- Tiểu vương gia, ngươi yên tâm, những người này đều vô cùng gian trá, về sau ta không bao giờ cùng bọn họ đấu thú nữa! Bất quá thanh Ngân Sương Bảo Đao này đặt ở chỗ lão ba ta cũng không có tác dụng gì, không bằng tặng cho ngươi như thế nào?
Khương Tư Nam nhìn Ngân Sương Bảo Đao, mặc dù có chút động tâm, nhưng mà nghĩ nghĩ vẫn cười nói:
- Được rồi! Ngươi vẫn là tranh thủ lấy về a, nếu để cho lão gia tử biết rõ ngươi thua bảo bối của hắn, nhất định sẽ đánh gãy chân của ngươi!
- Khương Tư Nam, ngươi đùa nghịch lừa dối...
Hoàng Thiên Hoa càng nghĩ càng không cam lòng, 300 vạn lượng ngân phiếu kia là nhiều năm tân tân khổ khổ tích góp từng tí một xuống, vậy mà lập tức đều thua sạch, còn có Thanh Linh Đan của Tam hoàng tử.
Nguyên lai tưởng rằng ổn thắng, kết quả vậy mà lại thua, hơn nữa nhìn bộ dáng hết thảy đều đã rơi vào tính toán của Khương Tư Nam.
- Ta đùa nghịch lừa dối? Ngươi nói là ta cho Tứ Tí Viên Hầu phục dụng linh dược sao?
Khương Tư Nam cười mỉm nói:
- Đã như vầy, vậy mời Hoang Thú sư tới kiểm tra thoáng một phát như thế nào? Bất quá ta cũng hoài nghi Tọa Sơn Điêu của ngươi có vấn đề, không bằng để cho Hoang Thú sư cùng nhau kiểm tra một phen!
- Ngươi...
Sắc mặt của Hoàng Thiên Hoa tái nhợt, hắn tự nhiên không dám để cho Hoang Thú sư tới kiểm tra, tuy hắn mua một ít quản sự, nhưng mà còn chưa tới tình trạng có thể thu mua toàn bộ Hoang Thú tràng.
- Không dám kiểm tra, liền đừng nói nhãm, coi chừng ta cáo ngươi vu khống! Vũ Điệp, Bạch bàn tử, chúng ta đi!
Khương Tư Nam lạnh lùng cười cười, quay người ly khai Hoang Thú tràng.
Trong rạp của Hồng Y nữ tử.
- Thật thú vị, thậm chí có bảo vật có thể lập tức gia tăng bổn nguyên của Hoang Thú, loại vật này so với trực tiếp để cho Hoang Thú phục dụng linh dược đột phá thì tốt hơn nhiều lắm, giả heo ăn thịt hổ, lần này là lừa được không ít người, bất quá ta thích!
Thần sắc của Hồng Y nữ tử lười biếng, con mắt như bảo thạch, tản ra quang mang nhàn nhạt, da thịt nàng như ngọc, dáng người hoàn mỹ, nhũ phong nửa lộ, một tia trắng nõn đãng nhân, cả người để lộ ra một loại khí chất hấp dẫn khó tả, nhưng ở trong hấp dẫn lại có một loại lạnh lùng để cho người chùn bước.
Hai loại khí chất hoàn toàn trái lại hoàn mỹ dung hợp ở trên người của nàng, làm cho nàng có một loại hấp dẫn cực hạn.
- Tiểu Vân, ngươi đi đưa cho hắn một Hắc Trân Bảo Lệnh, mời hắn tham gia Trân Bảo Các đấu giá hội hơn nửa tháng sau!
Sau lưng một thị nữ xinh đẹp trong nội tâm cả kinh, Hắc Trân Bảo Lệnh, có thể nói là lệnh bài trân quý nhất, toàn bộ Đại Càn Vương Triều cũng không có mấy miếng, lại muốn đưa cho Khương Tư Nam?
Nàng đè xuống trong lòng nghi hoặc, cung kính hành lễ, sau đó thối lui ra khỏi ghế lô.
- Tiểu vương gia, đây là chủ nhân nhà ta để cho ta tiễn đưa ngươi, hi vọng ngươi tham gia Trân Bảo Các đấu giá hội hơn nửa tháng sau!
Một thiếu nữ áo lam dung nhan tú lệ ngăn cản đường đi của Khương Tư Nam, đưa cho hắn một miếng lệnh bài màu đen, lệnh bài sử dụng một loại ngọc ấm chế thành, phía trên có hai chữ triện: Trân Bảo!
Hắc Trân Bảo Lệnh!
