

“Dạ” mặc dù trong lòng cũng cảm thấy kinh ngạc vì Thất phu nhân nhưng đây là mệnh lệnh của Vương gia,vẫn phải tuân theo. Xem ra vị Thất phu nhân này vẫn không hiểu được tâm của nam nhân. Cố tình gây chú ý cũng là cần thiết, nhưng đừng vượt quá sự nhẫn nại của Vương gia.

“Đại phu nhân, nghe nói Vương gia để cho Thất phu nhân trở về Thanh Tâm các”. Khác với thường ngày, hôm nay Cao Dung Y trông thật hoa lệ lộng lẫy, y phục lụa mỏng màu đỏ không che hết được vóc người nóng bỏng,da thịt trắng như tuyết trước ngực như ẩn như hiện dưới tấm lụa mỏng, tối nay nàng nhất định phải làm cho vương gia ngủ trong phòng nàng.

Như không nhìn thấy Ngũ phu nhân tự chuẩn bị những gì, cũng không trả lời câu hỏi của Ngũ phu nhân, điều này làm cho Cao Dung Y cảm thấy không vui, Đại phu nhân ngồi ngay ngắn bên cạnh ghế chủ thượng, lẳng lặng ngồi nhìn các vị phu nhân so với ngày thường có phần đẹp hơn, rất đẹp, tinh khiết hơn người, những nữ nhân như các nàng có phải như lời Uông Tùy Tâm nói chính là tâm bị nắm giữ, tính mạng cũng bị vây khốn sao?.

Nữ nhân đều vì muốn đem ánh mắt của Vương gia đặt trên người mình mà tranh đấu lẫn nhau nhưng càng cố gắng lại càng đẩy Vương gia ra xa hơn. Ngược lại nàng chỉ làm cho Vương gia ngẩng đầu đã nhìn thấy mình, nàng cao minh vậy sao?

Uông Tùy Tâm, đây là mục đích của ngươi sao?Để cho trong mắt Vương gia chỉ nhìn thấy ngươi?

Nghĩ tới đay, trên khuôn mặt thanh tĩnh của Đại phu nhân xẹt qua tia cười khổ, nếu quả thật đúng là như vậy, ta cũng bội phục tâm kế của ngươi!

“Phu nhân đang nghĩ gì vậy? có phải thân thể không được thoải mái?” Tam phu nhân Tuyết Quyên bên cạnh Đại phu nhân làm như đang quan tâm hỏi.

“Đại phu nhân vẫn nên về phòng nghỉ ngơi a, nếu không Vương gia nhìn thấy sẽ không vui đâu” Vụ nhi cũng tỏ vẻ quan tâm nhưng người mà nàng quan tâm không phải Đại phu nhân mà là Vương gia kia.

“Ta không sao” phục hồi lại tinh thần, nhìn những nữ nhân không giống nhau ngồi chung một chỗ, trong lòng Đại phu nhân cảm thấy thật ảm đạm. Bên người Vương gia vĩnh viễn không thể chỉ có một nữ nhân, Uông Tùy Tâm, chỉ sợ ngươi dùng hết tâm kế cũng chỉ được Vương gia chú ý một thời gian mà thôi.

“Đại phu nhân uống chén trà cho tinh thần tỉnh táo”. Nhìn thấy bóng dáng màu trắng ở phía sau, Lý Tịch liền cầm lấy chén trong tay đưa lên cho Đại phu nhân.

“Thiếp thân tham kiến Vương gia!” Cao Dung Y cũng nhìn thấy Vương gia xuất hiện, bước lên phía trước thỉnh an.

“Ngồi xuống đi”. Thanh âm lạnh lùng ngăn mọi người đứng dậy.

Đi lên ghế chính vị, bên trái là Đại phu nhân, tiếp theo là Tam phu nhân, Ngũ phu nhân; bên phải là Nhị phu nhân, Tứ phu nhân, Lục phu nhân, quả là một hang ổ mỹ nhân a.

Vũ Mặc Nhiên quét mắt một cái những nữ nhân ở đây, khiến thần sắc nữ nhân không khỏi thẹn thùng cúi đầu! Ánh mắt lóe lên, thanh âm lạnh lùng phân phó cho Đường Nghiệp.

“Thêm một cái ghế”, Uông Tùy Tâm, ngươi không muốn đến cũng phải đến.

“Vâng, Vương gia”

Đường Nghiệp lập tức tự mình đem một cái ghế đặt ở đối diện chính vị, chính là ở giữa Ngũ phu nhân cùng Lục phu nhân.

Mà hành động của hắn khiến các vị nữ nhân vốn là cúi đầu thẹn thùng trong mắt hiện lên ý nghĩ khác nhau.

“Vương gia, Thất phu nhân đến” lời của Lộ Nguyên làm cho mấy vị nữ nhân không hẹn mà cùng ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào nữ nhân đang bước vào trong phòng.

Trong đại sảnh rộng lớn sáng trưng, ngồi trên bàn tròn là một vị nam nhân nhưng vây xung quanh là một đám nữ nhân. Lộ Tùy Tâm bước vào nhìn thấy tình cảnh như thế trong lòng khẽ mỉm cười, một bộ trà cụ tốt a, một bình trà lớn, bên cạnh bày biện những chén trà kiểu dáng khác nhau.Tên Vũ Mặc Nhiên này thật đúng là biết hưởng thụ a.

Lộ Tùy Tâm thầm nghĩ,sau lần xuất phủ ấy thì đây là lần thứ hai tất cả đông đủ tập hợp như thế này.

Một thân y phục vàng nhạt làm cho Đại phu nhân vẫn đoan trang xinh đẹp như cũ, chẳng qua chỉ có hai đầu lông mày có chút sát lại.

Nhị phu nhân thanh thuần như nước trên mặt lộ ra ý cười thiện lương, phảng phất không màng thế sự, trang phục trên người cũng rất tinh xảo, áo trong màu hồng lộ ra gáy ngọc thon dài đẹp mê người, áo choàng màu trắng khoác bên ngoài mang vẻ tinh khiết như sương mai, áo ngực phủ then dải lụa mỏng cùng màu,phấn hồng giai nhân là đây a.

Tam phu nhân yên lặng ngồi bên cạnh Đại phu nhân, trang phục vẫn tự nhiên như cũ, nhưng Lộ Tùy Tâm để ý thấy trên đầu nàng chỉ cài một cây trâm đơn giản gài tóc, phía trên trong suốt trong sáng tuyệt đối là ngọc trâm thượng hạng, y phục xanh nhạt càng làm cho nàng nổi bật giữa một đám nữ nhân ăn mặc trang điểm xinh đẹp.

Ngũ phu nhân một thân lửa đỏ, rất hợp với thân thể nàng,mang lại phần gợi cảm, đôi môi hồng hồng không nói ra cũng đủ sức quyến rũ, nhưng đáng tiếc chính là trên đầu có quá nhiều trang sức làm cho nàng trông có chút tục khí.

Nàng hoài nghi vị Ngũ phu nhân này có thể thật sự thích cắm đầy trên đầu những thứ trâm hoa ảnh hưởng đến khí chất thế sao.

Lục phu nhân thân thể đạm bạc gầy yếu y phục màu tím nhạt khiến người khác cảm thấy trìu mến, mà trên khuôn mặt nhợt nhạt càng làm rung động lòng người.

Nhị phu nhân ngồi bên cạnh Tứ phu nhân Lý tịch, nàng giống Vũ Mặc Nhiên y phục màu trắng, trong lành thoát tục như hoa sen nở sau mùa mưa.

Rồi lai nói tới bình trà này(là anh Mặc Nhiên đó, xem ra cái từ bình trà này cũng khá phù hợp), cẩm y màu trắng, trên cổ áo và ống tay áo là hoa văn tinh cảo, tóc đen búi lên, nếu như không có ánh mắt lạnh lùng hắn thoạt nhìn giống như một gã thư sinh, chỉ có phong độ.

Lộ Tùy Tâm đánh giá các nàng đồng thời tất cả cũng đang đánh giá vị Thất phu nhân gây nên sóng gió gần đây trong vương phủ trông như thế nào.

Đại phu nhân nhìn Thất phu nhân tiến vào như thế, hai đầu lông mày càng sát lại với nhau hơn. Lộ Tùy Tâm vĩnh viễn một thân y phục thô sơ làm cho mấy vị nữ nhân không khỏi kinh ngạc!

Nếu như Uông Tùy Tâm trước kia lãnh ngạo cô độc, thanh cao khó ai có thể lại gần, cũng vì tính tình này của nàng mà người trong Vương phủ phải chịu đựng không ít.

Nhưng bây giờ Uông Tùy Tâm giống như hoàn toàn lột xác trở thành một người hoàn toàn khác, y phục thô sơ chẳng những không làm cho nàng trông thảm thương, ngược lại làm cho nàng nhìn như là thản nhiên, cứ như trên người đang khoác lụa là gấm vóc thượng hạng vậy.

Mà đó không phải là chỗ người ta chú ý nhất ở nàng, mà đó chính là cỗ thoát tục trên người nàng, phảng phất một khí chất hồng trần độc nhất trên thế gian, giống như cái gì nàng cũng nhìn thấu hoặc như là không có gì có thể đem vào mắt của nàng

Da thịt trắng nõn mềm mại, ngũ quan bình thản, chưa tính là mỹ nhân nhưng là một thân đạm mạc như nguyệt, thanh như nước, lạnh như ngọc quan hoa khiến cho người ta không bao giờ bỏ qua nàng.Thứ bên trong nàng đã vượt qua nàng tất cả, càng làm cho người ta muốn biết nội tâm của nàng, muốn cặp mắt bình tĩnh thong dong kia nhìn thấy hình ảnh của mình.

“Vương gia, người sao có thể đối với chúng ta như vậy vì Thất phu nhân? Thất muội chẳng qua chỉ muốn vương gia chú ý nên mới dùng tới thủ đoạn như thế này, nhưng chẳng lẽ vương gia không hiểu tâm tư của Thất muội sao? Sao lại để cho Lộ thị vệ phải đi ‘mời’ muội muội tới đây a?”

Cao Dung Y đứng dậy bước đến bên cạnh Vũ Mặc Nhiên giọng nói nghe mảnh mai vô cùng.

Vũ Mặc Nhiên cũng không đẩy Cao Dung Y thân mật bên cạnh ra, càng làm cho Cao Dung Y con ngươi có chút đắc ý. Hừ! các ngươi vĩnh viễn cũng không thể so sánh với ta,người Vương gia thích nhất  là ta!

Cúi đầu làm như đang nhìn mỹ nhân trong ngực, trong tròng mắt chỗ tối tăm sâu nhất lại có chút ba động.

Uông Tùy Tâm, đây thật sự là thủ đoạn ngươi muốn Bổn vương chú ý sao? Nữ nhân toàn thân tản mát ra tia sáng đoạt người là giả sao? Lòng dạ lạnh nhạt lại có cả rộng lớn trong hai câu thơ là giả sao?

Thuyết “Nhất vô tình đế vương nhà” của nữ nhân lạnh nhạt cũng là giả sao?

Người nói “Bên trong tính mạng con người không thể không có tình yêu, nhưng tình yêu là toàn bộ tính mạng” cũng là giả sao?

Nếu những thứ này đều là giả dối, như vậy Bổn vương không khỏi không đối với tâm kế của ngươi cảm thấy khiếp sợ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play