Sao lúc
nào số phận cũng đẩy Nim đụng mặt Devil vậy nhỉ???? Cô bé cúi đầu xuống nhăn nhó. Cũng may cậu nhóc chưa phát hiện ra Nim. Chắc tại mắc hậm
hực vào cô dì ghẻ “ đã có chồng mà chưa trót đời” của mình. Nhìn chị ta hôm nay trẻ hẳn ra, dẫu gì thì cũng mới 18 tuổi như Nim, biết ăn mặc
một chút thì teen ngay. Một chiếc quần jean bó sát chân với mấy đường
rạch một cách cố ý ở đùi. Một chiếc áo ba lỗ màu đen với mấy chục chiếc vòng tay đủ kiểu cộng thêm một chiếc mũ ngầu trên đầu và chiếc kính
giả cận cách điệu. Nhìn thế thì ai có thể nhận ra một bà phu nhân quý
phái lịch lãm ngày nào của ông chủ tập đoàn Russ! Còn Devil thì khỏi
phải bàn, lúc nào cũng trung thành với màu đen, quần hộp đen, áo pull
đen, kính đen, giày đen, chỉ có chiếc nhẫn cũng đôi bông tai là sáng
loáng. Vẻ mặt cậu nhóc không có gì là ưng ý khi phải đến mấy nơi này
cùng với Nhã Trúc – dì ghè kiêm người yêu cũ của mình. Còn cô ta thì cứ vô tư cầm chặt tay Devil mà lôi vào trong. Những tiếng xì xầm đã cất
lên nhưng ai cũng muốn được yên phận nên không dám hó hé gì nữa.
.
- Way you! Sao mà thẫn thờ thế? – Angle chìa hai ly nước trước mặt cô bé.
.
Nim hốt hoảng xua xua tay cười lấy lệ.
.
Angle hơi thắc mắc nhưng cũng không nói gì, đưa cho Nim cốc nước hoa quả rồi cũng ngồi xuống ngay bên cạnh cùng với một ly rượu trên tay.
.
Nim đưa ly nước lên miệng nhấm nháp, đầu óc thì vẫn nghĩ về Devil. Sao
mà Nim cứ thấy giữa Devil và Nhã Trúc có một cái gì đó rất lạ, dù có tức giận đến mấy thì cuối cùng Devil cũng luôn nghe lời cô ấy. Nim thở dài và tự an ủi mình, khuyên nhủ bản thân nên sớm quên cậu nhóc đáng sợ đó đi.
.
- Bạn có biết vì sao lần đầu tiên tôi xuất hiện trước mặt bạn trong bộ dạng của một đứa lang thang không?
.
Câu hỏi không trúng chủ đề của Angle cắt ngang dòng suy nghĩ của Nim khiến cô bé bất ngờ, ngước mắt lên nhìn.
.
- Vì đó là cuộc sống mà tôi ao ước!
.
Nim ngạc nhiên.
.
- Chắc bạn bất ngờ khi nghe tôi nói như thế nhỉ! Nhưng đó là sự thật
đấy! Không phải lúc nào cứ có tiền là sướng đâu, nhiều khi còn đau khổ
hơn mấy kẻ nghèo vì họ không phải lo lắng và bận tâm những vấn đề rắc
rối phức tạp mà hằng ngày tôi cũng như Devil phải đối mặt. Bạn có biết
tôi ghét nhất là điều gì không?
.
Nim lắc đầu.
.
Angle đưa ly rượu lên miệng uống một hơi rồi mỉm cười vừa lắc lắc ly rượu vừa nói:
.
- Tôi ghét nhất bị người ta gọi mình là con nhà giàu! Ghét kinh khủng
lắm! Vì kèm theo cái danh “con nhà giàu” ấy là biết bao sự đố kỵ, ganh
ghét, mưu mô và thủ đoạn. Cuộc đời nó k.h.ố.n n.ạ.n ở cái chỗ đó! Có
tiền thì chẳng bao giờ được yên thân!
.
Và rồi Angle cười ha hả, nụ cười chua chát thấy rõ. Nim chỉ biết lắc đầu. Giàu cũng có cái khổ của giàu.
.
- Thôi! Bạn quên những gì mà tôi vừa nói đi nhé! Nghĩ chỉ thêm nhức đầu thôi! Rượu tôi hết rồi, phải ra lấy ly khác đã! Chờ chút nhé!
.
Angle nhún vai một cái rồi đứng lên. Nim nhìn theo. Tự dưng thấy cậu ấy thật đáng thương…
.
Đang ngồi nhâm nhi ly nước hoa quả thả hồn theo điệu nhạc xập xình trong quán bar thì Nim giật mình khi có ai đó vỗ vai mình. Cô bé quay đầu
nhìn lại thì hốt hoảng khi thấy ba tên con trai mặt mày họ hàng với
“trâu ngựa” đang nhe răng cười nham nhở:
.
- Wây! Cô em đáng yêu quá! Sao mà lại ngồi một mình thế này! Có cần tụi này bầu bạn không???? – và hàng loạt những giọng cười “khả ố” nổi lên.
.
Nim bắt đầu run run. Cô bé khẽ mỉm cười rồi lấy tay xua xua tỏ ý từ chối.
.
- Không cần phải e sợ thế đâu cưng! Tụi anh chỉ muốn làm quen với em
thôi mà! Phải không tụi mày? – tên đứng giữa cũng là người vỗ vai Nim
vừa nói vừa cười đểu nhìn mấy thằng bạn xung quanh.
.
- Đúng đúng! Ha ha! Lâu lâu mới gặp được một em “cây nhà lá vườn” như thế này mà!
.
Nim hoảng sợ thật sự. Nhìn về phía quầy rượu thì không thấy Angle đâu. Nơi này lại hoàn toàn xa lạ với cô bé…
.
Không nói không rằng cả ba thằng xúm vào cầm tay bá cổ Nim lôi đi khiến Nim vùng vẫy dữ dội. Đã không thể nói được lại gặp chuyện như thế này, thật là một sự xui xẻo quá đáng!
.
Ào...........
.
Mấy tên “trâu ngựa” đột ngột dừng lại khi thấy nước chảy ròng ròng trên đầu thằng đứng giữa. Hình như là rượu thì phải. Chưa kịp hoàng hồn thì không biết từ đâu có mấy cái ghế sắt lao thẳng về phía tụi nó từ đằng
sau khiến chúng ngã chồm xuống đất. Nim ngơ ngẩn nhìn lên. Bạn nghĩ ai
là người cứu Nim???
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT