Mặc dù nàng dùng những lời mà mình vừa nói với bọn lão đại để phản kích hắn, nhưng tâm tình của hắn vẫn rất tốt.
Nếu biết nàng không có mạch, thì cứ để như vậy thôi.
Tròng mắt đen hiện lên ý cười trong sáng, còn có một quyết định rất sâu xa.
Sau khi biết hắn có thể nghe thấy được âm thanh bên mình, sau khi Thu Thiên nói câu kia xong thì đã nhanh chóng điều chỉnh Microphone đến im lặng.
Hô, như vậy mới tốt, hắn không nghe được âm thanh của nàng, nhưng nàng vẫn nghe được âm thanh của hắn như thường.
Thu Thiên âm thầm hài lòng với trí thông mình của bản thân.
Mà hình như Tây Hồ có thể nhìn thấu ý nghĩ của nàng, chậm rãi nói ra: "Đi thôi, chúng ta lên trò chơi. Hôm nay tranh thủ đem nhiệm vụ vọng tịch cốc làm nhiều thêm một chút.”
Câu nói này như nhắc nhở Thu Thiên, đúng rồi, lần trước sau khi tìm được trưởng thôn Vương Ngũ, ông ta muốn hai người diệt yêu ở thôn Vụ Tây, cho đến bây giờ hai người vẫn chưa diệt.
Vì vậy hai người rời khỏi YY, chỉ để lại Tiêu Sái và Thanh Sơn vẫn cố chấp đợi đến lúc nào đó Tây Hồ bỗng nhiên đổi ý cho bọn họ cùng nhau vào phòng nhỏ tâm sự.
Khi Thu Thiên mở trò chơi ra hình ảnh đầu tiên nàng thấy đó chính là Tây Hồ đang đứng bên cạnh bạch câu , hơn nữa đã nhấn nút mời nàng cùng cưỡi.
Nhấn đồng ý, thiếu nữ áo tím và nam tử áo xanh lại một lần nữa nhảy lên ngựa, chạy đến địa điểm Diệt Yêu mà trưởng thôn đã chỉ.
Yêu quái này, cũng không phải là BOSS lớn, chỉ là nó có khả năng tự công kích, hơn nữa giá trị tổn thương của ngư yêu này cao hơn một chút.
"Vì trưởng thôn Vương Ngũ Diệt Yêu quái, tiêu diệt hết tất cả đám ngư yêu nhiễu loạn thôn Vụ Tây để cuộc sống của dân chúng được yên bình." Thu Thiên nhìn thuyết minh về nhiệm vụ "Muốn giết tận 100 yêu quái sao! ?"
Té xỉu, đâu phải là cuộc so tài giết yêu quái, tại sao lại muốn giết nhiều như vậy?
Ngược lại Tây Hồ không quá để ý, gửi một biểu cảm khuôn mặt cười an ủi nàng: “ Giao cho ta là được.” Với cấp bậc của hắn, giết chết mấy con yêu quái này khong có vấn đề gì là khó.
Tuy nói như thế, nhưng Thu Thiên vẫn cảm thấy nhiệm vụ này quá biến thái, theo đạo lý mà nói, Ẩn tàng nhiệm vụ yêu cầu Điệt Yêu chẳng lẽ không có thu hoạch gì?
Dù sao cũng là Ẩn Tàng Nhiệm Vụ đó! Sau khi nàng cùng tây Hồ nhảy núi, rồi lại “ Xuyên không” nhận được nhiệm vụ.
Đầu tiên muốn bọn họ tìm kiếm món bánh quai chèo mà trưởng thôn thích ăn đã không nói rồi, rồi lại còn phải diet đám ngư yêu trên đỉnh đầu có bốn chữ ngư yêu màu trắng, trên người là vảy màu vàng, con ngươi màu lam và đôi môi hồng hồng, duy nhất cái đuôi để người ta nhận ra nó quái vật cá.
Ngư yêu màu trắng đây ư? Màu trắng đâu ra chứ.....
Thu Thiên than nhẹ: “ Nếu như cứ Diệt Yêu như vậy, đến lúc nào chúng ta mới có thể làm đến giai đoạn quan trọng của nhiệm vụ này chứ.” Không trách được người ta thường có một câu: người thiết kế trò chơi, cấu tại của đại não cũng lòi lõm đặc biệt.
“ Đừng nóng vội, nhiệm vụ giết số lượng yêu quái nhiều như chắc không nhiều đâu.” Tây Hồ nhìn thấy nàng làm động tác bất đắc dĩ phủi tay, không khỏi khẽ cười.
Hắn đổi cây quạt: “ Lát nữa nàng dùng khinh công tránh công kích, ta sẽ phụ trách giết bọn chúng.”
Đám ngư yêu này đối với Tây Hồ mà nói có lẽ không tính là cái gì, nhưng đối với một nhân vật cấp 56 như Thu Thiên mà nói, nếu như bị một đám yêu 60+ đuổi theo chém, đây chính là mối nguy hiểm khá lớn.
Cho nên khi nghe Tây Hồ sắp xếp như vậy, Thu Thiên không hề dị nghị mà bắt đầu làm theo.
Cùng Tây Hồ tổ đội làm nhiêm vụ là một số việc vô cùng thoải mái. Hắn phản ứng rất nhanh, thao tác lại mạnh, hơn nữa còn có thể vừa nhàn nhã đánh quái, vừa đánh chữ nói cho Thu Thiên nên sử dụng khinh công bay vê hướng nào.
Gần như không có tất cứ con ngư yêu nào có thể đến gần Thu Thiên được, Thu Thiên cứ thảnh thơi đứng ở đó, không hề bị thương một chút nào.
Cho dù là lúc ban đầu, khi Thu Thiên xem hắn là nam nhân có da mặt dày thì cũng đã từng nghe thấy thực lực của hắn mạnh đến mức nào.
Dĩ nhiên hiện tại càng không cần phải nói, không những đã nhìn thấy hắn đánh quái, hơn nữa đã thấy hắn PK, qua hai lần PK với Long Hữu Ngân, thực lực của hắn không còn nghi ngờ gì được nữa.
Còn có những người khác trong La Hán Đường, dường như thao tác của họ đều rất chính xác. Oh đúng, hiện tại đã đổi tên thành Thu Ý Nồng rồi.
Nói đi nói lại, tên của bang hội như thế này khiến rất nhiều người hiểu lầm, không làm tốt lại khiến cho mọi người hiểu nhầm nàng cố ý muốn các GG trong nhóm sửa thành như vậy.
Thu Thiên đang suy nghĩ đến chuyện đổi lại tên bang hội, thì đột nhiên nghe thấy âm thanh nhắc nhở tin nhắn QQ.
“ Tây Hồ?” Thu Thiên bất đắc dĩ đành phải ngắt lời của Tây Hồ “ QQ của ta hình như có tin tức.”
Tây Hồ đứng lại, từng đợt ánh sáng bạch quang đang gợn sóng chậm rãi từ mạnh đến yếu rồi sau đó hắn thu hồi cây quạt lại.
“ Trong nhóm có tin tức xấu gì à?” Vừa rồi Tiêu Sái ở trong diễn dàn điên cuồng phát biểu tâm trạng, Thanh Sơn đã M hắn, tố cáo hành vi điên cuồng của Tiêu Sái.
Trong màn hình, có một dòng chữ nhắc nhở: “ Nhiêm vụ thay trưởng thôn Vương Ngũ diệt quái đã hoàn thành.”
Thu Thiên đổ mồ hôi, Tây Hồ đúng sát quái, chỉ trong vòng mấy phút đã giết chết toàn bộ đám quái rồi. Nhìn xung quanh, khắp nơi là xác ngư yêu bị giết, rơi ra bao nhiêu nguyên bảo, sáng long lanh cả một vùng lớn.
“ Nhiều tiền quá...” Tròn đầu nàng nghĩ như vậy, nhưng tay đã nhanh chóng đánh chữ trên kênh trước mặt.
Ngay sau đó, trên đỉnh đầu của nam tử áo xanh bay ra liên tiếp rất nhiều ký tự ha ha ha ha.
Thu Thiên gửi một biểu cảm hắc tuyến: “ - - cười đã chưa?” Nàng nói thật mà thôi.
Hắn mỉm cười trả lời: “ Theo quan điểm của vi phu, không đáng cười chút nào.”
Vậy hắn còn cười.....
Tây hồ quay người lại, rất tự nhiên bày ra tư thế nâng cằm: “ Nhưng ta cảm thấy” dừng một chút “ Rất cola mà thôi.”
Hắn vừa nói ra câu này, lại đổi lấy một chuỗi im lặng tuyệt đối của Thu Thiên.
Nhóc con này, thật sự càng ngày càng đáng yêu.
