Hai bóng người một trước một sau đi trên con đường đông đúc. Lúc này bóng trời đã ngả về chiều.
"Vương gia, trong cumg truyền ra tin tức, muốn tứ hôn cho ngài" Nam
nhân đi sau mặc một thân màu đen, gương mặt lạnh băng cung kính nói với
bóng lưng đằng trước.
"Tứ hôn? Với ai?" Nam nhân đi trước mặc
trường bào màu bạc, im lặng một lúc mới trả lời, giọng hắn nhàn nhạt
khiến người ta không nghe ra chút ý tứ gì.
"Đối tượng là tiểu thư Vân gia, còn là vị nào thì chưa rõ" Người kia thấp giọng trả lời.
Hắn là một trong những ám vệ đứng đầu, là cánh tay phải của Thành Vương gia, nhi tử thứ năm của hoàng đế Nam Liên quốc - Nam Cung Liên Thành.
Người đi trước chính là Thành Vương gia Nam Cung Liên Thành.
"Ta biết rồi..." Nam Cung Liên Thành nhàn nhạt trả lời như chuyện này không chút can hệ nào với hắn.
Hai người vừa đi tới trước một cái hẻm thì nghe thấy bên trong truyền
ra tiếng đánh nhau, hai người định không quan tâm đi tiếp, bỗng dưng có
âm thanh truyền vào tai lôi kéo họ dừng bước.
"Tiểu Nguyệt
nhi, sinh nhật của Vân Bích Phù nàng có tham gia không? Sao nàng lại
đồng ý với họ, thả họ sao" giọng Lãnh Tử Phong vang lên trong tiếng hỗn
loạn.
"Hừ, huynh đừng coi ta lương thiện thế. Cho nghỉ ngơi vài ngày rồi lại chơi tiếp, thế mới vui"
Lam Tuyết Nguyệt hừ một cái, tay chém một đường, một chiêu ngoan tuyệt lấy đi tính mạng một người.
"Mà nàng bao giờ đi, không lẽ nàng định đóng giả Vân Nhược Dung mãi sao?"
Bởi vì đinh ninh ở đây không còn ai ngoài hai người bọ họ và vài tên
sát thủ đã định sẵn kiểu gì cũng chết nên Lãnh Tử Phong thản nhiên hỏi,
vậy là một bí mật không thể bật mí đã bị người khác nghe trộm được.
Lãnh Tử Phong một bên vừa vung tay chém một bên vừa nói chuyện với Lam Tuyết Nguyệt.
"Nàng ấy đưa ta tới đây, để lại cho ta thân thể này cũng coi như đã
giúp ta một ân huệ. Nguyện vọng của nàng ấy, ta muốn giúp nàng ấy làm.
Huynh cũng không cần nghĩ nhiều, ngày ấy sắp tới rồi"
"Được.
Nhưng mà Tiểu Nguyệt nhi, tới ngày ấy, nàng nhất định phải mang ta theo, ta muốn đi theo nàng du ngoạn phong thủy. Ta có thể làm đả thủ được
nha"
Lãnh Tử Phong quay sang gào to với Lam Tuyết Nguyệt, làm
sơ sểnh một nhịp suýt bị thương, Lam Tuyết Nguyệt chỉ có thể bất đắc dĩ.
"Nha, cuối cùng cũng xong. Đám lần này đông hơn một chút, biết thế ta
đã mang theo mấy người Dạ Nhất, đỡ phải động. Huynh sao không, chúng ta
về thôi"
Lam Tuyết Nguyệt vừa nói vừa kéo Lãnh Tử Phong ra
khỏi con hẻm, bỏ mặc đống xác chết nằm ngổn ngang đầy trên mặt đất, cũng bỏ qua mất hai người nấp ở một góc.
Không phải Lam Tuyết
Nguyệt và Lãnh Tử Phong không cảnh giác mà do Nam Cung Liên Thàng ẩn nấp quá kĩ, với lại trước khi hạ sát hai người đã quan sát kĩ và chọn con
hẻm kín đáo nhất lại ít có người đi qua nhất, nên họ cũng không phòng bị lắm.
Chờ bóng hai người Lam Tuyết Nguyệt đi khuất, một lúc
sau Nam Cung Liên Thành mới xuất hiện. Hắn nhìn theo hướng hai người Lam Tuyết Nguyệt biến mất
"Điều tra nàng"
Ngưng một lúc hắn lại nói tiếp
"Ta nghĩ nên xin phụ hoàng một đạo thánh chỉ. Ngươi biết nên làm thế nào"
"Thuộc hạ đã rõ"
Bóng hai người Nam Cung Liên Thành cũng biến mất trong con hẻm tràn ngập mùi máu tanh.
Ba hôm sau, Lam Tuyết Nguyệt bất ngờ nhận được thánh chỉ tứ hôn, đối tượng là ngũ hoàng tử Nam Cung Liên Thành.
Điều này làm cho mấy vị tiểu thư khác của Vân gia ghen tức không thôi, tần suất tới thăm Lam Tuyết Nguyệt nhiều hẳn lên.
Lãnh Tử Phong biết chuyện này tự nhiên nổi điên muốn vác đao chém Nam Cung Liên Thành làm trăm mảnh.
Lam Tuyết Nguyệt phải bó tay với hắn, nhân vật chính trong chuyện này là nàng còn không ý kiến gì, hắn tức giận làm gì.
Cuối cùng, để Lãnh Tử Phong hết giận, Lam Tuyết Nguyệt nói một câu
"Ta dù sao cũng chưa tới cập kê, họ muốn làm gì gì đó thì cũng phải qua cập kê mới có thể. Trước ngày ấy, ta bỏ đi là được".
Lam tuyết Nguyệt nhàn nhạt nói như sự việc này người bị tứ hôn không
phải là nàng, mà Lãnh Tử Phong nghe được Lam Tuyết nguyệt nói như vậy
liền cười tươi hết sức có thể
"Ta sẽ mang nàng đi trốn, Tiểu Nguyệt nhi, không cần phải sợ".
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT