- Nơi này là 300 viên Thuần Dương Đan, mỗi người 100 viên, một viên Thuần Dương Đan có thể cung cấp năng lượng cho Khôi Lỗi một ngày, ba Khôi Lỗi này các ngươi hảo hảo thu lại, coi là vật phòng thân, không nên để ngoại nhân thấy được!

Trong tay Khương Tư Nam lại xuất hiện ba bình ngọc màu ngà sữa, đưa cho ba người các nàng.

- Còn linh khí, Linh Đan gì đó, tin tưởng các ngươi ở Đan Khí Tông cũng không thiếu hụt, ta liền không cho các ngươi, nhớ kỹ phải hảo hảo cố gắng tu luyện, chờ ta giải quyết xong xuôi sự tình sẽ trở về thăm các ngươi!

Khương Tư Nam sủng nịch nhìn ba người các nàng cười nói.

Còn Diệp Tích Quân ở bên cạnh, cũng bị đại thủ bút của Khương Tư Nam hù sợ rồi.

Loại Khôi Lỗi cường đại này, chỉ sợ coi như là Vương giả cũng không nhất định có thể đánh bại phòng ngự của bọn hắn, Khôi Lỗi Chi Thuật đã sớm mất đi ở thời kỳ Thượng Cổ, có thể nói đương thời tồn tại mỗi một Khôi Lỗi đều là vật báu vô giá, huống chi vẫn là Khôi Lỗi lợi hại như thế?

Càng làm cho Diệp Tích Quân khiếp sợ chính là Thuần Dương Đan, loại Thuần Dương Đan này coi như là Vương giả cũng cực kỳ khát vọng, Vương giả tu luyện Thiên Địa Nguyên Khí đơn thuần đã không thỏa mãn được bọn hắn, cần Thuần Dương chi khí cao cấp hơn mới có thể duy trì tu luyện, mà loại Thuần Dương Đan này chính là Thuần Dương chi khí tinh thuần nhất ngưng tụ thành, coi như là Diệp Cương, cũng cần thật lâu mới có thể cô đọng ra một viên.

Không nghĩ tới Khương Tư Nam thoáng cái liền lấy ra 300 viên.

Hắn đến cùng ở trong Thần Ma cổ chiến trường đã nhận được bao nhiêu bảo vật?

Diệp Tích Quân cuối cùng cũng minh bạch vì sao Khương Tư Nam ở trong thời gian thật ngắn, có thể trưởng thành đến cảnh giới như thế, cái này không chỉ bởi vì Khương Tư Nam thiên tư yêu nghiệt, càng vì Đại Khí Vận không ai bằng.

Có thể nói loại người này là Thiên Địa chi tử, đi đường cũng có thể nhặt được Linh Thạch.

Diệp Tích Quân cười nhìn Khương Tư Nam nói:

- Ngươi đưa nhiều thứ tốt như vậy, như thế nào không thấy đưa cho ta?

Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói:

- Tích Quân tỷ tỷ, ta làm sao có thể quên ngươi! Viên Thất Chuyển Kim Đan này có lẽ có thể giúp ngươi trực tiếp đạt tới Thông Thiên Cảnh đỉnh phong, vốn là ở trong đan đạo thi đấu luyện ra, lúc này đây vừa vặn mượn hoa hiến Phật, tặng cho ngươi!

Trong tay Khương Tư Nam xuất hiện một viên Linh Đan kim quang sáng chói, quanh quẩn lấy hào quang thất sắc, lớn cỡ long nhãn, rất tròn, như trân châu sáng chói.

Diệp Tích Quân hơi sững sờ, nàng vốn chỉ là nói giỡn, thật không ngờ Khương Tư Nam thật đúng là vì nàng chuẩn bị lễ vật, khuôn mặt nàng không khỏi đỏ lên, bất quá cũng không có cự tuyệt, rất cẩn thận nhận lấy, lấy ra một cái hộp đặt vào, sau đó xem như trân bảo cất đi.

- Cảm ơn ngươi, Tư Nam, đây là lễ vật trân quý nhất ta thu được!

Diệp Tích Quân rất nghiêm túc nói, hai gò má rực rỡ như hoa đào, nàng đã quyết định phải hảo hảo trân tàng viên Thất Chuyển Kim Đan này.

Từ lúc ở Càn Nguyên vực, nàng cảm thấy Khương Tư Nam thiên phú bất phàm, tính cách kiên nghị, vô cùng hiếu thuận, như một khối Bảo Ngọc, liền không nhịn được ra tay giúp hắn mấy lần.

Nhưng mà khi lúc này đây, Khương Tư Nam đột nhiên xuất hiện ở trước mặt nàng, chẳng những giúp nàng dung hợp Thiên Ngoại Xích Hà hỏa, cứu được nàng một mạng, lại trợ giúp phụ thân triệt để khôi phục thương thế, tâm thiếu nữ bình tĩnh như hồ nước, bất tri bất giác nổi lên rất nhiều chấn động.

Không biết lúc nào, nàng phát hiện trong nội tâm đã khắc bóng dáng của Khương Tư Nam.

Nhưng mà nàng là một người rất quật cường, rất khó biểu đạt tinh tường tình cảm của mình, có thể nói như vậy đã đạt đến mức tận cùng rồi.

Nhưng mà Khương Tư Nam lại không có đa tưởng, chỉ cho rằng Diệp Tích Quân nghĩ viên Thất Chuyển Kim Đan này rất trân quý, liền cười nói:

- Tích Quân tỷ tỷ, khi ta nhìn thấy Linh Dược luyện chế Cửu Chuyển Kim Đan này, liền biết rõ Đan Khí Tông có được so sánh toàn bộ, loại Linh Đan này vô cùng trân quý, ngươi cũng biết ý vị như thế nào, coi như là luyện không thành Cửu Chuyển Kim Đan trong truyền thuyết, nhưng mà Thất Chuyển Kim Đan cũng đã cực kỳ trân quý, kế tiếp ta truyền cho ngươi đan phương Cửu Chuyển Kim Đan!

Diệp Tích Quân nhẹ gật đầu, trong nội tâm suy nghĩ phức tạp, căn bản không kịp nghĩ Cửu Chuyển Kim Đan trân quý, chỉ nghe nói Khương Tư Nam rất nhanh sẽ đi, trong lòng có một loại phiền muộn không hiểu.

Mấy ngày kế tiếp, Diệp Tích Quân đưa tới rất nhiều Linh Dược luyện chế Cửu Chuyển Kim Đan, Khương Tư Nam lại luyện chế ra mấy lô Thất Chuyển Kim Đan, cuối cùng ở dưới hắn chỉ đạo, Diệp Tích Quân dựa vào Thiên Ngoại Xích Hà hỏa cũng luyện thành một lò Thất Chuyển Kim Đan, Khương Tư Nam mới yên lòng.

Về sau, Khương Tư Nam liền không tu luyện nữa, cùng Khương Vũ Điệp, Phương Tình Tuyết, Tử Huyên ở trong Tê Hà sơn chơi mấy ngày, mới lưu luyến không rời đi tới Đan Khí Tông Truyền Tống Trận.

- Ca ca, ngươi nhất định phải tới tiếp chúng ta!

- Thiếu gia, chúng ta đợi ngươi trở lại!

Mấy người Khương Vũ Điệp cùng Phương Tình Tuyết chứng kiến thân ảnh của Khương Tư Nam bao phủ ở trong một mảnh linh quang, rốt cục nhịn không được hai mắt đỏ bừng, nước mắt rơi như mưa, lớn tiếng hô.

Khương Tư Nam ở trong linh quang mịt mờ mỉm cười, nhìn thấy Diệp Tích Quân, Khương Vũ Điệp, Phương Tình Tuyết cùng Tử Huyên, nhẹ nhàng khoát tay áo, triệt để biến mất ở trong Truyền Tống Trận.

Vừa lúc đó, trong Tê Hà Đại Điện, thần sắc Diệp Cương hơi động một chút.

- Cái tên tiểu tử thúi này, đi nhanh như vậy!

Hắn lắc đầu mỉm cười, ánh mắt quét về mấy cường giả phía dưới, thản nhiên nói:

- Các ngươi xác định ba người Hỏa Sí bị người Ngũ Hành Thánh Tông tiếp đi?

- Đúng vậy! Chưởng giáo Chân Nhân, đám người Hỏa Sí cùng Ngũ Hành Thánh Tông sớm có cấu kết, người Ngũ Hành Thánh Tông tới rất cường đại, thuộc hạ đuổi không kịp mới để cho bọn hắn đào tẩu, xin chưởng giáo Chân Nhân trách phạt!

Phía dưới một cường giả dáng người khôi ngô, thần sắc lạnh như băng, toàn thân phát ra sát khí âm vang hữu lực nói.

- Được rồi!

Diệp Cương khoát tay áo nói:

- Ta đã sớm đoán được bọn hắn cùng người Ngũ Hành Thánh Tông có cấu kết, thật sự là mất hết thể diện của liệt tổ liệt tông Hỏa gia! Các ngươi đi xuống trước đi!

Trong thanh âm Diệp Cương có một tia mỏi mệt, trong miệng nhẹ nhàng thở dài một tiếng.

Mà giờ khắc này, ở cách Đan Khí Tông mấy nghìn vạn dặm.

Hỏa Sí, Hỏa Liệt cùng Hỏa Nguyên vô cùng chật vật nhìn một đám người trước mắt, thần sắc chán nản.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play