Con người sống trên đời thì luôn có lí tưởng, lúc nhỏ khi nhắc tới lí tưởng, thì đều là nằm mơ giữa ban ngày như nhà khoa học, ngôi sao, sau khi lớn lên thì đa số đều là mua nhà cưới vợ, hoặc là gả cho con rùa vàng, v..v… không thể không cảm thán, xã hội chính là thùng thuốc nhuộm thực tế tới không thể thực tế hơn.
Tin tức phu nhân Doris sinh hạ hai dị nhân và một bé gái nhanh chóng lan truyền khắp Landis, trên mặt mỗi quý tộc đều tràn đầy nụ cười rạng rỡ.
Hia dị nhân một bé gái, tổ hợp tốt biết bao nhiêu nha! Đương nhiên nếu toàn là bé gái thì càng tốt, tuy rằng đứa nhỏ giới tính nam cũng rất tốt, nhưng ở trong đó phải cong mấy khúc, đối với những tên đã đói khát mấy vạn năm mà nói thì rất chậm rồi!
Hai ba ngày sau, các đại gia tộc có quan hệ tốt với gia tộc Doris đều lần lượt tới thành Doris để tặng quà ra đời cho mấy đứa nhỏ, Akasi đã nói trước, vì để cho công bằng, nhà họ chỉ nhận quà của bạn bè, còn của người khác thì cho dù có gửi tới, gia tộc Doris cũng sẽ trả lại, còn về làm vậy có đắc tội với người ta hay không, Akasi tỏ vẻ chỉ cần các người không sợ đắc tội gia tộc Doris, thì gia tộc Doris cũng không sợ đắc tội với các người.
Cho nên người muốn tới tặng quà rất nhiều, nhưng người có thể gửi quà tới được thì chỉ có mấy nhà!
Hàn Hiểu có tinh thần ngồi dựa vào giường, nhìn cái tủ đầu giường là một xấp danh sách quá tặng, da đầu liền tê dại.
“Đây đều là quà tặng cho mấy đứa nhỏ sao!”
Aksi cầm lấy 1/3 trong đó, nở nụ cười thoải mái nói: “Những cái này đều là của em đấy!”
Hàn Hiểu nhìn một xấp dày, nửa ngày cũng chưa phản ứng lại được: “Không phải nói là quà ra đời cho các con sao! Liên quan gì tới em!”
Akasi cười để xấp danh sách quà tặng đó ở bên Hàn Hiểu, nói: “Là quà cảm ơn em, em là người có công lao lớn nhất!”
Hàn Hiểu:…………..
Trong lòng Hàn Hiểu lúc này chỉ muốn chửi CMN, nghe ý như vậy, không lẽ lão tử vất vả, muốn sống muốn chết sinh ra mấy đứa nhỏ chỉ là vì bọn họ thôi sao, ta phi! Thật là dám dán thiết vàng lên mặt mình!
Cậu xanh cả mặt, tùy tiện lấy một cái trong đó, vừa liếc mắt một cái, liền không xem nổi nữa.
Một tòa phủ đệ cao cấp nào đó, hai thùng trang sức châu báu các loại…..
Hàn Hiểu:…….
Trang sức châu báu không phải nên dùng “món” hoặc “bộ” để hình dung sao! Sao ở trên này lại dùng “thùng” chứ! Mong là cái thùng này không to lắm……
Hàn Hiểu bỏ tờ giấy trong tay xuống, nhắm mắt lại, nhéo nhéo sống mũi của mình, nghe nói ở trên Địa cầu, trong thời gian trong tháng của phụ nữ mới sinh con xong, có nhiều điều cấm kị làm người ta khó chịu như không được dùng mắt, không được dùng não, không được ra gió, v…v…. may là ở ngoài hành tinh xa xôi này không có mấy cái quy tắc đó, nhưng bây giờ Hàn Hiểu chỉ hận không thể thịnh hành mấy cái quy tắc đó ở Lndis, ít nhất mấy cái vật phẩm này sẽ không xuất hiện trước mắt cậu, mắt không thấy tâm không phiền.
Hàn Hiểu buồn phiền vậy tay, mắt cũng không thèm mở nói: “Anh xem rồi làm đi! Em không quản nữa đâu!”
Nhìn dáng vẻ trốn tránh chỉ e không kịp kia của Hàn Hiểu, Akasi cúi đầu ha ha thấp giọng cười lên,
“Được, anh giúp em quản!”
Cười cợt tiểu phu nhân một lát, máy truyền tin trên bàn liền vang lên, Akasi đứng dậy mở máy truyền tin, giọng nói của quản gia Abigail liền vang lên,
“Công tước, tùy tùng của đại nhân Reykus· Adams gửi quà chào đời cho các bé, Công tước, ngài có muốn trả lại không!?”
Cái vị đại thần này từ trước tới giờ chưa bao giờ nằm trong danh sách bạn tốt của gia tộc Doris.
“Không, thu lại hết, nhưng mà không cần cảm ơn bọn họ!”
“Vâng, tôi hiểu rồi!”
Cúp máy truyển tin, Akasi mặt đầy hòa nhã trở lại bên giường, giống như cái người vừa mới nhận lễ của người ta mà lại không cho người ta sắc mặt tốt không phải là anh vậy!
“Di! Chỉ là người hầu thôi sao! Tên yêu nghiệt Reykus đó lại không có tới!?”
Đối với yêu nghiệt lấy vô sỉ làm vinh quang, vậy mà lại bỏ qua cơ hội quang minh chính đại để tới thành Doris, Hàn Hiểu kinh ngạc rồi!
Akasi cười quyến rũ như hồ li tinh đang dụ dỗ người ta nói: “Bà xã, giáo sư Reykus bình thường không làm những chuyện của con người, nhưng cũng có khi biết nói đạo lí, em nhìn đi, anh làm việc với anh ta, nói có lí chút, anh ta liền thức thời không tới.”
“Thật sao! Anh không có động tay động chân gì ở trong đấy chứ!?” Hàn Hiểu rất nghi ngờ, tên yêu nghiệt đó lại là người biết nói lí à.
“Tuyệt đối không có, có lẽ ngày đó anh ta bị kích thích dữ quá!”
Akasi vừa chỉ ngón tay lên trời phát thề không có động tay chân, vừa quăng ánh mắt quyến rũ cho Hàn Hiểu, vẻ mặt đó nếu để cho đám thuộc hạ trung thành một lòng mà nhìn thấy, có lẽ trái tim sùng bái sẽ bị vỡ thành nhiều mảnh.
Hàn Hiểu run rẩy, đưa tay che đi da gà ở trên người, sau đó cũng không truy cứu gì nữa, tuy rằng cậu tuyệt đối không tin Reykus là một người dễ nói chuyện như vậy.
Tình hình thực tế là như thế nào đây!
Thật ra Akasi thật sự không có động tay chân gì cả, anh chỉ cười nói với Reykus: “Giáo sư, nếu như thầy kiên trì muốn đưa quà tới, tôi cũng không có ý kiến gì, chỉ là đợi tới lần sinh lần sau của tiểu gia hỏa, tôi sẽ để cho Angela tóc vàng, ngồi ở chỗ thầy từng ngồi qua, để cho con bé biết được mẹ của nó vì sinh nó mà trả giá như thế nào!”
Thế cho nên Reykus liền khuất phục, có lẽ cả đời này chỉ có mấy chuyện mới làm cho anh ta khuất phục, nhưng lần này là lần bức rức nhất, nhưng mà anh ta cam tâm tình nguyện khuất phục, ai bảo anh ta dòm ngó đứa nhỏ nhà người ta chứ!
Anh biết Hàn Hiểu sẽ không làm ra chuyện như vậy, nhưng cái đứa học sinh trước mặt này trăm phần trăm có thể làm được.
“Đúng rồi, có một chuyện suýt nữa thì quên nói với em, Morley trưởng lão đã thuận lợi tới nhà cha mẹ vợ đón phu nhân Margaret của mình về, đi về cùng với họ còn có đứa con trai xuất sắc, Iris· Morley!” Dung nhan phơi phói của Akasi bắt đầu lạnh lùng, anh cũng giống như Hàn Hiểu, đều không thích gia tộc Morley.
Hàn Hiểu đau đầu rồi, nếu như nói cậu chỉ là chán ghét Reykus thôi, thì với Morley trưởng lão chính là căm hận, chuyện năm đó, cái vị này tuyệt đối cũng có một phần, cho dù chỉ là đơn thuần mặc kệ không quản, Hàn Hiểu vẫn không thể nào tha thứ được.
Cậu thở ra một hơi, cau mày hỏi: “Anh trực tiếp nói với em, em còn có thể yên tĩnh được bao lâu?”
Nhìn vẻ mặt chán ghét của Hàn Hiểu, Akasi thu lại nụ cười trên mặt, nói: “Trong buổi tiệc chào đời ba tháng sau, phu nhân Margaret nhất định sẽ nghĩ cách để trò chuyện với em, bây giờ bọn họ không thể mà cũng không nên tới quấy rầy em, tiểu gia hỏa, không thích thì cũng không cần để ý tới họ, anh có thể làm cho họ không có cách nào tới gần em!”
Hàn Hiểu nghe vậy lắc đầu, kiên định nói: “Dù sao cũng là chuyện sớm muộn, cần gì phải trốn tránh, em ngược lại muốn xem xem, bọn họ muốn chơi chiêu gì!”
Phòng làm việc trong Viện trưởng lão của Reichet, Reichet đang xử lí tài liệu trong tay với tốc độ nhanh như gió, lúc này vang lên tiếng gõ cửa, Reichet ngẩng đầu lên,
“Mời vào!”
Anh trước giờ vẫn luôn khách khí như thế, cho nên cũng có thể xem là có nhân duyên tốt trong Viện trưởng lão.
Thư kí trưởng của anh đẩy cửa đi vào, trong tay cầm lấy mấy tờ tài liệu, trực tiếp để trên bàn làm việc của Reichet, cúi đầu cung kính nói: “ Tài liệu từ bên ngoài tới, mong ngài coi liền một chút!”
“Ừ!” Reichet gật đầu, cầm tài liệu xem một chút, lúc bỏ xuống, nở một nụ cười đầy châm chọc, đôi mắt lạnh lẽo giống như sương lạnh đầy trời.
“Bảo bọn họ coi cho kĩ chút!”
“Vâng!” Farid trả lời
Reichet vẫy tay, Farid cúi người rời đi.
Anh nghĩ một lát, tuy rằng không có chứng cứ cụ thể, nhưng anh vẫn lấy máy truyển tin đặc biệt gọi tới số của gia tộc Doris.
Mặt khác, trong phủ đệ của Morley trưởng lão, Reykus cầm theo mấy tờ giấy, mở cửa văn phòng của Morley trưởng lão.
Vừa tới văn phòng của Morley trưởng lão, Reykus liền quen cửa quen nẻo nhảy lên trên ghế sô pha, ngồi trên ghế, hai chân tréo nguẩy, bộ dáng bất cần đời nhìn anh trai mình: “Quà hôm nay em gửi tới thành Doris, gia tộc Doris đều nhận hết, cứ nghĩ tới thì em lại vui nha!”
Morley trưởng lão vùi đầu làm việc, ngay cả ánh mắt khinh thường cũng lười cho anh ta,
“Em vui cái gì, tặng quà rồi, người ta cũng không cho em sắc mặt tốt, không phải sao!”
Reykus lại cười lưu manh nói: “Ai nha! Bọn họ mà cho em sắc mặt tốt em mới thấy lạ đó, nhưng mà anh à, nếu như anh tặng quà qua đó, người ta mặt đầy cung kính áy náy mà đen quà trả về đi!”
Không có sắc mặt tốt thì như thế nào, quan trọng nhất là đạt được mục đích.
Lời vừa nói ra, mặt Morley trưởng lão càng đen hơn, chắc chắn lần nữa đứa em này sinh ra chính là để tăng thêm ấm ức cho ông, ông không để ý Reykus, tiếp tục xem tài liệu trong tay.
Mà Reykus ngồi trên ghế giống như không thú vị mà táy máy mấy tờ giấy không lớn trong tay, nói: “Morley, anh muốn làm gì em không quản, nhưng có một chuyện em muốn nói cho anh biết, con gái nhỏ Angela của gia tộc Doris là của em, em sẽ không tha thứ cho bất kì ai dám giành người với em, cho dù người đó có là cháu ruột của em đi nữa!”
Morley trưởng lão ngẩng đầu, con ngươi sắc bén bắn thẳng về phía Reykus đang ngồi, nhưng Reykus cũng không nhường nhịn, cũng nhìn anh mình với ánh mắt đầy uy lực, rất nhanh Morley trưởng lão liển xem như không có gì xảy ra cúi đầu xuống, tiếp tục phê chuẩn tài liệu.
“Biết rồi, anh rất bận, em có thể đi được rồi!”
Reykus xé nát tờ giấy trong tay, ném lên không trung, nhất thời các mảnh giấy giống như cánh hoa bay phấp phới.
“Tốt nhất là anh nên biết rồi, nếu không em cũng không thủ hạ lưu tình, anh và em đều là quý tộc, thì nên biết rõ quý tộc đối với tình địch của mình từ trước tới giờ không hề nói đến cái gì gọi là tình thân.”