[ Người gửi thư: 1503892XXXX: tiểu sư muội chào buổi sáng, anh đã ở trong Tân Thủ thôn trong trò chơi bắt đầu luyện cấp, chờ em login. Văn Hiên ]

"A a a! !" Thu Thiên che chăn khẽ hét lên.

Xin cho phép cô mất khống chế như vậy một lúc đi, bởi vì cô thật sự không hy vọng người khác quấy rầy không gian trong trò chơi của cô.

Kỳ kèo nửa ngày, gần mười một giờ Thu Thiên mới mở máy, vừa lên Q, đã nhìn thấy một đống tin nhắn nhắn lại.

Tin nhắn nhóm Tiêu Sái: "Chị dâu chị dâu, ta đã về rồi, tại sao ngươi không ở đây vậy ~~~~"

Tin nhắn nhóm Thanh Sơn Bạch Lang : "Thu Thiên, Tiêu Sái tên ngốc đó chưa gửi tin tức xấu gì cho ngươi chứ? Ngươi không cần để ý đén hắn!"

Tin nhắn nhóm Lão Tam: "HO¬HO, Thu Thiên gia nhập vào nhóm rồi hả? Hoan nghênh."

Thu Thiên nhịn không được suy nghĩ đến cảnh Tiêu Sái và Thanh Sơn đấu võ mồm, cười đóng cửa sổ.

Cuối cùng là Tây Hồ : "Tại sao lại đột nhiên off vậy, có việc gấp?"

Thu Thiên lúc này mới nhớ tới, ngày hôm qua vội vàng tắt máy đi gặp người tên Văn Hiên đó, lúc logout không chào hỏi Tây Hồ thì bỏ qua đi, buổi tối lúc quay về cũng không mở máy vi tính. Có lẽ hắn đang chờ nàng on để làm nhiệm vụ?

Vội vàng ở QQ gửi cho anh một khuôn mặt tươi cười để xin lỗi: "Thật xin lỗi, ngày hôm qua có việc gấp, về quá muộn nên không login."

Không ngờ mới vừa gửi qua, avata của Tây Hồ liền sáng lên.

Tây Hồ: "Đến đây? Đến sương tây thôn."

Thu Thiên vừa định đánh chữ được, đột nhiên nhớ tới Văn Hiên vẫn đang chờ nàng ở Tân Thủ thôn, không thể làm gì khác hơn là ỉu xìu mà nói: "Hôm nay không có cách nào làm nhiệm vụ vơi ngươi được, bởi vì muốn mang một người mới đi làm nhiệm vụ." Giọng nói mềm như bông ,ngay đến chính nàng cũng không phát hiện.

Tây Hồ cười cười: "Mang người mới? Vậy thì tốt, ngươi đang ở đâu ta đi sang."

Hắn muốn tới đây? Thu Thiên vội vàng gửi ra rất nhiều biểu cảm dùng sức lắc đầu: "Không cần, là người quen là bạn, ta tạm thời mang một chút. Ngươi đi luyện cấp trước đi."

Kể từ khi hai người kết hôn, hắn đều ở cùng một chỗ với nàng, dường như không suy nghĩ đến vấn đề cấp bậc của hắn không phù hợp với việc đánh quái ở bản đồ thấp.

Dĩ nhiên, đây là một phương diện, mặt khác, chủ yếu là nàng không muốn để cho Tây Hồ gặp Văn Hiên.

Chuyện này. . . Dù sao Văn Hiên cũng là người nàng quen biết cô trong hiện thực, hơn nữa dưới sự giúp đỡ của lão mẹ, đối với nàng hiểu rất rõ.

Nếu để cho Tây Hồ biết hắn, nàng luôn có dự cảm, cuộc sống của mình sẽ rất rối rắm.

Mang người mới? là người quen là bạn? Tây Hồ ở đầu kia màn hình dường như có điều gì suy nghĩ nhìn chằm chằm vào đoạn đối thoại khoanh tròn kia.

Một lát sau, Tây Hồ mới nói: "Được, nàng đừng vội, có gì cần nhớ gọi ta."

"Ừ." Thu Thiên trả lời xong, đăng nhập trò chơi.

Tân Thủ thôn cách cửa thành bắc Vọng Nguyệt Thành cũng không xa, chỉ cần vừa ra Tân Thủ thôn, là có thể nhìn thấy cổng Vọng Nguyệt Thành .

Thu Thiên vừa mới chạy đến đến, đã nhìn thấy một kiếm khách cầm kiếm đến đón.

Trên đầu hắn nhẹ nhàng bay ra một hàng chữ: "Thu Thiên tiểu sư muội, ta ở đây."

Toàn thân áo trắng như tuyết, một thanh bảo kiếm đã rút ra khỏi vỏ, chỉ là tên của Văn Hiên làm cho người ta có cảm giác không còn gì để nói: Văn sư huynh.

Thu Thiên nhíu mày, hắn dùng cái tên này đúng là chiếm tiện nghi của người khác, ai ai cũng phải gọi hắn là sư huynh.

Văn Hiên cũng là một người chơi không ít trò chơi, xa xa thấy một thiếu nữ áo tím chạy đến phía hắn, nên đoán chắc là Thu Thiên.

Đợi đến khi nàng chạy tới gần, lại nhìn usename nàng, không khỏi thấy buồn cười, Thu Thiên, Giang Thu thiên, tiểu sư muội này đặt tên cũng chọn đơn giản như vậy, thật đúng là phù hợp với thói quen thẫm mĩ của ấy cô nương học khoa học tự nhiên.

Mặc dù tên của hắn cũng đơn giản, nhưng là đặt cái tên này cũng có ý đồ.

Vốn là muốn nhìn trang bị của Thu Thiên một chút, kết quả liếc nhìn lại đột nhiên ngây ngẩn cả người.

Thu Thiên; vợ chồng: Tây Hồ quan nhân.

Hắn cả kinh, nghi ngờ bật thốt lên: "Tiểu sư muội, ngươi kết hôn?"

Bị Văn Hiên hỏi như vậy, Thu Thiên cũng là cả kinh.

Suy nghĩ đầu tiên là: Xong rồi, nàng quên trong trò chơi đã kết hôn có nhìn thông qua việc xem xét trang bị.

Suy nghĩ Thứ hai: xong rồi, hắn sẽ không nói với mẹ mình chứ?

Nàng trong nháy mắt cảm thấy có một luồng khí nóng dâng lên, đoán chừng nếu lúc này có gương mà soi, mặt của mình chắc đỏ rực rồi? Dĩ nhiên không phải xấu hổ, mà là. . . Cảm thấy lúng túng.

Người trong trò chơi có thể có rất nhiều mặt, người cẩn thận dè dặt ở trong trò chơi sẽ không bị cản trở, người ngông cuồng khi đến với trò chơi có thể thay đổi thành trầm mặc ít nói, tóm lại trong cuộc sống không nếm thử được lại dễ dàng nếm thử ở trong trò chơi.

Giống như là chơi COS, đóng vai nhân vật mà thôi.

Giống như Giang Thu Thiên nàng, ở trường học không bao giờ cho nam sinh cơ hội, giữ vững lễ phép khoảng cách, nhưng trong trò chơi lại có thể chấp nhận kết hôn với Tây Hồ vậy.

Trong trò chơi khôn ai biết nàng là ai, hơn nữa dù sao cũng chỉ là trò chơi, cũng không giống như mẹ nàng nghĩ kết hôn thật, sau khi khi hai người kết hôn thì như thế nào chứ.

Dù sao cũng chết, dù sao đi nữa hắn cũng phát hiện rồi, cũng không tin hắn lắm mồm đi nói cho mẹ nghe!

Thu Thiên hít sâu một cái, bình tĩnh, Giang Thu Thiên. Đây chỉ là người không quen biết, không thể làm được gì ngươi .

Sau khi tự mình cổ vũ khiến nàng có thêm can đảm. sau khi Thu Thiên tự mình thôi miên xong, gửi cho hắn một khuôn mặt tươi cười: "Đúng vậy, ta kết hôn. Sao vậy, ngươi không biết trong trò chơi có thể kết hôn sao?"

Văn Hiên hơi sững sờ, những trò chơi như thế này hắn cũng lão luyện rồi dương nhiên là biết trong trò chơi có thể kết hôn. Nhưng mà hắn không ngờ, xinh đẹp, tính cách lại tốt, đầu óc thông mình như tiểu sư muội lại kết hôn trong trò chơi.

Là ai, nhanh chân đến trước rôi ?

Hắn đang suy nghĩ, mình còn có bao nhiêu cơ hội.

Mục đích hắn đến trò chơi này vô cũng rõ ràng, chính xác là như suy nghĩ của hai mẹ, chính là muốn theo đuổi cô gái trước mắt này.

Những mà cô gái ưu tú như vậy, lại không giống những cô gái mà hắn từng quen biết, hắn không nghĩ đến trong trò chơi nàng lại kết hôn.

Mà kỳ lạ, hắn không vì vậy mà thất vọng, lại còn mong đợi ở nàng hơn.

Hắn mỉm cười một cách rực rỡ với Thu Thiên: "Tiểu sư muội, dẫn ta luyện cấp thôi."

"Ngươi trước kia chưa từng chơi sao?" Thu Thiên vừa suy nghĩ đến nhiệm vụ ở tân thủ thôn, vừa hỏi hắn.

Trên mặt hắn nụ cười rõ ràng ngưng lại một chút, ngay sau đó lắc đầu: "Từng.. chơi, nhưng không quen, hi vọng tiểu sư muội đừng ghét bỏ ta."

Thu Thiên im lặng, nàng cũng biết, Văn Hiên nhất định là chơi kém, người lão mẹ tán thưởng đều là những người không có đặc điểm gì để yêu thích, những anh chàng trên mặt vĩnh viễn mang theo một nụ cười cố định.

Chấp nhận thở dài một hơi, Thu Thiên mời hắn nhập đội: "Văn. . . Sư huynh, huynh nhập đội, ta dẫn ngươi đi làm nhiệm vụ"

Văn Hiên cười vui vẻ nói:"Tiểu sư muội, ngươi rốt cuộc cũng gọi ta là sư huynh rồi." đặt cái tên này thật đúng.

Gương mặt Thu Thiên hiện lên hắc tuyến, cái gì vậy, username của hắn là Văn sư huynh, nàng cũng không thể gọi hắn Văn Văn được.

Văn Văn, quá thân mật, hơn nữa, hơn nữa rất buồn nôn.

Hai người tổ đội, liền đến rừng cây ở cửa thành bắc, ở đây quái cấp thấp, cơ bản có thể nói đây là nơi luyện cấp cho những người mới luyện chơi.

Hai người bọn họ vừa xuất hiện ở đó, Thu Thiên cảm thấy dường như bên người luôn có người đi theo nàng.

Thật ra thì việc này cũng không có gì kỳ lạ, Thu Thiên đã sớm nổi danh rồi. chỉ là nàng vẫn luôn ở cũng một chỗ với Tây Hồ, còn có một nhóm người của La Hán đường đi cùng, tất cả đều là nam nhân. Dĩ nhiên không có ai có thể tiếp cận được nàng.

Hôm nay, nàng lại xuất hiện ở nơi này, hơn nữa bên cạnh nàng không phải là Tây Hồ quan nhân! Mà là một Bạch Y Kiếm Khách!

Chậc chậc, có gian tình, nếu như nói không có gian tình, quần chúng mới không tin !

Văn Hiên thật ra cũng phát hiện, xung quanh thỉnh thoảng lại lặp đi lặp lại người đi đường "Đi ngang qua". Bằng vào những kinh nghiệm trong trò chơi của hắn, những người đó chắc chắn không phải đến để xem người mới như hắn, mà đến để nhìn cô gái bên cạnh cô gái bên cạnh hắn.

Nếu như nói, nàng ở trong này được chào đón như vậy, vậy có phải đại biểu cho việc, ở trong này hắn sẽ tiếp xúc với nàng hoàn toàn khác không giống trong cuộc sống hiện thực?

Nếu đúng như suy nghĩ của hắn, thì hắn nhất định phải dành nhiều thời gian hơn ở trong này.

Dù sao, nàng cũng là một cô gái rất tốt.

Thu Thiên căn bản không biết những suy nghĩ này của Văn Hiên, dẫn hắn làm nhiệm vụ, một là bởi vì không muốn bị mẹ càu nhàu, hơn nữa hắn lại biết được thân phận thất sự của nàng, dĩ nhiên, cũng bao gồm cả những bí mật nhỏ trong trò chơi của nàng.

Bí mật nhỏ của nàng. . . Tây Hồ quan nhân.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play