Trong nội tâm Khương Tư Nam cả kinh, thần sắc có chút nghi hoặc, tự nhiên nhận ra lai lịch Trân Bảo Lệnh này, Trân Bảo Lệnh có hắc, kim, ngân, bạch bốn loại lệnh bài, màu đen là trân quý nhất, lão gia tử nhà mình thì có một tấm, nhưng mà dựa vào thân phận của mình có lẽ không cách nào đạt được Trân Bảo Lệnh như vậy a?
Hơn nữa cảm thụ khí tức của nữ tử áo lam trước mắt thoáng một phát, càng làm cho hắn vô cùng chấn động, dĩ nhiên là Tông Sư Tiên Thiên cảnh, nhưng nhìn tuổi lại so với mình không lớn hơn mấy tuổi, vậy chủ nhân của nàng lại là nhân vật bậc nào?
Bạch Long Ngọc cũng chấn động, tự nhiên nhận ra ý nghĩa của Trân Bảo Lệnh này. Chính hắn bất quá là một Ngân sắc Trân Bảo Lệnh, ngay cả lão gia tử nhà mình cũng chỉ là Kim sắc!
Hắc Trân Bảo Lệnh, có thể hưởng thụ Trân Bảo Các tất cả vật phẩm chiết khấu bảy mươi phần trăm ưu đãi!
Không nên xem thường chiết khấu bảy mươi phần trăm, phải biết trong Trân Bảo Các đều là tinh phẩm, rất nhiều thứ đều là giá trị trên trăm vạn thậm chí trên ngàn vạn lượng bạc, Hắc Trân Bảo Lệnh chẳng những có thể hưởng thụ rất nhiều đặc quyền, hơn nữa cũng là biểu tượng của thân phận.
Chứng kiến biểu lộ của Khương Tư Nam, thiếu nữ áo lam khẽ mĩm cười nói:
- Tiểu vương gia không cần nghi hoặc, chủ nhân nhà ta là chủ nhân của Trân Bảo Các, vừa rồi cũng nhìn thấy Tiểu vương gia đổ đấu, Tiểu vương gia nhận lấy là được!
Nói xong thiếu nữ áo lam quay người nhẹ lướt đi.
Khương Tư Nam nghĩ nghĩ, nhưng nghĩ không ra cái gì, lắc đầu cười cười, thu Hắc Trân Bảo Lệnh vào trong ngực.
- Khương Tư Nam, ngươi thương con của ta, phế tu vi hắn, hôm nay ta cũng muốn cho ngươi nếm thử thống khổ tu vi bị phế!
Bỗng nhiên tầm đó, một tiếng quát lớn giống như sấm sét vang lên, một thân ảnh vô cùng nhanh chóng phóng về phía Khương Tư Nam.
Kình phong đập vào mặt, uy áp khổng lồ phô thiên cái địa, như một hồi cuồng phong càn quét Thiên Địa, Khương Tư Nam mới vừa đi ra đại môn Hoang Thú tràng, đã bị một đạo khí tức tập trung.
Một trung niên nhân dáng người khôi ngô, thân mặc một thân cẩm bào, diện mục hung ác nham hiểm, mang theo căm giận ngút trời, thân hình bắn lên không, một chưởng đập về phía Khương Tư Nam.
Một chưởng này uy mãnh vô song, chân khí ngập trời, Khương Tư Nam chỉ cảm thấy lồng ngực hít thở không thông, căn bản không cách nào ngăn cản, trong nội tâm đột nhiên bay lên một cảm giác vô lực.
- Giết hắn đi, tốt nhất hiện tại giết hắn!
Hoàng Thiên Hoa cùng một đám thiếu gia ăn chơi cũng đi ra, Hoàng Thiên Hoa thấy một màn như vậy trong nội tâm vui vẻ, ám thầm than thở.
- Lớn mật!
Bỗng nhiên một thanh âm bén nhọn vang lên, từ đằng xa lại phóng tới một bóng người màu đen, lập tức cùng trung niên nhân chạm nhau một chưởng.
- Oanh!
Khương Tư Nam chỉ cảm thấy không khí trước mắt lập tức nổ tung, khí lãng phiên cổn, nhưng mà mình bị một lồng khí nhàn nhạt bảo vệ, không có bị liên lụy, mà thân thể trung niên kia thì bắn ngược trở về, kêu thảm một tiếng, liên tục thổ huyết.
Bóng đen kia lóe lên liền xuất hiện ở trước mặt Khương Tư Nam.
Là một lão thái giám tuổi già sức yếu, dáng người gầy yếu, da mặt nhíu lại, nhưng trong ánh mắt nhìn Khương Tư Nam lại tràn đầy ân cần.
Khương Tư Nam chứng kiến lão thái giám này, con mắt đỏ hồng, lập tức lên tiếng nói:
- Lãnh gia gia, ngươi đã đến rồi!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT