#12:

Lịch sử đã được lặp lại!

Giờ đây khi đến Noble School, người ta không còn thấy 3 cậu hot boy đập choai ngời ngời, mặt mày sáng lạn, oai phong lẫm liệt như trước nữa mà chỉ thấy 3 thằng cha ăn bận kín mít, cảm giác như đến hạt bui cũng không chui lọt được vào người của 3 thằng cha đó

Trong giờ ôn tập thực hành Hóa buổi chiều, thấy 3 thằng cha bịt mặt kín mít, đã thế còn bày đặt đeo kính râm trong nhà, kêu lấy dung dịch HCl thì lại lấy nhầm thành dung dịch Na(OH)2 khiến 3 chị bàn dưới thân là người cùng 1 nhóm không khỏi chán nản

Cuối cùng, Rin không nhìn được nữa, bèn lên tiếng:

- Này, 3 cậu bỏ cái kính râm ra được không?! Nhìn như khủng bố ấy!

- CÒN KHÔNG PHẢI TẠI CẬU?!

Bọn hắn đồng thanh, âm điệu giận dữ thấy rõ

Rin biết điều liền im lặng, giờ mà động vào 3 con cọp này chắc chỉ còn nước ăn tỏi. Rin sáng suốt thầm nghĩ trong đầu

Lyn và Eri hết nhìn Rin lại nhìn sang bọn hắn, cuối cùng đành thở dài rồi lại cắm cúi xuống làm bài thực hành

Chợt bạn lớp trưởng là thành viên của nhóm 1 – nhóm ở cuối lớp chạy lên nhóm bọn nó, nói:

- Mấy cậu … có thể cho tớ xin 1 ít HCl được không? Nhóm tớ hết rồi!

Vừa nói cậu ta vừa đưa cái lọ thủy tinh bên ngoài có chữ “ HCl “ về phía bọn nó

Eri phóng khoáng, đổ cho cậu ta hẳn 1 nửa lọ rồi phất tay 1 cái trông rõ kiêu

- Cảm ơn!

Lớp trưởng cúi đầu, tính chạy đi thì tiếng Eri vang lên:

- Cậu tưởng bọn tôi cho không cậu à?!

- ???

- Bao giờ làm báo cáo thực hành thì mang lên đây bọn tôi xem mới!

Eri thản nhiên nói, trong lòng chợt cảm thấy mình thật thông minh

Đối diện với đôi mắt xanh trừng lên hăm dọa của Lyn, cậu ta còn biết làm gì ngoài gật đầu rồi chạy nhanh về nhóm mình, vuốt ngực thở hổn hển.

Nhóm trên đáng sợ quá!

Lyn cầm ống nghiệm chứa dung dịch HCl, đốt cháy đèn cồn, chuẩn bị mang ống nghiệm đun nóng thì đột nhiên tay Joey lại gạt vô ống nghiệm khiến nó rơi xuống vỡ tan

2 bạn trẻ luốn cuống cúi xuống dọn dẹp

Bà cô dạy Hóa hơi nhíu mày, nhanh chân đi đến lớn tiếng:

- Có việc mà ồn ào vậy? 2 cô cậu tới đây là để phá lớp hả?! Nhanh làm tiếp bài thực hành cho tôi! Bây giờ đã là gần 6h tối rồi, các cô cậu có muốn về không hả?!

Kai nghe thế, chợt trong đầu có chút suy nghĩ

Tại sao bà cô này lại không bắt bọn nó dọn dẹp hiện trường mà lại bắt bọn nó đi thực hành luôn?! Có chút kỳ lạ! Cậu quay sang liền thấy Erik cũng đang đăm chiêu nhìn bà giáo bằng ánh mắt khó hiểu. Có lẽ 2 cậu có 1 suy nghĩ giống nhau rồi!

Lyn đứng thẳng dậy, nhanh chóng lấy ổng nghiệm khác, chuẩn bị cho dung dịch HCl vào ống nghiệm thì ở dưới nhóm 1, cậu bạn lớp trưởng hiện cũng đang cầm ống nghiệm hơ hơ trên lửa rồi để vào đun nóng.

Rồi đột nhiên 1 tiếng “ BÙM “ vang lên

Cả lớp sững sờ nhìn xuống dưới nhóm 1, bộ quần áo bảo hộ bị cháy khiến tay chân của cậu ta tiếp xúc trực tiếp với lửa dẫn đến bị bỏng nặng, những thành viên khác của nhóm chỉ bị cháy đồ bảo hộ, tranh nhau dội nước lên người để dập lửa thoát chết.

Cả lớp bàng hoàng nhìn cậu lớp trưởng, tay chân luốn cuống bấm mãi không được 3 số 119.

Kai chợt nhìn lên bục giảng thì thấy gương mặt bà giáo không có vẻ gì là lo lắng, chỉ có hoảng hốt và sợ sệt, nhưng có lẽ, điều khiến bà ta sợ không phải là vụ của cậu bạn lớp trưởng kia.

Cậu bạn lớp trưởng được đưa đi bệnh viện ngay sau đó, tình trạng lúc đầu khá nguy kịch nhưng nhờ được đưa đi cấp cứu kịp thời nên đã qua cơn nguy hiểm.

Học viện Noble School 1 lần nữa lại trở nên náo loạn

Kai từ đầu đến cuối vẫn đều không dời mắt khỏi bà giáo dạy Hóa. Đợi cho đến khi chiếc xe ô tô của bà giáo khuất dạng thì Kai mới quay ra hỏi bọn nó:

- Các cậu có ai biết gì về máy tính không?! Kiểu như xâm nhập vào camera chẳng hạn!

- Cái này bọn tôi chịu! Có thì chắc chỉ có mỗi con Rin biết! Mẹ nó truyền nghề lại cho nó mà!

Lyn thở dài đáp, gì chứ đánh nhau thì nhỏ biết rất rõ nhưng nếu nói đến mấy cái vụ công nghệ thông tin máy tính điện thoại này thì nhỏ chịu chết. Còn Eri thì khỏi phải nói rồi, suốt ngày chỉ biết soi gương thôi!

Kai nghe thế thì thở phào, trên môi nở 1 nụ cười

Joey chợt có chút nghi ngờ:

- Có việc gì thế?!

- Không lẽ … mày …

Erik như đoán ra gì đó, cậu thốt lên nhưng ngay lập tức im bặt, điều tra chân tơ kẽ tóc của vụ này cũng không phải điều xấu!

Thấy Erik có vẻ như đã đoán ra, Kai cười cười:

- Mày hộ tao đi!

- Ừ!

Erik gật đầu rồi quay ra mỉm cười với 3 đứa nó:

- Về thôi!

- Thì chả về! Không về thì ở đây làm cái gì!

Eri bĩu môi, đủng đỉnh kéo Lyn và Rin đi trước thì đột nhiên tay còn lại của Rin bị kai giữ lại.

Kai cười hề hề:

- Cho tôi mượn Rin chút được không?!

- Mượn?!

Rin mở to mắt ngạc nhiên, nó trở thành hàng hóa trao đổi từ bao giờ vậy?! Bộ muốn mượn là mượn hả?!

Lyn và Eri nghe thế, nhìn nhau, thầm cười gian trong lòng.

Lyn quay lại, cười toe toét, vẫy tay chào Rin:

- Bye nhé, tao về trước đây! Còn Kai nhớ đưa con Rin về nhà cẩn thận đấy không nó lạc đường thì khổ!

Nói rồi, có 2 con nhỏ nào đó kéo nhau chạy đi, tiếp đó là 2 cậu con trai cũng chạy theo.

Trên sân trường vắng tanh, chỉ có mỗi Rin và Kai đứng đó

Rin gào lên khi thấy cái xe ô tô thể thao quen thuộc:

- 2 CON KIA, ĐỢI TAO MỚI!

Vừa nói vừa định chạy theo thì Kai lại giữ chặt lại nhỏ, ánh mắt vô cùng nghiêm túc.

Rin tức điên người, vung chân định đá 1 cái thẳng cái bản mặt khốn nạn kia thì Kai nhanh nhẹn tránh được. Cứ thế, 1 người tấn công 1 người lại né tránh cực kỳ hoàn hảo.

Cuối cùng, Kai thấm mệt, không chịu được nữa liền bế phốc Rin dậy, đi về phía phòng giám sát.

Rin nằm trong vòng tay Kai, càng giãy ác, cái miệng không lúc nào chịu ngừng:

- Thằng khốn nạn, định làm gì thế hả?! Bỏ tôi xuống, mau!

- Im, nếu không tôi sẽ “ chỉnh “ cậu đấy!

Kai lên tiếng đe dọa

- “ Chỉnh “?! “ Chỉnh “ cái gì?!

Rin hỏi lại, mặt đỏ bừng, trong đầu nó nghĩ đến mấy cái chẳng trong sáng tẹo nào cả

- “ Chỉnh “ giống cái kiểu cậu đang nghĩ trong đầu ấy!

Kai cười gian, cúi xuống nhìn chằm chằm vào mặt Rin

Đây là lần thứ 2 cả 2 người đứng với tư thế rất ám muội

Rin biết điều, liền im bặt, nhưng má vẫn gọi là có chút đỏ.

Đến phòng điều khiển, Kai chỉ cần giơ chân lên đạp 1 phát cánh cửa liền gãy đôi, Rin chỉ biết tặc lưỡi cảm thán

Trong này có rất nhiều TV màn hình phẳng, mỗi cái TV tương ứng với 10 cái camera nằm dải rác ở xung quanh học viện. mà trung bình học viện này có đến hơn 100 cái camera, vậy cũng đủ hiểu số lượng TV trong này nhiều như thế nào.

Kai cẩn thân nhẹ nhàng đặt Rin xuống 1 chiếc ghế có số 10, cậu cũng nhanh chóng ngồi xuống cái ghế bên cạnh, khởi động TV số 10

Rin lúc này mới quay ra ngớ người hỏi:

- Sao tự nhiên đưa tôi đến đây? Có chuyện gì vậy?!

Kai không nói gì, ngón tay nhanh nhẹn di chuột, tua nhanh thời gian về thời điểm trước lúc lớp 12A1 học thực hành Hóa.

Tất cả mọi thứ đều bình thường, cho đến khi chỉ còn cách giờ học thực hành 1 phút, chợt 3 cái khung hình tối om, mà đây lại chính là 3 cái camera 1 cái ở ngoài hành lang phòng thực hành Hóa, 1 cái ở đầu lớp, 1 cái ở cuối lớp.

Đúng như Kai dự đoán

- Mẹ kiếp!

Kai ức, chửi thề 1 tiếng

Rin từ nãy đến giờ vẫn không thể hiểu nổi rốt cuộc mục đích mình ngồi ở đây là gì.

Đột nhiên Kai hất hàm về cái màn hình, nói với Rin:

- Đó, việc của cậu!

- ???

- Cậu thử hóa giải 3 cái camera đang bị vô hiệu hóa kia đi xem nào!

- Làm không công à?!

- … Được rồi, tôi hứa với cậu 1 điều kiện được chưa!

- Duyệt!

Rin cười cười rồi nhanh chóng làm “ nhiệm vụ “, bàn tay nó nhanh chóng “ múa “ trên bàn phím. “ Múa “ nhanh đến nỗi kai ngồi ở bên cạnh có nhìn muốn lòi cả mắt ra cũng không nhìn ra được nó bấm những phím gì.

Không khí im lặng chỉ vang lên những tiếng “ lạc cạch “ của bàn phím máy tính

Chợt Rin nhíu mày, người xâm nhập vào hệ thống này quả thật không đơn giản, 3 cái camera bị xâm nhập được Rin “ cứu giúp “ liền hiện lên 1 chút hình ảnh … có bóng người đi đến nhưng rồi đột nhiên lại đen ngòm trở lại! Có lẽ bây giờ người kia đang đi xóa bằng chứng đây.

Rin mỉm cười, lâu lắm rồi mới có thể gặp được đối thủ đáng gờm như vậy, trong lòng nó không tránh khỏi phấn khích. Đôi bàn tay di chuyển vốn đã nhanh rồi giờ còn nhanh hơn. Cao thủ và cao thủ, phân thắng bại chỉ trong một vài giây ngắn ngủi, nhanh đến nỗi Kai còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra

Tay Rin bấm vào nút “ Enter “ cũng là lúc trên màn hình hiện lên dòng chữ “ Loading “, tầm 30 giây sau thì hình ảnh đã khôi phục, lúc đầu có hơi nhiễu nhưng về sau lại sắc nét như thường chứng tỏ thực lực của Rin

Kai giơ ngón cái lên, cảm thán:

- Tuyệt thật! Phải chi cô trong bang của tôi thì tốt biết mấy!

Kai nói vậy cũng phải, hiện tại trong bang của cậu đã có chủ lực, bắn súng, kiếm đạo, nhưng tuyệt nhiên lại không có chuyên gia máy tính bởi không có não ai đủ chất xám mà đi học mấy cái hack não này cả.

Rin bĩu môi:

- Thôi đi, tôi không cần nhé! Nhìn mặt cậu thôi tôi đã thấy ngứa mắt rồi còn đòi tôi vào chung bang với cậu nữa!

- Kể cũng phải!

Kai cười lớn

2 người lại tiếp tục dán mắt vào màn hình, cực kỳ là chăm chú

Cho đến khi, nhìn thấy hình dáng của 1 người đang lén lút vào trong phòng thực hành Hóa thì cả 2 người đều thẫn thờ trong giây lát

Là bà giáo dạy Hóa! Bà ta đang lén lút lôi trong túi áo của mình ra 1 lọ thủy tinh có chứa dung dịch màu trắng, nhìn rất giống HCl. Bà ta lấy lọ thủy tinh chứa HCl đổ đi rồi đổ cái thứ dung dịch kia vào, cẩn thận cất về chỗ cũ rồi nhanh chóng ra ngoài

Vậy ra … người bà ta muốn hại … là bọn nó! Còn cái cậu lớp trưởng kia … có lẽ chỉ là người xấu số bị lôi vào trong vụ này mà thôi!

- Chết tiệt!

Kai chửi thề 1 tiếng, nhanh chóng kéo Rin chạy như bay ra ngoài, leo lên 1 xe taxi rồi Kai mở tin nhắn ra, đọc lướt qua 1 tin nhắn của Erik mới gửi cách đây vài phút:

- Cho tôi đến ngôi nhà 56 ở đường X!

Bác tài xế nghe xong, liền khởi động máy, chiếc xe taxi dần hòa vào dòng xe cộ tấp nập của thủ đô Tokyo

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play