- Mẹ chịu , thằng Chan chả chịu nó gì . Còn con bé Durin thì dọn đi mất tăm rồi ... dọn ngay cái ngày mà con ngất ấy , nên mẹ cũng chả kịp hỏi - Mẹ nó bó tay >"
Bây giờ đến phiên nó thở dài , mọi chuyện cứ rối như đống tơ ... chẳng hiểu sao cái đống tơ này càng ngày càng rối , đã thế còn chẳng tháo ra được . Rốt cuộc Durin và ông Chan là như thế nào đây ? . " Hây ! Hơi đâu nghĩ mấy chuyện đó , miễn sau ổng vẫn là anh mình , Durin vẫn là bạn thân mình là được rồi ! " - Nó trấn an .
***
" Binh " - tiếng cửa va vào tường . Do tiếng hơi to nên làm giật mình nó , mẹ nó và mấy bệnh nhân phòng bên nữa . Đúng như dự đoán , chỉ sau mấy giây đã có một cô y tá chạy sang nhắc nhở hắn :
- Phiền anh giữ trật tự , nơi đây là bệnh viện . Bệnh nhân cần nghĩ ngơi .
Hắn nhìn cô y tá trừng trừng ... làm cô y tá đỏ hẳn mặt , hắn cười cười với bộ mặt biết lỗi , nói :
- Ok , cô y tá dễ mến . Tụi này sẽ không làm phiền nữa ...
Nói rồi hắn trêu cô y tá bằng cách để tay lên đầu chào theo kiểu quân đội , vừa ngượng lại vừa e thẹn trước khuôn mặt đẹp trai của hắn , cô y tá vội đi nhanh ... nện giày cốp cốp xuống nền nhà . Rốt cuộc là " gậy ông đập lưng ông " , cô y tá bị y tá trưởng xả một hơi phê lỗ tai . Thấy thế , hắn và hai thằng nhóc kia ôm bụng cười , nhưng sợ bị la nữa nên phải nhịn cười dữ lắm ... chỉ nghe được mấy tiếng nhỏ nhỏ ha ha ha ... còn nước mắt thì cứ thi nhau rơi vì buồn cười mà lại phải nhịn , đau hết cả bụng .
***
Nó nhìn thấy hắn , vui mừng liền chạy ra ôm cứng đơ , hắn cũng không chịu thua ... ôm lại luôn . Hai người lúc này như là một cặp vợ chồng trẻ bị chia cắt mấy trăm năm sau mới gặp lại ý . Cái cảnh này khiến hai thằng nhóc đó lại có thêm một pha cười đau cả ruột gan . Hai thằng nhóc đó ngồi xỏm xuống nền nhà mà tay chân quơ tùm lum , cười mà nước mắt cứ chảy ròng ròng .
Kyo kí đầu 2 thằng đó nghe " Cốp , cốp " rõ to . Kyo nói :
- Im lặng cho người ta còn ôm ấp chứ ...
Tự dưng được Kyo pha trò , hai thằng nhóc đó như đã buồn cười sẵn bây giờ lại có người chọt lét thêm , ôm bụng cười sặc sụa ... Kyo cũng cười , nụ cười sáng chói đó làm " hoa cả mắt " của mọi người trong phòng lẫn ngoài phòng , ai cũng bị hớp hồn một cách kì lạ . Nhưng mà chính nụ cười sáng như ánh bình minh ấy lại chen ngang vào cuộc âu yếm của hắn và nó . Hai người đẩy nhẹ đối phương ra , bây giờ mới để ý , thì ra nãy giờ mình đang bị đem ra làm trò cười . Điều này làm hắn và nó ngượng chín cả người . Ông San và Hanri nhìn thấy thế ... nén cười , đứng dậy đá đểu ... vẫn theo nguyên tắc , 1 thằng nói 1 thằng hùa:
- Sao ? Không đóng nữa đi ? Phim đang hay mà ... - ông San nói
- Ừ ... phim đang hay mà . Bệnh nhân và người thăm bệnh . Mai mốt tao có làm đạo diễn ... bộ phim đầu tay của tao chắc hẳn là bộ này ... Ha ha - Hanri " phụ hoạ " .
Hắn ngượng đỏ cả mặt , nó cũng vậy ... nhìn hai người này đáng yêu như là hai học sinh tiểu học vậy ấy ! Lúc này nó lại chưa thay đồ nữa chứ , mặc cái áo rộng thòng thềnh của bệnh viện ... trông càng baby hơn . Hai người tay trong tay , Jun siết chặt lấy bàn tay nó , nó cũng vậy . Hai người cứ thế nắm tay nhau mà chẳng để ý đến ai cả . Họ đã lạc vào thế giới riêng của họ ...!
***
Nãy giờ , mẹ nó ở trong giường bệnh nhìn ra ngoài không nói gì , chỉ cười cười theo thái độ khôi hài của lũ trẻ thôi !. Mẹ nó cảm thấy bạn của nó rất thú vị , lại vui tính nữa . Rồi bà tự nhủ : " Không biết bọn họ có làm cho thằng Chan dịu được phần nào đau đớn không nhỉ ... ? " Thế là bà lại thở dài . Bà quả thật nói không sai , anh em nó như muốn bà chết mới vừa lòng ý . Hết em ngất , đến anh bị " đá " rồi đâm ra suy sụp , phải dùng đến rượu bia , thuốc lắc , gái gú để giải sầu . Nghĩ đến mấy việc này bà lắc đầu thật mạnh rồi bất chợt có một ý nghĩa len lỏi trong đầu bà : " Phải chi ba con Yun được như người ta " ... Nghĩ đến đây , nước mắt bà lại rơi , có lẽ số phận của bà đã sắp đặt thế rồi vũng nên . Bà không phản kháng lại được với số phận.
Nhưng điều quan trọng nhất là bà yêu gia đình này nên bà không thể bỏ rơi họ được . Bà yêu mến họ , ... cho dù họ có làm bà đau đớn thế nào bà cũng chấp nhận . Ai bảo họ là những người bà xem như mạng sống của mình làm chi !
o0o
Tại trường Nights :
- Kyo hình như biết mọi chuyện thì phải ?
- Thì tôi đã bảo cô đừng nên xem thường hắn còn gì !
- Dạo này anh không lên lớp thế ? Tôi phải ở trên đấy để hứng mấy cái ánh nhìn ớn lạnh của hắn đây này
- Tôi vào đấy học nữa để bị đánh à ? Cô dạy ngu tôi thế ?
- Hờ , thế kế hoạch A đã thế nào rồi ?
- Tôi thì ok , còn đợi cô thôi ...
- Tôi thì còn mấy ngày nữa mới xong
- Nhanh đi ! Con gái mấy cô phiền phức thật !
Shin và Durin đang nói chuyện với nhau ở băng ghế đá dưới gốc cây . Họ bàn về kế hoạch tác chiến phá hoại tình cảm của Yun và Jun . Nhìn họ lúc này cứ như mấy mụ phù thuỷ trong các câu chuyện cổ tích ý , ác độc và thâm hiểm kinh khủng .
***
Durin lúc này thì đang cười nham hiểm , càng nhìn càng thấy đểu cáng và ác độc . Durin vừa bàn kế hoạch vừa nghĩ đến cảnh mình tay trong tay với Jun mà sướng rên cả người , thầm khen sao mình lại thông minh đến thế . Đúng là dân gian có câu : " Chơi với bạn mà không cướp bồ bạn là đứa mất dạy " , quả không sai tí nào !
***
Còn Shin , Shin dạo này không lên lớp , cúp tiết thường xuyên đến nổi cô giáo phải la mắng ... nhưng vô ích , chứng nào tật nấy . Shin cúp học , một phần là do để thực hiện kế hoạch , còn phần chính là đừng để gặp mặt đám của hắn . Nếu gặp đám của hắn thì tất nhiên sẽ gặp Kyo mà ... nếu gặp Kyo thì không biết kì này là bó bột hay ngồi xe lăn nữa . Từ cái vụ lần trước , tự dưng Shin thấy sợ Kyo một cách không điều kiện .
19 : Ngày tươi đẹp ( 2 )
Tại lớp 11V
Lớp trưởng ( Sali ) đang điểm danh cả lớp xem có ai vắng không . Đang dò tờ giấy báo danh thì bỗng dưng dừng lại ở tên của nó , hắn và mấy người kia . Sali hỏi cả lớp
- Yun có đi học không ?
- Có , nhưng cúp rồi - Một thằng con trai trong lớp lên tiếng
- Thế còn Jun ? - Sali hỏi
- Lớp trưởng bị mù mắt hay gì mà không biết nhìn thế ? Một đám cúp hết rồi ! - Một đứa con gái vọng lên với vẻ bực bội khó hiểu
" Mấy con nhỏ này đang ghen với Yun nên đi kiếm chuyện với mình đây mà ! " - Sali thầm nghĩ . Rồi Sali chẹp lưỡi , lẩm bẩm chửi một mình :
- Nguyên một tuần nay chẳng có ai chịu học nghiêm túc cả ! Cuối cùng người bị la cũng là mình . Còn gặp mấy đứa con gái này thích kiếm chuyện nữa chứ ! hừm ... đúng là âm binh mà !.
Tưởng chừng như nhỏ đến không ai nghe được , nhưng không may cho Sali là đã bị một đứa con gái nghe thấy . Vừa định bước vào chỗ ngồi thì Sali bị con nhỏ đó bực bội túm lấy tóc của Sali giật mạnh về phía sau làm Sali té nhào , rồi kêu mấy đứa con gái khác hợp sức lại đánh hội đồng Sali . Sali do tự vệ nên cũng đánh trả lại . Thế là , lớp 11V xảy ra cuộc ẩu đả giữa mấy đứa con gái với nhau .
o0o
Trong lúc đó thì ...
- Anh há cái mồm to ra nào - Yun nói đểu
- A ... a ... a
Yun đang bóc vỏ nho đút cho hắn ăn ( ôi ... cảnh này mình tưởng tượng ra ... sao mà muốn nôn quá ) , hai người rất vui vẻ , miệng cứ cười tươi như hoa ==" . Ăn nho xong , Yun ngồi cạnh bên hắn , dựa vào gốc cây , thả hồn bồng bềnh theo gió ... Nó ngước nhìn lên bầu trời đầy nắng , rồi nó lại quay sang Jun , nó nói nhỏ đủ cho nó và hắn nghe :
- Nơi đây , em với anh gặp nhau lần đầu tiên này ! À mà không đúng , phải nói là lần đầu tiên chúng mình gặp " lại " nhau chứ
Hắn nhìn sang nó , mỉm cười dịu dàng rồi hùa theo trêu chọc :
- Đúng đúng , khi gặp em ... lúc đó em đang ngủ , anh còn tưởng mình gặp được tiên nữ ấy chứ ! Nhưng lúc mà em tỉnh , anh thấy mình đã hoàn toàn nhầm lẫn ... Em là con vịt bầu chứ không phải là tiên nữ
" Hự ! " - Tiếng hắn la lên . Vừa nói dứt câu vừa rồi , thì một đấm của nó đã vào bụng hắn . Đấm hắn đau điếng cho đã rồi nó giơ tay vừa đấm hắn lên miệng , thổi " phù " như là mấy chàng cowboy chuyên nghiệp , nhướng nhướng mài vênh mặt nói :
- Này thì vịt bầu nhá . Cho dù bây giờ em là bạn gái của anh cũng chả có mà nhường anh đâu nhá ! Đừng có mà đùa với em như thế á
Hắn ôm bụng suýt xoa rồi ngước lên nhìn nó cười đểu :
- Há há ! Chẳng phải em cũng bảo anh con gấu lắm lông đấy còn gì ? Thế thì phải để anh đánh lại mới công bằng chứ
- Xì , chẳng lẽ anh định đánh con gái à ? Thế thì anh chắc là mấy bà già ấy chứ chẳng phải con trai đâu ? - Yun nói móc hắn .
- Ha ha , anh không dám đánh em đâu . Đánh em , em đánh lại anh nặng gấp 2 lần ấy Thế thì như không thôi Không khéo lại lỗ to nữa ấy chứ
- Anh biết điều đấy ! . Thế mới là bạn trai của em chứ - Nó lấy tay vuốt tóc hắn , như là vừa thương vừa chế giễu ấy .
***
Hắn không nói gì nữa , ngồi nhìn bầu trời . Nhắm mắt hắn hít hà hương cỏ dại ở đây , đưa hồn bay theo những ngọn gió , hắn muốn mình hoà quyện vào gió của nó . Rồi hắn khẽ cười mỉm mỉm làm lộ ra hai cái má lúm đồng tiền xinh xinh như con gái .
Nó chăm chú quan sát hắn , nhìn má lúm đồng tiền của hắn mà không khỏi ngứa tay , nó liền để tay lên mặt hắn mà chọt chọt vào hai cái má lúm đồng tiền ấy , y như con ngốc . Chọt chọt xong rồi thì nó cười khây khẩy , lúc này thì thành ra vừa là con ngốc vừa là con điên thật rồi !
Còn hắn thì hắn cảm thấy cử chỉ của nó thật đáng yêu nên cứ để nó chọt chọt mãi . Một hồi sau không hiểu hắn suy nghĩ gì mà hắn quay qua nắm chặt tay nó , nhìn thẳng vào đôi mắt đẹp của nó , hỏi :
- Thấy gi trong mắt anh không ?
- Thấy ! - Nó quả quyết B-)
- Cái gì ? - Hắn hỏi
- Thấy em - Nó nói rồi cười hô hô trêu chọc .
- Hỏi nghiêm túc đấy , thấy gì không ? - Hắn vờ giở cái giọng giận dỗi ra
- Chậc , không ... chả thấy gì cả ! - Nó thành thật trả lời .
- Chịu thua đi rồi cho anh nhéo một phát vào má , anh nói cho nghe - Hắn đùa
- Không , never . Anh bẹo má em ... nhỡ mai mốt nó xệ thì chết - Nó nói với vẻ nghiêm túc không ngờ làm hắn thấy buồn cười cực .
Hắn nhìn cô gái đang ngồi trước mặt hắn , hai tay ôm má , lắc đầu liên tục mà thấy thương kinh dị . Hắn nắm lấy tay nó để lên ngực mình , bảo nó :
- Cảm thấy gì không ?
- Thấy ... tim anh đập nhanh đấy ! - Nó cười dịu dàng nói
- Ơ , thế còn tim em ? Đập có nhanh không ? - Hắn hỏi ngược lại
- Không - Nó dứt khoát
Hắn xụ mặt , nhìn trẻ con kinh khủng . Thấy vậy , nó cười cười rồi áp hai tay hắn lên má mình , nói :
- Nhưng mà trí óc em thì chỉ có hình ảnh anh thôi đấy nhé !
Hắn nghe được mấy lời đó , sướng đến tận ruột gan cũng vẫn còn sướng . Hắn lợi dụng tay hắn đang ở trên má nó mà nhéo một cái rồi cười khà khà khoái chí . Nó bị bẹo má , đau điếng . Nó nhảy dựng lên :
- Ui dza ... Ai bảo anh bẹo má em hả ? Mai mốt mà má em có xệ á , anh chết với em đấy !
- Bây giờ em chịu thua rồi , anh cũng bẹo má em xong rồi , thế muốn biết trong mắt anh có gì không ? - Hắn cười hỏi
Nó gật đầu ngồi xuống , nó nhích lại gần hắn tí . Nó giơ ngón trỏ ra ... và ... chọt vào hông hắn . Vừa giật mình vừa nhột hắn , hắn giật lùi ra đằng sau làm một cái " Kinh " , đầu hắn vô thân cây . Hắn choáng váng , còn nó thì sốt vó lên . Nó đâu có nghĩ đến cái chuyện hắn định " độ đầu với cây xem ai đầu cứng hơn " đâu . Nó lấy tay xoa xoa đầu hắn rồi xụ mặt như con nít :
- Xin lỗi , em chỉ định trả thù cho vui thôi ... đâu có ngờ là anh lại cụng đầu vào thân cây chứ
- Không sao , không sao ... - Hắn vội an ủi
- Không sao thật à ? - Nó mừng rỡ
- Ừ, không sao Hà hà , mà em có định nghe anh nói ra đáp án không đấy ? - Hắn trêu
- Ừ thì anh nói đi , em nghe - Nó vừa nói vừa cười hà hà
- Trong mắt anh , có tình yêu ... - Hắn nói
- Anh sến ấy à ? - Nó trêu
- Ai yêu chả thế ! : - Hắn đớp lại
Thế rồi nó ngồi dựa vào vai hắn , hắn nhắm mắt lại để tận hưởng giây phút này . Một hồi sau , hai người ngủ ngon lành như hai đứa trẻ . Đầu hai người họ dựa vào nhau , không đủ là sát dính với nhau nhưng cũng đủ để kết dính lại với nhau cả đời .
***
Nhìn nó và hắn lúc này , như một bức tranh tuyệt mĩ được điêu khắc tỉ mỉ ... tỉ mỉ đến từng chi tiết nhỏ .
Cô gái và chàng trai xinh đẹp khép hờ đôi mắt quyết rũ . Ánh nắng của mặt trời len lõi qua những kẽ lá tạo nên những vạt nắng cứ như những chiếc đèn pha sặc sỡ muôn màu . Những vạt nắng đó đang in nhẹ lên hai người họ . Chim hót và bay quanh họ .
Nếu như một người hoạ sĩ chuyên nghiệp có thể cho ra một tác phẩm tuyệt đẹp thì họ hoặc là tình yêu của họ có thể cho ra một bức tranh tuyệt vời nhất thế gian . Bức tranh chỉ có họ mới tạo được . Một bức tranh mà các nhà hoạ sĩ dù có học , có luyện tập thế nào ... cũng không thể vẽ nên được .
o0o
Shin và Durin , shop bán dụng cụ chơi thể thao lớn nhất thành phố .
Hai người họ đang lựa những cây gậy đánh gold , không biết làm gì ( !? ) . Shin cầm vài cây lên soi soi rồi hỏi chủ tiệm :
- Cây này phải loại xịn không ?
- Vâng thưa cậu , cậu đúng là có mắt lựa chọn đấy ạ . Cây gậy này của chúng tôi là loại tốt lắm đấy ạ ! Có thể đánh gold bay đi rất xa , được nhập từ Anh đấy ạ . - Ông chủ tiệm nở một nụ cười tươi rối , lịch sự và tế nhị . ( Rõ là dân chuyên nghiệp )
- Giá bao nhiêu ? - Shin hỏi
- Khoảng hơn 10 triệu* ạ - Chủ tiệm trả lời điềm đạm
- Ok
Nói rồi Shin búng tay cái " Tách " . Quản gia từ trong xe bước xuống , móc một từ séc đưa cho Shin . Shin ghi số tiền rồi xé tấm séc đưa cho chủ tiệm . Sau đó ra hiệu cho quản gia đi vào xe . Shin lại quay sang hỏi Durin :
- Cô đã lựa được cây nào chưa ?
- Chưa ! Biết gì đâu mà lựa ! - Durin bực mình . Nãy giờ soi mãi cũng chẳng ra được cây nào , mà mồ hôi thì đã ra ướt đẫm áo rồi . Durin ít khi chịu nóng nực như thế này lắm !
- Thế thì nhanh đi , hay cứ vớ đại lấy cây nào đó rồi đi về . Nóng thế này cô chịu được chứ tôi chịu không được đâu đấy - Shin cằng nhằng .
- Sao lại có thể tuỳ tiện như vậy cơ chứ ! Gậy gold dùng để thực hiện kế hoạch mà mua hàng lỡm sao được ? Mà anh nói lạ nhở ? Anh nóng làm như tôi không nóng ấy , ở cái nơi gì mà nóng như lò quay thế này thì ai mà chịu nổi - Durin bực mình quát vào mặt Shin . Rồi vội quay sang ông chủ tiệm nói :
- Đem cây gậy đánh gold tốt nhất của tiệm ông ra đây cho tôi !
- Vâng , xin cô đợi một tí .
Nói rồi ông chủ vội kêu nhân viên vào trong kho lấy ra . Nhân viên vào kho lấy ra , ông chủ đích thân mở ra đưa cho Durin , tiếp thị :
- Loại này được làm rất kĩ sảo , là loại tốt nhất được ...
Không đợi ông chủ tiệm nói hết , Durin chen ngang ... xất xược hỏi :
- Nói chi dài dòng , rốt cuộc là bao nhiêu tiền ?
- Cái này vô giá ạ , tuỳ cô đưa bao nhiêu cũng được .
- Nhanh đi đồ lùn , muốn biến tôi thành heo quay à ? - Shin bực bội thúc dục Durin .
Durin vội hừ một cái rồi kêu quản gia ghi séc . Trên séc ghi 100 triệu* . Vớ lấy cây gậy đánh gold , hai người leo lên xe mà ngồi đó cười ha hả . Thế là dụng cụ và đồ nghề của kế hoạch A đã chuẩn bị xong . Chỉ còn chờ cơ hội là có thể ra tay được .
o0o
Hai thằng nhóc ngu ngốc và Kyo :
Bây giờ , San và Hanri đang ở nhà ăn của trường để được bọn con gái quấn quít lấy . San và Hanri vẫn chứng nào tật nấy , thích những bạn nữ xinh và thích được nổi bật trong đám đông .
***
Ông Chan đã hơn 2 tuần rồi không về nhà . Vẫn thuốc lắc , rượu chè , gái gú , đàn đúm ... chơi thâu đêm . Ông Chan vẫn còn ám ảnh bởi Durin , vẫn còn bị tổn thương ghê gớm . Ông Chan không dám chấp nhận sự thật , ông Chan sợ ... cái sự thật tàn khóc đó . Ông Chan muốn giết người , giết Durin ... giết chết cô ta . Giết cả cái thằng kia nữa , giết hết . Giết ... giết sạch . Ông Chan mang trong mình cảm giác hận thù khó tả .
Ông Chan là thằng con trai yếu đuối . Bây giờ thì chẳng ai phủ nhận được điều đó nữa rồi ! Thật sự ông ấy đã quá hèn yếu và nhục nhã . Ông Chan thành ra như thế là vì ai ? Vì ai ? Vì Durin ... đúng , là Durin . Chính Durin gây ra mọi chuyện .
***
Còn Kyo thì đang nằm ở trên băng ghế đá bắt chéo chân mà nghe nhạc . Nhắm mắt nhịp chân theo giai điệu của bài hát . Kyo nhép miệng theo lời bài hát . Kyo nghĩ đến Durin , Kyo phát dác ra hình như Durin có ý với Jun và hình như cũng đang có âm mưu gì đó . Kyo luôn linh cảm thấy mọi chuyện chẳng lành sắp đến nhưng chẳng hiểu sao Kyo lại không muốn nói ra .
Trước giờ linh cảm của Kyo luôn chính xác . Có một lần Kyo linh cảm thấy có một chuyện chẳng lành đang đến , rất gần ... gần đến nổi có cảm giác như là đang diễn ra vậy , thì ngay ngày hôm sau đó ... Uke xảy ra chuyện , và Kyo bị bọn đó bắn một phát đạn vào vai . Chuyện Kyo bị bắn chưa từng cho ai biết , kể cả ông Chan ... ba mẹ Kyo cũng chẳng cho biết , chỉ có ông bác sĩ già phẩu thuật lấy viên đạn đó ra mới biết thôi . Nhưng bây giờ thì ông bác sĩ đó đã mất rồi , nên có lẽ chỉ có một mình Kyo là biết chuyện này ... nó như bí mật của Kyo vậy .
Kyo lê tay đặt lên vai trái mình , Kyo vẫn thấy hơi nhói . Nhưng không phải nhói vì vết thương còn đó , mà nhói vì đã mấyt Uke . Kyo vội thở dài rồi rút tay nghe ra . Ngồi dậy , rảo bước quanh trường với tâm trạng nặng nhọc .
Kyo bắt đầu thấy cái nỗi bất an vừa rồi như đang trở lại thì phải . Đang nhích gần lại , tuy hơi chậm nhưng dường như sắp diễn ra rồi . Rùng mình , Kyo cảm thấy gợn sống lưng mình . Lần đầu tiên trong đời , Kyo cảm thấy sợ hãi .
Note từ Tác giả :
* : Means author bịa đại , có lẽ hơi nhiều money ... but bọn nó là richers children nên cho xoàn xoàn thì còn đâu là story of quý-sờ-tộc nữa , Right ? Trust me , please . I dont lie you :-k
P.s : Dạo này thích biết tiếng anh nên thông cảm Tác giả ngu tiếng anh mà cứ thích đú thế đấy , nửa tây nữa ta . Thông cảm nha :-k
19 : Ngày tươi đẹp ( 3 )
Tại quán bar , nơi ông Chan đang ở :
- Anh Chan , anh không định về nhà thật à ? - Một giọng nữ vang lên , ngọt đến ngây ngất
- Về làm đéo mẹ gì ? Ở đây chơi không được à ? Sao cô hỏi nhiều thế ? Phiền chết được ! - Ông Chan bực mình chửi vào mặt nhỏ đó .
- Anh làm gì mà nổi cáu với em thế ? Tối nay ở lại nhà em nhá ... Được không ? - Con nhỏ đó hơi bực mình , nhưng nghĩ lại lâu lâu mới vớ được mẻ cá " đẹp " như ông Chan nên đành nhẹ giọng quyến rũ , mong sao ông ấy lọt bẫy .
- Ok , nếu cô muốn . Tối nay tôi sẽ ở nhà cô ! Nhưng với điều kiện là cô trả chầu rượu này đấy nhé ! - Ông Chan vừa nói với vẻ đây là " một chuyện quen thuộc " vừa lấy tay chỉ chỉ vào " bãi rác " toàn rượu , thuốc lắc , bánh trái ... Nhìn mà phát hoảng ( )
- Ok , không thành vấn đề ! - Con nhỏ đó liền nháy mắt tinh nghịch với ông Chan . Nhưng ông Chan làm ngơ , chả thèm để ý đến con nhỏ đó làm gì cho tổ phiền phức .
***
Nhỏ đó nhìn thoáng qua cũng đủ biết là học sinh cấp 2 ( OMG :-O Mình làm nhơ nhuốc hình tượng hs cấp 2 rồi ) . Con nhỏ lùn tịt , cao lắm cũng khoảng 1m6 . Nó dậy thì hơi sớm , phát triển tương đối cao hơn so với những bạn cùng trang lứa . Giọng nói còn trẻ con nên rất là đáng yêu . Nếu thằng nào " gà mờ " trong mấy truyện gái gú thì chỉ cần con nhỏ giở vài chiêu đơn giản thôi cũng đủ để mấy thằng ấy đi " chầu diêm vương " rồi .
Học sinh cấp 2 vậy chứ con nhỏ được mệnh danh là " sát thủ cua trai " ấy . Nhà con nhỏ cũng thuộc dạng giàu nên con nhỏ muốn có một căn hộ to để ở riêng , ba mẹ nó cũng chìu . Bởi thế nên cái căn hộ của nó thành cái động chứa trai bao giờ không biết nữa .
***
Còn ông Chan thì dạo này vẫn thế ! Kyo vì nghĩ ông Chan muốn giải khuây nên cũng chả khuyên ngăn bạn , mà Kyo biết , có khuyên cũng chả được .
Cuộc sống của ông Chan thiếu vắng Durin mới đó đã 1 tháng . Lòng căm phẫn và tình yêu đối với Durin vẫn sôi sục trong lòng , hai thứ đó cứ chiến tranh tinh thần với nhau khiến ông Chan nhiều khi như muốn suy sụp hoàn toàn . Ông ấy không có đủ sức kháng cự lại hai thứ đó , ông ấy vô dụng trong việc điều khiển chính mình .
***
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT