Ở trong truyền thuyết xa xưa, trong tòa thành cổ kính chung quy sẽ có một nàng Công chúa xinh đẹp, vô ưu vô lự hạnh phúc lớn lên.

*vô ưu vô lự: không ưu sầu, không lo lắng.

Mà Aurora, là một nàng Công chúa xinh đẹp như vậy, nàng kính yêu phụ vương phụ mẫu của mình, yêu mến thần dân, ôn nhu văn nhã lại đơn thuần thiện lương.

Công chúa Aurora thích dạo chơi ở bên bờ biển, bởi vì như vậy có thể hưởng thụ thời gian thanh tịnh, đồng thời còn có thể thưởng thức phong cảnh trong xanh xinh đẹp kia.

“Công chúa, ngài gần đây... dường như có chút kỳ quái?” Thị nữ nhìn thấy Công chúa khoát tay lên trên cửa sổ nhìn về phía xa xa, thử hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì sao?”

Aurora cả kinh, theo bản năng thu tay về: “Không có a, Ria vì sao lại nói như vậy?”

Ria trừng mắt: “Bởi vì ngài gần đây tựa hồ không thích đi tới bãi biển tản bộ, nhưng bộ dạng lại có chút thất hồn lạc phách, là ai bắt nạt ngài sao?”

Aurora hai má nổi lên màu hồng nhàn nhạt, vội vàng xua tay ngượng ngùng ôn nhu nói: “Không không không, thật sự không có ai bắt nạt ta a Ria, ta chỉ là, chỉ là...”

“Chẳng lẽ vẫn lo lắng vì sự tình của ma tộc sao?” Ria truy vấn, chính là nhìn thấy biểu tình ngượng ngùng lại ẩn ẩn lộ ra ngọt ngào nhu tình kia của Công chúa, nàng không khỏi thở ra một hơi, dường như đột nhiên đoán được cái gì đó, kinh ngạc trừng lớn con ngươi: “Hay là Công chúa ngài có người mình thí...”

Aurora bỗng nhiên bịt kín miệng nàng, theo bản năng khẩn trương quay đầu lại nhìn ra ngoài cửa, sau đó hai má đỏ bừng nhỏ giọng nói: “Ria, em đừng lớn tiếng như vậy, vạn nhất bị người khác nghe thấy sẽ không tốt lắm.”

“Ưm ưm ưm ⸺” Ria giãy dụa quơ cánh tay, không hô hấp được a Công chúa QAQ!

Mà Aurora rất nhanh đã nhận ra sai lầm của mình, vội vàng buông tay ngượng ngùng nói lời xin lỗi, sau đó có chút ngại ngùng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Vậy nói cách khác...” Ria vỗ ngực nhẹ nhàng thở ra, tiếp đó mới thật cẩn thận thử hỏi: “Công chúa ngài quả nhiên... là có người trong lòng?”

Khuôn mắt của Aurora nhất thời lại trở nên đỏ rực, qua hồi lâu mới cúi đầu ngoắc ngón tay vào nhau, nhỏ như muỗi ừm một tiếng.

Ria chỉ cảm thấy bị tin tức khiếp sợ này đả kích đến suýt nữa không thở được, nuốt một ngụm nước miếng mới dám tiếp tục truy vấn: “Vậy, vậy, người kia... là dạng người gì?”

⸺ Vì sao Công chúa có người trong lòng mà nàng thân là đệ nhất thị nữ lại không hay biết gì a?! [ôm mặt gào thét]

“Rất, rất đẹp đi.” Aurora có chút quẫn bách đi tới bên cửa sổ, ngón tay trắng nõn bởi vì khẩn trương không ngừng vuốt ve khung cửa sổ.

Ria: “...” Rất đẹp là có mấy ý nghĩa a Công chúa QAQ! [quỳ]

“Ria, kỳ thực anh ấy không phải là người.” Aurora cũng không phát hiện ra biểu tình nước mắt lưng tròng của thị nữ đứng phía sau, còn nhẹ nhàng nói.

Ria: “...!!!” Chẳng lẽ là quỷ?!

“Anh ấy là một vị nhân ngư rất xinh đẹp, Ria.” Công chúa dường như cũng phát hiện bản thân nói sai, vội vàng bổ sung, vẻ mặt ôn nhu lại tràn ngập ngưỡng mộ: “Em không biết, anh ấy có một đôi mắt màu lam mê người tựa như đá cẩm thạch trân quý nhất thế gian. So với sao trời còn lộng lẫy thần bí hơn, so với biển cả còn thâm thúy u lam hơn. Mặc dù ta chỉ là xa xa liếc mắt một cái trông thấy anh ấy, nhưng mà Ria à, tại một khắc anh ấy nhìn về phía ta, dường như cả thế giới đều trở nên xinh đẹp sáng bừng lên, làm cho ta si mê mất hồn thật sự không thể quên đi. Thậm chí anh ấy hiện tại hàng đêm đều tiến vào trong mộng của ta, đôi mắt so với sao trời còn mỹ lệ hơn kia ở trước mặt ta lấp lánh tỏa sáng...”

Ngược lại với thao thao bất tuyệt cùng nhu tình mật ý của Aurora, Ria càng nghe lại càng cảm thấy tuyệt vọng, bộ dạng này của chúa công rõ ràng là đã tình căn thâm chủng a! Đây thật sự chỉ là xa xa liếc mắt một cái trông thấy sao?! Hơn nữa kia còn là một nhân ngư... nhân ngư cùng các nàng khác chủng tộc a!

*tình căn thâm chủng: yêu sâu sắc.

Nếu Quốc vương biết được... Ria trong lòng càng ngày càng trầm trọng, ngón tay buông xuống trước người cũng bắt đầu khe khẽ run rẩy.

“Ria, nếu em nhìn thấy anh ấy, tin chắc cũng nhất định sẽ cảm thấy anh ấy cực kỳ xinh đẹp.”

“Nhưng mà Công chúa, Quốc vương ngài ấy...”

Aurora vẻ mặt ngây ngốc, sắc mặt đột nhiên trầm xuống, ngữ khí lại thập phần kiên định: “Ta tin tưởng, phụ vương nhất định sẽ ủng hộ ta.”

Ria thở dài, lại lộ ra ý cười lên tiếng hỏi: “Không biết em có thể may mắn cùng vị nhân ngư xinh đẹp kia gặp mặt một lần hay không?”

Aurora kinh hỉ quay đầu lại: “Ria, em không phản đối?”

Ria cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ nói: “Công chúa ngài đã như thế, Ria làm sao có thể để cho ngài thương tâm khổ sở?”

Biết đâu Công chúa lại một lần nữa trông thấy người kia, sẽ không còn nhớ mãi không quên nữa a. Nàng miễn cưỡng thầm nghĩ như vậy, nhưng cũng biết bản thân chỉ là si tâm vọng tưởng.

Aurora đôi con ngươi có chút ngập nước, sau đó nhẹ nhàng gật gật đầu, tràn ngập cảm kích nói cảm ơn.

...

“Ria, em thực sự rất may mắn!” Vừa mới đi đến bờ biển, Aurora liền đột ngột dừng lại cước bộ, giật mình ngây ngẩn cả người. Ria thời điểm đang muốn hỏi, liền nghe thấy thanh âm mang theo chút kích động của Công chúa: “Không nghĩ tới lần này cư nhiên vừa vặn trông thấy anh ấy nổi lên mặt biển! Ria, em mau nhìn, anh ấy ở chỗ kia, bên trên khối đá ngầm!”

Ria cũng không nghĩ tới sẽ may mắn như vậy, chỉ một lần đã gặp được nhân ngư trong lòng Công chúa, liền vội vàng nhìn về hướng Công chúa chỉ, sau đó liền ngẩn ra.

Mái tóc u lam nhẹ nhàng theo gió biển lay động, một đôi mắt so với vì sao còn sâu sắc lộng lẫy hơn khiến kẻ khác mê say. Nhân ngư xinh đẹp tới mức làm cho người ta không có cách nào hình dung đang ngồi trên đá ngầm kia chỉ lộ ra nửa người, da thịt trắng nõn tinh tế như gốm sứ, trải rộng trên thân thể là những bó cơ mỏng manh lại duyên dáng. Không ít bọt nước dọc theo đường cong chảy xuống dưới, ánh trăng nhu hòa chiếu vào trong biển, có thể mơ hồ thấy được cái đuôi màu băng lam trong nước kia của nhân ngư, tinh tế lại không mất đi sức mạnh, vẩy cá u lam tản ra quang mang nhàn nhạt, so với trân châu trong biển càng thêm lóa mắt, theo dòng nước nhàn nhã đung đưa.

⸺ Cái gọi là thanh nhã vô song, ôn nhuyễn như ngọc, đại khái chính là như vậy.

*thanh nhã vô song, ôn nhuyễn như ngọc: thanh lịch tao nhã, độc nhất vô nhị, ôn nhu mềm mại như ngọc.

“Anh ấy có phải hay không rất đẹp?” Thấy thị nữ cũng lộ ra biểu tình kinh diễm, Aurora không khỏi nhếch lên khóe môi, tràn ngập tự hào nhẹ giọng cười hỏi.

Ria lúc này mới hoàn hồn, dụi dụi mắt vội vàng nói xin lỗi: “Thật có lỗi, Công chúa, em vừa rồi...”

“Không sao, ta trước kia so với em còn khoa trương hơn a.” Aurora khẽ cười một tiếng, thản nhiên nói ra ‘lịch sử đen tối’ của mình: “Thời điểm anh ấy nhìn lại, ta thậm chí suýt chút nữa ngã vào trong biển, lúc ấy thực sự cảm thấy rất thảm hại.”

“Các ngươi là...” Thanh âm ôn nhuyễn thanh nhã mang theo chút nghi hoặc đột nhiên truyền tới: “Nhân loại?”

Aurora cả kinh, nghiêng đầu qua liền thấy tiểu nhân ngư không biết từ khi nào đã bơi tới, vừa lúc đang hiếu kỳ nhìn các nàng. Nàng theo bản năng lui về phía sau từng bước, hai má nổi lên màu hồng nhạt: “Anh, anh...”

Lăng Mộ Ngôn nhẹ nhàng quất đuôi một cái, mặt mày tuấn tú hơi hơi lộ ra áy náy: “Dọa đến ngươi sao, thật sự là rất có lỗi.”

“Không!” Aurora bỗng nhiên đề cao thanh âm kêu lên, ở khi tiểu nhân ngư kinh ngạc nhìn lại, nàng mới đột nhiên phát hiện bản thân thất lễ. Trên mặt không khỏi càng thêm đỏ bừng, thanh âm tức khắc nhỏ lại, nhỏ giọng bổ sung: “Ý của em là, không có, anh không dọa đến em, là vấn đề của tự bản thân em.”

Lăng Mộ Ngôn không khỏi mang theo một chút ý cười, con ngươi màu lam của hắn cong cong như trăng tròn, toát ra tinh quang u lam nhàn nhạt.

Aurora bị nhìn nhất thời càng thêm tay chân luống cuống, trong phút chốc trái tim như chú nai con đạp loạn.

⸺ Xong, mình nhất định là rơi vào bể tình.

Công chúa ôn nhu bình dị thầm nghĩ như thế, đem hai tay đan chặt vào nhau đặt ở trước ngực, lặng yên không tiếng động bắt đầu ở trong lòng khẩn cầu.

Nữ thần Aurora kính yêu của ta a, xin ngài hãy phù hộ cho tín đồ trung thành của ngài, chiếm được tình yêu chân thành của vị nhân ngư này.

*nữ thần Aurora: nữ thần Aurora (thần thoại La Mã) hay nữ thần Eos (thần thoại Hy Lạp) là nữ thần bình minh. Nàng là con gái của 2 vị thần: Titan Hyperion – Thần của sự quan sát và nữ thần Theia. Nàng còn là em gái của nam thần mặt trời Helios và nữ thần mặt trăng Selene.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play