Đáng thương tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ, vì con mình họ có thể duy trì một cuộc hôn nhân không tình yêu, vì con mình họ còn có thể kiềm nỗi đau vào trong tim, chỉ vì để đứa nhỏ có được một gia đình hạnh phúc toàn diện, mà đây chỉ là biểu hiện giả đối do họ tự tạo ra mà thôi!

Sau cuộc nói chuyện với phu nhân Margaret, Hàn Hiểu trở lại thành chủ, sau khi đã thu xếp ổn thỏa cho các con xong, cậu liền ở lại phòng trẻ em, cậu biết Claudius sẽ nhanh chóng đưa Angela tới.

Quả nhiên, Hàn Hiểu chỉ ngồi đợi một lát, Claudius liền ôm Angela đang mở to mắt, hưng phấn quơ quơ hai cái tay mập mạp của mình đầy cửa đi vào phòng trẻ em, chỉ là Claudius lúc này lại làm cho cậu nhíu mày,

Một thân hoa phục đầy lộng lẫy của Claudius, bây giờ lại bị xé thành nhiều mảnh dài ngăn khác nhau, vết bầm tím đầy trên khuôn mặt quyến rũ, mái tóc dài mềm mượt cũng giống như bị người ta giày vò qua, xốc xếch ở sau lưng, chỉ là trên mặt đều là vẻ hớn hở ngoài dự liệu.

“Sao thế, hai người động thủ với nhau à?” Nhìn mặt của anh, Hàn Hiểu lắc đầu, “Sắp hủy dung luôn rồi!”

“Hắn ta cũng không tốt hơn anh bao nhiêu.” Claudius vừa đắc ý nói vừa đi tới chỗ Hàn Hiểu.

Angela trong lòng anh vừa nghe thấy tiếng của Hàn Hiểu liền chuyển người qua phía cậu, vung vẩy đôi tay về phía cậu, Hàn Hiểu đón lấy con, nhìn tỉ mỉ cái nắm đấm mà cô bé đang nắm chặt, ánh mắt liền nhíu lại,

“Claudius, anh đã hứa với em, tuyệt đối sẽ không để cho cái tên yêu nghiệt đó đụng vào một cọng lông của Angela, bây giờ anh có thể giải thích rõ ràng cho em biết Angela nắm chặt mấy sợi tóc máu tím này là sao đây!?”

Nhắc tới cái này, Claudius liền nhớ tới tình hình lúc đó, liền phì một tiếng cười ra.

Thì ra lúc đó Reykus đi theo Claudius vào trong phòng, tất nhiên là muốn cướp lại Angela để ôm vào trong lòng, nhưng mà Claudius chính là muốn xem cái vẻ mặt khó chịu của anh ta khi không thực hiện được ý đồ, sao có thể giao bánh bao cho anh ta, thế là hai người không hợp lời liền lao vào đánh nhau.

Tuy Reykus lớn hơn Claudius 10.000 tuổi, nhưng Claudius có xuất thân quân đội, năng lực của bản thân cũng bất phàm, thêm nữa hai người con cố kị Angela đang được Claudius ôm trong lòng, trong lúc nhất thời hai người liền đánh tới khí thế bừng bừng, không phân cao thấp, đồng thời còn liều mạng cấu véo mặt của đối phương, trên mặt của hai người liền nhanh có mấy vết cào.

Chính vào lúc hai người đánh tới khí thế ngất trời, tiểu Angela được Claudius dùng quần áo cố định lại trước ngực bỗng nhiên gây rối, vương ra hai cánh tay trắng nõn mập mạp, còn duỗi ra móng vuốt sắc nhọn, vung nhẹ lên, mấy sợi tóc ở trước ngực Reykus liền bị cắt rơi, bay vào trong tay của cô bé, mà biến cố này cũng làm cho Reykus đanh đánh nhau dừng lại một chút, Claudius nhân cơ hội đó đánh vào mắt trái của anh một đấm, con mắt của Reykus liền bầm tím lại, chính vào lúc Claudius tính đánh thêm một cái nữa cho đôi bên cân đối, thì có ngừơi đi vào, một trận đại chiến liền ngừng lại.

Nói hết, Claudius không nhịn được cười lớn lên,

“Ai! Angela không hỗ là con gái của Akasi, tiền đô vô lượng nha! Haha……”

Hàn Hiểu:………

Nhìn con gái đang hưng phấn và quơ quơ mấy sợi tóc, giống như đang quơ quơ dấu hiệu của sự chiến thắng, Hàn Hiểu, đột nhiên cảm thấy, cái tên yêu nghiệt đó xem trọng Angela, còn không biết là ai xúi quẩy đây! Ít ra thì tiết học phòng lang sói của cậu cũng rất thành công, mấy đứa nhỏ nhà cậu đều có thiên phú làm người ta khó chịu.

Nhưng mà cậu còn có chuyện muốn tính toán với Claudius.

“Claudius, ý của anh là anh ôm con gái em đánh nhau với người khác, đúng không!?”

“Ách!” Nụ cười của Claudius cứng lại, mặt liền có chút lúng túng, “Chuyện…..chuyện này phát sinh đột ngột quá, anh nhất thời cũng không có cách khác…..!”

Hàn Hiểu ôm lấy Angela liếc nhìn anh, lạnh nhạt nói: “Vậy anh thề đi, nếu như những lời lúc nãy của anh không phải là sự thật thì anh không vĩnh viễn không lấy được Alte, em liền tin anh!”

Cái loại dửng dưng này làm Claudius mồ hôi rơi đầy đầu.

“Phu nhân, anh sai rồi, em tha cho anh một lần đi, lần sau anh tuyệt đối sẽ không tái phạm nữa!” Claudius rất thức thời mà nhận sai, trên mặt đều là vẻ đáng thương.

Hàn Hiểu nhíu mày, thở dài, nói: “Đây là lần đầu, nhưng em cũng không mong có lần sau, cho dù sau này anh làm cái gì, cũng mong anh hãy nghĩ đến an toàn của những người bên cạnh anh, đừng tự cho mình là tự cao tự đại, những chuyện ngoài ý muốn đều là như vậy mà xảy ra, nếu như anh không làm được, vậy em cũng không thể nào giao con gái mình lại cho anh!”

Claudius thu lại nụ cười đáng thương trên mặt, nghiêm túc trả lời: “Anh chính thức xin lỗi với em,” Nói xong anh hành lễ với Hàn Hiểu, “Sau này anh tuyệt đối sẽ không tái phạm nữa!”

Lúc này Hàn Hiểu mới hài lòng gật đầu, cúi đầu lấy mấy sợi tóc của Angela ra khỏi tay của con bé giao lại cho Claudius, nói: “Làm phiền anh đem mấy cái này giao lại cho thầy Reykus, em sợ nếu không trả lại, ngày mai thầy ấy sẽ mặt dày không biết xấu hổ mà tới nói Angela thu tín vật định tình của mình nữa!”

Với trình độ mặt dày của cái vị nào đó tuyệt đối có thể làm ra được chuyện này.

Sau đó lại nghĩ tiếp nói: “Lúc trả về đừng cho hắn ta biết, tránh cho hắn ta từ chối!”

Claudius nhận lấy mấy sợi tóc, gật đầu đồng ý, nhớ tới bộ dáng chật vật của mình, tuy rằng tâm trạng rất tốt, nhưng cũng khó gặp người, cho nên anh liền cáo từ rời khỏi.

Trước khi đi Hàn Hiểu lại hỏi anh một câu,

“Claudius, anh có biết Iriss · Morley không! Anh ta là một người như thế nào?”

Claudius suy nghĩ một lát nói: “Không thân, anh ta lớn hơn anh 2000 tuổi, lúc anh thành niên thì anh ta đã du lịch trong vũ trụ rồi, trong vòng quý tộc Landis hầu như không nhìn thấy được thân ảnh của anh ta, nhưng mà nghe nói cũng là một người có nhân phẩm.”

“Ồ! Là thế à!”

Hàn Hiểu rũ mắt, lại nhớ tới lời mà phu nhân Margaret nói cách đây không lâu, trong lòng liền sinh ra một cảm giác rất quỷ dị, người cha mà phu nhân Margaret nói và người mà cậu nghĩ hình như là một người khác.

Thời gian không còn sớm nữa, mấy đứa nhỏ mới mấy tháng đã mệt rồi, đều đã ngủ trong tiếng ru nhẹ nhàng của Hàn Hiểu, Hàn Hiểu dặn người hầu chăm sóc bọn nhỏ, cậu cũng rời khỏi phòng trẻ em.

Trở về phòng ngủ, cậu nằm ở trên giường, trong đầu đều xoay quanh lời nói của phu nhân Margaret, làm thế nào cũng ngủ không được, cuối cùng sau rất lâu, Công tước Akasi trở lại.

“Anh trở về rồi!” Cảm giác được tiếng bước chân của Akasi, Hàn Hiểu liền mở đèn phòng ngủ lên.

Công tước đi tới bên giường, nhìn màu đen nhàn nhạt dưới mắt của vợ mình, giọng nói mang theo đau lòng,

“Sao em vẫn chưa ngủ, vành mắt đen cũng rõ lên rồi kìa!”

“Ai! Biết Morley trưởng lão thì lại nhớ tới con thiêu thân rôi, thật sự không có cách nào ngủ được!” Hàn Hiểu ngồi dậy trên giường, thở dài nói.

Akasi nghe vậy liền cười, “Chuyện này em không cần phải suy nghĩ nhiều, cứ giao cho anh là được!”

Hàn Hiểu trợn trắng mắt, biết cái nào không cần lo lắng, cậu lại không phải là đầu gỗ, nhưng mà cậu vẫn quyết định nói hết mọi chuyện về phu nhân Margaret với Akasi,

“Bà ấy nói tới hỏi anh, anh chắc là biết cái chuyện gì ở trong đó, nhưng em luôn cảm thấy, cái người mà bà ấy nói tuyệt đối không phải là Morley trưởng lão, nhưng cái này cũng kì lạ quá!”

Akasi suy nghĩ một lát, cười nói, “Thật không nghĩ tới, Iriss· Morley lại không phải là con của Morley trưởng lão, tuy rằng lúc đầu có rất nhiều người nghi ngờ, nhưng bởi vì phủ nhận của Morley trưởng lão, lại thêm mẹ của Morley trưởng lão là quý tộc nữ duy nhất sinh được hai bào thai trong suốt mấy triệu năm nay, cho nên mọi người đều cho rằng vấn đề sinh sản của gia tộc Morley có chỗ nào đó độc đáo, không ngờ là…..”

“Rất nhiều người từng nghi ngờ? Tại sao lại nghi ngờ chứ!?” Lẽ nào phu nhân Margaret lại cho Morley trưởng lão đội mũ xanh, nhưng mà nhìn cái vị phu nhân đó hình như không phải là loại người như vậy!

Nghe thấy câu hỏi của Hàn Hiểu, akasi nhẫn nại giải thích: “ Năm đó lúc còn chưa gả cho Morley trưởng lão, phu nhân Margaret đã từng có một người yêu là thanh mai trúc mã, cảm tình của họ rất sâu đậm, vốn dĩ hai người đã định xong ngày kết hôn, nhưng không ngờ một cuộc chiến tranh đã hủy đi mọi thứ, người yêu của bà chết ở trên chiến truờng, sau đó không lâu bà liền gả cho Morley, sau đó chưa tới mười tháng thì Iriss liền “sinh non” ra đời.”

Lúc này Hàn Hiểu mới bừng tỉnh đại ngộ, lẽ nào phu nhân Margaret nói con trai của bà không giống, lẽ nào người cha chính trực lương thiện mà bà nói, thật sự là một người khác.

Đã nói rồi mà, vị phu nhân đó và Morley trưởng lão không giống như người có thể thành đôi được.

Đột nhiên trong đầu cậu liền lóe lên, một người đàn ông chấp nhận một người phụ nữ đang mang thai đứa con của người khác gả cho mình thì nói lên được cái gì? Chứng tỏ người đàn ông rất yêu rất yêu người phụ nữ đó, đương nhiên là trong cái thời buổi sinh dục có chút khó khăn cũng không loại trừ Morley trưởng lão đã sai thì cho sai luôn, nhưng tính cách quý tộc bày ra nơi đó, Morley trưởng lão thật sự rất yêu phu nhân Margaret, nhưng phu nhân Margaret lại không yêu ông ta, hơn nữa ông ta còn có một tình địch mà ông không thể nào thắng được, với tính cách ích kỉ cố chấp của Morley trưởng lão ông ta sẽ làm gì, người yêu của phu nhân Margaret chết trước hôn lễ thật sự chỉ là ngoài ý muốn thôi sao! Nếu như mà không phải, vậy thì cuộc chiến đó có thể là do Morley trưởng lão cố ý khơi mào lên, nếu như mà là chiến tranh chống đối với bên ngoài, vậy thì uẩn khúc ở trong này càng ghê hơn!

Hàn Hiểu mở to mắt, kinh ngạc nhìn Akasi, Akasi thì lại có tâm trạng mà gật đầu với Hàn Hiểu, thoáng chốc miệng của Hàn Hiểu đã mở lớn rồi.

“Người không thể quá độc ác thâm hiểm, nếu không thì vào lúc đạt được cao quan lộc dày, vinh hoa phú quý, đồng thời cũng sẽ vợ con li tán, bị cô lập hoàn toàn!”

Akasi ôn hòa kéo chăn cho Hàn Hiểu, trong giọng nói trong trẻo đều là châm chọc và lạnh lùng với Morley trưởng lão.

Morley không có kẽ hở đã biến mất rồi, bây giờ khắp người ông ta đều là sơ hở.

Reykus nhận thư từ trong tay tùy tùng của mình, mở ra xem, bên trong vậy mà lại là mấy sợi tóc đã bị cắt đứt, liền haha cười lên, với cái bộ dạng bị người ta đánh bây giờ của anh ta, mà anh ta lại không phật lòng chút nào.

Bị Morley trưởng lão cảnh cáo, anh ta đổi một bộ đồ khác, xức thuốc lên mặt, cả người trốn ở trong góc tự mình vui vẻ.

Không hổ là phu nhân Doris dám liều mạng với anh nha! Một chút xíu tiện nghi cũng không cho anh chiếm, cầm lấy mấy sợi tóc, Reykus vui vẻ mà nghĩ, lúc này phu nhân Margaret đã có thời gian, đi tới chỗ anh.

“Chị dâu Margaret, cảm ơn chị!” Reykus cầm lấy li rượu, bất cần đời nói.

Phu nhân Margaret cau nhẹ mày lại, hỏi: “Chuyện có liên quan tới Morley, cậu tự mình đi nói không phải tốt hơn sao!”

Reykus lắc đầu, nghiêng người lên ghế nói: “Không, chị dâu, chuyện này chị nói là thích hợp nhất, em mà đi nói, không chừng bọn họ lại cho là em đang có âm mưu gì nữa, hơn nữa em cũng không có thời gian nha!”

“Ừ! Gần đây chị cũng cảm thấy Morley càng lúc càng có gì đó không được bình thường, luôn cảm thấy hình như có chuyện gì đó sắp xảy ra.” Phu nhân Margaret lẳng lặng nhìn phong cảnh yên bình ngoài cửa sồ nói

“Bình thường!? Ha…..!” Reykus cúi đầu cười, “Chị dâu, chị đang nói đùa sao! Chị khi nào thì thấy anh ấy được bình thường!”

Phu nhân Margaret sửng sốt, gương mặt trong trẻo xuất hiện mấy phần ngượng ngùng khi bị người ta nói trúng tim đen, nhưng rất nhanh đã được giấu lại.

“Đúng vậy! Lúc nãy chỉ là chị đang nói giỡn thôi!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play