Uy Nhĩ hài lòng như thế, Trần Mộ cũng thở phào nhẹ nhõm. {Song Cực Lôi Cầu} tạp hắn còn phải nghiên cứu, hắn cũng không hy vọng mình cứ như vậy đem nó trả lại cho Uy Nhĩ. Bất quá hắn vẫn làm hết phận sự nhắc nhở Uy Nhĩ: “Một chiêu này có thể yêu cầu năng lực khống chế cảm giác hơi cao, hiện tại ngươi hẳn là có thể dùng, tuy nhiên sẽ có chút miễn cưỡng.”

“Không không sao cả không không sao cả.” Uy Nhĩ hưng phấn đến mức chà xát tay, hận không thể lập tức từ trên tay Trần Mộ đoạt lấy {Bách Nhận} tạp này.

Chứng kiến bộ dáng cấp bách của Uy Nhĩ, Trần Mộ cũng không khỏi mỉm cười.

“Tấm tạp này còn có một kỹ năng chiến thuật, là từ hình mặt trăng mới vừa rồi phát triển biến hóa mà thành, yêu cầu của nó đối với khống chế cảm giác càng cao, ngươi chú ý xem.” ánh mắt Trần Mộ tương đối nghiêm túc, cái kỹ năng này đối với hắn mà nói, cần phải nghiêm túc đối đãi.

Giống như hạt mưa, hơn mười đạo quang mang cấp tốc chuẩn xác hội tụ thành một điểm trước mặt Trần Mộ, một vòng loan nguyệt (Trăng lưỡi liềm, Hình lưỡi liềm) hiện lên. Lần này Trần Mộ vẫn như cũ giống như lần trước, nhẹ nhàng đẩy về phía trước.

Loan nguyệt "vèo" hướng bia ngắm bắn nhanh tới, từ nơi này xem ra, tựa hồ cùng mới vừa rồi không có cái gì khác nhau.

Trong mắt Uy Nhĩ không khỏi lộ một vẻ nghi hoặc.

Ngay lúc này, loan nguyệt đang phóng với tốc độ cao đột nhiên phát sinh biến hóa, một hóa ba, không trung đột nhiên xuất hiện ba đạo loan nguyệt giống nhau như đúc.

Phốc!

Ba đạo loan nguyệt đồng thời đánh trúng bia ngắm, ở trên mặt để lại ba đạo dấu vết rõ ràng. số liệu trên màn hình nhanh chóng nhảy lên, chỉ là lần này ba chữ số, cuối cùng ba chữ số đứng ở 375.

Đây, đây là cái gì? Uy Nhĩ ngây ra như phỗng, nhìn bia ngắm ngơ ngẩn. Mất năm, sáu phút, hắn mới hồi phục tinh thần lại. Hắn không che giấu nổi vẻ mừng rỡ điên hiện lên trên mặt. Uy Nhĩ hiểu được rằng kỹ năng này nếu như mình có thể nắm giữ, trong thực chiến uy lực của nó lớn biết bao nhiêu. Uy lực chúng nó mặc dù so với một đạo loan nguyệt nhỏ hơn một tí, nhưng nó có tính đánh lừa. Trên đường chia ra làm ba, không hề có dấu hiệu, nếu tự mình gặp phải, nhất định sẽ bị đánh trúng.

Vô luận như thế nào, mình nhất định phải đem học cho được kỹ năng này, Uy Nhĩ thầm hạ quyết tâm.

“Nó gọi là ‘Tam nguyệt’ nhé!” Uy Nhĩ đem ngữ khí thản nhiên của Trần Mộ khắc sâu trong đầu mình. ‘Tam nguyệt’ cái tên này nghe không tồi chút nào!

“Có chỗ nào muốn điều chỉnh, ngươi cứ nói.” Trần Mộ tiếp tục hỏi ý kiến Uy Nhĩ.

“Trước hết để ta thử xem đã!” Uy Nhĩ hưng phấn nói, mặc dù đã bị {Bách Nhận} tạp chinh phục hoàn toàn, nhưng hắn còn có chút cẩn thận. Trần Mộ không có ý kiến gì, đem {Bách Nhận} tạp trong độ nghi rút ra.

Uy Nhĩ cẩn cẩn thận thận tiếp nhận {Bách Nhận} tạp, dường như vật hắn đang cầm không phải tấm tạp phiến, mà là một đồ sứ dễ vỡ giá trị liên thành. Thần sắc hắn biến đổi phức tạp nhìn chăm chú vào {Bách Nhận} tạp màu xám bạc trên tay. Nghĩ lại những cay đắng ngọt bùi suốt mấy năm nay, một cảm giác bồi hồi khó tả cứ dâng lên trong lòng.

Chứng kiến thần thái mất hồn của Uy Nhĩ, Trần Mộ không khỏi nhớ tới mình trước kia. Nhớ khi đó, một tấm huyễn tạp cấp một, cũng có thể làm cho hắn kích động hồi lâu. Hiện tại tri thức học tập càng ngày càng thâm ảo, nhưng cảm giác vui sướng đơn thuần này lại càng ngày càng ít.

Thời gian đó, thật sự làm cho người ta phải hoài niệm, Trần Mộ thản nhiên hồi tưởng.

Uy Nhĩ đem {Bách Nhận} tạp cắm vào độ nghi của mình, liền bắt đầu luyện tập.

Trần Mộ phục hồi tinh thần lại từ trong hồi ức. Hắn khẽ thở dài, cuộc sống đơn thuần trước kia đã càng ngày càng rời xa bản thân. Hắn bắt đầu quay sang chú ý đến Uy Nhĩ đang luyện tập {Bách Nhận} tạp.

Cường độ cảm giác của Uy Nhĩ so với Trần Mộ có chút chênh lệch. Trần Mộ có thể thoải mái một lần thả ra ước chừng hai mươi đạo tiểu năng lượng nhận, còn Uy Nhĩ mỗi lần chỉ có thể thả ra ước chừng mười lăm đạo. Cách hắn sử dụng so với Trần Mộ cũng có một chút khác biệt, tất cả ba lưỡi năng lượng nhận đều tập trung chung quanh hắn trong khu vực chừng ba thước.

Trần Mộ suy nghĩ một chút, không khỏi thầm khen. Uy Nhĩ quả nhiên có kinh nghiệm phong phú. Phạm vi khống chế nhìn qua như vậy tuy hơi nhỏ nhưng kì thật trong khu vực ba thước lực khống chế lớn rất nhiều. Dùng phương thức hy sinh khoảng cách để tăng cường xác suất công kích thành công, quả nhiên là đấu pháp cận chiến điển hình.

Uy Nhĩ cũng có thể hình thành loan nguyệt, nhưng loan nhận hắn tạo giá trị thương tổn chỉ ước chừng 350. So với Trần Mộ sau khi dùng đến một phần ba của ba nhận vẫn kém một chút. Trên mặt Uy Nhĩ không hề thấy vẻ uể oải, mà ngược lại miệng của hắn còn cười ngoác đến tận tai.

Trần Mộ không rõ, Uy Nhĩ tại sao lại cao hứng như vậy. Đây là vì hắn không biết giá trị của cận chiến tạp phiến. So số lượng với viễn trình công kích tạp phiến ít hơn rất nhiều, mà chế tạp sư am hiểu chế tạo cận chiến tạp phiến số lượng càng lại rất thưa thớt. Giá trị thương tổn có thể đạt tới vài số 0 trong viễn trình tạp phiến cũng không hiếm thấy, nhưng mà trong cận chiến tạp phiến lại rất hiếm thấy. Hơn nữa {Bách Nhận} tạp có ba loại phương thức công kích, điểm này Uy Nhĩ làm coi trọng hơn hết. Một tạp tu chỉ có một chiến thuật, nếu như không phải có những người khác cùng phối hợp, thì ở bên ngoài không có cửa sinh tồn.

Chứng kiến Uy Nhĩ đối với {Bách Nhận} tạp yêu thích không nỡ rời tay, một loại cảm giác thành tựu mãnh liệt từ đáy lòng Trần Mộ dâng lên. Đại khái đối với mỗi một vị chế tạp sư mà nói, thời khắc tựa như lúc này, luôn luôn rất hạnh phúc.

Uy Nhĩ đối {Bách Nhận} tạp hài lòng đến cực điểm, không đề xuất bất cứ ý kiến tu sửa gì.

Thấy thế, Trần Mộ liền chuẩn bị rời đi, đột nhiên hắn nghĩ tới một cái vấn đề, liền dừng lại cước bộ, xoay người hỏi uy nhĩ

"Ngươi có biết trong căn cứ tạp tu cận chiến lợi hại nhất là ai không?”

“Tạp tu cận chiến lợi hại nhất? Ngài muốn tuyên bố ủy thác gì sao?” Uy Nhĩ kì quái hỏi. Hắn cảm thấy Trần Mộ hỏi câu này có chút kì quái, ngoài trừ tuyên bố ủy thác ra, hắn không nghĩ tới giải thích nào khác. Nhưng mà nếu như tuyến bố ủy thác, lại có ủy thác gì yêu cầu phải là tạp tu cận chiến?

“Ta đối với cận chiến tạp phiến tương đối cảm thấy hứng thú, muốn tìm một tạp tu hiểu rõ phương thức cận chiến.” Trần Mộ tự mình tìm một lý do không tồi.

“À ra thế!” Uy Nhĩ bừng tỉnh đại ngộ, nguyên do là Trần Mộ muốn tìm một đồng bọn hợp tác. Rất nhiều chế tạp sư chế tạo cận chiến tạp phiến, đều có một ít đồng bọn tạp tu cận chiến tương đối lợi hại. Chỉ có tạp tu cận chiến mới có thể phán đoán chính xác giá trị thực tế của công năng tấm cận chiến tạp phiến cuối cùng là bao nhiêu giá trị. Nói trắng ra, tác dụng của bọn họ chính là thử nghiệm cận chiến tạp phiến do chế tạp sư chế tạo, sau đó đem cảm thụ của mình nói cho chế tạp sư, rất có lợi cho chế tạp sư làm ra cải tiến.

Tạp tu cận chiến lợi hại nhất, loại khẩu khí này, đại khái chỉ có vị chế tạp sư này có được cấp độ cống hiến hạng A trước mắt mới dám mở miệng. Hắn cảm thấy đây là điều đương nhiên, người ta có cái thực lực để đòi hỏi điều đó.

Mặc dù biết rằng có thể trở thành đồng bọn vị chế tạp sư, mặt tốt rất nhiều, nhiều không đếm xuể. Song hắn cũng biết thân biết phận của mình, tự mình cách trình độ này còn xa lắm. Suy nghĩ một chút, hắn thật thà nói: “Nếu như là tạp tu cận chiến, cá nhân ta cho rằng Mã Khả Duy Đặc hẳn là một trong tạp tu cận chiến lợi hại nhất ở trụ sở này. À mà bằng hữu của ta bữa trước còn gặp phải một tạp tu cận chiến phi thường lợi hại, hắn ở tình huống né tránh phạm vi nhỏ độ khó 80, tất cả đều đạt được mức 80.”

Khi Uy Nhĩ nói lời này, hai mắt không khỏi lộ ra vẻ hướng tới, cái thành tích này đối hắn mà nói, rất xa xôi !

Trần Mộ sửng sốt: “Né tránh phạm vi nhỏ? Độ khó 80, đạt được 80?” Hắn nhớ kỹ chính mình tựa hồ từng tiến hành quá huấn luyện này, mà thành tích của mình, cũng tựa hồ vừa đúng trị số này.

Uy Nhĩ tưởng rằng Trần Mộ không biết điều này, liền kiên nhẫn giải thích: “Huấn luyện né tránh phạm vi nhỏ là huấn luyện tạp tu cận chiến phải học tập, nó có thể đề cao năng lực sinh tồn của tạp tu cận chiến. Độ khó 80, lại còn có thể đạt được mức 80 trở lên, rõ ràng vị tạp tu cận chiến này có khả năng tránh né cực kì xuất sắc và là tạp tu cận chiến rất đáng sợ.”

“Nga.” vẻ mặt Trần Mộ vẫn mù mờ, chẳng lẽ thành tích lần nọ mình nhớ lầm ?Chắc là vậy, dù thế nào, mình vẫn là không cách nào cùng tạp tu, hai người đáng sợ này đồng thời liên lạc cùng một chỗ.

“Đáng tiếc ta cũng không biết tên vị tạp tu kia.” vẻ mặt Uy Nhĩ tiếc hận, bất quá hắn chợt liếc nhìn Trần Mộ một cái, nói: “Nhưng với thực lực của ngài, nghĩ muốn tra ra hắn, hẳn là cũng không khó khăn.”

“Tạp tu này so sánh với Mã Khả Duy Đặc ai hơn lợi hại hơn?” Trần Mộ hỏi.

Uy Nhĩ trầm ngâm chỉ chốc lát: “Tên tạp tu kia ta cũng không nhìn thấy, mà thực lực thật sự của Mã Khả Duy Đặc như thế nào, ta cũng không minh bạch. Nhưng, ta tin tưởng thực lực hai người hẳn là cùng trình độ, coi như có sai biệt, khác biệt cũng không lớn lắm.”

“Được rồi, cám ơn ngươi.” Trần Mộ nói. Một người có danh có tiếng, một người phải muốn hỏi thăm, Trần Mộ tự nhiên lựa chọn Mã Khả Duy Đặc.

Đột nhiên nghĩ đến Trình Anh, trong lòng Uy Nhĩ nảy ra ý: “Nếu như ngài muốn tạp tu viễn trình, ta có mấy vị đồng bạn không tồi có thể giới thiệu cho ngài. Thực lực của bọn họ đều phi thường xuất sắc.” những lời này của hắn không có sai khác, thực lực Trình Anh trong căn cứ, thuộc loại hàng xịn. Mà Bá Vấn, trong mắt Uy Nhĩ, càng lại cao thâm khó lường.

“Được, nếu như ta muốn, ta sẽ tới tìm ngươi .” Trần Mộ gật đầu.

Uy Nhĩ chần chừ một hồi, đột nhiên hạ quyết tâm, cắn răng nói: “Ngài là chế tạp sư lợi hại nhất mà ta từng gặp, ngài có thể để lại cho ta một phương thức liên lạc không?” Trong lòng hắn lo lắng không an, lấy thân phận của hắn mà nói như vậy, cảm thấy có ít nhiều tham lam. Rất nhiều chế tạp sư cáu kỉnh, chế tạp sư cũng không phải giống như bọn họ tính tình tốt như vậy.

Trần Mộ thì lại thật sự không suy nghĩ gì, tiện tay đem số hiệu phòng tạp cho hắn: “Đây là mã số phòng tạp của ta, nếu có sự tình, ngươi có thể nhắn lại cho ta.”

Cái gọi là lưu ngôn, tại nơi kí gửi để lại lưu ngôn. Đưa vào tạp hào đặc biệt, viết tin tức mình muốn lưu, tin tức tạm thời tồn tại ở thiết bị đầu cuối nơi kí gửi. Lần sau nếu như chủ nhân tấm tạp này đến nơi kí gửi, sẽ thu được tin tức này. Nhưng đối với Trần Mộ thì không cần phiền toái như vậy. Thiết bị đầu cuối trên tay hắn cũng có khả năng như thế.

Uy Nhĩ vui mừng khôn xiết, vội vàng cam đoan: “Ngài yên tâm, ta nhất định sẽ không tùy ý đi quấy rầy ngài.” Có thể thu hoạch được tấm tạp hào này hắn đã tương đối thỏa mãn, mặc dù phiền toái một chút. Hắn cũng không hy vọng xa vời Trần Mộ lại đem mã số thông tin của mình đưa cho hắn, mặc dù đó mới là phương thức thuận tiện nhất.

“Không sao cả.” Trần Mộ phất phất tay không chú ý. Nhưng hắn đột nhiên nhớ tới một điều khác: “Người chế tạo tấm {Song Cực Lôi Cầu} tạp của ngươi là ai, ngươi có biết không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play