Lăng Mộ Ngôn bước nhanh đi đến trước mặt Tịch Quân Duệ, ngồi xuống, vẻ mặt mang theo một chút mệt mỏi.
“Không sao, tôi cũng vừa mới tới.” Tịch Quân Duệ phát hiện ra biểu tình mệt mỏi của Lăng Mộ Ngôn, nhìn như tùy ý kỳ thực lo lắng hỏi một câu: “Cậu làm sao vậy?”
Lăng Mộ Ngôn day day huyệt thái dương: “Không sao, chỉ là trước đó vừa mới làm xong một ca phẫu thuật, hiện tại có chút mệt mà thôi.”
Tịch Quân Duệ nhìn thấy có chút đau lòng, cũng không nghĩ đến lần hẹn gặp mặt này có bao nhiêu quý giá, mở miệng nói: “Vậy cậu trở về nghỉ ngơi trước đi, lần này...”
[Đinh, Tịch Quân Duệ đối với người chơi giá trị trung khuyển tăng lên 80.]
“Hửm? Không cần, dù sao cũng phải ăn cơm, lát nữa trở về ngủ bù là được rồi.” Lăng Mộ Ngôn thoáng kinh ngạc, đại khái không nghĩ tới vị đại tổng tài luôn luôn tự phụ này còn có thời điểm có thể săn sóc như vậy, nghĩ nghĩ, hắn lại nói thêm một câu: “Không cần lo lắng.”
Tươi cười có chút uể oải tại trong mắt của Lăng Mộ Ngôn vẫn như cũ rất đẹp mắt, y thoáng sửng sốt, đột nhiên hơi hơi quay đầu đi, không muốn bại lộ ra vành tai có chút ửng đỏ của mình.
[Đinh, Tịch Quân Duệ đối với người chơi độ hảo cảm tăng lên 95.] 001 hoan hô một tiếng: [Ngôn Ngôn cố lên a! Rất nhanh độ hảo cảm sẽ đầy, thật sự quá tuyệt vời!]
Lăng Mộ Ngôn ở trong lòng phun tào: “Nhiệm vụ chẳng phải chỉ có giá trị ngược tâm cùng giá trị trung khuyển thôi sao, giá trị độ hảo cảm đầy thì có ích lợi gì?”
[Có tác dụng rất lớn! Tại sau khi giá trị độ hảo cảm được xoát đầy, giá trị trung khuyển cũng tùy theo đó mà tăng trưởng càng lúc càng nhanh. Đồng thời cũng có hiệu quả giảm bớt tỷ lệ xuất hiện tình huống Tịch Quân Duệ hắc hóa trong quá trình công lược nha! Có phải hay không rất tuyệt?] 001 tựa như hiến vật quý, đắc ý cười nói.
“Trừ bỏ như vậy ra thì còn tác dụng nào khác? Có thể hay không giảm bớt nhiệm vụ?”
[... Không thể QwQ]
“Vậy cái gọi là tác dụng rất lớn kia thể hiện ở nơi nào, hửm?”
[... Tôi sai rồi, Ngôn Ngôn QwQ] 001 chán nản nói, sau đó giống như đột nhiên nghĩ ra cái gì đó, hỏi: [Ngôn Ngôn, cậu vì sao mấy ngày nay không đi gặp Bách Hàm a? Đừng quên ở chỗ của cậu ta còn có một nhiệm vụ chưa hoàn thành nha ⸺⸺ phải biết rằng bởi vì gần nhất cậu không đi gặp cậu ta, độ hảo cảm mà Bách Hàm đối với cậu giảm xuống không ít a!]
Lăng Mộ Ngôn nhướng nhướng mày: “Ta mà đi, nhiệm vụ kia càng không thể hoàn thành.”
[Ôi chao? Vì cái gì?]
“Bách Hàm hiện tại độ hảo cảm là bao nhiêu?”
[Đinh, Bách Hàm đối với người chơi độ hảo cảm hiện tại là 70, đối với Tịch Quân Duệ là 45.] 001 nghi hoặc nói: [Có vấn đề gì sao?]
“... Nếu lại tới gặp Bách Hàm, Bách Hàm khẳng định sẽ thực sự yêu ta.” Lăng Mộ Ngôn trầm thấp nói: “Mà ta lại không có khả năng cùng cậu ta ở chung một chỗ, nhiệm vụ như thế nào hoàn thành?”
[Hóa ra là như vậy a! Bất quá hệ thống chỉ định nhiệm vụ là giúp Bách Hàm tìm được chân ái, nói cách khác Bách Hàm tìm được người chân chính yêu mình là được rồi. Về phần có cùng Bách Hàm ở chung một chỗ hay không hoàn toàn có thể xem nhẹ không đáng kể. Hơn nữa... Ngôn Ngôn, cậu ở thế giới này có thể lựa chọn giữa ở chung một chỗ với Bách Hàm cùng ở chung một chỗ với Tịch Quân Duệ.]
Lăng Mộ Ngôn bật cười: “Ta mặc dù không phải người tốt đẹp gì, nhưng tự nhận không thể làm ra chuyện khiến cho người khác yêu ta rồi lại vì không chiếm được mà thống khổ cả đời, 001.”
[... Cho nên Ngôn Ngôn mới lựa chọn lưu lại trong từng thế giới sao?] Ngôn Ngôn bởi vì biết nữ chủ bình thường khi tỏ tình độ hảo cảm chỉ khoảng 60 tới 70, không đến trình độ yêu tới cả đời không thể quên được. Mà nam chủ ở sau khi công lược xong sẽ đạt tới giá trị đầy, nếu không cùng Ngôn Ngôn ở chung một chỗ, có thể vĩnh viễn sẽ không quên được hắn, chính vì như vậy Ngôn Ngôn mới lưu lại sao?
Không... lưu lại kỳ thực hẳn là cũng bởi vì muốn tận mắt nhìn thấy nữ chủ gặp được ‘bến đỗ cuối cùng’ của bản thân đi?
001 yên lặng phân tích.
“Không hoàn toàn, nếu như ta thật sự không muốn, ta khẳng định sẽ không lưu lại.” Hoàn toàn không biết suy nghĩ gì đó của 001, Lăng Mộ Ngôn nhẹ nhàng lắc đầu: “Tựa như thế giới trước, ta đối với Tô Cảnh Thanh không có hảo cảm, miễn cưỡng bản thân ở chung một chỗ với anh ta sẽ chỉ khiến cho cả hai người đều khổ sở, huống chi ta từ trước đến nay chưa bao giờ miễn cưỡng bản thân.”
[Vậy nói cách khác, tại thế giới này... Ngôn Ngôn cậu sẽ lựa chọn ở chung một chỗ với Tịch Quân Duệ? Vì sao?] 001 có chút khó hiểu: [Nếu phân tích, Tịch Quân Duệ tính tình không tốt, hơn nữa bản chất cũng rất tra không phải sao?]
“Nói thế nào nhỉ, Tiểu Bách Thụ tính cách tốt lắm, nhưng ta đối với cậu ta thật sự không có chút cảm giác động tâm. Ta xoát độ hảo cảm của Tiểu Bách Thụ, chính là bởi vì muốn khiến cho cậu ta tỉnh táo lại, để cậu ta hiểu rõ bản thân vẫn có thể lựa chọn yêu thích những người khác.” Lăng Mộ Ngôn thản nhiên nói: “Nhưng nếu bảo ta tiếp tục như vậy chiếu cố cậu ta, đối với loại người không muốn miễn cưỡng bản thân như ta, đại khái sẽ chậm rãi sinh ra cảm giác phiền chán đi? Đến cuối cùng chẳng qua lại chính là một hồi tình tiết tra công tiện thụ mà thôi. Nhưng nếu là tên phú nhị đại cho đến cuối cùng vẫn yêu Tiểu Bách Thụ bên trong thế giới nguyên bản kia, ta tin tưởng hai người bọn họ nhất định có thể ở bên nhau lâu dài.”
001 cái hiểu cái không gật đầu, lại hỏi: [Vậy Tịch Quân Duệ bên kia thì sao?]
“Tối thiểu sẽ chỉ là anh ta nhân nhượng ta, mà không có xuất hiện trường hợp ta nhân nhượng anh ta.” Lăng Mộ Ngôn nâng cằm nhìn Tịch Quân Duệ sắc mặt có chút nhu hòa ngồi đối diện, đang thay bản thân chọn món ăn, nhẹ nhàng nở một nụ cười: “Còn nữa, anh ta chưa từng bao giờ là tra nhân đối với ta, vả lại ta tốn công tốn sức đem anh ta bồi dưỡng thành trung khuyển, nếu không dùng, luôn có cảm giác rất đáng tiếc ⸺ ngươi không biết cái gì gọi là lãng phí sao?”
001: [...]
“Mộ Ngôn, cậu đang suy nghĩ cái gì vậy?” Tịch Quân Duệ đem thực đơn trả cho người phục vụ, nghi hoặc hỏi.
“Không có gì, chẳng qua có chút tò mò vì sao anh lại biết rõ khẩu vị của tôi đến như vậy.” Lăng Mộ Ngôn khóe miệng cong lên, như cười như không hỏi.
Tịch Quân Duệ sắc mặt thoáng cứng đờ, lại giống như không có việc gì, đáp: “Tôi tùy tiện chọn mà thôi, hóa ra đều là những món ăn cậu thích sao?”
Lăng Mộ Ngôn ‘à’ một tiếng, còn cố ý xấu xa kéo dài âm cuối, nhìn thấy y thần sắc có chút không được tự nhiên, không khỏi khẽ bật cười.
Tịch Quân Duệ nhìn thấy tươi cười trên mặt y, cũng kìm lòng không đậu gợi lên khóe miệng của mình.
Bộ dáng của Mộ Ngôn so với ban nãy dường như hoạt bát hơn một chút?
[Đinh, Tịch Quân Duệ đối với người chơi giá trị trung khuyển tăng lên 85.]
Tại thời điểm Lăng Mộ Ngôn muốn nói gì đó, di động đột nhiên vang lên.
“Ngại quá, tôi nghe điện thoại.” Hắn hướng Tịch Quân Duệ khẽ gật đầu, lấy ra di động.
Tịch Quân Duệ lắc đầu tỏ vẻ không ngại.
“Lăng Mộ Ngôn, đại thiếu gia cậu gần nhất đang bận cái gì a, cũng dám không nghe điện thoại của tôi!” Vừa mới tiếp nhận điện thoại, từ trong di động liền truyền ra thanh âm gầm gừ của Lạc Thiên Nhã: “Có dám hay không trả lời a, cậu nói cả đời làm bạn tốt đâu! Đến cuối cùng tất cả đều là gạt người! Tình bằng hữu giữa chúng ta đã hết rồi có nghe không!!!”
Thanh âm này... Tịch Quân Duệ con ngươi màu đen trở nên âm trầm.
“Đầu tiên, tôi khi nào nói với cậu rằng chúng ta cả đời làm bạn tốt?” Lăng Mộ Ngôn đưa di động cách xa ra một chút, xoa xoa lỗ tai, chậm rãi đáp lời: “Tiếp đó, cậu chẳng lẽ chưa từng nghe qua một câu nói?”
Lạc Thiên Nhã nhịn không được tò mò hỏi: “... Cái gì?”
“Tình bằng hữu chấm hết mang một tầng ý nghĩa khác chính là tình yêu bắt đầu a.” Lăng Mộ Ngôn tỏ ra vô cùng vô hại: “Cậu xác định muốn chấm dứt tình bằng hữu với tôi? Dù sao cùng đại mỹ nữ như cậu ở chung một chỗ, tôi cũng không có ý kiến gì...”
Tịch Quân Duệ nghe được thanh âm trêu đùa của hắn, ngực nhất thời tựa như bị kim đâm, đau buốt khó nhịn.
[Đinh, Tịch Quân Duệ giá trị ngược tâm tăng thêm 5 điểm.]
“A phi! Cái đồ hỗn đản tự mình đa tình, ai muốn cùng cậu ở chung một chỗ a!” Lạc Thiên Nhã trở mình xem thường, tức giận nói: “Còn không mau thành thật khai báo, rốt cuộc vì sao mấy ngày nay không nghe điện thoại của tôi?”
“Cậu lúc nào gọi điện thoại cho tôi, sai tôi lại không biết?”
“Đừng giả bộ a, mấy ngày trước tôi vẫn một mực gọi điện thoại cho cậu! Chính là dãy số đuôi 3219 kia!”
“... Hóa ra là cậu a, nhưng Lạc đại tiểu thư, cậu có rõ ràng thời gian cậu gọi điện thoại cho tôi là lúc nào không? Mỗi lần nếu không phải trong lúc tôi đang phẫu thuật thì cũng là thời điểm nửa đêm. Chẳng lẽ không thể chọn một thời gian bình thường gọi tới sao?”
“Cái đó, tôi cũng có việc riêng a! Hơn nữa sau đó cậu gọi lại không phải là được rồi sao?”
“Tôi tưởng rằng đó là điện thoại quấy rầy a ~”
“Gọi nhiều như vậy chẳng lẽ cậu không có ý định gọi ngược lại một lần?! Vạn nhất là ai tìm cậu có việc gấp thì sao!”
“Nếu thực sự cần tìm tôi, ai lại mỗi lần đều chọn lúc nửa đêm để gọi tới a, cho nên tôi cũng không gọi lại.” Lăng Mộ Ngôn ngáp một cái, vô tình nói.
“... Lăng Mộ Ngôn, cậu cái tên hỗn đản a a a!” Lạc Thiên Nhã bi phẫn tru lên: “Tôi trù cậu bị nam nhân đè tới chết a, ngao ngao ngao ⸺!”
Lăng Mộ Ngôn: “...”
Tịch Quân Duệ lỗ tai khẽ nhúc nhích, tại khi Lăng Mộ Ngôn liếc mắt nhìn qua, y nhất thời giả bộ nghiêm trang tựa như đang nghiên cứu cái gì đó.
Lăng Mộ Ngôn bất đắc dĩ đỡ trán: “Cho nên rốt cuộc cậu tìm tôi có việc gì?”
“Mấy ngày trước tôi đi xem mắt cậu có biết không?! Vốn muốn tìm cậu tới giải vây, chính là gọi cho cậu không được, khiến cho tôi phải chịu bao nhiêu đau khổ cậu có biết không! Tôi hiện tại có bao nhiêu phiền não cậu có biết không!”
“... Không phải chỉ là xem mắt thôi sao, chẳng lẽ cậu còn muốn tôi giả bộ làm bạn trai của cậu?”
“Tôi chính là có ý định này, nhưng cậu lại không nghe điện thoại của tôi a, cái đồ hỗn đản!”
“Vậy cậu làm gì mà lại gọi cho tôi vào khoảng thời gian đó, còn dùng dãy số xa lạ?”
“Di động của tôi bị người nhà tịch thu rồi, mỗi lần gọi điện thoại cho cậu đều phải lén lút a!”
“Vậy hiện tại...?”
“... Đã xong hết rồi, cậu cái tên mã pháo hậu này QAQ!”
*mã pháo hậu: chỉ những hành động không kịp thời, chẳng giúp ích được gì.
Lăng Mộ Ngôn dở khóc dở cười, đành phải nhận sai: “Được rồi, được rồi, là tôi không đúng được không?”
Loại ngữ khí bất đắc dĩ sủng nịnh này của Lăng Mộ Ngôn, Tịch Quân Duệ chưa bao giờ được nghe qua. Nghĩ đến đây, bàn tay đặt dưới gầm bàn của y không khỏi gắt gao nắm chặt thành quyền, xem ra Mộ Ngôn cậu ấy... là thực sự yêu thích nữ nhân kia a.
[Đinh, Tịch Quân Duệ giá trị ngược tâm tăng thêm 10 điểm.]
“Không – được!”
“Vậy cậu nói đi, cậu muốn thế nào, tôi đều tùy theo ý của cậu là được rồi đi?” Lăng Mộ Ngôn bất đắc dĩ cười nói.
Lạc Thiên Nhã bán tín bán nghi: “Tôi nói cái gì cậu cũng đều đáp ứng?”
“Ừ, chỉ cần không quá phận.”
“Ha ha, vậy tôi muốn ngày mai cậu đi dạo phố cùng tôi! Cậu giúp tôi xách đồ!”
“... Liền biết cậu sẽ nói như vậy.” Lăng Mộ Ngôn không nói gì lắc đầu: “Được, không thành vấn đề.”
[Đinh, Tịch Quân Duệ giá trị ngược tâm tăng thêm 3 điểm.]
[Đinh, Tịch Quân Duệ giá trị ngược tâm hiện tại là 85, thỉnh người chơi tiếp tục cố gắng.]
Cúp điện thoại, Lăng Mộ Ngôn đối với Tịch Quân Duệ sắc mặt tái nhợt giống như đang cố nén đau đớn gì đó: “Thật có lỗi a, Quân Duệ, tựa hồ chậm trễ không ít thời gian của anh.”
Quân... Duệ?
Tịch Quân Duệ ngây ngốc nhìn hắn, nội tâm không khỏi dâng lên cảm giác vui sướng khổng lồ, thống khổ vừa rồi từ lâu đã bị một tiếng ‘Quân Duệ’ này của hắn đánh tan thành mây khói.
Mộ Ngôn vừa rồi mới... gọi tên của mình?
[Đinh, Tịch Quân Duệ độ hảo cảm đối với người chơi tăng thêm 5 điểm.]
[Đinh, chúc mừng người chơi xoát đầy giá trị độ hảo cảm của Tịch Quân Duệ.]
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT