Chứng kiến Khương Tư Nam có chút sa sút, Lam Tương Hàm khẽ mĩm cười nói:
- Khương công tử không cần lo lắng, hôm nay ngươi trọng thương chưa lành, không bằng trước theo chúng ta phản hồi Lam Ngọc Thành, lại làm tiếp ý định, ngươi xem coi thế nào?
- Tỷ tỷ, ngươi thật muốn dẫn hắn trở về sao? Hôm nay Lam gia chúng ta bản thân khó bảo toàn, mang theo lai gia hỏa lịch không rõ này làm gì?
Lam Ngọc Nhi có chút sốt ruột nói.
Nhưng mà Lam Tương Hàm trừng nàng, Lam Ngọc Nhi có chút tức giận quay mặt đi, dứt khoát không hề phản ứng Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam cũng không để ý đến nàng, ở hắn xem ra Lam Ngọc Nhi bất quá là tiểu nha đầu ngây thơ mà thôi.
- Như thế, vậy thì quấy rầy Lam tiểu thư rồi!
Khương Tư Nam cảm kích nói.
Hắn rất có hảo cảm với thiếu nữ dịu dàng thanh nhã này, hôm nay bản thân mình trọng thương, tuy phục dụng Sinh Cơ Đại Hoàn Đan, nhưng mà muốn triệt để khỏi hẳn chỉ sợ còn có một thời gian ngắn.
- Khương công tử không cần quá khách khí!
Lam Tương Hàm mỉm cười, trên khuôn mặt ôn nhu trở nên vô cùng sáng lạn.
Đường núi bên ngoài Cấm Ma Sơn Mạch, Phúc bá chỉ huy Giao Long mã đi hai ngày mới đi qua, sau khi ra phạm vi Cấm Ma Sơn Mạch ảnh hưởng, Giao Long mã lập tức bay lên trời, chân đạp mây mù, lôi kéo xe ngựa đẹp đẽ quý giá, bay nhanh như điện chớp về phía xa xa.
Rất nhanh, xe ngựa bay qua mấy vạn dặm địa vực, liền đi tới trước một thành trì cự đại.
Đây là một thành trì hùng vĩ, tường thành cao tới trăm trượng, toàn thân hiện lên màu xanh da trời, tường thành óng ánh sáng long lanh, tản ra quang mang nhàn nhạt, phía trên khắc Trận Văn thần bí, rậm rạp chằng chịt đan vào cùng một chỗ, tạo thành hộ thành đại trận khủng bố.
Hai ngày nay, Khương Tư Nam cùng Lam Tương Hàm, Lam Ngọc Nhi cũng dần dần quen thuộc, đã biết một ít sự tình trong Lam Ngọc Thành.
Nguyên lai Lam Ngọc Thành thừa thải một loại Lam Ngọc Linh Thạch, loại Linh Thạch đặc thù này ẩn chứa một loại khí tức không linh, rất dễ dàng để cho người sa vào ngộ đạo cảnh, bởi vậy Lam Ngọc Linh Thạch còn trân quý hơn Linh Thạch Tuyệt phẩm, giá trị tương đương Thuần Dương Đan.
Một viên Lam Ngọc Linh Thạch có thể so với một viên Thuần Dương Đan, giá trị kinh người.
Trong Lam Ngọc Thành có hai đại gia tộc, theo thứ tự là Lam gia cùng Ngọc gia, vốn hai đại gia tộc thực lực tương đương, nhưng mà gần vài năm nay danh tiếng của Ngọc gia càng ngày càng thịnh, Lam gia thì dần dần suy thoái.
Lam gia cùng Ngọc gia đều là luyện đan thế gia, bởi vậy tuy thực lực không cao, nhưng trong trăm thành trì xung quanh Lam Ngọc Thành, lại có thanh danh không nhỏ, thường xuyên có rất nhiều cường giả tới đây tìm kiếm hai đại thế gia luyện chế đan dược.
Nhưng mà mấy năm trước, Hoàng giả lão tổ cường đại nhất của Lam gia bị giết, Lam gia gia chủ trọng thương, Lam gia liền đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương.
Hơn nữa Ngọc gia xuất hiện một vị thiên tài tên Ngọc Khê, chưa tới ba mươi tuổi đã đột phá đến Vương giả, hơn nữa Luyện Đan thuật xuất thần nhập hóa, cũng đạt tới Đan Vương cảnh, hơn nữa đã trở thành Chân Truyền Đệ Tử của Tề Thiên Giáo.
Bởi vậy Ngọc gia càng ngày càng cường thịnh, cơ hồ có xu thế độc bá toàn bộ Lam Ngọc Thành.