Chỉ sợ ngay cả bản thân nàng cũng không hề phát hiện ra? Nàng đã không còn mang vẻ mặt lạnh nhạt như trước đây nữa...
Đúng vậy, Thu Thiên không phát hiện, không phát hiện ra bình thường nàng không dễ dàng thể hiện vẻ mặt khả ái trước mặt người khác, nhưng đang dần bị Tây Hồ chuẩn xác nắm được rồi, hơn nữa vô cùng vui vẻ thưởng thức nàng như vậy.
Có lẽ bởi vì vừa rồi nghe được giọng nói của Tây hồ, cho nên nàng đối với biểu cảm mặt dày của hắn cũng không bài xích nữa?
Thu Thiên suy nghĩ một chút, nàng nhất định là chịu ảnh hưởng của Lâm Tố Tố mới có thể bị giọng nói mê hoặc; nhưng chỉ một lần thôi, không sao.
Gió mát chiều muộn, năm tháng tĩnh lặng. Ánh mặt trời nhẹ chiếu lên khắp núi, nam tử áo xanh và nữ tử áo tím cùng nhau cưỡi ngựa trắng, đi theo hương thôn Vụ tây. . . . . . Giao nhiệm vụ.
"Lão Tứ!"
"Tứ ca!"
Hai người đang cố gắng làm nhiệm vụ, ai ngờ vừa đến cửa Thôn Vụ Tây, đã nhìn thấy Thanh Sơn Bạch Lang và Tiêu Sái, còn có lão Tam nữa.
" Đã xảy ra chuyện gì?" Tây Hồ nhìn thấy ba người bọn họ đứng ở cửa thôn, trực tiếp nhảy xuống ngựa xoay người hỏi thăm lão Tam.
Thu Thiên cũng nhạy cảm nhớ đến những điều mà Kiêu Ngạo Cúc Hoa nói ở trong YY. Sẽ không phải có liên quan đến hai bang Tử Thần và Xích Long chứ?
Lời nói của lão Tam đã chứng thực cho suy nghĩ của Thu Thiên là đúng.
" Người của bang Tử Thần muốn mai phục đánh lén người của Lưu Quang Chi Niên, đứa bé Kiêu Ngạo chạy tới nói cho người Lưu Quang Chi Niên nghe, kết quả bị người của Tử Thần sắp xếp ở trong Lưu Quang Chi Niên phát hiện, đang tìm hắn ở khắp thế giới."
Ngay sau đó Tây Hồ hỏi: " Tình hình của Kiêu Ngạo bây giờ như thế nào rồi?"
" Cùng với bọn lão Đại và Nam Sơn, còn có Tịch Mịch nữa, ở chung một chỗ, trước mắt rất an toàn." Lão Tam nói." Nhưng người của bang Tử Thần sớm muộn gì cũng sẽ tìm được hắn, một cuộc đại chiến giữa hai bang là không thể tránh được."
Tiêu Sái chen miệng: " Xích Long đã nói, bang chúng ta là bang hội tiểu nhân, muốn chusnh ta xin lỗi bọn chúng! " Thôi đi, bang hội rác rưởi kia muốn bọn họ đi xin lỗi! Không có cửa đâu, không có cửa đâu!
Nghe được bốn chữ Lưu Quang Chi Niên thì Thu Thiên hốt hoảng!
Đó không phải bang hội của Thỏ Con ư ? Là một bang không nhỏ, cách làm việc cũng giống như La Hán Đường, đều rất khiêm tốn.
Ý niệm đầu tiên của nàng là, Thỏ Con bị liên lụy đến chuyện này không?
Sau khi nghe Tiêu Sái nói xong, Thu Thiên lập tức hiểu, mục đích của Tử Thần là nhằm vào bọn họ.... Ừ, Thu Ý Nồng.
" Mẹ nó!" Thanh Sơn Bạch Lang khẽ hét lên một tiếng," Xích Long này quá vô sỉ, vừa rồi còn nói lão Đại vô nhân đạo! Người ngu ngốc như hắn mà cũng biết cái gọi là vô nhân đạo sao? Ta thấy hắn mới đúng là kẻ bỉ ổi!"
" Đúng vậy! đúng vậy!" Tiêu Sái luôn miệng phụ họa, rất hiếm khi ý kiến của hắn và Thanh Sơn lại nhất trí.
Chơi trò chơi, một người có mấy nick là chuyện bình thường, hơn nữa chuyện dùng những nick đó bố trí vào những bang khác cũng quá bình thường.
Nói bọn họ 'vô nhân đạo', này chẳng lẽ Tử Thần sắp xếp người ở trong Lưu Quang thì không phải là ' vô nhân đạo' sao? Vớ vẩn!
Tây Hồ cân nhắc một hồi, sau đó nhỏ giọng nói: " Trước tiên, các ngươi và Thu Thiên về thành trước, ta đi tìm bọn lão Đại." Nói xong, ở trong kênh chat riêng với Thu Thiên nói xin lỗi," Nhiệm vụ xem ra phải tạm ngừng rồi."
Thu Thiên vội vàng trả lời hắn: " Không sao! Nhiệm vụ hai ngày nữa làm cũng được." Chuyện quan trọng nhất là giải quyết chuyện của bang Tử Thần.
Suy nghĩ một chút, cảm giác hình như thiếu cái gì đó, cảm giác dường như quá trống rỗng, không đủ thành ý.
Thu Thiên lại bỏ thêm câu: " Ngươi nên cẩn thận một chút."
Vốn dĩ Tây Hồ đang muốn rời đi, đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn nàng gật đầu một cái, sau đó tung người nhảy lên ngựa nghênh ngang rời đi.
Nhìn bóng lưng nam tử áo xanh từ từ rời đi, Thu Thiên lại than thở.
Một trò chơi mà thôi, vì sao lại có nhiều việc khiến người ta phiền lòng như vậy chứ?
Lão Tam nhìn Thu Thiên vẫn nhìn theo hướng Tây Hồ rời đi, trong lòng hiểu rõ, mỉm cười đi tới bên cạnh nàng.
" Thu Thiên, không cần lo lắng, lão Tứ không dễ dàng bị người ta ám toán như vậy đâu." Cũng có thể nói là, thực lực của hắn so với tưởng tượng của mọi người, còn đáng kinh ngạc hơn.
Thu Thiên không thể làm gì khác hơn là cười cười: " Hy vọng là như vậy."
" Chị dâu!" Tiêu Sái hét to một tiếng," Ngươi yên tâm, Tứ ca của ta không yếu ớt như vậy đâu, hắn rất mạnh !"
Thanh Sơn Bạch Lang gật đầu: "Ngươi đó, rốt cuộc cũng có một lần nói tiếng người."
Bọn họ đều sợ mình lo lắng hả ? Thu Thiên gởi một gương mặt tươi cười: " Ừhm, ta biết rồi."
Tất cả mọi người đều triệu hồi tọa kỵ ra, lúc đang chuẩn bị đi, Thu Thiên mới nhớ ra vấn đề mà nàng vẫn đang thắc mắc.
" Đúng rồi, tại sao tên Xích Long lại nhắm vào bang hội của chúng ta vậy?"
" Mẹ nó! Không phải vì ghen tị với Tâ Hồ sao?" Thanh Sơn Bạch xem thường hất tay,"Nhưng mà chúng ta hoàn toàn không để vào trong mắt!"
" Ghen tỵ Tây Hồ ? " Thu Thiên chớp mắt mấy cái nhìn về phía Tiêu Sái.
Đứng bên cạnh nghẹn nửa ngày, chờ được lên tiếng lâu rồi, Thu Thiên vừa nhìn hắn, hắn lập tức gật đầu:" Chị dâu, ta biết rõ, ta biết rõ !"
Thu Thiên : " Ngươi biết?"
Tiêu Sái tiếp tục gật đầu, Thanh Sơn lại đứng bên cạnh khua tay.
Thu Thiên: " Xích Long tại sao đố kỵ Tây Hồ?"
Tiêu Sái: " Bởi vì có một việc, Tứ ca khiến Xích Long hoàn toàn hỏng mất tờ... rim!"
Thu Thiên sửng sốt: " Chuyện gì?"
Thấy Thu Thiên chuyên chú hỏi hắn, Tiêu Sái cảm khái với hạn.
Thật vất vả Lão bà thân yêu của lão Tứ, cũng là chị dâu của hắn chủ động hỏi, hắn đương nhiên muốn "cúc cung tận tụy", Tử Nhi Hậu Dĩ ( không sợ hy sinh)!
Vì vậy hắn hất tóc, làm vài động tác chớp mắt đùa giỡn, sau đó lại thần bí lại gần Thu Thiên nói hai chữ: " Tình cảm."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT