(*) Lưu ý: Số chương đổi vì khác nguồn, nhưng nội dung thì liền mạch

______________

Trên đỉnh Thiên Đạo Phong, đã qua bảy ngày bảy đêm.

Lôi Hải cùng Tinh Hà đã yên lặng xuống, tuy hào quang sáng chói, ngăn cách hết thảy thần thức dò xét, để cho mọi người căn bản không thể nhận ra tình hình trong đó.

Nhưng mà người tu vi cường đại, đều có thể phát giác được, khí tức sinh mệnh trong đó từng điểm từng điểm biến mất, đến cuối cùng triệt để tiêu tán.

- Khương sư huynh không phải là... Chết rồi chứ?

Có người khiếp sợ, mang trên mặt thần sắc không dám tin, nhưng mà thời gian dài như vậy đi qua, như trước không cách nào cảm giác được một chút khí tức sinh mệnh.

- Chắc có lẽ không a? Trước kia Lôi Đình cùng Tinh Hà dữ dằn như vậy, cũng không làm gì được Khương sư huynh, làm sao có thể sẽ ngã vào một bước này?

Có người không xác định nói.

- Nhưng mà khí tức tánh mạng của hắn triệt để biến mất a, phảng phất như không còn tồn tại ở thế gian, hòa tan vào trong hư không!

- Nhưng mà phiến Lôi Hải kia vẫn còn, nói rõ Khương sư huynh vẫn sống, chỉ là ta căn bản nhìn không ra, đây rốt cuộc là loại bí pháp nào, vậy mà sẽ hung hiểm như thế!

- Hắc hắc, ta nhìn Khương Tư Nam đã là nỏ mạnh hết đà rồi, dù còn có một hơi, cách cái chết cũng không xa!

...

Mọi người nghị luận nhao nhao, đều không nghĩ ra làm sao sẽ xuất hiện tình hình như vậy.

Giờ phút này, ở Đại La Thiên Cung trung ương nhất, một thân ảnh nho nhã, ở trong hào quang Thuần Dương vô tận, mở ra con ngươi thâm thúy, như ẩn chứa vạn vật sinh diệt, mênh mông vô tận.

- Khương Tư Nam... Khương Tư Nam... Loại bí pháp này tựa hồ là Viễn Cổ Long tộc bí thuật, dùng nhân thân cưỡng ép tu luyện, nếu có thể thành công chỉ sợ có thể nói chấn nhiếp cổ kim a... Đáng tiếc, thời gian của ta không nhiều lắm rồi...

Chung quanh Đại La Thiên Cung, chín tòa sơn phong quay chung quanh, trong đó một ngọn núi mênh mông hùng vĩ, là Thiên Phong, trên núi Linh khí dồi dào, có vô số Chi Lan tiên thảo, Tiên Hạc linh vượn, phi bộc suối chảy, bảo dược lão đằng vờn quanh, khí tượng phi phàm.

Trong đại điện, ánh mắt của Đệ Nhất Thánh lộ ra một tia cười lạnh.

- Dùng nhân thân tu Long tộc bí pháp, cuồng vọng tự đại, một bước này nếu như ngươi kiên trì không được, lão nhân Dịch Thiên Cơ kia chỉ sợ sẽ bị đả kích lớn a! Nhưng mà... nếu như ngươi có thể kiên trì, chỉ sợ có khả năng uy hiếp được địa vị của Đế Nhất, ta liền không thể lưu ngươi rồi...

Ánh mắt của hắn đầy khí phách, mơ hồ lộ ra một tia sát cơ.

Trong vài ngọn núi khác, đều nhao nhao có cường giả khí tức ngập trời, mở hai mắt ra, ánh mắt nhìn về phía Thiên Đạo Phong, thần sắc khác nhau.

Thời điểm tất cả mọi người cho rằng Khương Tư Nam đã gặp bất trắc, trên hư không bỗng nhiên nổi lên biến hóa.

Oanh!

Ở trên hư không đột nhiên có cánh hoa rơi xuống, óng ánh mà sáng chói, thoạt nhìn như Tiên đạo chi hoa, một mảnh lại một mảnh tản ra hào quang thần thánh.

Đón lấy lại tuôn ra hoa sen kim sắc, một đóa lại một đóa, cắm rễ ở chỗ sâu trong hư không, chập chờn sinh tư, ở trong Tinh Hà cùng Lôi Hải ẩn hiện, sáng chói như hỏa diễm, lưu động thần hi.

Thiên Hoa Loạn Trụy, Địa Dũng Kim Liên!

Chứng kiến loại dị tượng này, tất cả mọi người nhảy dựng, hình như là nghĩ tới điều gì, trong ánh mắt lộ ra thần sắc chấn động.

- Thiên Hoa Loạn Trụy, Địa Dũng Kim Liên, loại dị tượng thần thánh này, chỉ có đại năng đột phá mới có thể nhìn thấy, cái này... Đây là... Đây là Khương Tư Nam muốn đột phá?

Có người kinh hô một tiếng, vừa lúc đó, phương viên trăm dặm Linh khí đều bạo động, tịch cuốn tới, tụ về phía đỉnh Thiên Đạo Phong.

Ngay sau đó phóng xạ đến ngàn dặm, mãi cho đến vạn dặm Linh khí đều chen chúc tới, trên đỉnh Thiên Đạo Phong phảng phất như Hỗn Độn tràn ngập, từ đó bắn ra vạn đạo hào quang.

- Ha ha ha, tiểu sư đệ tu luyện bí thuật viên mãn, giờ phút này dựa thế đột phá!

Dịch Phi hưng phấn không thôi, ha ha phá lên cười.

Thần sắc lo lắng trong ánh mắt mọi người đều quét qua quét sạch, lộ ra thần sắc kích động, ngay cả Dịch Thiên Cơ cũng cười nhạt một tiếng, lắc đầu, thân hình phiêu nhiên mà đi.

Hôm nay đại cục đã định, Khương Tư Nam đột phá là ván đã đóng thuyền.

Trong hư không, Khương Tư Nam xếp bằng ở trong Vân Hà kim sắc, toàn thân dâng lên thần hi, khí lành lượn lờ, tựa như một Kim Cương Thần Vương, lù lù bất động.

- Ha ha ha, hảo tiểu tử, Chu Thiên Thôn Lôi Thuật này rốt cục bị ngươi tu luyện thành công, hiện tại ta ngược lại bắt đầu hoài nghi, ngươi có thể ngưng tụ ra Kim Đan phẩm chất gì rồi!

Long Hoàng thoải mái cười to, thân thể cao lớn lăn lộn, lăn qua lăn lại, cực kỳ đắc ý.

Có thể nói, ở trong tay hắn hoàn thành tiên phong hạng nhất, chẳng những thấy tận mắt có người tu luyện thành công Chu Thiên Thôn Lôi Thuật, hơn nữa còn là dùng nhân loại chi thân, cũng không phải Long tộc.

Khóe miệng của Khương Tư Nam cũng chứa đựng dáng tươi cười nhàn nhạt, bảo tướng trang nghiêm, trong lòng hắn cũng cực kỳ vui sướng.

Trong bóng tối vô tận, hắn cuối cùng nhất vẫn cảm ngộ đến một tia Luân Hồi chi quang, tuy vẫn cảm giác rất thần bí, không biết phiến khu vực thần bí kia tồn tại cái gì, nhưng mà mượn nhờ Luân Hồi chi quang, phảng phất như liếc nhìn vạn năm, hơn vạn đạo thần thông áo nghĩa, giờ phút này hoàn toàn bị lĩnh ngộ đến viên mãn.

Khí tức của hắn thoạt nhìn càng thêm mờ ảo mà lạnh nhạt, pháp lực trong cơ thể gào thét, kim quang sáng chói, như một mảnh hải dương kim sắc.

Ở sau đầu hắn, chậm rãi hiện ra một viên thần dương kim sắc, Hỗn Nguyên sáng chói, phóng thích hào quang vô lượng.

Đây là lực lượng chi nguyên của hắn, cũng là căn bản của hắn.

Chỉ là vòng thần dương này thoạt nhìn có chút bất đồng, phía trên lóe ra phù văn vô tận, hơn nữa có hư ảnh Thiên Địa hư không, sông núi thảo mộc, Nhân Yêu Tiên Ma, vô lượng Tinh Không,… thoạt nhìn vô cùng thần bí.

- Thần thông Kim Đan sao?

Khóe miệng của Khương Tư Nam chứa đựng nụ cười thản nhiên, lập tức Ngũ Khí Triều Nguyên, trong lồng ngực Ngũ Sắc Thần Quang xông lên trời, ở chung quanh thần dương, lập tức xuất hiện năm đạo thần hoàn, lẫn nhau xoay tròn quay chung quanh, thoạt nhìn cực kỳ thần dị.

Trong nháy mắt, thì đến được tình trạng Ngũ phẩm Kim Đan, hơn nữa nhìn bộ dáng mới chỉ là bắt đầu!

Tình hình của Khương Tư Nam hôm nay, ai cũng nhìn không tới, Tinh Hà chung quanh hắn mênh mông, Lôi quang nhập biển, cũng không có tán đi, tựa như tạo thành một đạo kết giới phong bế, che đậy tất cả chấn động cùng dị tượng.

Bên ngoài mọi người chỉ có thể nhìn thấy Thiên Hoa Loạn Trụy, Địa Dũng Kim Liên, nhưng không cách nào nhìn ra Khương Tư Nam đến cùng ngưng tụ thành loại Kim Đan phẩm chất nào.

- Các ngươi nói, lúc này đây Khương sư đệ sẽ ngưng tụ ra phẩm chất Kim Đan hạng gì?

Đôi mắt đẹp của Long Thu Nguyệt phát sáng, lồng ngực cao ngất phập phồng, thể hiện ra nội tâm của nàng cực kỳ không bình tĩnh.

- Hắc hắc, vậy còn phải nói sao? Có thể dẫn xuất khí tượng lớn như thế, tăng thêm nội tình của tiểu sư đệ vô cùng thâm hậu, ta xem nhất định là Kim Đan Cửu phẩm!

Dịch Phi vỗ lồng ngực cười hắc hắc nói, lộ ra cực kỳ có lòng tin.

Ngư Hóa Long cũng khẽ mĩm cười nói:

- Kim Đan Cửu phẩm là không hề nghi ngờ, Khương sư huynh có thể giúp ta ngưng tụ Kim Đan Cửu phẩm, hơn nữa bản thân nội tình vượt xa ta, loại tuyệt thế thiên tư này, nếu không cách nào ngưng tụ ra Kim Đan Cửu phẩm, coi như là Kim Đan Bát phẩm, cũng là ông trời mắt bị mù!

Tất cả mọi người chấp nhận nhẹ gật đầu, hôm nay Khương Tư Nam nguy cơ đi qua, bọn hắn cũng trở nên dễ dàng hơn rất nhiều, bắt đầu suy đoán.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play