Vốn Lam gia cùng Ngọc gia mỗi nhà đều có hai Lam Ngọc Linh Thạch mạch khoáng, nhưng mà năm gần đây Lam gia một mực bị Ngọc gia chèn ép, các loại sản nghiệp cũng bắt đầu héo rút, trong đó để cho Ngọc gia trông mà thèm nhất chính là hai tòa Lam Ngọc Linh Thạch mạch khoáng kia rồi.
Bởi vậy Ngọc gia tạo áp lực với Lam gia, Lam gia dưới bất đắc dĩ, đã đáp ứng ước chiến với Ngọc gia.
Cái kia chính là một tháng sau, hai nhà Lam Ngọc tiến hành tỷ thí đan đạo, người thua dâng hai tòa Lam Ngọc Linh Thạch mạch khoáng, hơn nữa vĩnh viễn rời đi Lam Ngọc Thành.
Chỉ là hôm nay Lam gia suy thoái, ở đâu có thiên tài đan đạo gì? Chỉ sợ thời điểm đan đạo tỷ thí, Lam gia phải thua không thể nghi ngờ.
Bởi vậy Lam Tương Hàm mới cực kỳ sốt ruột, tiến đến Thanh Thiên Thành mời một vị Đan Vương Tần Đại sư rất nổi danh đến trợ trận, nhưng mà kết cục lại không lý tưởng như người ta nghĩ.
Xe ngựa tiến vào Lam Ngọc Thành, Khương Tư Nam liền cảm nhận được Lam Ngọc Thành phồn hoa, cơ hồ không khác thành trì nhân gian, thanh âm rao hàng, thanh âm thét to liên tiếp, hai bên cửa hàng, quán rượu mọc lên san sát như rừng.
Chỉ bất đồng chính là, trong Lam Ngọc Thành này tất cả đều là Tu Chân giả, ở trong thần hồn của Khương Tư Nam cảm giác, trên đường cái đại bộ phận đều là cường giả Pháp Thiên Cảnh cùng Anh Thiên Cảnh, ngay cả tiểu nhị của tửu điếm cũng đạt đến Chân Thiên Cảnh, đại năng Thông Thiên Cảnh cũng không ít, hơn nữa ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy Vương giả!
- Cái này chỉ là thành trì ở biên giới Tây Cực Châu, dĩ nhiên cũng có nhiều cường giả như vậy, quả nhiên không hổ là Thái Sơ Đại Thế Giới!
Trong nội tâm Khương Tư Nam tán thưởng, vừa rồi hắn đã phát giác được trên đường cái, có hơn mười khí tức Vương giả, có thể thấy được ở trong Lam Ngọc Thành, Vương giả cũng không ít gặp.
Mà những Vương giả này đặt ở Chân Cương giới, đã thuộc về cường giả đỉnh phong nhất rồi.
Giao Long mã xa xuyên qua mấy con đường, cuối cùng ngừng lại trước một phủ đệ khí phái phi phàm.
Hai Lam Ngọc Sư bằng đá tọa lạc ở hai bên đại môn, uy vũ bất phàm, hơn nữa tản mát ra Linh khí nhàn nhạt, dĩ nhiên là hai kiện Linh khí uy lực bất phàm.
Mà ở trên tấm bảng phủ đệ, có khắc hai cổ triện rồng bay phượng múa: Lam phủ!
Đi vào đại môn, là một Diễn Võ Trường rộng lớn, có rất nhiều đệ tử Lam gia ở đây tu luyện, luận bàn thần thông, cả đám bọn hắn thoạt nhìn đều rất trẻ tuổi, phần lớn là Pháp Thiên Cảnh cùng Anh Thiên Cảnh, có một ít trưởng lão Thông Thiên Cảnh chỉ đạo bọn hắn.
- Tiểu thư!
- Tương Hàm tiểu thư cùng Ngọc Nhi tiểu thư trở lại rồi!
Rất nhiều người chứng kiến Lam Tương Hàm cùng Lam Ngọc Nhi trở lại, đều cười chào hỏi với bọn họ, Lam Tương Hàm cùng Lam Ngọc Nhi chẳng những là Lam gia công chúa, càng là đối tượng ái mộ của rất nhiều đệ tử thanh niên.
Thanh niên đệ tử Lam gia tự nhiên cũng nhìn thấy Khương Tư Nam bên người Lam Tương Hàm, đều như có như không lộ ra một tia địch ý.
Cho tới bây giờ bọn hắn chưa nhìn thấy qua có nam tử trẻ tuổi nào có thể đi gần với Lam Tương Hàm như vậy, coi như là cháu trai của Đại trưởng lão Lam Thiên Chiếu, điên cuồng ái mộ Tương Hàm tiểu thư cũng không được.
Khương Tư Nam tự nhiên có thể cảm giác được địch ý như có như không của mọi người, không khỏi nở nụ cười lắc đầu, xem ra mình thật đúng là đụng phải tai bay vạ gió, Lam Tương Hàm ở Lam gia rất được hoan nghênh a.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT