Cuộc sống có lúc bình đạm là thật, thuận theo tự nhiên, dùng tâm để nối liền có thể sẽ thu được những kết quả đầy bất ngờ.

Những cố gắng của Rio, Hàn Hiểu đều để ở trong mắt, nhớ ở trong lòng, quan tâm của anh ấy vừa nhìn là đã thấy, tuy rằng có vẻ hơi ngốc một tí, nhưng Hàn Hiểu vẫn cảm nhận được một tia ngọt ngào ở trong đó.

Trong phương diện tình cảm Hàn Hiểu quả thật hơi ngờ ngệch nhưng chưa ăn thịt heo thì cũng thấy heo chạy rồi, ít nhất cậu biết tình cảm không chỉ có một người nỗ lực thì được, cho nên tối hôm nay cậu đã mời một nhà Rio đến ăn tối, do chính cậu đích thân xuống bếp.

Buổi chiều Louli vừa tan ca, một nhà Yanas liền mang theo lễ vật đã chuẩn bị tốt qua nhà Brace.

Khó thấy a! Mẹ đích thân xuống bếp, phỏng chừng cả đời này chỉ có môt lần này, Công tước đại nhân keo kiệt như vậy, tuyệt đối sẽ không có lần thứ hai.

Đến nhà Brace, Akeler và Karina đã chờ đợi từ sớm, hai gia đình lập tức ngồi xuống nói chuyện thân mật với nhau, Rio biết Hàn Hiểu đang ở trong bếp chuẩn bị bữa tối cho họ thì liền lập tức chui vào, nhưng mà rất nhanh thì bị Hàn Hiểu đuổi ra, khiến cha mẹ hai nhà cứ cười miết.

Rất nhanh thì mọi thứ đã được chuẩn bị xong, mọi người đi vào nhà ăn, bữa tối vô cùng phong phú, vợ chồng Yanas tấm tắc khen tay nghề của Hàn Hiểu, hai gia đình vừa nói vừa cười trên bàn cơm, không khí vô cùng tốt.

“Tiểu Lance, tiểu Hera, không được kén ăn! Kén ăn thì không thể lớn được!” Nhìn thấy bọn nhỏ lấy rau xanh ra khỏi chén, Hàn Hiểu liền giơ ra khuôn mặt nghiêm khắc

Tiểu Lance, tiểu Hera cả người cứng ngắc, uốn éo đầu nhìn Rio ở bên cạnh.

“Chú Rio rất cao nha! Nhưng chú ấy cũng lấy rau xanh ra mà!” tiểu Hera quệt miệng, vẻ mặt đầy sự bất mãn với Rio.

Gen vĩ đại lại một lần nữa hiện rõ ở đây.

Hàn Hiểu nhìn chén của Rio, ngay lập tức không đồng ý nhìn về phía Rio, “Không phải đâu, chú Rio của chúng ta là bởi vì quá thích ăn rau xanh, đặc biệt lựa ra để ăn sau cùng, không tin mẹ bảo chú ăn cho các con xem.” Nói xong hai mắt lấp lánh đầy thần thái nhìn Rio.

Rio bình tĩnh đem rau xanh đã được lựa ra bỏ vào miệng nuốt xuống, sau đó cười nói với Hàn Hiểu; “Rau xanh rất ngon, tụi con cũng thử đi.’

Tiểu Lance, tiểu Hera đầu đầy hắc tuyến, cha lừa ai hả! lúc nãy cha ăn mà cũng không thèm nhai là sao………!

Nhưng nhìn vào ánh mắt chờ đợi của mẹ, chỉ có thể gắp vài cọng rau bỏ vào trong miệng, lập tức cái mùi vị quái liền tràn đầy trong miệng, tụi nhỏ cầm lấy ly nước trái cây bên cạnh hung hăng uống xuống, hy vọng có thể làm giảm cái vị ghê tởm ở trong miệng, vừa quay đầu liền nhìn thấy Rio đang thong thả uống nước trái cây.

Cha cứ giả vờ đi! Rồi sẽ có một ngày tụi con sẽ mời cha ăn một bữa toàn rau xanh, xem cha làm thế nào để giả vờ nữa! Tiểu Lance, tiểu Hera vừa uống nước trái cây vừa căm hận nghĩ.

Nhạc đệm nhỏ trên bàn ăn rất nhanh liền trôi qua, không khí giữa hai gia đình vẫn sôi nổi như trước, đồng thời đến lúc sắp đi hai vợ chồng Yanas cũng nhìn ra được bản chất sợ vợ của lão đại bọn họ, trong lòng âm thầm quyết định về sau phải ôm chặt lấy đùi của phu nhân.

Ban ngày ở Latour thì dài hơn ban đêm, ăn cơm tối xong, thì Mặt Trời cũng vừa mới xuống núi, sau khi thu dọn mọi thứ xong, Hàn Hiểu và Rio cùng ra ngoài đi dạo

Mặt Trời chiều ngã về tây, chân trời đỏ rực như lửa, kỳ diệu là ở Latour có hai Mặt trời, mỗi khi hai Mặt trời xuống núi, những áng mây đỏ rực nhuộm đỏ cả bầu trời, vô cùng xinh đẹp.

Ngồi trên ghế dài trong công viên ở phía đông của trấn nhỏ xem mây hồng khắp bầu trời, Hàn Hiểu từ từ dựa đầu vào vai Rio.

“Trời chiều vô cùng đẹp, chỉ là sắp tối rồi!” màu đỏ trước mắt giống như là tình cảm của bọn họ, xinh đẹp mà lại ngắn ngủi, Hàn Hiểu thấp giọng rì rầm câu nói nổi tiếng nhưng chứa đầy bi thương ở trên Địa Cầu.

Rio nghe vậy nghiêng đầu đi, nhìn thấy người yêu đang dựa trên vai mình, khóe miệng cười nhạt nói: “Ngày mai sẽ lại xuất hiện Mặt trời mọc, hy vọng mãi mãi tồn tại!”

Hàn Hiểu dời ánh mắt về nụ cười yếu ớt của Rio, đúng vậy! Ngày mai sẽ lại tiếp tục xuất hiện Mặt trời mọc và lặn, nhưng hôm nay có quan hệ gì với ngày mai! Hy vọng của cậu và bọn nhỏ ở nơi nào?! Hàn Hiểu chuyển ánh mắt, nhìn về phương xa, trong con ngươi là một mảnh mê mang.

Rio xoay người, hai tay nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay của Hàn Hiểu, nụ cười biến mất, trên mặt đầy vẻ nghiêm túc, “Cray, em phải tin anh, anh lấy tính mạng và tất cả những gì anh có để thề với em, anh sẽ dùng sinh mệnh của mình để bảo vệ em và bọn nhỏ, dùng hết tất cả những gì anh có để yêu bọn em, vĩnh viễn sẽ không để cho em và bọn nhỏ đau lòng, xin em cho anh một cơ hội, hơn nữa, hơn nữa, anh sẽ không giống với những kẻ quý tộc lạm tình kia, anh vĩnh viễn sẽ trung thành với em, cho nên xin em đừng từ chối anh!”

Hàn Hiểu hơi ngạc nhiên nhìn Rio, nghe thấy câu nói cuối của Rio không nhịn được cười “phì” ra, sau đó cùng với tiếng cười nước mắt cũng lần lượt tuôn rơi.

Rio nhìn thấy hàn Hiểu khóc trong lòng cũng đau đón một trận, anh giống như những tên tiểu tử chân tay đầy luống cuống, “Em đừng khóc, anh là thật lòng….”

Hản Hiểu đột nhiên ngẩng đầu, dùng đôi môi ngăn chặn những lời vẫn chưa được nói ra.

Đủ rổi, thật sự đủ rồi, bận rộn và cô đơn hai kiếp, cậu vẫn luôn hy cọng có người chia sẻ với mình, nhưng tri âm khó kiếm, bây giờ có người nguyện ý dung tính mạng để bảo vệ mình, cậu còn gì không vừa ý nữa đây, phần tình cảm này có thể sẽ rất ngắn ngủi, nhưng nó lại xinh đẹp và rực rỡ, có thể đoạn tình cảm ngắn ngủi này sẽ chống đỡ cậu vượt qua những ngày tháng vô vọng dài đằng đẵng sau này.

Ít nhất cậu đã từng yêu, ít nhất vẫn còn có người vì cậu trả giá hết thảy.

Rio sau một thoáng ngạc nhiên, liền đảo khách thành chủ, dùng sức chiếm lấy đôi môi ngọt ngào ấy, hai người rất kích động, dây dưa triền miên bên nhau, lúc tách ra hai người đều thở hồng hộc, đặc biệt là Hàn Hiểu, rõ ràng người chủ động là cậu, kết quả cuối cùng người sắp hết không khí cũng là cậu, cậu hơi buồn rồi đó, kĩ thuật hôn của Rio hình như rất tốt, môt chút cũng không giống như người sắp chết…..

Nhưng mà không khí lúc này và ngượng ngùng của Hàn Hiều khiến cậu không vướng mắc ở vấn đề này thật lâu, dù sao cũng là người trẻ tuổi, kịch liệt một chút cũng bình thường.

Bọn họ dựa sát vào nhau để xem trời chiều, lúc này đây nụ cười của Hàn Hiểu đầy rực rỡ.

Đi dạo xong, Rio mang hàn Hiểu trở về nhà, sau đó một đường vui sướng quay trở lại nhà Yanas, trong đôi mắt của anh khó có được một chút tiếu ý, vẻ mặt đó khiến cho Louli gần đây phải chịu áp suất thấp thở ra một hơi, xem ra cuối cùng cũng có tiến triển rồi.

Lúc này Jasmine từ phòng ngủ đi ra.

“Công tước, tôi có một việc quan trọng cần báo cáo với ngài.” Jasmine vẻ mặt nghiêm túc đứng trước mặt Rio nói

“Ừ! Nói đi!” Rio tâm tình tốt gật đầu, nhắm mắt lại ngồi trên ghế dài trong phòng khách nghĩ ngày mai làm thế nào để lừa tiểu gia hỏa thêm mấy cái hôn.

“5 giờ chiều hôm nay, trưởng lão Ira và con trai Ileite đã ngồi phi thuyền tư nhân đến thành Toley.

“Cái gì!” Rio mạnh mẽ mở mắt ra, “Ta không phải đã dặn không cho bất kì một quý tộc nào đến gần tinh cầu Latour sao! Tại sao bây giờ cô mới biết tin này?”

“Chuyện này có liên quan đến Hầu tước Lukenaer, Ileite đến Latour là để thị sát quân đội Latour đóng quân ở Toley, để khen ngợi thắng lợi tiêu diệt thổ phỉ của bọn họ.

Đây rõ ràng là âm mưu, đã khen thưởng từ lâu rồi, một chuyện mà đòi khen hai lần sao! Cho dù là thị sát thì cũng không có khả năng phái ra một tên phế vật nổi tiếng nhất trong giới quý tộc đến đi!

“Jasmine trao đổi tin tức với quân đoàn trưởng Blair, bảo bọn họ tăng cường thủ hộ trấn nhỏ, đồng thời làm tốt công tác chuẩn bị trước, thông báo cho đoàn cận vệ Doris trong bóng tối thường xuyên theo sát nhất cử nhất động của Ileite”, cho dù là phế vật thì cũng là quý tộc, không thể không phòng, “Nayar nói với tiểu Lance và tiểu Hera, trong thời gian này không được bọn họ ra khỏi nhà.”

“Vâng, tôi hiểu rồi!” Nayar vàJasmine tiếp nhận mệnh lệnh lập tức đi chấp hành.

Lưu lại một mình Rio ở trong phòng khách âm thầm mà nghiến răng.

Lukenaer, cậu thật sự sống quá thoải mái rồi, tôi vừa mới cùng tiểu gia hỏa phát sinh tình cảm, cậu liền đến phá hoại, cậu nói xem tôi nên làm thế nào để báo đáp cậu đây! Trong mắt Rio toàn là những trận cuồng phong.

Hầu tước Lukenaer lúc này lại đang thảnh thơi ngồi xổm trong tổng bộ Doris dương dương tự đắc vì diệu kế của mình, ai bảo cậu không để ý đến tôi, ai bảo cậu bỏ tôi trong tổng bộ Doris chịu khổ,hehe…..!

Chỉ là nếu như anh ta biết chỉ vì cái chủ ý ngu xuẩn này mà làm hại anh ta phải chịu cuộc sống thê thảm sau này thì không biết anh ta có còn cười được nữa không….

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play