Cuộc
hoan ái trên sa lon lần này như bị thiêu đốt. Tôi có chút kháng cự, còn anh như
đã chờ đợi quá lâu cho điều này, không có chút nhẹ nhàng.
Tôi cảm
thấy đau, nhưng vẫn cắn răng không phát ra tiếng. Cuối cùng, anh dịu dàng ôm
tôi vào lòng.
Đợi
nóng bỏng dịu đi, tôi hỏi anh: “Em giống cô ấy sao, cô gái em đã gặp trong siêu
thị?”
Cơ thể
anh thoáng cứng đờ. Mà tôi cảm thấy nhiệt độ lạnh đến nỗi làm tôi chịu được.
Tôi muốn đứng dậy, Chu Cẩm Trình lại càng ôm
chặt tôi hơn.
Tôi
nói, “Em lạnh.”
Đợi một
lúc lâu, anh mới buông tay ra.
Tôi vào
nhà tắm tắm rửa, đêm đó một mình tôi ngủ trên giường, đến một hai giờ sáng mới
chợp mắt được.
Hôm
sau, lúc đang ăn điểm tâm thì Chu Cẩm Trình
nói: “Em quay về đi, anh giúp em liên lạc một trường đại học ở đây.”
Tôi
vốn định hôm nay sẽ đi, cúi đầu khuấy cháo trong chén. Tôi là do anh nhận nuôi,
tôi có thể đi hay không phải do anh cho phép, mà anh muốn tôi trở lại, tôi cũng
chỉ có thể nghe lời.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT