Các thanh niên nam nữ đều trêu đùa, cả đám thần tình lạnh nhạt, phảng phất như căn bản không để đám người Khương Tư Nam vào mắt, một bộ đoán chừng, phảng phất như Quỷ Thần Hoa tinh hoa dịch đã là vật trong tay của mình.

Trên mặt Vương Xà lộ ra một tia giận dữ, vừa rồi mặc dù chỉ là tiện tay một kích, nhưng không phải người bình thường có thể tiếp, nhưng thật không ngờ thiếu niên trước mặt chỉ là Vương giả, lực lượng thân thể lại khủng bố như vậy, để mình ăn thiệt thòi.

Trong ánh mắt của hắn lộ ra một tia lãnh mang cùng sát cơ, bao quát Khương Tư Nam, thanh âm lạnh lùng nói:

- Các ngươi là người nào? Ngoan ngoãn giao Quỷ Thần Hoa tinh hoa dịch ra, ta có thể tha các ngươi không chết! Nếu không đừng trách ta tự mình đi lấy!

Trên người Vương Xà, thần quang màu xanh da trời tràn ngập hư không, có một cỗ tinh thần uy áp lạnh như băng cùng âm hàn bao phủ đến, muốn chấn nhiếp đám người Khương Tư Nam.

Khương Ngọc Khanh, Khương Yên Nhi cùng Khương Thiết đều ánh mắt chấn động, cảm thấy Vương Xà xác thực vô cùng cường đại, cỗ tinh thần uy áp kinh khủng này, chỉ sợ đã đạt đến Hoàng giả hậu kỳ!

Khương Tư Nam lại giận quá mà cười, cặp mắt của hắn nheo lại, có một tia phong mang hiện lên, nhàn nhạt nói:

- Quỷ Thần Hoa tinh hoa dịch này vốn chính là chúng ta lấy được, cùng các ngươi có quan hệ gì! Nếu chư vị không có việc gì, chúng ta liền đi trước một bước!

- Chậm đã!

Ánh mắt của Vương Xà phát lạnh, sát cơ phát ra, hắn nhìn chằm chằm vào Khương Tư Nam nói:

- Quỷ Thần Hoa tinh hoa dịch chính là trời ban chí bảo, người tài có được, ngươi phải hiểu rõ ràng, đặt ở trên người của ngươi, chỉ biết tự rước lấy họa!

Ngữ khí của Vương Xà rét lạnh, mang theo ý uy hiếp.

- Không nhọc các hạ phí tâm! Ta sẽ xử lý tốt Quỷ Thần Hoa tinh hoa dịch.

Khương Tư Nam bất vi sở động.

Ngay cả Lý Kim Long cùng Thần Oa, trên mặt cũng lộ ra vẻ trào phúng nhàn nhạt, đám nam nữ này thật cuồng vọng, quả thực coi bọn họ là cừu non không có trở tay chi lực, muốn tùy ý xâm lược sao.

Nhưng chỉ sợ bọn hắn đã đánh sai chủ ý, muốn nuốt bọn hắn, chỉ sợ ngay cả hàm răng cũng bị nứt vỡ.

- Cũng dám trêu chọc tên sát tinh này? Thực là một đám đáng thương!

Thỏ gia thương cảm liếc nhìn đám người Vương Xà, lắc đầu, lại bắt đầu lấy ra một cây Linh Dược, ăn liên tục.

Vương Xà giận dữ, ánh mắt càng âm hàn, hắn thật không ngờ Khương Tư Nam không biết điều như vậy, mình đã nói rõ ràng như thế, tiểu tử này lại vẫn giả ngu.

Lực lượng thân thể của tiểu tử này xác thực rất cường đại, nhưng hắn chỉ là Vương giả, chẳng lẽ cho rằng còn có thể chiến thắng mình sao? Quả thật là không biết sống chết.

- Vương Xà sư đệ, xem ra tiểu tử này không phục ngươi lắm a, đường đường đệ tử thiên tài của Đằng Xà Thánh Địa, lại áp đảo không được một Vương giả, chậc chậc...

Thanh niên tóc đỏ cuồng dã kia, trên mặt mang thần sắc trêu tức, một bộ e sợ cho thiên hạ bất loạn.

Oanh!

Trên người Vương Xà phát ra pháp lực cuồng bạo, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Khương Tư Nam, phảng phất như mình nhận lấy khiêu khích, như đế vương trong biển rộng, cất bước mà đến, uy áp khủng bố áp bách tới.

- Tiểu tử, ta cho ngươi thêm một cơ hội! Dâng Quỷ Thần Hoa tinh hoa dịch ra, sau đó quỳ xuống thuần phục ta, trở thành nô bộc của ta, ta có thể tha cho ngươi một mạng!

