CHƯƠNG 26.

Ánh mắt ta bắt đầu dao động nhìn ngó xung quanh, a, hóa ra bầu trời xanh thẳm như vậy; a, mây trắng từng cụm từng cụm trôi đi; a, ngay cả một con chim bay trên trời cũng không có; a, a, a….. cho dù trên trời không có gì để nhìn, ta cũng tuyệt đối không nhìn Tề Nghiêm đâu = =|||. Dùng ngón chân nghĩ cũng biết, tên đó giờ phút này nhất định là đang trừng ta, ý đồ dùng ánh mắt giết chết ta đó mà.

 

Đang lúc ta ngửa đầu, thưởng thức cảnh đẹp thiên nhiên, một bàn tay sát phong cảnh cố định lấy hàm dưới của ta, mặc cho ta cắn răng cố sức thế nào, cũng không thể kháng cự, bị bắt đối diện với ánh mắt đen thẫm của Tề Nghiêm.

 

Ta nuốt nước miếng một cái, sắc mặt nghiêm khắc lạnh lẽo của Tề Nghiêm cùng đôi mắt nóng rực hình thành sự tương phản rõ rệt, cơn thịnh nộ bừng bừng khắp toàn thân khiến cho khuôn mặt hắn tăng thêm một nét điên cuồng tùy ý, ta ở trong lòng than một tiếng, lão thiên gia thật đúng là không công bằng, cùng là con người, vì sao lại có loại người cho dù tức giận cũng vẫn có thể đẹp trai đến mức không có thiên lý như vậy? Qúa đáng a quá đáng a quá đáng a!!!

 

Lão thiên gia hiển nhiên là sẽ không để ý tới tiếng hò hét trong lòng ta, ta rất muốn lơ đi ánh mắt của Tề Nghiêm, nhưng mà đầu đã bị người ta định trụ, ép phải bốn mắt nhìn nhau, muốn lơ cũng khó mà làm được.

 

Nhìn thấy vẻ mặt càng ngày càng khó coi của Tề Nghiêm, trong lòng ta như có 1 tiếng nói đang cao giọng hô to: “Nguy hiểm a nguy hiểm!” từ nhỏ, dưới sự chà đạp của đám nữ nhân trong nhà đã tạo cho ta năng lực nhận biết nguy hiểm giúp ta ý thức được nếu ta không mau chóng tìm ra lời gì để giải thích với hắn, Tề Nghiêm rất có thể sẽ nghĩ rằng ta dụ dỗ con trai bảo bối của hắn lầm đường lac lối thậm chí còn tự ý định chung thân, ta sẽ xui xẻo bị hắn xé thành từng mảnh đem đi nhắm rượu.

 

“A a a…..” ta cười gượng ba tiếng, nỗ lực giảm bớt một chút không khí ngột ngạt này, nhưng mà hiển nhiên không có hiệu quả. Ta cắn cắn môi, kéo miệng cười: “Cái này…… cái kia……. Ân……..”

 

Tề Nghiêm chậm rãi nhướng một bên chân mày, không nói một lời, nhìn ta. Ta chỉ thấy da đầu run lên một trận: “Cái kia….. ngươi cũng biết….. cái kia…… đúng rồi, trí nhớ của ta trước nay đều không được tốt, ta thật sự không nhớ rõ có đáp ứng chuyện này không nữa. Cho nên, hiểu lầm, haha, thực chất chỉ là hiểu lầm mà thôi.” Ta haha cười trừ, hy vọng có thể bưng bít cho qua chuyện.

 

“Tiểu Bạch, nếu nói dối thì buổi tối sẽ bị quỷ quỷ bắt đi nga.” Tiểu Vũ nghiêng đầu, cười rất là không hồn nhiên.

 

Nụ cười của ta cứng đờ, cái thứ đó không phải để đem ra đùa giỡn đâu à. Ta nhìn nhìn Tiểu Vũ, định phán đoán xem mức độ tin cậy của những lời này. Khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ của Tiểu Vũ thật sự là nhìn không ra nửa dấu vết lừa gạt, lại thêm Tề phủ vốn đã âm dương quái khí, nói như vậy, nếu không nói thật……

 

“A!” ta kêu thảm một tiếng: “Phi phi phi, quỷ đại gia, ngài quỷ đáng kính đừng vội, lời nói vừa rồi của ta nhất định là ngài nghe chưa rõ ràng, vì sợ ngài nghe không rõ, ta sẽ nhắc lại một lần nữa, ta quả thật là có đáp ứng Tiểu Vũ. Buổi tối ngài nên đi tìm quỷ yêu của ngài để tâm tình, uống trà, đừng đến hỏi thăm ta nha.”

 

“Nói cách khác, ngươi không chịu đáp ứng làm tân nương của ta, lại đồng ý làm tân nương của Tiểu Vũ?” ta vừa mới có chút an tâm, liền có một giọng nói tức giận mang theo áp lực lạnh lùng vang lên bên tai ta, ta lúc này mới nhớ tới trước mặt mình còn một ác quỷ nữa. Vị quỷ kia ít nhất cũng phải đợi tới buổi tối mới đến thăm hỏi ta, còn ác quỷ này, hiện tại có thể trực tiếp ăn ta luôn >_Đăng bởi: admin

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play