"Thật bó tay cậu luôn a, mà nhìn ra hắn tiều tụy không ít đấy, hẳn là hao không ít tâm tư đi, bị người tình trong mộng cự tuyệt hẳn là ngược lắm a" - Thiên Hàn càng nói càng mỉa mai tên đại thiếu gia kia.
"Tớ chính là muốn cho hắn không có ngày yên thân, cho dù bây giờ hắn có van xin tớ tha thứ cũng không nhận cái nhìn huống hồ là đáp ứng. Nhớ lại ngày đó, hắn cự tuyệt tớ còn thảm hơn a, gần một năm mới có thể dứt ra được, giờ quay lại cũng chẳng còn tình cảm gì. Vả lại, nếu thực sự có quay lại thì cũng yên ổn với mẹ hắn? Đại thiếu gia của Ninh phu nhân hẳn là được cưng chiều đi, muốn chạm vào hắn tớ đây sợ móng tay bị gãy làm hai"
"Cậu gặp mẹ hắn?"
"Cũng vài tuần trước đi, lúc đó, mẹ hắn ngạo khí lớn vô cùng, còn bảo tớ cách xa hắn, đem nguyên xấp tiền to tướng giao dịch, xem tớ là hạng người gì, MB chắc, cho dù tớ có thiếu thốn tình yêu cỡ nào cũng không đến lượt hắn, đại thiếu gia đẹp trai, hào hoa, phong nhã, nữ nhân bám chân như bám lụa, thì cũng không chắc lâu bền, tên đó tớ vừa nghĩ đến là buồn nôn, thật không còn tâm tư"
"Cũng đúng, ỷ gia thế này nọ rồi làm càn, nếu không phải cậu dứt hắn, không phải là giờ bị bứt chết đi, nếu không bị hắn làm tức chết cũng bị mẹ hắn ngược đãi chết, không chừa đường sống a, thật là bi thảm, dứt được hắn là thoát được mối lo, về sau đỡ phải ưu tư suy nghĩ cho già thêm"
"Tớ cũng thấy phiền, chính hắn làm phiền tớ thế TMD gì mà lại đổ tội lên tớ, thật oan uổng mà, tên đó vừa lì vừa dai vừa phiền, tớ tránh hắn còn không kịp hơi đâu phải bám hắn chi cho cực thân. Mẹ hắn cũng thật, có vẻ đã theo dõi tớ rất lâu, tớ nghĩ bà ta cũng không chỉ biết bao nhiêu đó thôi đâu"
"Cậu sau này nên cẩn thận với những người xung quanh đấy, có khi là mật thám của bà ta cũng không biết chừng"
"Ừ, tên này chính là chúa phiền phức, dính đến hắn cứ y như rằng sẽ có chuyện xảy ra, lúc đó phải chi tớ cho hắn một đá để khỏi phải gây họa"
Thiên Hàn khẽ liếc qua một góc nào đó rồi lại như cố ý nói lớn:"Cậu mà đá Đình thiếu gia thì có khác nào là khiêu chiến với Ninh phu nhân, đến lúc đó tớ sợ mệnh phụ quyền quý phu nhân kia sẽ sai người làm khó dễ cậu"
"A, Đình thiếu gia, sao ngài lại phải hạ mình ngồi ở những chỗ như này vậy, có gì đường đường chính chính ra mặt không phải tốt hơn sao?"
Hắn như bị phát hiện không thể nói lời nào.
"A ha, vậy tôi mạn phép xin thiếu gia cho chúng tôi đi ra khỏi nơi nghỉ ngơi của thiếu gia, chúng tôi không làm phiền ngài nữa". Nói rồi Thân Bích cùng Thiên Hàn quay lưng sải bước đi lên lớp.
"Không ngờ tên đó vẫn không từ bỏ ý định, tớ phải làm gì đó chứ để hắn làm phiền mãi thật mệt mà" - Thân Bích cau mày, thật sự không chịu nổi tên bám dai đó.