Trong nội tâm Khương Tư Nam giận dữ, cái Vương Xà gì kia, thật không ngờ cuồng vọng như vậy, chẳng những muốn hắn dâng ra bảo vật, còn muốn thu hắn làm nô, coi như tính tình hắn lại tốt, giờ phút này trong lòng cũng hiện ra sát khí lạnh như băng!

- Ngươi tính toán là cái gì, cũng dám khoa tay múa chân với ta? Nếu không phục, liền qua đây chiến một trận, ta giết ngươi như giết cẩu!

Thanh âm của Khương Tư Nam rất cao, cuồn cuộn như lôi đình.

Khương Tư Nam nguyên bản không muốn gây chuyện, nhưng đám người kia không ngừng áp bách, dùng một loại tư thái cao cao tại thượng, miệt thị hết thảy.

Hắn không gây chuyện, nhưng hắn không sợ sự tình, Vương Xà này đã nhảy hung hăng càn quấy như thế, vậy thì hung hăng đánh hắn về, đánh trung thực rồi, có lẽ những người kia còn có thể thanh tỉnh một chút.

Đám người kia đều sững sờ, lập tức cười ha hả.

Nhất là thanh niên tóc đỏ thẫm cuồng dã, chỉ vào Vương Xà trêu đùa:

- Vương Xà sư đệ, lúc nào Đằng Xà Thánh Địa các ngươi lưu lạc đến nước này? Chính là một Vương giả, cũng dám khoa tay múa chân với ngươi, nói tàn sát ngươi như tàn sát cẩu, ha ha ha... Thật sự là quá buồn cười rồi!

- Vương Xà sư đệ, loại khiêu khích này, tuyệt đối không thể nhẫn nhịn! Ngươi còn không ra tay giết tiểu tử này, giữ gìn uy danh của Đằng Xà Thánh Địa các ngươi!

Có người nhìn có chút hả hê cười nói.

Giờ phút này hai mắt của Vương Xà đỏ bừng, sắp tức điên, hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào Khương Tư Nam, trong ánh mắt sát cơ phảng phất như muốn xé rách thiên địa.

- Tiểu tử, ngươi dám nói với ta như thế, chẳng lẽ thực cho rằng ta không dám giết ngươi sao?

Thanh âm của Vương Xà tựa như kim thiết giao kích, lạnh như băng quát tháo, sát cơ lạnh thấu xương.

Oanh!

Khương Tư Nam không nói gì, chỉ là pháp lực toàn thân cuốn sạch, một quyền oanh ra, quyền cương khủng bố nhét đầy thiên địa, ẩn chứa một cỗ khí thế to lớn, để diễn tả thái độ của mình.

Nắm đấm kim sắc, phảng phất như muốn trấn áp tinh không, như Hoàng Kim đúc thành, như một tòa Thần Sơn ầm ầm trấn áp đến, bao phủ toàn bộ đám người kia.

- Ngươi lớn mật!

Thanh niên tóc đỏ rốt cuộc cười không nổi, ánh mắt lập tức trở nên lạnh như băng, hắn thật không ngờ Khương Tư Nam dẫn đầu phát động ra công kích, hơn nữa một quyền công kích tất cả mọi người bọn hắn.

Trong tay hắn lóe lên hào quang, tế ra một khiên tròn, tản ra hào quang rừng rực, phụt lên thiên địa tinh khí, chắn ở trước mặt quyền cương của Khương Tư Nam, phát động ra tiếng vang rung trời động địa, phù văn nổ tung.

Mà Vương Xà thì ánh mắt lạnh như băng, rút ra trường kích, thần quang màu đen rừng rực chói mắt, như muốn chém ra một phương thiên địa, thần lực vô tận bộc phát, bổ về phía đỉnh đầu của Khương Tư Nam!

Vương Xà đến từ Đằng Xà Thánh Địa, Khương Tư Nam đã hiểu rõ mấy Đại Thánh Địa tiên môn của Tây Cực Châu, biết rõ Đằng Xà Thánh Địa này thế lực khổng lồ, không kém gì Thiên Đế Sơn hôm nay, Đằng Xà Thánh Địa lợi hại nhất là Đằng Xà Phi Thăng Kinh, cũng là một môn pháp môn vô thượng trực chỉ Chân Tiên Đại Đạo.

Cho nên đệ tử từ Đằng Xà Thánh Địa đi ra đều cực kỳ kiêu căng, chuyên quyền độc đoán, không dung người khác ngỗ nghịch.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play