Lôi Đình, chính là lực lượng cuồng bạo nhất giữa thiên địa, cũng là Tu Chân giả e ngại nhất, nhất là thần hồn của Tu Chân giả, nếu bị Lôi Đình tập kích, cũng sẽ bị oanh thành tro bụi.
Thiên Ma cũng là tinh thần thể, không có thân hình, đối với loại Lôi Đình này cũng vô cùng e ngại.
Quả nhiên, Lôi Hải cuồng bạo, lập tức để cho Thiên Ma xuất hiện một tia kiêng kị, hắn gầm thét một tiếng, những Lôi Đình kia rơi vào trên người, phảng phất như thiêu đốt, thân thể của hắn trở nên có chút trong suốt, hơn nữa xuất hiện một ít vết rạn.
- Chỉ là Cửu Thiên Huyền Lôi, với ta mà nói, cũng chỉ là để cho ta hơi chút kiêng kị, các ngươi đi chết đi!
Thiên Ma nổi giận gầm lên một tiếng, tiếng nói của hắn càng ngày càng trôi chảy, đến cuối cùng đã không khác thường nhân.
Nhưng mà sau một khắc, hắn lập tức gào lên, phát ra thanh âm thống khổ, từ trên người hắn, có một đám hỏa diễm cửu sắc xuất hiện, bắt đầu thiêu đốt.
- Đây là hỏa diễm gì? Ngươi làm sao có thể có hỏa diễm chí cường như vậy?
Trong thanh âm của Thiên Ma mang theo thần sắc không thể tin, lớn tiếng gào thét, ở trong hư không phiên cổn, hơn nữa thân hình phát ra thanh âm ầm ầm, trở nên càng thêm trong suốt.
- Long Hoàng, ngay lúc này, đi mau!
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, đối với Long Hoàng cấp tốc nói.
Sau một khắc, Long Hoàng nắm Khương Tư Nam, hóa thành một đạo lưu quang, lập tức chạy ra khỏi kết giới kim sắc, chỉ để lại tiếng gầm của Thiên Ma ở sau lưng
Khương Tư Nam biết rõ, Thiên Ma này ngay cả Long Hoàng cũng không phải đối thủ, chỉ sợ Cửu Thiên Huyền Lôi cũng không tạo nên tác dụng gì, vì vậy ở trong Thiên Lôi dấu diếm một tia Bản Nguyên Chi Hỏa, liều mạng kinh mạch bị Liệt Hỏa đốt người đau đớn, đánh lén Thiên Ma thoáng một phát.
Quả nhiên, Bản Nguyên Chi Hỏa đối với Thiên Ma rất hữu hiệu, nhưng mà Khương Tư Nam cũng không dám xác định có thể diệt sát Thiên Ma hay không, dù sao mình điều động một tia hỏa diễm kia cực kỳ yếu ớt, không thể nói trước Thiên Ma sẽ có phương pháp gì, bởi vậy chỉ có thể trước chạy là thượng sách.
- Tiểu tử, Thiên Ma kia thật giảo hoạt, nhưng mà còn không có giảo hoạt bằng ngươi a!
Long Hoàng suy yếu nói một câu, thân hình thoạt nhìn cũng có chút trong suốt, lúc này đây là nguyên khí đại thương.
- Cũng không biết Thiên Ma kia có chết hay không, nếu không chết đột phá tầng kết giới này, chỉ sợ sẽ có đại nạn!
Khương Tư Nam nhìn chằm chằm vào tầng kết giới kim sắc kia, trong ánh mắt có một tia sầu lo.
Thiên Ma có thể nói trời sinh liền là tử địch của những sinh linh có huyết nhục, thích thôn phệ huyết nhục của sinh linh, hơn nữa mượn cái này không ngừng trở nên cường đại, nếu để Thiên Ma kia đi ra, sinh linh ở Chân Cương đại lục này chỉ sợ sẽ gặp tai ương, căn bản không người có thể hàng phục.
- Hắn bị Bản Nguyên Chi Hỏa của ngươi trọng thương, nhưng mà chỉ sợ không dễ dàng chết như vậy, hiện tại quan trọng nhất là trước đạt được Cửu Âm Thánh Thủy, chờ ta khôi phục tu vi, ta có biện pháp triệt để diệt sát hắn!
Trong ánh mắt Long Hoàng hiện lên một tia kiên quyết.
Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, sau đó nhìn phương hướng, bắt đầu bơi lên phía trên.
Càng lên cao, Khương Tư Nam cảm giác hàn khí bắt đầu tiêu tán, sau đó có một dòng nước ấm chậm rãi chảy xuôi, hắn nhìn về phía dưới, phát hiện hành lang, kết giới kim sắc tất cả đều biến mất không thấy.
Đáy hồ lại khôi phục bình tĩnh, giống như sự tình vừa rồi đều là ảo giác.
- Tiểu tử không cần suy nghĩ nhiều, kết giới kim sắc phía dưới chỉ có ta mới có thể cảm giác đến, những người khác căn bản nhìn không ra, nhanh đi!
Long Hoàng giải thích nói.
Khương Tư Nam bơi lên, bơi hơn một canh giờ, mới cảm giác được hồ nước chung quanh như suối nước nóng, vô cùng ôn nhuận, hơn nữa có một tia Linh khí, chui vào trong thân thể của mình.
- Nơi này là chỗ nào? Đây tuyệt đối không phải Kính Nguyệt hồ!
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, bỗng nhiên ở trong thủy quang mông lung, hắn thấy được một thân hình hoàn mỹ không tỳ vết, xuất hiện ở trước mắt mình!
Trong nháy mắt Khương Tư Nam từ trong nước đi ra, liền trợn tròn mắt.
Đây là một ao sen sương mù lượn lờ, nước suối ôn nhuận mà óng ánh, hơn nữa ẩn chứa Linh khí khổng lồ, chung quanh nước gợn rung động, sinh trưởng lấy thần liên thanh sắc, óng ánh lập lòe, hào quang rực rỡ tươi đẹp, xem xét liền biến không phải là phàm vật.
Chung quanh cổ thụ che trời, ngọn núi tú lệ, có tiên quang sáng chói tràn ngập, hoàn toàn là một mảnh Thiên Địa lạ lẫm.
Tưởng Tư Nam biết rõ, ở đây tuyệt đối không phải Kính Nguyệt hồ!
Nhưng mà càng muốn chết, là một bên khác của ao sen, có một thân ảnh hoàn mỹ không tỳ vết xinh đẹp.
Đó là một nữ tử xinh đẹp đến mức tận cùng, thân thể mềm mại trắng noãn như ngọc ở trong nước gợn như ẩn như hiện, đường cong hoàn mỹ không tỳ vết, dáng vẻ thướt tha, không có một chút khuyết điểm nhỏ nhặt, tóc đen như thác nước, toàn thân để lộ ra một loại hàm súc thú vị thánh khiết cùng uyển chuyển.
Khi Khương Tư Nam từ trong nước xuất hiện, phía sau lưng nữ tử kia đột nhiên cứng lại, nàng đột nhiên quay đầu nhìn qua.
Hai người bốn mắt tương đối, lập tức liền ngây dại.
Đó là một khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết, tuyệt mỹ tinh xảo, ở trong hào quang của thần liên, thanh lệ tuyệt thế, con ngươi linh động lập loè thần quang, da thịt như cổ ngọc, toàn thân lưu động lấy ánh sáng chói lọi, nhất là trước ngực hai luồng no đủ, ở trong nước gợn như ẩn như hiện, tràn đầy hấp dẫn cực hạn.
Nhưng mà giờ phút này, trên mặt nữ tử kia lại treo đầy sương lạnh.
Oanh!
Nước hồ đột nhiên nổ tung, nước gợn vô tận lập loè, toàn thân nữ tử kia lóe ra hào quang sáng chói, che lấp thân thể của mình, sau đó một bộ vũ y xuất hiện, hoàn toàn bao vây lại thân thể mềm mại mê người.
Thần sắc nữ tử lạnh như băng, trên mặt dần hiện ra vẻ nổi giận.
Nàng không có nghĩ tới, ở chỗ này vậy mà sẽ đụng phải một nam tử, còn sắc híp híp nhìn nàng, đúng vậy, biểu lộ sợ ngây người của Khương Tư Nam, ở nàng xem ra là biểu lộ sắc híp híp.
Chuyện như vậy đối với nàng mà nói thật là đáng sợ, Tiên Tử thánh khiết vậy mà cùng nam tử lạ lẫm chung một chỗ tắm rửa, đây quả thực là sự tình không thể chịu đựng được.
- Xùy!
Một đạo thần quang như dải lụa đột nhiên bắn ra, nữ tử xinh đẹp ở trong hư không bồng bềnh, như Cửu Thiên Tiên tử lâm phàm, tay áo bồng bềnh, mười ngón tay nàng hết sức nhỏ, như ngà voi trắng noãn, nhưng mà giờ phút này lại lóe ra phù văn sáng chói, tản mát ra uy lực vô tận.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT