*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thoáng chốc nam nhân vừa hồ to bỗng nhiên ngã xuống, không chính xác mà nói là bị vấp vào một thi thể nhuốm máu tanh hôi của một bà cụ.
Một cú ngã khiến toàn thân nam nhân không con sức lực chống trả, chỉ có thể dương dương mắt nhìn tiểu yêu đuổi tới.
Khoảng cách ngày một gần, chân tay nam nhân gần như run run cảm tưởng như muốn thoát ra khỏi thân thể, miệng không ngừng lắp bắp:
- " Cứu... Cứu... C... ứ..u...u uuuu...." Giọng khàn khàn từng âm thanh sợ hãi thốt lên không ra một câu nhất định.
Đáy mắt Lam Chi nheo lại, tựa hồ như đang xác minh một cái gì đó.
Nàng nhìn đến nam tử đang đuổi theo tuấn tú vô cùng nhưng lại toát ra khí tức yêu tà.
Cố nhìn thêm chút nữa nàng mới phát hiện phía sau hông của nam tử có thấp thoáng một đuôi hồ ly nhỏ thỉnh thoảng lắc lư vài cái.
"Nguyên lai là một yêu hồ, nhìn đuôi như vậy lại nhìn vô khí tức ai cao thầm liền có thể biết này thì chắc là môt yêu hồ lâu la tiểu tốt " lòng Lam Chi đánh giá.
Khoảng cách Yêu hồ đến nam nhân kia đã gần tưởng chừng vài hước chân, Lam Chi lạnh giọng:
- " A Đại,cứu hắn!"
Lời vừa dứt, A Đại đang đứng bên cạnh Lam Chi lấy một cái thân thủ không chê vào đâu được nhanh nhẹn thẳng tiến đến giữ hai người kia.
Nhìn một màn thân thủ này, Lam Chi không khỏi giơi ngón trỏ tán thưởng A Đại...a.
Đồng thời cước bộ đến chỗ của A Đại
Không hổ nàng nuôi nó cực đến vậy.
Nàng lại nhìn về tốc độ của bản thân mà không khỏi rơi nước mắt.
Hiện giờ nàng chẳng khác gì một người chưa tu luyện, tuy đã có áo choàng Phù Vân (Tím) Tuy nói cách băng kháng hỏa nhưng tăng phúc quả thực không cao.
Từ khi nàng mặc vào:
Nhanh nhẹn +7
Căn cốt(sức mạnh)+10
Sát thương pháp thuật (sát thương bên ngoài)+12
Sát thương vật lý( Sát thương bên trong) +11
Khống chế + 2
Thật sự là thấp đến không còn gì có thể thấp hơn được nữa, cùng lắm cũng đủ đánh mấy con yêu thủ phẩm cấp tối đa đến cao cấp tam giai.
Nếu quả thực có Lạc Huyền vị tỷ tỷ " tốt" của nàng tại, không biết chừng khỏi cần nàng ra tay chỉ cần nghe thấy lời này của Lam chi nàng cũng đủ hộc máu mà chết.
Lòng nghĩ hồi lâu, chân nàng đã tại ở vị trí cách A Đại tầm 5 bước chân.
Đến đây nàng cảm giác dược một cổ uy lực mạnh mẽ đổ dồn về kinh mạch của nàng ép đến nàng hiện tại có chút khó chịu
"Hóa ra là vậy! Bảo sao yêu hồ lâu la kia nhìn đến thần thú mà vẫn không quấn gói chạy thiệt xa! "nàng nói dĩ nhiên là A Đại chỉ thả uy áp của một cao cấp tam giai linh thú.
Quả nhiên vẫn là thú mình nuôi hảo, biết rõ mức độ chịu đựng của nàng.
- " Ta hiện tại muốn xem, rốt cuộc yêu thú nào có lá gan dám trước mặt ta càn rối".
Lam Chi thanh lãnh tron lười nói hướng thẳng đến yêu hồ lâi la đang bị dằn vặt đến cơ hồi muốn chết không được muốn sống không xong.
Nguyên bản yêu hồ đang chật vật, nghe thấy được giọng nói không chút kiêng kị của nhân loại không tự chủ được ngước mắt lên nhìn.
Ập vào trước mắt nó là một bóng hình thon mỏng manh, với áo chuòng đen nhẹ nhàng phất phới trong gió đêm.
Ánh trăng tà mị hắt lên người, khiến người khác trông càng cảm thấy bí hiểm khó đoán.
Thoạt nhìn nó đã bắt đầu cảm thấy bất hảo, nhưng về sau ns lại nhìn đến phẩm cấp của nàng còn chưa có đạt đến sơ cấp nhất giai mà chỉ đương là cấp 1.
Yêu hồ có chút không hiểu, một nhân loại không phẩm cấp lại dám lấy ngữ điệu đó nói với nó.
Đảo ánh mắt nghi hoặc nhìn đến đằng trước nhân loại kia,một linh thú kia trên đầu lông mao đỏ rực lửa giữa trán có một hình xăm của chữ Đ* đỏ tươi nổi trội trên bộ lông cam sáng chói
*
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT