Trong bốn người này, hai lão giả chính là một đôi thân huynh đệ, tên Bác Viễn cùng Bác Quang, hai mỹ phụ một cái tên Triệu Thuần Như, chính là sư tôn của Phương Tình Tuyết, cái khác tên Lục Đình, là sư tôn của Tử Huyên, mà muội muội của mình thì bị chưởng giáo Chân Nhân Diệp Cương tự mình thu làm đệ tử.

Ông!

Trên người Diệp Tích Quân, hỏa diễm thất sắc từng sợi, tản mát ra khí tức cổ xưa, thần bí, ở quanh thân nàng vờn quanh, không ngừng ngưng kết thành các loại dị tượng.

Phảng phất như một Tiểu Thế Giới vòng quanh nàng xoay tròn, tràn đầy Vân Hà vô tận, nhuộm hồng cả bầu trời, mà Diệp Tích Quân nhắm mắt ngồi đó, quần đỏ bồng bềnh, bảo tướng trang nghiêm, như một tuyệt thế nữ tiên, siêu phàm thoát tục.

Đan Khí Lệnh trên đỉnh đầu nàng rừng rực chói mắt, như một tiểu mặt trời, tản mát ra hào quang thánh khiết vô tận.

Diệp Tích Quân bảo trì loại trạng thái này đã bảy ngày bảy đêm rồi, khí tức trên thân nàng càng ngày càng mạnh, càng ngày càng thần bí, hỏa diễm thất sắc trên đỉnh đầu hóa thành một đóa Đại Đạo chi hoa, theo gió chập chờn, càng thêm ngưng thực.

Oanh!

Trên người Diệp Tích Quân, trong nháy mắt như núi lửa dâng lên thần hà vô tận, cả người nàng lập tức trôi nổi, chung quanh thiên địa linh khí vô tận đều dũng mãnh lao tới trên người của nàng, bị nàng thôn phệ, đến cuối cùng, đóa hỏa diễm thất sắc vốn còn có chút hư ảo lập tức ngưng tụ thành thật thể, sáng chói mà rực rỡ tươi đẹp.

Hai mắt Diệp Tích Quân lập tức mở ra, trong ánh mắt xinh đẹp bắn ra hai đạo thần mang thất sắc.

Nàng ở trong hư không lăng không mà đứng, quần đỏ bồng bềnh, da thịt thắng tuyết, phong hoa tuyệt đại, tản mát ra một cỗ thánh khiết chi khí để cho người không dám nhìn gần.

- Tư Nam, đa tạ ngươi rồi!

Thanh âm Diệp Tích Quân nhu hòa, mang theo kinh hỉ, trong đôi mắt nhìn về phía Khương Tư Nam nổi lên điểm điểm dị sắc.

Tuy nàng một mực lâm vào trạng thái tu luyện, nhưng mà Khương Tư Nam đến nàng vẫn có thể cảm giác được, nhất là Khương Tư Nam thật sự mang đến Đan Lệnh, hơn nữa trợ giúp nàng triệt để dung hợp Thiên Ngoại Xích Hà Hỏa nguyên vẹn, để cho trong nội tâm nàng mừng rỡ không thôi.

Hơn hai năm sau, lại một lần nữa tương kiến, rất nhiều chuyện cũng đã cải biến, nhất là Diệp Tích Quân đột nhiên phát hiện, thiếu niên lúc ấy còn rất non nớt, vậy mà trưởng thành đến tình trạng như thế, làm cho nàng kinh ngạc, vui mừng, cũng vì Khương Tư Nam cảm thấy cao hứng.

- Tích Quân tỷ tỷ, đã lâu không gặp! Chúc mừng ngươi triệt để dung hợp Thiên Ngoại Xích Hà Hỏa, tu vi đột phá!

Trên mặt Khương Tư Nam cũng lộ ra dáng tươi cười, hắn cũng đã nhìn ra, lúc này đây dựa vào Thiên Ngoại Xích Hà Hỏa chất chứa năng lượng khổng lồ, Diệp Tích Quân chẳng những vững chắc tu vi Thông Thiên Cảnh, còn một lần hành động đột phá đến Thông Thiên Cảnh trung kỳ!

Phải biết rằng, đã đến Thông Thiên Cảnh, mỗi tiến thêm một bước đều cực kỳ gian nan, cần không chỉ là ngộ tính bản thân, còn cần năng lượng khổng lồ, có thể thấy được Thiên Ngoại Xích Hà Hỏa cường hãn.

- Tư Nam, cái này đều là công lao của ngươi, ta không nghĩ tới ngươi vậy mà thật sự tìm được Đan Lệnh, bằng không mà nói hành vi lỗ mãng lần này của ta, có thể sẽ trực tiếp để cho ta mất mạng, nơi nào sẽ đạt được tạo hóa lớn như thế? Đúng rồi, ngươi là làm sao tới Đan Khí Tông? Hơn nữa... Tu vi của ngươi tăng lên cũng quá nhanh đi?

Trong ánh mắt Diệp Tích Quân lộ ra một tia sợ hãi thán phục, nàng há có thể nhìn không ra Khương Tư Nam hôm nay đã là Anh Thiên Cảnh viên mãn, chỉ kém một tia có thể ngưng tụ Nguyên Thần, đột phá đến Thông Thiên Cảnh.

Phải biết rằng hơn hai năm trước, Khương Tư Nam bất quá là vừa đạt tới Tiên Thiên cảnh, trong thời gian ngắn như vậy liền vượt qua ba đại cảnh giới, phần thiên tư yêu nghiệt này, không thể nói hậu vô lai giả, nhưng tuyệt đối là chưa từng có ai.

Giờ phút này Bác Viễn Thái Thượng trưởng lão vuốt râu ria hoa râm, cười ha ha nói:

- Tích Quân nha đầu, mấy tháng này ngươi đều bế quan, khả năng không biết sự tình của Khương Tư Nam tiểu hữu, hắn hôm nay lmà danh chấn toàn bộ Chân Cương giới a, chính là đại anh hùng cứu vớt toàn bộ Chân Cương giới!

Bác Quang, Triệu Thuần Như cùng Lục Đình ba vị Thái Thượng trưởng lão cũng đều gật đầu cười, bọn hắn cũng từ chỗ chưởng giáo Chân Nhân Diệp Cương nghe nói sự tình của Khương Tư Nam, thời điểm mới biết cũng vô cùng chấn động.

Không nghĩ tới một thiếu niên thoạt nhìn tuổi tác không lớn, vậy mà làm ra tên tuổi lớn như vậy.

- A? Tư Nam ngươi hơn hai năm qua đã trải qua sự tình gì? Nhanh cùng ta nói a!

Diệp Tích Quân cũng rất hiếu kỳ, bước liên tục nhẹ nhàng, từ trên hư không chậm rãi đi xuống, hỏa diễm thất sắc trên đỉnh đầu chậm rãi thu lại, cả người nàng càng chói lọi, dung nhan tuyệt thế khuynh thành, để cho Khương Tư Nam cũng không khỏi tán thưởng không thôi.

Khương Tư Nam mỉm cười, đem chuyện đã xảy ra hơn hai năm đại khái nói một tí.

Theo Khương Tư Nam giảng thuật, sắc mặt của Diệp Tích Quân hết sức đặc sắc, trong đôi mắt dị sắc sóng gợn, thật không ngờ hai năm qua Khương Tư Nam đã trải qua nhiều sự tình như vậy.

Trong nội tâm nàng âm thầm tán thưởng, thời điểm ở Càn Nguyên vực nàng cũng cảm giác được Khương Tư Nam bất phàm, nhưng mà nàng không thể tưởng được chính là, Khương Tư Nam vậy mà trong thời gian ngắn, xông ra danh tiếng lớn như thế.

Gia nhập Đại La Thiên Tông, trở thành Dịch Thiên Cơ Chân Truyền Đệ Tử, Thần Ma cổ chiến trường phong ấn Ma Tôn, những chuyện này nghe mà Diệp Tích Quân liên tục cảm khái.

Ngay cả Đan Khí Tông chưởng giáo Chân Nhân Diệp Cương cùng Tứ đại Thái Thượng trưởng lão cũng rất sợ hãi thán phục, trong ánh mắt nhìn về phía thiếu niên này cũng nhiều vài phần hài lòng.

- Tư Nam, ngươi đã nhận được Đan Lệnh không có giao cho Hỏa Nguyên, Hỏa gia bọn hắn khẳng định không chịu từ bỏ ý đồ, ở trong Đan Khí Tông, bọn hắn không dám làm gì ngươi, nhưng mà ra Đan Khí Tông liền không nhất định, ngươi phải cẩn thận!

Khi Diệp Tích Quân nghe được Khương Tư Nam vì lưu Đan Lệnh cho mình, mà cự tuyệt Hỏa Nguyên, trong nội tâm vừa cảm động lại vừa lo lắng.

- Hỏa gia? Hừ, một đám lang tâm cẩu phế, ta xem bọn hắn là khi sư diệt tổ, vậy mà không để ý cơ nghiệp Đan Khí Tông ta, cùng Ngũ Hành Thánh Tông câu kết làm bậy, cơ hồ đã thành chó săn của Ngũ Hành Thánh Tông, thật là làm cho liệt tổ liệt tông Đan Khí Tông hổ thẹn a!

Bác Quang tính tình nóng nảy vừa nghe đến Hỏa gia, trong ánh mắt liền lộ ra thần sắc phẫn nộ, tóc bạc trắng phất phới, như một Cuồng Sư.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play