*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong căn phỏng nhỏ hẹp. Lớp màng giấy học khung cửa bị rách tả tơi chỗ to chỗ nhỏ, bên ngoài từng đợt ánh nắng
gió mùa xuân lần lượt lác qua những chỗ thủng len lói vào gian phòng. Đôi mi cong dai khẽ chuyển động như một tấm
cửa kiên cố gặp chìa khóa khẽ mở ra báu vật chân quý được cất giấu, tròng mắt đen trong suốt cơ hồ có thể nhìn
được hết thảy tất cả mọi sự việc trong cõi tục phàm nhân.
Lam Chi khẽ mở mắt, nàng từ từ ngồi dậy rời tấm thân gầy gò của nahgf xa rời mặt giường khô cứng không lố đệm
nằm. Nàng khẽ giọng nói:
-" Ta... đang ở đâu ". Bấy giờ trong đầu nàng vang vỏng âm thanh:
Số phận nghịch thiên
Phụng lâm giánh thế
Nhân sinh đảo loạn
Nắm giữ thiên hạ
Bất giác nàng cảm tưởng có một đạo đau nhói xuất hiênn trong não nàng, cảm giác khó chịu vô cùng. Nàng đưa
ngón tay thon dài xoa xoa huyệt thái dương hồi lâu cơn đau đó mới biến mất.
"Bịch..Bịch " Tiếng bước chân ngày càng to, chứng tỏ người đi đến càng gần. Lam Chi không lập tức đề phòng ngay
như thói quen nàng. Không phải vì nàng thiếu đi sự cảnh giác mà là ngay tùe đâu khi mới nghe thấy tiếng bước chân
nàng đã không cảm thấy một môys nguy hiểm nào đe dọa nàng nên nàng lựa chọn các tin tưởng vào cảm giác nàng. Lam
Chi vẫn giữ nguyên tư thế ngồi trên giường ngón tay vẫn xoa xoa huyệt thái dương.
" khéc....khéc " tiếng cửa kẽo kẹt âm thanh chói tai vang kên, cánh cửa gỗ tồi tàn được mở ra.Một người thiếu
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT