“Ai!” lại có một con muỗi bay đến đây vo ve, không thèm để ý đến nó.
“Ai!!” con muỗi không cam lòng bị phớt lờ, cao giọng thêm tám độ, ta bất vi sở động tiếp tục công việc của mình – lau chùi cái bàn. Ngay cả đầu cũng lười quay sang nhìn một chút.
“Ai!!!” đột nhiên trước mắt nhảy ra một bóng ngươi, cùng với thanh âm có thể dùng từ rên rỉ để hình dung, khiến trái tim đã chịu đựng đủ tàn phá của ta bị dọa đến suýt nhảy ra khỏi cổ họng. ta dùng sức nuốt một ngụm nước miếng, trấn an trái tim nhỏ bé đang thương quay về vị trí ban đầu của nó. Ta van ngươi, Tiểu Vũ a Tiểu Vũ, chỉ có cương thi mới phải nhảy tưng tưng như vậy, ngươi cho dù muốn làm ta chú ý cũng không nên dùng loại phương pháp này chứ.
Ta bất đắc dĩ ngước nhìn tiểu quỷ trước mặt đang cố tình cúi đầu, không nhìn ta, bởi vì lau bàn mà hai tay ướt đẫm thuận tay ở trên mặt lau một phen: “Tiểu thiếu gia, có chuyện gì không?”
“Tiểu Nguyệt, ngươi đang làm việc, không cần phải vì ta mà phân tâm đâu, ta sẽ ngại lắm. Ai.” Ta không nói gì trợn trắng mắt hỏi trời xanh, một tiểu quỷ cổ linh tinh quái như vậy rốt cục là đã trưởng thành trong một gia đình giáo dục thế nào. Đến bây giờ còn giả vờ giả vịt với ta, hừ hừ, tiểu hài tử, còn bày đặt giả bộ điềm đạm đáng yêu như vậy, tưởng rằng ta sẽ mềm lòng sao? Hừ……. hừ hừ……. hừ hừ hừ, quái lạ, rõ ràng biết hắn đang giả vờ, ta vẫn cứ không nỡ nhìn bộ dạng hắn như thế >__Đăng bởi: admin
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT